YÊU EM MÃI MÃI - Chương 23
– Sao còn nằm đó? *cô nhìn nó nhăn mặt nói*
– Cho anh nằm xíu đi *nó nhắm mắt nhưng vẫn nói*
– Haizz *cô thở dài cái rồi đi lấy balo của nó đem lên phòng*
Nó mở một bên mắt ra nhìn rồi nằm đó ngủ lúc nào cũng ko hay.
– —————————————————–
2h00 PM
Cô cũng trên phòng tắm xong rồi ngủ đến lúc thức dậy thì có cảm giác như có người ôm mình. Cô quay đầu ra thì biết là nó đang ôm mình và đưa mặt vào gáy của cô ngủ. Cô chòm tay lấy điện thoại trên bàn rồi chụp lại cảnh này.
– Ngủ mà cũng đẹp trai vậy à? *cô xem hình rồi cười mỉm*
Rồi cô nhẹ nhàng gỡ tay nó ra, khi thoát được rồi cô đi vào WC rửa mặt. Một lúc sau, cô đi ra thì điện thoại của nó reo.
– Alo? *cô cầm điện thoại*
– Alo…cho hỏi ai đang nghe máy vậy? *bên kia điện thoại là một giọng của người phụ nữ ngoài 40 tuổi*
– Vâng, cho hỏi bà là ai ạ? *cô hỏi lại*
– Tôi là mẹ của người chủ số điện thoại này *bà Trần nói*
– Dạ cháu chào bác, cháu là Oanh đây ạ *cô lễ phép chào*
– Ồ cháu à, Ngân đâu cháu? *bà Trần hỏi*
– Ngân đang ngủ có gì ko vậy bác? *cô nhìn qua nó rồi nói*
– À bác tính hỏi nó chủ nhật có rảnh ko ấy mà *bà Trần cười*
– Dạ, bác giữ máy đợi cháu kêu Ngân dậy *cô nói*
– Thôi ko cần đâu, cháu nói với nó là 8 giờ chủ nhật tuần này đưa hai bác ra sân bay nha *bà Trần ôn nhu nói*
– Dạ cháu sẽ nói lại cho Ngân *cô nói*
– Cảm ơn cháu *nói xong bà Trần cúp máy*
Cô cũng tắt điện thoại rồi để xuống bàn cho nó. Cô mở cửa phòng đi xuống bếp, vừa xuống thì thấy cậu và nàng đang ngồi xem tivi.
– Ủa hai người ko ngủ trưa hả? *cô đi đến ngồi xuống ghế nhìn cậu và nàng nói*
– Hôm nay ko thấy buồn ngủ nên ngồi xem tivi nè *nàng nói*
– Đúng rồi, chứ ai như hai người chưa ăn gì hết đã đi ngủ rồi *cậu tiếp lời nàng*
– Hihi *cô cười trừ*
Rồi cô đứng dậy đi vào bếp tìm đồ ăn. Cô lấy bim bim đem ra sofa ngồi xuống ghế ròi ôm gối vừa ăn vừa chơi điện thoại.
3h nó thức dậy dùng tay mò mò tìm cô, mò một lúc thì ko thấy cô nó liền mở mắt ngồi bật dậy. Nó đi vào WC rửa mặt xong đi xuống lầu tìm cô.
– Trời thì ra em ở đây *nó vừa đi vừa ngáp*
– Ko ở đây thì ở đâu? *cô quay ra nhìn nó*
– Nảy tỉnh dậy ko thấy em nên tưởng em đi chơi rồi hihi *nó đi đến ngồi kế cô*
– Tính khóc hay gì? *cô đưa mắt nhìn nó có ý chọc*
– Anh làm sao mà khóc vì mấy thứ nhỏ con như vậy chứ? *nó quay mặt qua một bên*
– Ồ thì ra ko có em là anh vẫn bình thường nhỉ? *cô tiếp tục ăn bim bim chơi điện thoại*
– Hihi làm gì có, ko có em sao được *nó quay qua nịnh nọt cô*
– Mới nảy có người nói vậy mà *cô tiếp tục châm biếm nó*
– Ờ thì…*nó gãi đầu suy nghĩ*
– Thôi thôi hai người được rồi, nên biết còn có người ở đây nha *cậu lên tiếng*
– Ngộ ha *nó lườm cậu*
– Ngộ gì mày? *cậu nhíu mày*
– Ngộ gì tự biết lêu lêu *nó lè lưỡi chọc cậu*
– Mày hay lắm, coi tao nè con *cậu giơ tay lên nắm lại thành nắm đấm*
– Trời ạ! Hai người như chó với mèo vậy *nàng cản cậu lại*
– Nó chọc anh mà, em cũng nhìn thấy mà *cậu ngồi xuống bỉu môi*
– Ui… Chơi mà méc *nó quơ quơ tay*
– Kệ tao mày *cậu nói*
– Thôi hai người được rồi, cãi nhau mãi *cô lên tiếng*
– Biết rồi *nó cúi mặt xuống*
– Em có này cho anh coi nè *cô nhấn vào hình lúc nó ôm cô ngủ đưa cho nó coi*
– Ôi ai mà đẹp trai vậy nè hihi *nó tự tin*
– Đâu đâu cho coi với *cậu chòm qua nhìn*
– Nè đẹp trai ko? Haha *nó đưa cho cậu xem*
– Ọe gớm *cậu vỗ ngực*
– Cờ hó…*nó lấy điện thoại lại*
Cậu ngồi cười nó đã một trận, rồi nó đưa điện thoại lại cho cô.
– À một chuyện nữa *cô vừa nhớ ra một chuyện*
– Chuyện gì nữa vậy? *nó nhìn cô hỏi*
– Bác gái lúc nảy có gọi cho anh *cô nói*
– Mẹ anh nói gì ko? *nó tiếp tục hỏi*
– Bác nói là 8 giờ chủ nhật tuần này kêu anh về nhà đưa hai bác ra sân bay *cô nhớ lại rồi nói*
– Bộ đi đâu hả? *nó vẫn tiếp tục hỏi*
– Em ko biết, em biết tới đó thôi *cô lắc đầu*
– Ok, em đi ko? *nó hỏi*
– Hmm… Chắc sẽ đi hihi *cô suy nghĩ một lúc rồi nói*
– Ừm, vậy thứ 7 anh chở em đi *nó búng tay một cái*
– —————————————————–
8h00 AM Chủ nhật
Nó và cô giờ đang ở trong nhà của ông bà Trần, ông bà Trần đang ngồi nói chuyện với cô còn nó thì đang xách vali bỏ vào cốp xe. 5p sau khi nó bỏ tất cả vali từ trong nhà bỏ vào cốp xe thì nó đi vào trong nhà.
– Con bỏ tất cả vali lên xe rồi, mấy giờ ba mẹ đi vậy? *nó ngồi xuống kế cô hỏi*
– 8h30 mới đi, kêu con tới sớm để trừ hao thôi *bà Trần rót nước cho nó*
– Dạ mà ba mẹ đi mấy ngày sao nhiều đồ vậy? *nó uống nước xong nói*
– Khoảng 2 tháng, con nhớ ở nhà chăm sóc tốt cho bản thân đi nha *ông Trần nói*
– Dạ *nó lễ phép*
– Oanh cháu nhớ chăm sóc nó giúp hai bác nha, nó cẩu thả lắm *bà Trần nhìn cô nói*
– Dạ cháu biết rồi hihi *cô cười trừ*
– Cảm ơn cháu nha hihi *bà Trần cười*