XUYÊN NHANH CHI TRA THỤ KHÔNG TRA - Chương 5-5
“Tôi từng học ở học viện quân sự, hôm nay trở về chỉ đạo các học đệ thực chiến, thuận tiện đến thăm cậu một chút.” Sala nhấc cái rổ trong tay, “A mẫu tôi tặng bánh chocolate cho cậu, vẫn đang nóng, hương vị rất tốt.”
Thương Vân nhìn ánh mắt hắn, muốn nhìn thấu suy nghĩ của hắn, xoay người vào cửa, hôm nay Eva không ở, bản thân cũng không có chuyện gì làm, vậy xem xem vị thiếu tướng này có mục đích gì đi!
Sala cùng vào trong, còn tri kỷ đóng cửa lại, đặt bánh chocolate trên bàn, còn có cacao nóng, đều là a mẫu tỉ mỉ chuẩn bị, vừa biết được hắn đến học viện Angus, a mẫu liền hưng phấn bắt đầu chuẩn bị điểm tâm nhỏ.
Nhìn qua đích xác rất muốn ăn, Thương Vân cầm một cái bánh cắn một miếng, chocolate nóng lập tức chảy ra, miệng lưỡi lưu hương, thật là rất mỹ vị.
Thương Vân rất thích ăn đồ ngon, cuộc sống của hắn cũng chỉ có chút lạc thú này. Thương Vân thoải mái nheo mắt, nhưng một con mèo lười biếng, làm người muốn vuốt lông.
Sala giơ tay lên, rồi lại thả xuống, hắn là muốn vuốt lông, không muốn đối phương xù lông, bây giờ còn chưa phải lúc.
“Không phải muốn chỉ đạo học đệ thực chiến? Sao anh còn ở đây?” Thương Vân không khách khí ra lệnh đuổi khách, nam nhân này không có ý tốt, hắn đã treo nhãn hiệu.
“Còn chưa tới thời gian.” Sala sửng sốt một chút, đồng thời lại thấy muốn cười, mặt trẻ con, trời tháng sáu, thư tính này nói trở mặt là trở mặt, không có một tia quá độ.
“Đến muộn là không tốt, anh phải làm tấm gương tốt, đi qua trước tán gẫu chỉ đạo riêng một chút cũng không tệ, nhanh đi đi, anh còn bận rộn tôi cũng không chậm trễ thời gian của anh.” Thương Vân đứng dậy đi vào phòng trong, con rồng tên Abby kia hình như đã tỉnh, đang cáu kỉnh, không đàng hoàng giáo dục một chút làm sao có thể đi.
Sala bất đắc dĩ đến sân thực chiến trước nửa ngày, “trao đổi” thật tốt với đám học đệ kia một lượt, tâm tình tốt hơn nhiều.
Thương Vân nhìn Hoàng Kim cự long bị mình đánh thương tích đầy người, tâm tình cũng không tệ, chữa khỏi hắn tiếp tục ngược hắn, sau đó chữa thương, lại ngược hắn, cự long quả nhiên da dày thịt béo chịu đập.
Cuối cùng Abby chữa thương xong cũng quỳ rạp trên mặt đất không đứng dậy, buông tha chống cự, người này mạnh hơn hắn không phải chỉ một chút, còn có khế ước trói buộc, nhìn thế nào cũng là mình chịu thiệt, vẫn là đừng đấu tranh.
Thương Vân cũng thả Eva vào, để thời gian cho hai bạn nhỏ, bản thân liền đi ra, hai con cự long thức tỉnh này hắn là định nuôi lâu dài, chuyện không gian bọn họ sớm muộn gì cũng phải biết.
Không đợi Thương Vân thở dài một hơi, chuông cửa lại vang, Thương Vân giận, hôm nay đều tổ chức thành đoàn thể đến cọ cảm giác tồn tại sao, một người tiếp một người này làm cái gì chứ!
