XUYÊN THÀNH BẠN GÁI CŨ CỦA LÃO ĐẠI - Chương 23: 23 Thêm Wechat
- Trang chủ
- Truyện tranh
- XUYÊN THÀNH BẠN GÁI CŨ CỦA LÃO ĐẠI
- Chương 23: 23 Thêm Wechat
Lúc này mà nói “Thôi trợ lý không có WeChat”, Thẩm Niệm sẽ tin sao?
Chỉ số thông minh của Cố Thừa Dịch đâu phải bị đụng hư, dù không cam tâm nhưng vẫn phải tình nguyện đem danh thiếp WeChat của Thôi Tân Đạt cho Thẩm Niệm.
Sau đó, anh phát hiện một sự thật thú vị là — anh không! Có! WeChat của Thẩm Niệm.
Cố tổng tài hơi mỉm cười, mặt lạnh hỏi: “Thẩm Niệm, khi nào thì tôi mới có WeChat của cô?”.
Không thêm Wechat của anh, mà còn dám hỏi anh WeChat của người đàn ông khác!
Giám đốc Thẩm hai tay cung kính dâng điện thoại của mình lên, cho anh tùy ý xử lý: “Lão đại, mời ngài.”
Lão đại: “…”
Cố lão đại tiếp nhận điện thoại đã được mở khóa, lưu số của anh vào điện thoại, rồi ném trở về, làm xong vui vẻ thoải mái.
Mặt ngoài nhìn bình tĩnh, không thèm để ý, nhưng kỳ thật khóe mắt vẫn luôn nhìn trộm người nào đó.
Thẳng đến khi Thẩm Niệm thật sự lưu số của anh vào điện thoại xong, lại một lần nữa cung kính mà đưa điện thoại lại, khóe miệng thoáng nâng lên.
Được rồi, còn biết nghe lời.
Cố lão đại thông qua danh sách bạn tốt trên WeChat, đem WeChat Thôi Tân Đạt gửi qua.
Thẩm Niệm cầm lại điện thoại, click mở danh bạ thêm bạn tốt, ngồi chờ Thôi trợ lý xác nhận kết bạn.
Vì muốn sớm ngày nhận được nhà mới của mình, đề nghị thêm bạn gửi đi rồi, cô vẫn cứ nắm điện thoại chờ.
Bộ dạng mỏi mắt chờ mong kia, Cố Thừa Dịch hối hận, hận chính mình vô tư bị Thẩm Niệm giả vờ ngoan ngoãn lừa lấy WeChat trợ lý.
Vì thế, anh liền nhắn tin cho Thôi trợ lý.
Cố Thừa Dịch: 【 Không được đồng ý lời mời kết bạn của Thẩm Niệm! 】
Con người này thật keo kiệt.
Thôi Tân Đạt: 【 Đã hiểu! 】
Thôi Tân Đạt: 【 Về chuyện của Nhan Sổ, tôi có chuyện muốn báo cáo? 】
Cố Thừa Dịch: 【 Nói.
】
Thôi Tân Đạt: 【 Dựa vào lý lịch cùng địa vị Nhan Sổ ở giới giải trí, vẫn là thích hợp với công ty, nếu Cố tổng bởi vì tình cảm cá nhân đột nhiên huỷ bỏ hợp đồng vói anh ta, bên hội đồng quản trị sẽ yêu cầu anh phải đưa ra lý do hợp lý.
】
Cố Thừa Dịch: 【 Là ai? 】 Tại sao trong hội đồng quản trị có chỗ dựa của Nhan Sổ.
Thôi Tân Đạt: 【 Nhan Sổ là người phu nhân yêu thích.
】
Cố Thừa Dịch: “…”
Theo như lời Thôi Tân Đạt “Phu nhân” ở đây chính là mẹ của Cố Thừa Dịch, nếu anh không muốn gặp phải mẹ mình hai mắt đẫm lệ trách mắng, thì tốt nhất vẫn là không nên tùy tiện huỷ bỏ hợp đồng nào cả.
Lại nói tiếp, vì cái gì phụ nữ bây giờ một hai đều thích cái loại tiểu bạch kiểm này a! Thẩm Niệm cũng, mẹ anh cũng!
Cố Thừa Dịch: 【 Như cũ.
】
Thôi Tân Đạt: 【 Được.
】
Thôi Tân Đạt: 【 Cố tổng, không thêm WeChat của Thẩm tiểu thư trong bao lâu? 】
Cố Thừa Dịch: 【 Đến ngày mai.
