YÊU EM MÃI MÃI - Chương 22
– Cả lớp!! *tiếng của lớp trưởng hô*
Cả lớp liền đứng dậy, cô Thùy xem lớp nghiêm chưa và cho cả lớp nghỉ ra chơi.
– Haizzz mệt quá mày ơi!! *đợi cô Thùy ra khỏi lớp rồi nó nằm dài xuống bàn và than*
– Ừm mệt thật, tuần sau thi rồi *cậu cũng ngồi xuống vừa cất sách vở vào balo vừa nói*
– Thôi đi hai người, than thở gì? *nàng quay xuống nói*
– Đúng rồi đó, lo mà học bài đi *cô cũng quay xuống tiếp lời nàng*
– Dạ biết rồiiiii *nó và cậu đồng thanh kéo dài*
– Nhìn hai người như ko có sức sống *nàng lắt đầu nói*
– Chứ sao nữa, em có thấy ai sắp thi rồi mà vui ko? Mệt lắm á *cậu nói*
– Đúng á *nó tiếp lời cậu*
– Oanh! Có người tìm bà kìa *Trung (bạn cùng lớp với tụi nó) kêu cô*
– Ai vậy? *cô hỏi Trung*
– Biết đâu, nhìn cũng đẹp trai lắm á *Trung chỉ ra cửa*
– Ờ cảm ơn *cô nói xong đi ra xem người đó là ai*
– Bớt mê trai lại đi má *nó nhìn Trung nói*
– Trai ko mê ko lẽ mê bánh bèo, xía *Trung nói xong đi qua nhóm bàn bên*
– Haha mày hả con *cậu cười nó*
– Im mày *nó nhăn mặt*
Người muốn gặp cô thì ra đó là Nam, Nam đang quay ra nhìn dưới sân trường thì cô từ sau hù Nam một cái, Nam giật mình quay lại.
– Hết hồn, tưởng em ko ra gặp anh luôn chứ *Nam nói*
– Có đâu em thích gặp anh mà *cô đứng dựa vào chỗ kế Nam đứng rồi nhìn Nam cười nói*
– Vậy luôn cơ? À bạn thường đi với em đâu rồi? *Nam hỏi*
– Ý anh là Ngân hả? *cô hỏi lại*
– Ừm *Nam gật đầu*
– Ngân trong lớp á, có gì ko anh? *cô chỉ vào lớp*
– À ko có gì hihi *Nam cười tươi*
– Sao em ko ở bên Úc? Anh bên đó một mình buồn lắm *Nam bĩu môi*
– Tại ba em có công ty ở Việt Nam nên đã chuyển về Việt Nam ở *cô nói*
– Bên đó buồn quá nên anh mới về đây chơi với em nè hihi *Nam nhìn cô cười tươi*
– Vậy anh về đây một mình hả? *cô nhìn Nam hỏi*
– Ừm, anh về đây một mình hihi *Nam cười*
– Cho em cái này nè *Nam đưa cây kẹo cho cô*
– Wow kẹo, anh vẫn còn nhớ em thích kẹo à? Cảm ơn anh *cô cầm cây kẹo rồi nói*
– Tất nhiên rồi, hồi nhỏ em khóc anh thường dỗ em nín bằng cách cho em kẹo mà *Nam nói*
Cô cười rồi Nam tạm biệt cô đi về lớp, cô cũng tạm biệt Nam rồi đi vào lớp của mình.
– Hai người nói gì mà lâu quá vậy? *nó thấy cô vào liền hỏi*
– Ko có gì đâu, Kevin cho em đồ thôi hihi *cô cười rồi đi vào chỗ ngồi*
– Cho gì vậy? Kẹo hả? *nó chồm lên xem thì thấy cô cầm cây kẹo*
– Ừm, ngon lắm anh ăn ko? *cô đưa cây kẹo cho nó*
– Thôi em ăn đi, có 1 cây em đưa cho anh rồi lấy gì em ăn *nó ngồi lại chỗ nói*
– Ừm nhỉ? Vậy ko cho anh nữa hihi *cô rút cây kẹo lại*
– Ngốc này haha *nó búng nhẹ tráng cô*
– Ê hai tụi bây, hai tụi tao là người vô hình à? *cậu chống cầm nhìn nó và cô nói*
– Xin lỗi bạn hiền, tao tưởng mày ko có ở đây haha *nó cười chọc cậu*
– Mày muốn chết à? *cậu đứng dậy giơ bàn tay nắm thành nắm đấm*
– Thôi thôi, được rồi *nàng đỡ cậu lại*
– Nó chọc anh *cậu nhìn nàng mách*
– Lêu lêu *nó lè lưỡi*
– Đừng chọc Hà nữa, xíu nữa hai người nhào vào luôn quá *cô nhìn nó nói*
– Anh biết rồi ko chọc nữa *nó bĩu môi nhìn cô và ngưng chọc cậu*
– Haha thằng sợ vợ *cậu cười nó*
– Im mày *nó quay qua nhìn cậu bằng ánh mắt hình viên đạn*
Cậu tiếp tục cười, bốn người ngồi tiếp tục nói chuyện đến giờ vào lớp.
– —————————————————–
11h15 AM
Đến giờ tan trường, đợi GV đi ra rồi cả lớp bắt đầu cất sách vở vào balo rồi ra về. Bốn người cũng ko ngoại lệ, hôm nay bốn người phải trực nhật nên nó và cậu đợi cô và nàng cất đồ xong liền đem balo để lên bàn rồi bốn người bắt đầu trực nhật.
– Giờ phân công nha *nàng nói*
– Ngân và Hà thì quét lớp và sắp xếp bàn ghế, còn Oanh với Yến lau bảng nha *nàng nói*
– OK *cô, nó và cậu đồng thanh*
Nàng vừa dứt câu nó và cậu thì cầm chổi quét lớp còn cô và nàng đi giặc khăn.
– —————————————————–
11h45
Sau khi vừa giỡn vừa làm thì cũng xong cái lớp. Bốn người xách balo lên và đi về, nó và cậu đi lấy xe rồi chạy đến chỗ cô và nàng đang đợi ở cổng trường.
– Lên xe và về thôi em ơi! *nó ngừng xe trước mặt cô*
Đợi cô và nàng đã yên vị trên xe thì nó và cậu bắt đầu chạy.
– Về nhà thôi, đói lắm rồi *cậu và nó đồng thanh*