Vũ Cực Thiên Hạ - Chương 72: Chương 72: Linh Dược Phù Đại Thành
- Trang chủ
- Truyện tranh
- Vũ Cực Thiên Hạ
- Chương 72: Chương 72: Linh Dược Phù Đại Thành
– Hả, có vấn đề sao? Độ khó cấp bảy này không thích hợp với thứ hạng của ta?
Tên chấp sự sư huynh kia cười khổ:
– Nói thì nói như thế, nhưng mà không nên ở mãi trong hàn đầm kia, hàn đầm
kia lạnh thấu xương, đi vào một khắc cả người đã đông cứng, cho nên đi ra
ngoài nghỉ ngơi cũng là bình thường, Lâm sư đệ, ngươi từ lúc đi vào vẫn chưa
đi ra, ngươi cũng có thể kiên trì nhưng mà cũng đừng khiến cho thân thể bị tổn
thương chứ.
– Cảm ơn sư huynh đã khuyên, đúng là có chút không kiên trì được.
Lâm Minh thuận miệng ứng một câu lấy lệ.
– Không cần khách khí, tên ta là Tạ Đông, hai năm trước cũng là học sinh Thất
Huyền võ phủ, sau khi tốt nghiệp đã ở lại Thất Huyền võ phủ làm chấp sự, sư đệ
ngươi tuổi còn nhỏ như vậy mà đã có thực lực này, ngày sau tiền đồ vô lượng,
sư huynh ta mặc dù có chút ngu dốt, tuy nhiên trên phương diện tu luyện, kinh
nghiệm cũng tích lũy được một chút, sau này sư đệ ngươi có gì không rõ có thể
hỏi ta.
Tạ Đông bây giờ vẫn dừng lại ở Luyện Cốt đỉnh phong, võ giả Ngưng Mạch kỳ chỉ
cần cống hiến cho Thiên Vận quốc là được phong tước vị, tự nhiên sẽ không ở
chỗ này làm chấp sự, Tạ Đông đã sớm nghe danh Lâm Minh, lần này gặp mặt, quả
nhiên thực lực đủ mạnh, tuy rằng nghe đồn Lâm Minh thiên phú bình thường,
nhưng mà Tạ Đông cho rằng, Lâm Minh mới mười lăm tuổi mà đã sáng tạo ra kỳ
tích bậc này, tương lai tất nhiên sẽ sáng lạn, cho nên mới muốn kết giao.
– Cảm ơn sư huynh.
Lâm Minh khách sáo vài câu, cáo từ rời đi.
Lúc này sắc trời đã tối, sau khi Lâm Minh trở lại chỗ ở, liền mang theo Quán
Hồng thương đến thẳng phòng luyện công, hắn phải tiêu hóa thu hoạch trong ngày
một chút.
Những ngày ở trong Thất Huyền võ phủ này vừa buồn tẻ lại vừa phong phú, mỗi
sáng sớm, mặt trời vừa mọc Lâm Minh đã rời khỏi giường, một mình ngồi trong
sân thổ nạp, hấp thu thiên địa linh khí tinh thuần buổi sáng, sau khí điều
chỉnh thân thể tới trạng thái không minh, sau đó mới luyện lực.
Theo thời gian kết hợp Phấn Thân Toái Cốt quyền, càng ngày hắn càng phát hiện,
loại trạng thái chân nguyên chấn động kỳ diệu này, không đơn giản chỉ là một
loại pháp môn vận dụng lực lượng xảo diệu, mà có thể so sáng với loại cảnh
giới kỳ dị “ngộ đạo”, được lợi vô cùng!
Mỗi lần Lâm Minh ngồi là nguyên ngày, không ăn không uống, không nhúc nhích
nửa bước, tới tận chạng vạng hắn mới ăn uống và nghỉ ngơi một chút, sau đó lại
đi hàn đầm luyện thể. Một tháng Lâm Minh đi tới chỗ này chỉ có hai mươi tư
canh giờ, trong hai mươi tư canh giờ này, một một giây đều vô cùng quý báu,
bởi vì Lâm Minh tiết kiệm thời gian cho nên mỗi ngày chỉ đi vào hàn đầm nửa
canh giờ liền đi ra, nhưng cho dù nửa canh giờ, đối với Lâm Minh thì cũng có
chỗ tốt rất lớn.
Mà ban đêm, Lâm Minh lại bắt đầu nghiên cứu chế tạo Minh Văn phù, mấy ngày này
tuy rằng nội dung tu luyện tăng lên cho nên thời gian hắn dùng trong việc
nghiên cứu Minh Văn phù cũng giảm mạnh, nhưng mà Hỗn Độn Chân Nguyên quyết của
hắn đã đạt tới tầng thứ nhất viên mãn, cho nên tốc độ không chậm bao nhiêu.
Trong quá trình chế tạo Minh Dược phù, Lâm Minh cũng có thể tu luyện Hỗn Độn
Chân Nguyên quyết, chỉ là Chân Nguyên thạch tiêu hao thật sự quá nhanh, ít
nhất mỗi ngày phải hao hết một viên Chân Nguyên thạch.
Ngày thứ mười Lâm Minh tiến vào Thất Huyền võ phủ.
Đêm khuya canh ba, bầu trời Đại Chu sơn đầy sao, mọi âm thanh đều yên tĩnh
lại, Lâm Minh ở trong căn nhà gỗ phía sau núi, ngón tay như gảy đàn gảy lên
không trung, từng cái Minh Văn phù đủ mọi màu sắc không ngừng hình thành trên
không trung.
Mười ngày này, trải qua vô số lần thất bại, cuối cùng Lâm Minh cũng thành công
để thất bại chỉ còn ba thành, sau khi phối hợp với chân nguyên Hỗn Độn Chân
Nguyên quyết tầng thứ nhất viên mãn, rốt cuộc hắn cũng miễn cưỡng vẽ được Minh
Dược phù hoàn chỉnh.