】
Thôi Tân Đạt: 【 Đã biết.
】
Thôi Tân Đạt: 【 Chúc ngài có một buổi tốt tốt đẹp! 】
Cố Thừa Dịch liếc nhìn người nào đó đang chờ thông báo chấp nhận kết bạn, thầm nghĩ: Buổi tối tốt đẹp gì được.
“Còn không ngủ?”
“Còn sớm.” 9 giờ là thời gian người trẻ tuổi náo nhiệt nhất.
“Vậy tôi đi ngủ đây.” Cố Thừa Dịch đứng dậy đi về phòng ngủ, đi được hai bước đột nhiên nói: “Nhan Sổ..”
“…”
Thẩm Niệm ảo não muốn đập đầu vào sô pha, quên mất hôm nay vừa mới hại minh tinh nhà mình a a a!
“Cố tổng, Sổ Sổ nhà của chúng tôi ưu tú như vậy, cầu xin ngài đừng hủy hợp đồng đại diện của anh ấy a!”
Thẩm Niệm hối hận nhiều năm như vậy đều thành thành thật thật mà ở phòng kế hoạch, an tâm làm việc chính mình.
Nếu thỉnh thoảng ngẫu nhiên đi dạo, rút kinh nghiệm, nào đến nỗi bây giờ đối mặt nam chính không ra thể loại gì hết!
“Cố tổng, Cố Thừa Dịch, Cố lão đại, ngài đừng chắp nhặt cùng tiểu dân chúng tôi như vậy mà.” Thẩm Niệm nỗ lực bắt chước nói theo mấy lời nịnh nọt trong phim truyền hình, nhắm mắt đi theo đuôi Cố Thừa Dịch vào phòng tắm.
Mắt thấy tay nam chính hướng về phía bàn chải với kem đánh răng, cô vội vàng đoạt lấy làm hết: “Mời ngài.”
Cố Thừa Dịch: “…”
Thật đúng là không nghĩ tới Thẩm Niệm có thể làm tới mức này.
Tưởng tượng cô là vì người đàn ông xấu xí khác mới nịnh nọt anh, nhưng mà ahihi anh không thể làm gì, tức sôi máu!
Bất quá, mặt sau kia không cần nói Thẩm Niệm cũng biết.
Cố Thừa Dịch cầm lấy bàn chải đánh răng, đuôi mắt nhìn qua, Thẩm Niệm ngoan ngoãn cầm lấy bàn chải với kem đánh răng, đứng ở bên cạnh anh đánh răng.
Trong miệng có bàn chải đánh răng cùng bọt kem đánh răng không thể nói chuyện, Cố Thừa Dịch khó có được an tĩnh mà hưởng thụ ba phút.
Sau khi đánh răng xong, không nghờ lại nghe cô nói lung tung, dứt khoát đem người kéo lên giường, tắt đèn, ngủ.
Lần thứ hai Thẩm Niệm trở thành gối ôm: “…”
Hoài nghi nam chính có phải thuần khiết quá hay không, đây là trường hợp một nam một nữ cùng nằm trên giường là có thể sinh em bé đó, vậy mà..
cô cảm thấy Cố tổng có chút đáng thương.
Chắc không đến mức, nam chính trong tiểu thuyết chính là làm nhiều không biết mệt, khiến nhiều người đọc cảm thán hâm mộ.
Thẩm Niệm lung tung mà nghĩ, trong lòng có tâm sự căn bản không ngủ được.
Đầu tiên là nghĩ đến hợp đồng Nhan Sổ có phải thật sự dễ dàng bị ngâm nước nóng hay không, rồi nghĩ tới nam chính sao lại thuần khiết như vậy, tiếp theo còn nghĩ đến cốt truyện tiếp theo sẽ xảy ra cái gì?
Cuối cùng là về cuộc sống sinh hoạt bình an sau này, cái này đặc biệt quan trọng.
Nữ chính của tiểu thuyết tên là Tô Điềm, người cũng như tên, rất xinh đẹp.
Không những là diện mạo xinh đẹp, thanh âm mềm mại nhẹ nhàng, càng đáng chết là thân hình hoàn hảo, nam chính hưởng qua liền không thể quên.
Còn có một điều quan trọng là: Chỉ số thông minh rất cao.
Nguyên tác là điển hình tiểu thuyết 419 (tình một đêm) tổng tài bá đạo, nam lạnh lùng nữ dịu dàng đáng yêu, nguyên nhân gây ra là, nữ chính đi công tác về nhà thì phát hiện bạn trai mình cùng bạn thân ngủ với nhau.
