VÕNG DU CHI ĐỊA NGỤC BÁT QUÁI - Chương 20: 20 Nhặt Được Npc Thì Phải Phụ Trách Cho Ăn!
- Trang chủ
- Truyện tranh
- VÕNG DU CHI ĐỊA NGỤC BÁT QUÁI
- Chương 20: 20 Nhặt Được Npc Thì Phải Phụ Trách Cho Ăn!
Tử Oanh ăn thùng uống vại và chúng hủ nữ xỉu up xỉu down
Bởi vì Tử Oanh nói đói bụng, nên Hội trưởng lập tức điều binh khiển tướng điều vài thành viên đang dạo ở thủ đô mau chóng mua đồ ăn về.
Trên kênh bang hội, toàn bộ người chơi nữ online sau khi hay tin bang hội nhà mình vừa rước được một NPC đẹp như thơ lại cool ngầu làm bao em hủ nữ say mê đều tức tốc truyền tống về bang hội, cùng chiêm ngưỡng linh vật mới tới.
– Áu áu áu, đây là NPC tọa trấn của bang hội chúng ta ư? – Chúng hủ nữ mắt xanh lè vây quanh Tử Oanh bé nhỏ.
Tử Oanh tóc gáy dựng đứng, nhất thời cảm thấy mình như con dê con béo ngậy giữa bầy sói đói, lặng lẽ lùi về sau vài bước.
– Đẹp..
đẹp trai quá! – Vài cô mắt lấp lánh siết tay gào thét.
– Phải nói là cư te mới đúng! – Vài kẻ khác thì lăn lộn dưới sàn nhà.
– Có điều, Tử Oanh..
Quả nhiên là..
– Chúng hủ nữ nhìn nhau.
– Lúc này phải..
– Cả đám liếc mắt nhìn nhau âm thầm nhất trí, nhất tề dập đầu quỳ gối- Sư thúc!
Còn có mấy kẻ hô:
– Sư tôn!
Mặt tiểu đạo sĩ phiêm phiếm hồng, phất ống tay áo rằng:
– Làm càn, làm sao có thể tự tiện gọi ta là sư thúc!
– Áu áu áu, phất ống tay áo!
– Áu áu áu áu áuuu, lại còn làm càn, nói làm càn kìa!
Chúng hủ nữ càng hưng phấn, dũng mãnh bu lại kêu gào:
– Sư thúc (Sư tôn) !
Tử Oanh lui vài bước, điệu bộ như muốn rút kiếm.
Hội trưởng thấy tình thế không ổn vội bảo:
– Này, Tử Oanh không phải huynh nói đói bụng ư? Đồ ăn tới nơi rồi!
– Đồ ăn? – Cụm từ này đã thu hút được sự chú ý của Tử Oanh.
Cũng hấp dẫn nhóm hủ nữ.
– A, Tử Oanh đói ư? – Không ít cô hủ nữ học nấu ăn xắn tay áo- Để các chị đây nấu cơm cho cưng nha!
“Vừa nãy còn gọi người ta là sư thúc, giờ lại tự xưng mình là chị?” Tử Oanh méo miệng, vẫn bước lại bàn, mở túi đồ ăn bắt đầu nạp năng lượng.
Quần chúng lập tức nhìn thấy thanh trạng thái dài vô cùng vô tận trống rỗng vừa xuất hiện trên đầu anh ta, ở giữa viết “Độ no 0.0%” .
Tiểu Trong Suốt và Hội trưởng mặt co giật..
Thanh trạng thái dài thế này, ăn bao nhiêu mới no đây?
Hội trưởng lập tức hạ lệnh:
– Tất cả những người biết nấu ăn lập tức đi nấu đi, ai không biết thì đi mua nguyên liệu điểm tâm về!
Mọi người lập tức đồng ý, tản ra bắt tay làm việc.
Hoa Cúc hạnh phúc trào dâng nhìn Tử Oanh tao nhã ăn từng miếng từng miếng.
Cô xúc động che ngực:
– Hự hự, sao mà ăn cũng đẹp moe cutoe đến độ này hả trời, chói mù mắt tôi rồi!
Kỵ sĩ Thạch ma nhân Chính Là Đánh Bất Động miệng giần giật:
– Sức ăn hơi bị khủng đó, vừa nãy chúng ta chí ít đã giao dịch cho anh ta 9 tổ bánh (mỗi tổ 99 cái).