Người đến chính là Sola, hắn là đến nói cảm ơn, “Đúng rồi, Mino,” Sola do dự một chút, “Cậu còn nhớ Shelly kia chứ?”
Thương Vân nâng nâng mi, rốt cuộc có tin tức sao? “Nhớ.” Thương Vân rũ mi mắt, nhìn không rõ cảm xúc.
Sola đã không có kiên nhẫn với đám người bảo thủ kia, lúc trước hắn một lòng muốn cứu Leon, không để ý đến bọn họ, hiện tại hắn có rảnh ra tay, hơn nữa, Leon không thể vẫn qua cuộc sống không thấy ánh sáng, Leon sống lại sẽ gây ra bao nhiêu sóng gió hắn đã nhìn thấy được, hắn còn chưa đủ mạnh, nếu liên lụy ân nhân vào đó chính là lấy oán trả ơn.
“Cậu ta cũng thức tỉnh rồi, thành Orlye thật là một mảnh đất phong thủy tốt, liên tiếp thức tỉnh hai thư tính.” Bởi vì bản thân cảm thấy hứng thú với Mino thu phục cự long, Shelly là người đoạt vị hôn phu của Mino tự nhiên liền vào mắt những người kia, hắn mang theo xin lỗi nhìn Thương Vân.
“Cho nên? Cậu ta cũng muốn đến đại học Angus sao?” Thương Vân vẫn đều đang chờ hắn đây!
“Đúng vậy, hơn nữa cậu ta đã đồng ý tham gia hiệp hội dược tề.” Thư tính kia tốt nhất đừng ra yêu thiêu thân gì, nếu không ngay cả hắn cũng thu thập một thể.
Shelly thức tỉnh có lẽ vẫn là hoa tuyết mạn, nhưng mà cũng chẳng có liên quan gì, dù sao không lật được ra khỏi lòng bàn tay, “Vậy Steve thì sao?”
Quả nhiên, Sola liền biết tình cảm của thư tính không buông tay dễ dàng như vậy được, “Hắn làm người nhà cũng sẽ đến đây, dược tề đột phá cấp trung của Shelly phẩm chất cũng không tệ, coi như miễn cưỡng đủ tư cách nhập học.”
Người nhà? Nói đến đây, Thương Vân nhớ a phụ a mẫu của Mino cũng đến thành thị này, hình như vẫn luôn không nhìn thấy người nhà thì phải, một lát nữa gọi điện thoại hỏi bác sĩ McGonagall một chút mới được.
Nhìn Thương Vân yên lặng không nói, Sola cho rằng nhắc đến chuyện thương tâm của hắn, nhất thời không biết nói cái gì cho phải, chỉ có thể ngồi không ở một chỗ.
“Lần này hội trưởng Sola đến còn có chuyện khác không?” Thương Vân nhìn ra Sola xấu hổ, tốt bụng đánh vỡ cục diện bế tắc.
“À, cái kia, chính là nhắc cậu cẩn thận một chút, vài kẻ bảo thủ kia không biết lại muốn làm cái gì, bọn họ đối với Shelly rất ân cần, không phải giặc chính là trộm.” Sola chỉ là nhắc nhở một câu, bên cạnh Mino có hai con cự long, chú ý một chút ám chiêu hẳn là liền không có chuyện gì.
Thương Vân gật đầu, những người đó sẽ ra chiêu số gì hắn đều không để ý, hắn ngược lại là có chút mong đợi nhân vật chính, Shelly thức tỉnh tuyệt đối là trước thời gian, là bị mình kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến sao, rất chờ mong ngươi có thể mang đến kinh hỉ cho ta nha!
Thương Vân bên này nhớ thương Shelly, không ngờ lại gặp mặt nhanh như vậy, khi Thương Vân cùng McGonagall cùng đi thăm a phụ a mẫu vừa vặn gặp được đoàn người Shelly vừa đến khu này, cùng đi tự nhiên còn có cả nhà Steve, Shelly là một cô nhi, tự nhiên không có người nhà gì.