Lúc này, bạn trai nói: Nữ chính không cho chạm vào.
Vì nữ chính Tô Điềm có tư tưởng truyền thống muốn đợi đến khi kết hôn, không chịu nổi, nữ chính khóc ròng chạy tới hộp đêm mua say.
Nữ chính vẫn luôn giữ mình vì chịu đả kích quyết định đem cái đầu tiên cho người đàn ông khác, nhưng mà nữ chính diện mạo xinh đẹp bị kẻ xấu nhìn trúng, hạ dược vào rượu của cô, vì thế, nữ chính trúng dược giãy giụa thoát chạy đâm vào trong lòng nam chính.
Nhớ lại một chút, Thẩm Niệm nhịn không được chửi bới: Cái gì mà con người truyền thống, phát hiện bạn trai ngoại tình cùng bạn thân thì lập tức tìm người đàn ông xa lạ lên giường, đây mà là truyền thống khỉ gì chứ? Không sợ bị nhiễm bệnh hả.
Càng muốn chửi hơn là: Nam chính ở biệt thự có một hầm rượu tự dưng lại đi hộp đêm, đã thế không kén ăn mà ăn luôn nữ chính chủ động đưa tới cửa?
Không phải Thẩm Niệm khoe khoang, dáng người nguyên chủ cô trừ bỏ ngực lép, thì cái khác không kém đâu nha.
Da trắng mịn, chân dài eo thon, xương quai xanh tinh xảo, nếu mà mặc váy dây dài đặc biệt đẹp, trang điểm nhẹ, thì đi ở trên đường là có thể làm vô số đàn ông quay đầu nhìn lại.
Cố Thừa Dịch với cô có thể bất động nằm im, chỉ đơn thuần mà đắp chăn nói chuyện phiếm, như vậy, Thẩm Niệm hoài nghi có phải truyện miêu tả diện mạo nữ chính bị sai rồi không, nữ chính chắc phải là tiên nữ hạ phàm!
“Không ngủ được?” Đột nhiên, bên tai vang lên giọng nam mang theo một chút buồn ngủ.
Thẩm Niệm đem suy nghĩ nữ chính là thần tiên tỷ tỷ hạ phàm chốt đơn: “Ừm.”
“Dưới lầu có phòng tập thể thao.”
“Thì sao?”
“Xuống chạy mấy vòng, bị mệt sẽ dễ ngủ hơn.”
Thẩm Niệm: “…”
Đồ thẳng nam nhà anh, không phải tác giả viết sai tên nam chính rồi chứ, đến giờ vẫn không có vợ là đúng.
“Không cần.”
“Vậy có ngủ được không?”
“..
Được.”
“Oa.” Cố Thừa Dịch ngáp một cái, ôm sát Thẩm Niệm, ở trên người cô hít vào một hơi: “Đây là mùi gì mà thơm vậy?”
“Chắc là mùi tinh dầu hoa hồng? Lúc nãy tôi ngâm mình lỡ đổ hết một lọ tinh dầu hoa hồng của anh.”
“Không phải.”
“Chứ mùi gì?” Thẩm Niệm ngửi ngửi cánh tay, mùi hoa hồng nhàn nhạt: “Là hoa hồng mà.”
Cố Thừa Dịch dựa lại gần thêm một chút, ở trên cổ Thẩm Niệm ngửi: “Không phải.”
“Chẳng lẽ là mùi con gái?”
“…”
Hít thở không thông sự chán ngắt này.
Cố Thừa Dịch yên lặng mà đưa tay ôm Thẩm Niệm, đem cô nằm vào trong ngực: “Ngủ đi.”
Thẩm Niệm: “…”
Sao cô cảm thấy như là anh đang nói: “Ngủ đi, trong mơ cái gì cũng có”?
Phòng ngủ ánh sáng rất tối, nhắm mắt lại chốc lát liền buồn ngủ.
Sắp ngủ, cô mơ mơ hồ hồ mà nhớ tới một sự kiện: Chết, sữa bò đem lên đâu rồi? Chắc là nam chính uống hết?
Ngày hôm sau là thứ bảy, không cần đi làm nên Thẩm Niệm ngủ đến tự nhiên tỉnh.
Nằm một lát, mơ hồ nhìn phòng ngủ xa lạ nửa phút cô mới nhớ tới chính mình lại ở phòng ngủ nam chính một đêm, thở dài đi vào phòng tắm rửa mặt.
