Vũ Cực Thiên Hạ - Chương 61: Chương 61: Thương
– Lập tức hai nén hương.
Sắc mặt Lý Thiết cùng Vương Mãng đều có chút khó coi, lúc ấy bọn họ cũng không
thể kiên trì lâu như vậy, điều này chứng minh thực lực Lâm Minh đã viễn siêu
bọn họ, rất có thể đi vào trước một trăm năm mươi!
– Đại ca, Lâm Minh này vẫn còn kiên trì…
Khóe miệng Lý Thiết co rúm lại, không nghĩ tới thiên phú huynh đệ bọn họ chẳng
những không bằng người khác, ngay cả thực chiến cũng không bì kịp!
Chuyện này thật sự khiến Lý Thiết chán nản.
– Ân… chúng ta xem nhẹ những thiếu niên thiên tài Thất Huyền võ phủ, Lâm
Minh này hoặc là giấu dốt ở thời điểm đối chiến với Vương Nghiễn Phong, hoặc
là tiến bộ thần tốc…
Lúc này, hào quang pháp trận nhoáng lên một cái chợt lóe sáng, người đầu tiên
bị bắn đi ra, người này cũng không phải Lâm Minh, mà là một đệ tử Địa Chi
đường, thành tích cuối cùng xếp hạng một trăm bốn mươi.
– Một trăm bốn mươi bảy, cừ thật, Lâm Minh này, thật sự bằng vào niên kỷ mười
lăm tuổi tiến vào trước một trăm năm mươi! Đây chính là thành tích cùng cấp ba
người Lăng Sâm, Th
ác Khổ, Trương Quan Ngọc!
Nói đến nổi danh cùng ba người này, không ít người ở đây đều chợt nghiêm trong
lòng, ba người này, cho tới bây giờ đều xếp hạng trước ba, thực lực của bọn họ
so với thứ tư, thứ năm cao hơn một mảng lớn, Lâm Minh nổi danh cùng ba người
này, mặc kệ là ăn thiên tài địa bảo gì hoặc là tuổi nhỏ có kỳ ngộ gì, tóm lại
là nổi danh với ba người này, xem như vang danh.
– Đừng c kết luận nóng vội, chỉ là thời gian vượt qua thôi, nếu Lâm Minh giết
địch không nhanh, đa số thời gian đều lẩn trốn chạy né tránh, nói không chừng
hiện giờ còn không đủ hai trăm tích phân.
– Ân, nói có lý, thời gian dài không nhất định đại biểu đạt được cao, huống
chi vừa rồi đệ tử kia cũng chỉ là một trăm bốn mươi bảy, vừa mới tiến vào
trước một trăm năm mươi, chúng ta xem tiếp đi.
Ở trong Vạn Sát trận, mặc dù luôn luôn né tránh không giết địch nhân, địch
nhân cũng sẽ chậm rãi tăng lên nhiều, cho nên mặc dù thực lực dù có mạnh mấy
đi nữa, cũng không có thể vô hạn ngây ngốc ở bên trong, đương nhiên, nếu thực
lực vượt qua Tiên Thiên, có thể trực tiếp phá trận, đó chính là một chuyện
khác.
Lâm Minh căn bản không làm ra né tránh vô dụng, trong nháy mắt bắt đầu Vạn Sát
trận, hắn sẽ không dừng lại một chút nào, luôn luôn giết! Giết! Giết!
Bản thân Hỗn Độn Cương Đấu kinh chính là công pháp Luyện Thể chí cương chí
dương, chiêu thức chỉ có dũng cảm tiến tới, không có chạy.
Hai nắm đấm của Lâm Minh sớm đã dính đầy máu tươi!
Mỗi lần giết một địch nhân, sẽ có một địch nhân càng cường đại hơn xuất hiện,
những địch nhân này, từ lúc ban đầu mới vào Luyện Thể tầng ba, về sau đến
Luyện Thể tầng ba đỉnh phong, thậm chí Luyện Thể tầng bốn Dịch Cân.
Hai ba địch nhân Dịch Cân kỳ tụ tập, cộng thêm địch nhân Luyện Tạng kỳ kìm
chế, mặc dù là Lâm Minh, cũng càng đánh phải cố hết sức.
Cũng may có Hỗn Độn Chân Nguyên quyết đạt tới tầng một đại thành chống đỡ,
chân nguyên Lâm Minh nồng đậm, sinh sôi không thôi, thể lực cũng không hạ
xuống bao nhiêu, tốc độ khôi phục sức khỏe như vậy, cho dù là Luyện Tạng kỳ
đại thành cũng khó bằng.
