Xuyên Thành Quả Tim Nhỏ Của Nam Phụ - Chương 98: 98
Đường Đường rầu rĩ.
Đường Đường thật sự rất rĩ.
Nhìn một người đầy cơ bắp khoa trương, lại nhớ cơ bụng vừa vặn, xúc cảm cực tốt của Minh Thiếu Diễm, Đường Đường ngồi không yên.
Minh Thiếu Diễm như bây giờ đã cực kỳ hoàn hảo, một chút cũng không cần tăng cơ hay nâng cao cường độ tập luyện!
Đường Đường cảm thấy bản thân rất cần phải sửa quan niệm thẩm mĩ sai lầm của Minh Thiếu Diễm.
Đến tối, Minh Thiếu Diễm tắm rửa xong lên giường Đường Đường đã nhắm mắt ngủ rồi.
Minh Thiếu Diễm cúi đầu chăm chú nhìn cô thật lâu, ngón tay nhẹ nhàng phớt qua má Đường Dường, vén sợi tóc rối ra phía sau tay, sau đó đem kịch bản và điện thoại đặt lên tủ đầu giường, lúc này mới tắt đèn.
Từ khi chân chính ở bên Đường Đường, có vài chuyện hắn chưa từng nghĩ tới, nhưng bây giờ chúng lại tự ập vào lòng hắn.
Minh Thiếu Diễm là một người cực kỳ tự tin, hắn từng cho rằng suy nghĩ bất an, sợ hãi hay tự ti đều không thể nào xuất hiện trên người hắn.
Nhưng hiện tại, hắn không thể không thừa nhận, những cảm xúc cơ bản đó hắn cũng có.
Hắn lớn hơn Đường Đường chín tuổi, bây giờ cô mới mười chín, hắn hai mươi tám, vẫn còn trẻ. Nhưng đến khi Đường Đường hai mươi tám hắn đã ba mươi bày, khi đó có lẽ khóe mắt hắn sẽ có nếp nhăn, có lẽ dáng người sẽ dần biến dạng, cơ bắp lỏng ra. Đến một ngày nào đó hắn bị thời gian ăn mòn, trở nên không còn hấp dẫn Đường Đường nữa.
Mà khi đó, cô vẫn trẻ tuổi như vậy, vẻ đẹp của cô vẫn không đổi.
Đôi lúc hắn lo lắng vì vị trí hiện tại của mình, trong cái giới giải trí đầy cám dỗ, luôn luôn có những con người tươi trẻ hoạt bát hơn hắn, có sức hút hơn hắn, cũng không trầm lặng nhàm chán như hắn. Đường Đường còn trẻ, thậm chí có thể nói là còn nhỏ, có phải những sinh mệnh tươi trẻ đó sẽ càng hấp dẫn Đường Đường hay không?
Cô từng thích người trưởng thành, cẩn trọng như hắn, nhưng sau này liệu nó có biến chất, cô có cảm thấy hắn già cả, nhàm chán không?
Hôm đó hắn vô tình thấy ảnh chụp trong điện thoại Đường Đường, khoảnh khắc đó, Minh Thiếu Diễm thừa nhận hắn cảm thấy lúng túng.
Ngắn ngủi vài giây, hắn nhanh chóng ổn định lại, cũng trong vài giây đó hắn đưa ra quyết định.
Nếu Đường Đường thích vậy hắn sẽ biến thành nó.
Vì yêu mà trả giá, chuyện này rất bình thường, huống chi đây cũng không phải chuyện gì quá cực khổ.
Một ngày tập luyện nhiều nên hắn có chút mệt mỏi, có điều cũng may mai là ngày thứ bảy, hắn có thể ngủ nhiều hơn bình thường nửa tiếng.
Minh Thiếu Diễm thả lỏng cơ thể, xoay người ôm bạn gái nhỏ đã ngủ say vào lòng. Mùi hương thơm tho dễ ngửi quấn quanh chóp mũi, Minh Thiếu Diễm thỏa mãn nhắm hai mắt.
Cơn buồn ngủ dần đánh úp lại, thẳng đến khi một bàn tay mềm mại không thành thật nhích tới nhích lui lên xuống eo bụng hắn, thậm chí còn có ý muốn xuống dưới.
Minh Thiếu Diễm chợt tĩnh lại.
Ánh trăng xuyên qua tấm màn đã đóng kín để lại trong căn phòng một tia sáng mờ ảo. Ngón tay hư hỏng vẽ vòng tròn lên ngực hắn, từ từ vẽ xuống cơ bụng rồi lại xuống chút nữa.
Minh Thiếu Diễm hít một ngụm khí lạnh, bắt lấy bàn tay lộn xộn của Đường Đường.
“Muốn gì?”
Đường Đường chớp chớp mắt không nói gì, nhưng trong mắt rõ ràng mang ý, anh nói xem em muốn gì.
Minh Thiếu Diễm hỏi xong liền thấy hối hận, nắm chặt tay cô, “Ngoan, đừng quậy, ngủ đi.”
