XUYÊN THÀNH CHA CỦA NAM CHỦ - Chương 7: Chương 7
Edit: Aly
Sau khi tan cuộc, ba người hẹn gặp nhau tại cổng khách sạn, Dư Châu tinh thần phấn chấn hẳn lên, xem ra tối nay đã có cuộc trò chuyện vui vẻ, ngược lại là A Lâm, tuy rằng bị Tu Đình Vân mạnh mẽ kéo lên bàn, đáng tiếc vẫn không dám buông lỏng, danh sách đầu não không có tăng thêm người liên hệ.
Sau khi trở về ký túc xá.
A Lâm đến với địa phương quen thuộc, lấy lại năng lượng, hỏi mọi người về trải nghiệm của họ tối nay.
Khuôn mặt nhỏ nhắn giả vờ lạnh lùng hiện lên trong đầu Tu Đình Vân, vừa có chút buồn cười lại có chút bất đắc dĩ: “Tôi gặp được một Omega thú vị!”
Hai người nhìn dáng vẻ gợn sóng của Tu Đình Vân, ồn ào sôi nổi, là ai đã làm cho Tu Đình Vân trong tâm chỉ có sự nghiệp dao động.
Tu Đình Vân mặc kệ hai người trong lòng tràn đầy hiếu kỳ, mở cà vạt ra, đi vào trong phòng, “Có tin tức, sẽ nói cùng các cậu, đừng nóng vội!”
Trước mắt nhìn đến, vấn đề theo đuổi Quan Khê, quả là một điều khó khăn, Omega nhỏ đối với Alpha rất có lòng cảnh giác.
Cũng không biết làm thế nào mà một tiểu gia hỏa cảnh giác như vậy, trong nguyên tác lại bị lừa?
Sau buổi Ái hữu hội, liền nghênh đón kỳ khảo hạch cuối năm của tân sinh viên, thậm chí tên Cao Niên luôn không muốn ở chung với bọn họ cũng trở về ký túc xá, nỗ lực hết sức để chuẩn bị cho kỳ khảo hạch cuối năm.
Khảo hạch đầu tiên là bài kiểm tra lý thuyết, điều này có thể miễn cưỡng hài lòng đối với sự nỗ lực cả ngày lẫn đêm của Tu Đình Vân, sau đó là khảo hạch chiến đấu giả lập, bởi vì sinh viên năm nhất là đơn binh mô phỏng chiến đấu.
Vào ngày khảo hạch mô phỏng chiến đấu, bộ ba từ ký túc xá đến trường thi từ sớm.
Một đám đông đã tập trung tại hiện trường, đại đa số đều đè nén âm thanh thảo luận.
Có một người lải nha lải nhải nói: “Khảo hạch mô phỏng chiến đấu cá nhân lần trước, cậu đoán xem điểm cao nhất là bao nhiêu?”
Cái đề tài này hấp dẫn một đống người vây xem, mồm năm miệng mười mà nói: “Đừng úp úp mở mở nữa, bao nhiêu điểm?”
“Mấu chốt là đạt được 90 điểm, chỉ mất có một giờ hai mươi ba phút để hoàn thành!”
Điểm này so với điểm chính của các sinh viên năm nhất thông thường là bốn mươi hoặc năm mươi điểm, còn có thể trước mức hai giờ, xác thực vô cùng nghịch thiên, ngay cả Tu Đình Vân cũng có chút giật mình.
Tu Đình Vân xuyên qua đám người đi lên phía trước, các loại binh trinh sát hàng không này vốn không phải tập trung vào sức mạnh cá nhân, hợp tác chiến đấu mới là thái độ bình thường.
Sức mạnh cá nhân ở tỉnh tế càng trở nên bất thường là vì thể chất của Alpha cực kỳ mạnh mẽ.
Cơ hội mô phỏng lần này là mô phỏng trực tiếp các hoàn cảnh kỳ lạ khác nhau, yêu cầu người tham gia phải hoàn thành các nhiệm vụ, hơn nữa từ đầu đến cuối người chơi phải tự mình chiến đấu.
Đối với hầu hết sinh viên năm nhất, vượt qua trận khảo hạch này là một thắng lợi.