Địch nhân càng ngày càng mạnh, sau khi một đầu hung thú Kim Cương tri chu cấp
hai Luyện Thể tầng bốn xuất hiện, áp lực của Lâm Minh tăng nhiều, lực phòng
ngự Kim Cương tri c này kinh người, đao kiếm không thể làm thương, hơn nữa có
thể bắn ra công kích Chu Ti viễn trình, Chu Ti cứng cỏi như dây kéo, một khi
bị Chu Ti quấn lấy ở trong loạn quân, vậy tuyệt đối chết.
– Con nhện này thật sự khó giải quyết!
Lâm Minh nhăn mày, nếu là đơn đả độc đấu, hắn tuyệt đối có thể giết chết con
nhện này, nhưng ở dưới tình huống như vậy, hắn rất khó xử lý…
Một bên đối mặt với địch nhân ùn n cường đại, một bên còn phải trốn tránh viễn
trình công kích của con nhện, trong lúc nhất thời Lâm Minh lâm vào tình thế
cực kỳ nguy hiểm.
– Xoẹt!
Một đạo kiếm quang linh hoạt, sắc bén bay tới, Lâm Minh chợt lui về phía sau,
kiếm quang lướt qua trên ngực hắn, kiếm khí linh hoạt, sắc bén khiến lông tơ
dựng ngược.
Lâm Minh dần dần phát hiện, hai đấm của chính mình có chút không đủ dùng.
Tuy rằng nắm tay linh hoạt, sắc bén, nhưng phạm vi công kích quá Nhỏ!
Đơn đả độc đấu đương nhiên không có vấn đề, nhưng ở trong loạn quân, có vẻ lực
bất tòng tâm, một lần chỉ có thể công kích một địch nhân, nhưng lại phải gần
người công kích, dễ dàng bị các địch nhân khác chặn lại.
Có lẽ, chính mình nên chọn một thanh vũ khí?
Như vậy, nên chọn cái gì? Tâm niệm Lâm Minh xoay chuyển nhanh chóng.
Kiếm?
Chín thành võ giả Thiên Vận quốc dùng kiếm, nguyên nhân là kiếm linh hoạt hay
thay đổi, công kích linh hoạt, sắc bén, tuy rằng kiểm thuật khó tinh, nhưng
nhập môn cũng không khó.
Kiếm có thể công cả thủ, có nhẹ có nặng, là binh khí toàn năng.
Nhưng Lâm Minh lại cảm thấy kiếm không thích hợp với hắn, hắn tu luyện Hỗn Độn
Cương Đấu kinh là công pháp Luyện Thể chí cương chí dương, sau khi công pháp
đại thành, khí thế cuồn cuộn, xỏ xuyên qua thiên địa, gặp thần sát thần, gặp
ma tru ma!
Mà kiếm đạo, thắng ở linh hoạt hay thay đổi, chiêu thức quỷ dị, công kích xảo
quyệt, những thứ này cũng không thích hợp với hắn.
Như vậy dùng đao?
Nếu nói chín thành võ giả Thiên Vận quốc dùng kiếm, như vậy một thành còn lại,
hơn phân nửa dùng đao, đao linh hoạt không bằng kiếm, nhưng lực công kích từng
chiêu rõ ràng hơn, hơn nữa thích hợp võ giả lực lượng cường đại, khi chiến đấu
đại khai đại hợp, thế không thể đỡ, có danh xưng là bả giả trong binh.
Nhưng Lâm Minh cảm thấy đao đồng dạng không thích hợp với hắn, tuy rằng đao
thể công uy mãnh, nhưng thủ đoạn công kích trái ngược nhau, mặc dù phách chém
có khí phách chưa từng có từ trước đến nay, nhưng khuyết thiếu nhuệ khí thế
như chẻ tre.
Lúc này, Lâm Minh đột nhiên nghĩ đến mấy ngày trước gặp được Lan Vân Nguyệt,
truyền công trưởng lão giảng binh khí, Thương!
Thương, ở Thiên Vận quốc rất ít có võ giả sử dụng, cũng không phải thương
không mạnh, hoàn toàn tương phản, thương uy lực rất lớn, nhưng học thương
chẳng những khó tinh, hơn nữa còn khó nhập môn.
Tục ngữ nói, tháng bổng, năm quyền, cả đời thương. Thương có thể phách, có thể
đâm, có thể múa, có thể chém, có thể thủ, có thể quẩy, có thể phá vây, khí thế
này lại chưa từng có từ trước đến nay.