“Yêu, đây không phải vị hôn thê trước của con ta sao? Sao lại ở trong này vậy? Sẽ không phải là bám lên kẻ có vợ nào đấy chứ, chẳng qua cũng đúng, một thư tính bị từ hôn, không gả ra ngoài được cũng là bình thường, bị bao dưỡng cũng vị tất là một đường ra tốt.” Phi Mộng nắm cổ họng cố làm ra vẻ nói.
Steve nhíu nhíu mày, cũng không ngăn cản a mẫu của mình, Shelly xin lỗi cười cười, “A mẫu chỉ là nhanh mồm nhanh miệng, không có ác ý, Mino sẽ không so đo với một trưởng bối đúng không!”
Mũ đội này chụp cũng thật là cao, Thương Vân còn chưa mở miệng, McGonagall đi cùng hắn đã không nhịn được, “Trưởng bối cũng phải có dáng vẻ của trưởng bối, loại già mà không kính này, hừ.” McGonagall lật trắng mắt, đầu quay sang một bên.
“Anh là cái gì, tôi dạy con dâu trước lễ nghi xã giao liên quan quái gì đến anh!” Phi Mộng đặt xong tư thái liền muốn chửi ầm lên.
“Mấy người ở đâu?” Thương Vân mở miệng hỏi, hỏi là Shelly, hoa tuyết mạn trên trán hắn cũng không đẹp như miêu tả, ngược lại có chút nhạt nhẽo, có lẽ là vì tâm tính không ổn tạo thành.
“A19 khu B, Mino thì sao?” Shelly tự nhiên nguyện ý dẹp chuyện yên người, lúc trước bởi vì Mino thức tỉnh, thái độ của a mẫu đối với hắn vẫn không tốt, rốt cuộc hắn cũng thức tỉnh, một nhà bốn người bọn họ hiện tại sống rất tốt, hắn không muốn đánh vỡ loại cục diện này.
Thương Vân không đáp lại, xoay người hỏi McGonagall, “A phụ a mẫu tôi ở đâu?”
“B21 khu A, tôi làm việc cậu yên tâm.” McGonagall tự nhiên tìm cho hắn tài nguyên tốt nhất.
“Còn có nơi tốt hơn không? Nơi không có ruồi bọ quấy rầy.” Giọng điệu của Thương Vân bình thản, ngữ điệu đều không có thay đổi.
McGonagall rút rút khóe môi, đây là muốn rời khỏi nơi này đúng không, đáng tiếc mình cố sức mới tìm được nơi này, “Vậy chỉ có trụ sở cấp một, nếu không chính là quân khu, tôi có thể thử xem xem, không nhất định có thể tìm được.”
Thương Vân không đợi hắn nói xong liền bấm máy liên lạc, hiển nhiên Sala rất ngạc nhiên với yêu cầu trò chuyện của Thương Vân, bỏ công vụ bên tay xuống, nối tiếp video.
“Sao lại có rảnh tìm tôi?” Sala nói rất ôn nhu, làm cho phó quan Dave lại rùng mình một cái, thiếu tướng nói chuyện yêu đương quá khủng bố có được không, chờ lát nữa hắn phải đi tìm người chia sẻ bát quái, mọi người cùng nhau chịu kinh hách mới tốt.
“Có thể giúp tôi tìm một chỗ ở không? A phụ a mẫu tôi cần một nơi an toàn im lặng, không bị bất cứ thứ gì quấy rầy.” Không phải nam nhân này nói có bất cứ chuyện gì đều có thể tìm hắn sao?
“Số 16 nhà A ở quân khu được không? Chỗ đó còn trống.” Sala tìm kiếm một chút ghi chép.
“Có thể, lúc nào có thể dọn?” Với hiệu suất cao không lằng nhằng của nam nhân này, Thương Vân rất vừa lòng.