“Vị lão đại nào a? Mô phỏng hoàn cảnh nào!” Từ Chấn Lâm kinh ngạc hỏi, chín mươi phút, chênh lệch giữa Alpha đã lớn như vậy rồi sao?
“Chuyện này ta biết, Thành Tố năm hai, hoàn cảnh mô phỏng là phi thuyền cứu hộ!” Gã beta ở giữa đám người đáp.
Tu Đình Vân nhìn thoáng qua, tên Beta này được cho là chuyên gia nhỏ trong các diễn đàn của Học viện quân sự, người giỏi buôn chuyện.
“Không hổ danh là Thành lão đại, bịt kín không gian chống lại tên trộm, mấu chốt là có thể lấy được chín mươi điểm, hẳn là trong tình huống con tin không có nhiều thương vong!”
Mọi người sôi nổi nghị luận.
Tu Đình Vân nhạy bén bắt được hai chữ Thành Tố.
Trong tiểu thuyết, chính là tình địch của hắn!
Thành Tố, một người trong nguyên tác có mâu thuẫn, là con trai út của đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất, thích Quan Khê.
Vì trong gia đình thuộc lớp nhỏ, được bảo vệ rất kỹ càng nên hoàn toàn không rõ về các giao dịch của thế gia.
Sau đó, khi biết việc ác của thế gia đã làm, rơi vào sự lựa chọn giữa bao che gia đình hoặc giữ vững bản tính của mình.
Sau đó gặp được nam chủ Tu Uẩn, bởi vì áy náy đối với Quan Khê, còn từng ra tay bảo vệ Tu Uẩn.
Nói chung, đây là một nhân vật có thể mượn sức, nhưng tiền đề, Tu Đình Vân sờ sờ vào tóc của mình, anh không thể mơ ước đến đối tượng của hắn.
Ồn ào xung quanh cuộc khảo hạch trong chốc lát, giáo viên giám thị gõ gõ vào tường, bước nhanh tiến vào, hướng dẫn thí sinh lần lượt vào mô phỏng theo mã số: “Các bạn học, sau khi đăng nhập, bắt đầu lấy mẫu hoàn cảnh mô phỏng ngẫu nhiên, sau khi chọn xong hoàn cảnh, đừng nhúc nhích, chờ đợi mệnh lệnh thống nhất để bắt đầu!”
Kể từ khi xuyên qua đến tinh tế, Tu Đình Vân đã được miễn dịch với công nghệ cao, bình tĩnh tiến vào mô phỏng, sau khi đeo máy vào, khởi động trình mô phỏng, tên và mã số của hắn xuất hiện.
Cũng thấy được lộ ra cái nút hoàn cảnh mô phỏng.
Vị trí: Tòa nhà Trung tâm Thương mại
Nhiệm vụ: Giải cứu con tin và bắt sống tên gián điệp A ẩn trong bọn bắt cóc
Cái khảo đề này chắc chắn là một lợi thế đối với Tu Đình Vân.
Đầu tiên, hoàn cảnh là ở trung tâm thương mại, không phải rừng rậm tinh tế hay hành tinh bỏ hoang linh tinh mà hắn rất xa lạ, sau đó nhiệm vụ trọng tâm là giải cứu con tin, hắn đã có kinh nghiệm thực tế từ trước.
Khó khăn duy nhất ở đây là trước chưa xác định được tên gián điệp lẫn trong đó, thì khó có thể hạ gục tốt bọn bắt cóc.
Một khi tên bắt được tên gián điệp, điểm mấu chốt này sẽ được giải trừ.
Trong lúc Tu Đình Vân đang tự hỏi về cách xác định tên gián điệp, một thông báo đếm ngược vang lên trên màn hình.
Sau khi màn hình đen đi qua, Tu Đình Vân mở mắt ra, hắn đã ở trong một góc của trung tâm thương mại, xung quanh mọi người ra vào.
Hắn tiến lên phía trước một bước, bên tai vang lên một trận âm thanh máy móc: Bây giờ ngươi đang ở ngôi sao Bách Khê, ngươi thu được một phần tin tức cơ mật.