Có thể Hoành Tảo Thiên Quân, chỉ có thương!
Thương được xưng là vua trăm binh, danh hiệu của nó có thể thấy được độ cường
đại của binh khí này.
Nhưng mà thương chẳng những khó luyện, lại còn khó luyện chế, tạo ra thương so
với kiếm cùng đao khó hơn rất nhiều lần!
Đao kiếm, chỉ cần đủ cứng liền vô cùng phong duệ. Nhưng thương lại yêu cầu hơn
nhiều lắm, đầu thương cũng thì thôi, khác biệt không lớn với đao kiếm, nhưng
cán thương lại là một cái nan đề thật lớn, mặc dù đại sư có thể luyện chế bảo
khí luyện khí, cũng thường xuyên không thể nào xuống tay.
Cán thương, chẳng những phải có độ cứng, hơn nữa phải có co dãn, sắt thép bình
thường, không co dãn, căn bản không thể dùng làm cán thương, mà đầu gỗ, cây
trúc, tuy rằng co dãn tốt, nhưng độ cứng không đủ, sức nặng lại nhẹ, lực sát
thương bình thường, hơn nữa chém giết cùng đao kiếm dễ dàng bị chặt đứt.
Cho nên một thanh thương bảo khí phẩm cấp cao, giá trị thường thường phải đắt
gấp năm, sáu lần so với bảo khí cũng là đao kiếm, nhưng số lượng lại không
nhiều lắm!
Lâm Minh lựa chọn binh khí ở trong trận chiến rất nhanh, về những tri thức của
thương, toàn bộ là truyền công trưởng lão trình bày.
Nhưng mà ở trong chiến đấu cường độ cao, phân tâm chính là tối kị, Lâm Minh
vừa mới làm ra quyết định, một sợi Chu Ti giống như lợi mũi tên bắn thẳng lại
đây, thân mình Lâm Minh lộn một vòng ở không trung, né qua đòn hiểm, nhưng mà
chính lúc này, một đạo kiếm khí từ một góc độ xảo quyệt bổ đến, Lâm Minh chỉ
cảm thấy sau lưng đau xót, máu tươi bắn ra.
Bị thương!
Ở ngoài Vạn Sát trận, bản thể Lâm Minh có cảm ứng, kêu lên một tiếng đau đớn,
sắc mặt tái nhợt.
– Tiểu tử này, xem như không kiên trì được!
Một võ giả thở dài nhẹ nhõm một hơi, đa số người vẫn không muốn người khác
tốt, Thất Huyền võ phủ có ba nhân vật thật lợi hại đã quá nhiều, bọn họ cũng
không muốn lại có thêm một kẻ ở trên đầu bọn họ.
– Đã đủ biến thái, đã qua hai nén hương, nếu còn kiên trì nữa sẽ nghịch
thiên.
– Tuy nhiên cho dù hiện tại hắn xong đời, thành tích này, chỉ sợ cũng có thể
đạt trước một trăm năm mươi rồi.
Ở ở ngoài Vạn Sát trận, ngay cả Trương Thương luôn luôn ung dung trấn định đều
sắc mặt ngưng trọng lên, tuy rằng hiện tại Lâm Minh lấy được xếp hạng không
đáng giá nhắc tới so với hắn, nhưng lần xếp hạng đầu tiên lại tượng trưng cho
tiềm lực. Mười lăm tuổi có thể sắp xếp trước một trăm năm mươi, mặc dù chỉ có
thiên phú tam phẩm, cũng khiến người khác phải kinh hãi.
– Lâm Minh này, khẳng định là ăn Hồng Kim Long Tủy đan cùng Kim Xà Xích Đảm
Hoàn mới có bậc này thực lực, tuy rằng là đan dược mang đến thực lực, nhưng
cũng không thể xem nhẹ hắn.
Trương Thương nắm chặt nắm tay, cảm nhận được một cỗ áp lực.
– Thương thế không nhẹ!
Lâm Minh vận chuyển Hỗn Độn Chân Nguyên quyết đè lên thương thế, nhưng miệng
vết thương vẫn như cũ đổ máu ra phía ngoài.
– Miệng vết thương đổ máu, thể lực của ta chậm rãi hạ xuống, không có khả
năng dùng tiêu hao chiến, một khi đã như vậy…
Ánh mắt Lâm Minh phát lạnh, nhất định trong địch nhân có một võ giả Dịch Cân
sơ kỳ còn có Kim Cương tri chu kia.
Ebook made by A Bư – BanLong.us
—–o0o—–
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!