Từng tài liệu bị chân nguyên lực Lâm Minh kéo lên không trung, dưới linh hồn
lực hướng dẫn, tạo thành văn lộ xinh đẹp, trên trán Lâm Min
h giàn giụa mồ hôi, nhưng mà ánh mắt lại toát ra vẻ hưng phấn.
– Máu hung thú cấp bốn, cuối cùng một cái Minh Văn phù… cũng hoàn thành!
Rốt cuộc hoàn thành!
Trong nháy mắt, chân nguyên rút về, mấy chục cái Minh Văn phù đang chớp động
trên không trung cũng ngưng tụ thành một đồ án hình ngọn lửa hoàn mỹ, Linh
Dược phù cấp thấp, cuối cùng cũng vẽ xong!
Lâm Minh mang ra một lá bùa, đem Linh Dược phù lạc ấn lên trên mặt bùa, vì vật
nhỏ này mà mấy ngày nay Lâm Minh tiêu tốn lượng lớn tiền tài và thời gian. Lúc
phù hoàn thành, Lâm Minh cảm thụ được năng lượng dao động trên Linh Dược phù
cảm giác rất là thỏa mãn.
Lúc này hắn không thể không kích động, chỉ cần dùng Linh Dược phù này lên một
trong hai viên đan dược cực phẩm kia thì dược hiệu của nó sẽ nhảy vọt mấy lần.
Vật có thể khiến cho dược hiệu đan dược cực phẩm tăng lên mấy lần là khái niệm
gì? Chỉ sợ ở trong Thất Huyền cốc cũng được tính là vật quý báu!
Nên biết rằng, sau khi dược hiệu đan dược tăng lên mấy lần chỉ sợ giá trị của
nó sẽ nhảy vọt mười mấy lần, thậm chí mấy chục lần!
Đó là bởi vì, bất kỳ đan dược nào đối với thân thể võ giả đều sinh ra kháng
thuốc giống như Úc Kim Lộc Thai Hoàn mà Lâm Minh dùng lúc trước. Lúc hắn ăn
viên đầu tiên thì hiệu quả tốt nhất, nhưng khi ăn viên Thứ hai hiệu quả lại
chỉ còn một nửa so với viên thứ nhất, viên thứ ba hiệu quả gần như chỉ còn một
nửa so với viên thứ hai, cho nên cho dù Lâm Minh có lắm tiền nhiều của thì
cũng chỉ mua sáu viên Úc Kim Lộc Thai Hoàn, đã vậy còn phân ra mình và Lâm
tiểu Đông mỗi người ba viên, bởi vì ăn nhiều hiệu quả cũng không được bao
nhiêu, cho dù ngươi ăn một vạn viên, như vậy 9999 viên sau hiệu quả cộng lại
cũng không bằng viên thứ nhất!
Mà Kim Xà Xích Đảm Hoàn và Hồng Kim Long Tủy đan cũng giống nhau, nhưng nếu
hiệu quả đan dược này tăng lên mấy lần thì phẩm cấp đan dược của nó cũng tăng
lên, từ đan dược bình thường tăng lên đan dược cao cấp, thì ăn một viên hiệu
quả sẽ mạnh hơn lúc đầu vài lần.
Biết đạo lý này cho nên trong lòng Lâm Minh kích động, nhưng hắn không sử dụng
ngay Linh Dược phù này mà thu nó lại, đi tắm rửa sạch sẽ một hồi sau đó ngồi
xuống thổ nạp, điều chỉnh tất cả tất suất hô hấp tới mức thấp nhất, tinh thần
cũng đến trạng thái thanh minh.
Lâm Minh hiểu rất rõ, một khi hắn ăn viên đan dược này thì sẽ đột phá cảnh
giới, chân nguyên Luyện Tạng, đây là một đại sự, làm không tốt một khi xảy ra
sự cố, ngũ tạng lục phủ sẽ trở nên yếu ớt hơn nhiều, mà dược hiệu Kim Xà Xích
Đảm Hoàn này sau khi tăng lên mấy lần lại giống như lang hổ, một khi làm không
tốt, thân thể không chống đỡ được dược hiệu tẩu hỏa nhập ma, lục phủ ngũ tạng
tan nát mà chết.
Cho nên trước khi ăn thuốc, Lâm Minh phải đảm bảo thân thể và tinh thần mình ở
trạng thái tốt nhất, không một chút sơ hở.
Thổ nạp khoảng nửa canh giờ, sau đó hắn lấy ra một viên Chân Nguyên thạch, vận
chuyển Hỗn Độn Chân Nguyên quyết tầng một viên mãn chậm rãi bổ sung chân
nguyên cho cơ thể, một lần nữa trở lại trạng thái đỉnh phong.
Sau khi tất cả trở lại trạng thái đỉnh phong, Lâm Minh dựng thẳng tai lắng
nghe, từ sau khi tu luyện Hỗn Độn Chân Nguyên quyết, cảm giác Lâm Minh mẫn tuệ
hơn nhiều, bây giờ đã là buổi khuya không gian yên tĩnh, xung quanh trăm bước
chỉ có tiếng côn trùng vang vọng bên tai. Sau khi xác định chung quanh không
có người, Lâm Minh mới lấy Kim Xà Xích Đảm Hoàn và Linh Dược phù ra.
– Dược hiệu Hồng Kim Long Tủy đan vốn đã mạnh, lại tăng lên mấy lần chỉ sợ ta
chịu không nổi, vậy thì bắt đầu từ Kim Xà Xích Đảm Hoàn cấp một đi!
Ebook made by A Bư – BanLong.us
—–o0o—–
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!