Có một tên gián điệp A đến từ S quốc lẫn vào trong đám cướp, ngươi theo manh mối truy lùng trong Trung tâm thương mại của sao Bách Khê…!
Có quá ít thông tin cơ bản, Tu Đình Vân dọc theo con đường nhỏ đi ra phố chính, người đi đường lúc này vẫn còn rất bình tĩnh, chứng tỏ vụ bắt cóc vẫn chưa xảy ra.
Hắn ngẩng đầu nhìn hoàn cảnh xung quanh, hiện tại là ban ngày nhưng cũng rất phồn hoa, hơn nữa tài sản của trung tâm thương mại chủ yếu là đồ vật, khó có thể mang theo số lượng lớn, cho nên mục đích của bọn cướp xuất hiện vào lúc này không phải là vì tiền.
Cũng không có khả năng là nhất thời xúc động hay bị cảnh sát truy lùng do bắt cóc chưa thể xác định, đối phương là một băng nhóm có kế hoạch, có tổ chức.
Vì vậy, Tu Đình Vân suy đoán, khả năng cao vụ án bắt cóc này là một vụ khủng bố theo kiểu hấp dẫn tập thể nào đó!
Bên kia, một nhóm giáo viên trường quân sự ngồi trong phòng điều khiển tổng thể, theo dõi hoạt động chiến đấu của học sinh.
“Học sinh này sững sờ tại chỗ mười phút.
Có phải bị ngắt kết nối không? Thật là lãng phí thời gian!” Một vị giáo viên nhìn hình ảnh của Tu Đình Vân nhịn không được lên tiếng dò hỏi.
Những sinh viên khác ban đầu đều không có bất kỳ manh mối nào, nhưng mọi người nhìn chung đều nổ lực chạy làm việc chăm chỉ, tiếp xúc nhiều hơn để nhận được nhiều phần thưởng.
Giáo viên bên cạnh nghiêng người về phía trước nhìn xem “Đây không phải là Tu Đình Vân sao? Là đối thủ cạnh tranh hàng đầu của tân sinh viên năm nay!”
Hiệu trưởng của Học viện quân sự sau khi nghe vậy bước tới, nhìn chằm chằm vào Tu Đình Vân, người đang quan sát xung quanh trên màn hình, không phát ra tiếng.
Hai vị giáo viên cũng không dám tiếp tục bình luận, cả ba người đều yên lặng theo dõi diễn biến trên màn hình.
Trong giả lập, sau khi Tu Đình Vân đoán rằng đó là một vụ tấn công khủng bố, hắn lập tức đến băng ghế dài nghỉ ngơi, ngồi cạnh một người đàn ông lớn tuổi.
Người đàn ông nheo mắt nhìn hắn, không có mở miệng.
Tu Đình Vân nhớ lại những kỹ năng mà hắn đã sử dụng để hòa nhập với những người đồng hương trong cuộc sống trước đây của mình, chủ động bắt chuyện với người đàn ông.
Quả nhiên, người đàn ông đã tiết lộ một thông tin quan trọng cho hắn, bởi vì sao Bách Khê có quan hệ tới biển, ở đây có rất nhiều truyền thuyết về cá, bởi vậy hình con cá phía trước Tòa nhà Bách Việt là một địa danh của Bách Khê.
Sau khi cảm ơn người đàn ông, Tu Đình Vân ngay lập tức chạy đến tòa nhà Bách Việt.
Ba vị giáo viên trong phòng giám sát nhìn nhau, một người trong số họ phá vỡ sự im lặng: “Làm sao học sinh này biết mà hỏi về ý nghĩa trọng đại đằng sau tòa nhà của trung tâm thương mại?”
“Lộ đề sao? Không có khả năng.
Tất cả mười hoàn cảnh năm nay đều mới.
Đây là loạt các thí sinh đầu tiên tham gia!”
“Đừng có đỗ lỗi cho học sinh của chúng ta mà không có bằng chứng.” Hiệu trưởng của Học viện quân sự đánh gãy tranh chấp giữa hai giáo viên, tiếp tục nhìn vào biểu hiện của Tu Đình Vân.
Ông tò mò không biết cậu học sinh này đang nghĩ gì trong đầu?.