“Hiện tại là có thể, mấy người ở chỗ nào? Tôi đi đón các cậu.” Sala nhắn tin cho Dave, bảo hắn sai người đi thu dọn chỗ ở, bản thân phải ra ngoài một chuyến.
Thương Vân nhìn McGonagall, McGonagall hiểu ý, nhanh chóng nói, “Nơi này là khu A B21 Kim Thủy.”
“Tôi lập tức sẽ đến.” Sala nói xong liền cắt đứt video, Thương Vân thu máy liên lạc, giống như cái gì cũng không xảy ra, tiếp tục đi về phía trước, McGonagall theo sát đi lên dẫn đường, âm thầm kinh hãi, thiếu tướng Sala ra tay thật là nhanh mà, người khác còn chưa nói được một câu đâu, hắn cũng đã lên đường, dáng vẻ lạnh như băng ngày thường đều là lừa người đúng không, đúng không đúng không!
Shelly nắm chặt nắm tay, nhìn thoáng qua Steve an ủi a mẫu ở bên cạnh, người này thật sự đáng giá dựa vào một đời sao? Trước kia thấy Steve ít nói cảm giác rất khốc, rất có cảm giác an toàn, không biết lời ngon tiếng ngọt dỗ thư tính vui vẻ, cũng không vì sắc đẹp mà duy mệnh là từ với Mino như hùng tính khác, nhưng mà, như vậy thật sự có thể sao?
Shelly lắc đầu, tản đi cảm xúc bất mãn, bọn họ chính là trải qua nhiều lần nhấp nhô mới đi đến cùng nhau, Mino trước kia không ít tìm mình phiền toái, sau lại náo loạn bao nhiêu yêu thiêu thân, công khai mua đồ bán đấu giá, tặng quà, một chuyện một chuyện đánh mặt hắn, hắn thiếu chút nữa không ở lại trường được, thẳng đến thức tỉnh, hắn khẩn cấp rời khỏi cái nơi kia, hắn muốn so cao thấp với Mino, hắn không tin Mino làm được hắn lại không làm được, hơn nữa, hắn muốn biến Steve thành thú nhân mạnh nhất. Mà hắn quy kết tư duy chạy lệch trước đó là do Mino quấy phá, thật là nằm cũng trúng đạn.
Sala lái phi thuyền không bao lâu đã đến, Thương Vân đã bảo hai vợ chồng thu thập xong đồ đạc không có bao nhiêu lại, vốn Orly là không muốn dọn đi, hắn ngược lại muốn xem Phi Mộng dám thế nào!
Kavin khuyên thê tử của mình, đừng chấp nhặt với tiểu nhân, quay đầu chọc một thân tanh, lại thêm phiền toái cho con mình, chuyện của hắn với Steve đã nhạy cảm, tránh được thì tránh đi đi!
Sala đến vẫn là dọa sợ Kavin, thiếu tướng trẻ tuổi nhất đế quốc tại sao lại tự mình đến đón người, chẳng lẽ là vì Mino.
Vừa nghĩ đến con trai mình, vợ chồng Kavin ngược lại quên mất một nửa sự kính sợ với Sala, xoi mói thiếu tướng này, bình phán có thích hợp làm con rể hay không.
Chuyển đến nơi ở mới, Thương Vân rất vừa lòng, hắn để hai con rồng lại, bảo vệ bọn họ an toàn. Về phần bản thân Thương Vân? Đừng đùa, hắn không tìm người khác phiền toái người khác đã nên cám ơn trời đất.
Chẳng qua Sala cùng McGonagall đều không đồng ý hành động của Thương Vân, nhưng cũng không gây trở ngại bọn họ dán cho Thương Vân một cái nhãn hiếu thuận. Hai người đều âm thầm thề nhất định phải bảo vệ tốt Thương Vân, tuyệt không thể để hắn có nguy hiểm.