“Không muốn ngủ”, Đường Đường từng chút cọ cọ lên, nhỏ giọng bên tai Minh Thiếu Diễm, “Chú nhỏ, ngày mai là thứ bảy…”
Ngày mai là thứ bảy, có nghĩa là tối nay muốn phóng túng thế nào thì phóng túng thế đó.
Vốn dĩ Minh Thiếu Diễm cảm thấy hôm nay rất mệt mỏi, nhưng bị trêu chọc như vậy, cơn buồn ngủ đã sớm biến mất không thấy bóng dáng.
Bàn tay tà ác bị bắt lấy được thả ra. Mà đêm yên tĩnh bị âm thanh ái muội đánh vỡ cho đến tận khuya.
Bồn tắm chứa đầy nước, Đường Đường hết sức ghé vào bồn tắm, sai sử Minh Thiếu Diễm chạy chân.
Là con gái, lúc này chính là lúc đàn ông phải phục vụ.
Đường Đường muốn uống nước, Minh Thiếu Diễm khoác áo ngủ xuống lầu lấy nước rồi chạy lên phòng tắm.
Đường Đường tựa vào bồn tắm đá cẩm thạch màu đen, làn da trắng càng thêm lóa mắt. Thân thể mệt mỏi nhũn như nước, Minh Thiếu Diễm yêu chết bộ dạng này của cô.
Đường Đường rên rỉ than eo đau, Minh Thiếu Diễm cười khẽ một tiếng bước vào bồn tắm. Bàn tay có lực không nhẹ không nặng xoa vòng eo thon thả của cô.
Bóp bóp một hồi liền thay đổi hương vị, khi Đường Đường phản ứng lại cô đã ngồi trên đùi Minh Thiếu Diễm, hai tay vô lực bám vào vai hắn.
Đường Đường cúi đầu nhìn cơ bụng xinh đẹp của Minh Thiếu Diễm, mỗi khi động tình nó sẽ căng chặt trông mê người vô cùng, bây giờ chìm trong nước càng thêm đẹp. Đường Đường không nhịn được đưa tay xuống, chậm rãi trượt trên eo Minh Thiếu Diễm.
Minh Thiếu Diễm nhẹ nhàng “A” một tiếng, tay Đường Đường dừng lại, đặt cả bàn tay lên trên.
“Chú nhỏ”, Đường Đường chợt nói, chỉ là giọng vẫn hơi khàn khàn, “Có phải anh muốn tăng cơ không?”
Minh Thiếu Diễm: “… Ừm.”
“Có thể đừng tăng không…”
Minh Thiếu Diễm bị cô sờ đến căng chặt cơ thể, “Tại sao?” Nói xong lại bổ sung thêm một câu, “Em không thích?”
“Đương nhiên không thích” Đường Đường nói, “Tại sao gần đây mọi người đều chú ý dáng người vậy? Mấy hôm trước Tiểu Mễ còn hỏi em thích cơ bắp đồ sộ hay không.”
Đã lúc này còn nhắc tới đàn ông khác, Minh Thiếu Diễm cảm thấy gần đây lá gan Đường Đường càng lúc càng lớn. Còn thằng nhóc Mễ Việt kia có ý gì, hỏi một cô gái đã có bạn trai thích cơ bắp hay không, ý muốn là gì?
Đường Đường nói xong cũng muốn tát mình một cái.
Vốn dĩ Minh Thiếu Diễm đã có thành kiến với Mễ Việt, cô vội vàng giải thích, “Tiểu Mễ rất thích Adela, nhưng Adela thích kiểu cơ bắp khoa trương nên Tiểu Mễ hỏi em có phải phụ nữ đều thích loại đó hay không, không có ý gì khác.”
Minh Thiếu Diễm:……
Hắn cảm thấy hình như có gì đó không đúng.
Bóp eo Đường Đường, “Em nói thế nào?”
“Em nói em không thích, có bắp nhiều quá xấu lắm. Tiểu Mễ còn gửi cho em một đống ảnh chụp cơ bắp, thật cay mắt… Chú nhỏ, có phải anh cũng muốn tập cơ bắp không, hay là suy xét lại đi, nhé?”
Minh Thiếu Diễm:……
Qua gần bốn năm ngày, Minh Thiếu Diễm mới phát hiện bản thân đã hiểu lầm. Nhưng là một người đàn ông sĩ diễn, Minh Thiếu Diễm cảm thấy coi như chưa xảy ra chuyện gì là tốt nhất.
“Không có”, Minh Thiếu Diễm ôm cơ thể nhỏ bé của thiếu nữ lại gần, “Khoảng thời gian trước bận quá nên tập luyện sơ sài, mấy ngày nay muốn bổ sung chút mà thôi.”
Đường Đường yên tâm.
Minh Thiếu Diễm cũng yên tâm.
Hôm sau, lúc hai người rời giường đã là 9 giờ sáng, dì Trình đang ngồi xem truyền hình ở lầu một. Thấy một mình Minh Thiếu Diễm đi xuống liền lộ ra ánh mắt ta hiểu mà, sau đó cười tủm tỉm đi chuẩn bị bữa sáng.