Phòng để quần áo có rất nhiều bộ đã được phối sẵn, Thẩm Niệm chỉ cần lo lắng suy xét chọn bộ nào sau đó chọn giày cao gót phù hợp, phối thêm túi nữa là được.
Cơm sáng có người làm, lau dọn có người làm, quần áo có người giặt, sung sướng đến mức thiếu chút nữa sa đọa hủ bại.
Ăn xong bữa sáng sắp thành bữa trưa, Thôi trợ lý cũng chấp nhận kết bạn WeChat.
Thẩm Niệm soạn tin nhắn, sửa sang lại một chút, sau đó gửi đi.
Thẩm Niệm: 【 Làm phiền Thôi trợ lý quá.
】
Thôi trợ lý: 【 Không phiền, việc nhỏ.
】
Thôi trợ lý: 【 Để lát nữa tôi gọi điện thoại cho bên thi công hỏi rõ nhà của Thẩm tiểu thư làm xong chưa, sau đó báo lại có được không? 】
Thẩm Niệm: 【 Cảm ơn, Thôi trợ lý không cần khách khí như vậy đâu.
】 Gì mà “Thẩm tiểu thư” làm cô nổi hết da gà.
Thôi trợ lý: 【 Vậy đi.
】
Hiệu suất làm việc Thôi trợ lý rất cao, mười phút sau liền gọi lại, nói là nếu Thẩm Niệm hôm nay muốn đi nhận nhà, cũng có thể được.
Cô kích động lập tức lên lầu lấy túi xách.
Trong thư phòng, Cố Thừa Dịch ngước mắt nhìn cô: “Muốn ra ngoài?”
“Đúng vậy, tôi đi nhận nhà.” Thẩm Niệm thật cao hứng, “Thôi trợ lý giúp tôi xác nhận rồi, bây giờ tôi phải về nhà một chuyến lấy giấy chứng nhận, rồi đi kiểm tra nhà một lượt, nếu là không có gì vấn đề gì thì làm thủ tục nhận nhà luôn, sau đó tìm một công ty trang trí nội thất.”
Cố Thừa Dịch từ trước đến nay mua nhà chỉ cần đưa tiền, nói yêu cầu của mình, liền có chuyên gia phụ trách, không cần lãng phí thời gian cho những việc nhỏ này.
Nhìn Thẩm Niệm tinh thần sáng láng mà nói ý tưởng nhà mình bố trí cái gì, anh vậy mà không thấy lãng phí thời gian, còn muốn tham gia một chút.
“Tôi cũng đi.”
“Gì?” Thẩm Niệm kinh ngạc quay đầu lại: “Không phải anh còn có việc phải làm sao?”
“Không sao.” Cố Thừa Dịch tháo mắt kính xuống ném thẳng lên bàn, mở ngăn kéo tìm kiếm, thuận miệng hỏi: “Muốn đi xe gì?”
Thẩm Niệm lại gần thấy, một ngăn toàn chìa khóa xe: “..
Xe nào mà thoải mái là được.”
Nghe vậy, Cố Thừa Dịch do dự chớp mắt một cái, cầm lấy điện thoại gọi ai đó: “Tôi có chiếc xe nào thoải mái không?”
Thẩm Niệm: “…”
Không được rồi, cô phải đánh chết kẻ khoe của này mới được!
Người thường mà mua được chiếc xe mười mấy vạn liền vui mừng vì không phải đi bộ, còn ai mua xe ba bốn mươi vạn có thể nói điều kiện cũng không tệ lắm, người này thì có tám chín chiếc siêu xe còn không tính, thế nhưng không biết gara nhà mình xe nào đi thoải mái nhất.
Ở bên kia điện thoại, Thôi trợ lý bị hỏi cũng ngốc một chút: “Hẳn là bảo mã (BMW) đi.”
Cố Thừa Dịch lấy ra chìa khóa xe màu xanh trắng tiêu chuẩn BMW ra, Thẩm Niệm mặt vô cảm xách theo túi đi cùng anh.
Tới gara, chính mắt nhìn thấy chiếc xe BMW thoải mái số lượng có hạn kia, Thẩm Niệm vô số lần nói với chính mình không cần so đo cùng kẻ có tiền, yên lặng ngồi ghế lái phụ.
Một đường an toàn, chiếc xe BMW số lượng có hạn vững vàng mà ngừng ở dưới lầu.
Thẩm Niệm mới vừa đóng cửa xe, xoay người liền thấy Vệ Linh Tuyên híp mắt nhìn cô..
Cố Thừa Dịch ở sau.
Chuyện gì đây? Hai người bọn họ biết nhau hả?.