Khi đem bữa sáng ra ngoài, như nhớ tới gì đó, dì Trình dặn dò Minh Thiếu Diễm.
“Đường Đường vẫn còn nhỏ, con chú ý chút.”
Minh Thiếu Diễm: “… Biết rồi.”
Đi được hai bước, Minh Thiếu Diễm lại lui về nói, “Dì, con gái ruột của anh hai đã tìm được rồi, để hôm nào mang đến cho dì gặp.”
Dì Trình ngẩn người, trong mắt vui vẻ, nhưng lại có chút do dự, “Hay là để dì đi gặp, mang về Đường Đường sẽ xấu hổ.”
“Sớm hay muộn cũng phải công bố ra bên ngoài, có gì phải xấu hổ.”
Dì Trình khẩn trương chà chà tạp dề, “Vậy… vậy để dì gặp con bé, hôm nào gặp nha?”
Minh Thiếu Diễm cười, “Được, con đi lên trước.”
Công bố thân phận của Bặc Cốc Ngưng, sau đó quang minh chính đại tuyên bố quan hệ giữa hắn và Đường Đường, tránh để mấy kẻ bẩn mồm nói xấu Đường Đường.
Mấy ngày sau, Đường Đường bắt đầu theo Minh Thiếu Diễm “Học lái xe.”
Làm một tài xế già nhiều năm chạy xe nên chuyện này chẳng có gì khó, cái khó là phải giả dạng làm một kẻ mù xe như thế nào để Minh Thiếu Diễm không hoài nghi.
Vốn dĩ Đường Đường định giả dạng ngốc một chút, nhưng cô muốn mau chóng có bằng lái xe, vì thế phải giả dạng làm một học sinh thông minh vậy. Không quá mấy ngày là có thể lái xe vòng quanh biệt thự rồi.
Lại qua mấy ngày, hay lắm, Đường Đường khai giảng.
Khai giảng năm ngoái và năm nay khác nhau rất lớn, bởi vì năm nay Đường Đường cảm thấy hình như các bạn học càng nhiệt tình hoan nghênh cô.
Chỉ cần lớp Đường Đường tới học thì lớp đó sẽ chật ních, người tới nghe ké không phải chỉ có nam sinh, còn có nữ sinh. Fan nữ của Đường Đường thật sự là một quần thể khổng lồ.
Thành công của “Kẹo Kim Cương” khiến độ nổi tiếng của Đường Đường một bước lên hàng top. So với chương trình “Lữ hành hoa lộ” lần trước, lần này Đường Đường càng có thêm nhiều fan nam.
Trước kia có rất nhiều bạn học chỉ đến nhìn minh tinh cho biết, nhưng lần này trở lại, các fan trong trường có hành động lớn hơn.
Tan học, Đường Đường đến phòng vệ sinh, khi trở về sẽ thấy trên bàn chất đầy trà sữa và hoa hồng, lâu lâu có vài bạn học gan dạ cố ý ngồi bên cạnh Đường Đường.
Hỏi học sinh khoa diễn xuất sao lại qua khoa đạo diễn?
Ai quan tâm chứ.
Kết quả là mấy ngày sau, Đường Đường xuất hiện đủ loại tai tiếng trên hot search.
Sinh viên khoa diễn xuất đều có nhan sắc cao, dám ngồi bên cạnh Đường Đường càng là nhân tài kiệt xuất. Paparazzi ẩn trong học sinh, cách mấy hôm là có thể chụp được đống ảnh Đường Đường nói chuyện với đủ loại tiểu soái ca.
Lại qua vài ngày nữa, các tin tức cùng loại đều biến mất sạch sẽ.
Đường Đường thuận miệng hỏi Đái Na, Đái Na cũng không giấu, “Là Minh đổng nhà em thấy không vui nên kéo xuống hết rồi.”
Đường Đường bật cười.
Trước nay Minh Thiếu Diễm đều không nói với cô những chuyện đó.
Bây giờ sau lưng lại lén ghen tuông.
Thật đáng yêu.
Minh Thiếu Diễm không nói, Đường Đường cũng không hỏi. Cô cảm thấy mấy ngày nữa Minh Thiếu Diễm sẽ hành động thôi. Quả nhiên vài ngày sau Minh Thiếu Diễm nói hôm nay rảnh rỗi, muốn tới trường đón cô tan học.
Đường Đường vô cùng vui vẻ đồng ý.
Học viện Hí Kịch S thường xuyên có siêu xe lui tới, cho nên lâu lâu xuất hiện một chiếc siêu xe cũng rất bình thường, nhưng xe số lượng có hạn trên thế giới xuất hiện thì vẫn dẫn tới một trận nghị luận sôi nổi.
Đặc biệt là Đường Đường trong ánh mắt chăm chú của mọi người bước lên đó. Tieba trong trường học lập tức bùng nổ.
ĐM, đây là ai?
Không ai thấy rõ ràng tướng mạo của người kia, chỉ thấy rõ sườn mặt lạnh lùng.
Hai tiếng sau, tin tức này bị tuồn ra ngoài.
Đường Đường, dường như, đang yêu đương!
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!