Anh ta đã ăn chí ít một nửa rồi mà cô nhìn thanh trạng thái xem!
Mới chạy được có 5%!
Hoa Cúc che ngực xoắn xuýt:
– Troll..
troll nhau à..
làm sao có thể ăn nhiều vậy được! Nhưng mà, moe quá điiiiiiiiii!
Tráng hán Chính Là Đánh Bất Động thấy vậy, khóe miệng như bị chuột rút, quyết định làm ngơ cái sinh vật hủ nữ bị sự dễ thương lay động ý chí thần trí không tỉnh táo này.
Hội trưởng sờ cằm suy ngẫm:
– Có NPC tọa trấn chắc chắn là rất tốt, nhưng sức ăn khủng khiếp thế này có hơi khó đỡ đây!
Cá Chính Là Muốn Ăn Mèo bắt đầu khảy bàn tính:
Thật ra có NPC tọa trấn phải nói là vô cùng có lợi cho bang hội chúng ta.
Nghĩ mà xem, chưa nói tới chuyện anh ta đồng ý giúp chúng ta khi có bang hội chiến, chỉ riêng chuyện anh ta là bậc thầy đúc rèn khai khoáng đã là một trợ lực không hề nhỏ cho chúng ta rồi.
Về phần đồ ăn, nếu mua đồ ăn của cửa hàng thì sẽ hơi đắt nhưng nếu dùng nguyên liệu rơi ra khi đánh quái chế biến thì các thành viên biết nấu ăn không những có thể nâng cao tay nghề mà bang hội cũng tiết kiệm được một khoản không nhỏ.
Tiểu Trong Suốt nghĩ tới thịt Thiết Giác Ngưu trong túi trữ đồ của mình, bèn đi tới phòng bếp của bang hội cống hiến nguyên liệu.
Thế là trong chốc lát cả bang hội ai có thể đánh quái thì đánh quái (lựa những loại quái có thể cho thịt), ai có nguyên liệu thì giao nguyên liệu, ai biết nấu ăn thì nấu ăn.
Ai ai cũng bận rộn không ngừng nghỉ.
Sau mấy tiếng ăn như một cái máy, thanh trạng thái màu xanh lá cây trên đầu Tử Oanh cuối cùng cũng full vạch.
Anh ta nuốt miếng bánh ngọt cuối cùng rồi cầm khăn lau miệng.
Nhìn mọi người mệt bở hơi tai lăn ra đất, tiểu đạo sĩ nho nhã rằng:
– Cảm ơn, ta ăn no rồi.
“Đinh”, hệ thống thông báo: “Bang hội [Quái Không Đánh Ta Ta Đánh Quái] hoàn thành nhiệm vụ cung cấp thức ăn và chỗ ở cho bán tiên vân du Tử Oanh, đạt được 500 điểm hảo cảm của NPC Tử Oanh.
NPC Tử Oanh trở thành NPC thường trú ở bang hội [Quái Không Đánh Ta Ta Đánh Quái], hệ thống NPC biểu tượng của bang hội mở ra! Bang hội [Quái Không Đánh Ta Ta Đánh Quái] hoàn thành nhiệm vụ đồng thời kích hoạt hệ thống NPC biểu tượng của bang hội, toàn thể thành viên đạt được 30 000 exp, tiền thưởng 100J.”
Tin tức này đồng thời được hệ thống công bố trên kênh Thế giới.
Kênh Thế giới sôi trào.
[Thế giới] Lão Tử Chính Là Thần: Hệ thống NPC biểu tượng của bang hội? Là cái quái gì nữa thế?
[Thế giới] Ở Nơi Mây Sương Ngắm Hoa Đăng: NPC có thể thường trú ở bang hội á? Thật hay giả vậy? Lẽ nào còn có thể tham gia bang hội chiến?
[Thế giới] Vạn Thọ Vô Cương: Gya gya! Sao bang hội chúng ta không kích hoạt được nhiệm vụ nào giống thế này nhỉ! Hội trưởng mau đi rù quến NPC đi!
[Thế giới] Bố Đây Ra Ngoài Hóng JQ: Xỉu, NPC cũng có thể thường trú bang hội? Không phải ăn gian chứ?
Tiểu Trong Suốt và Hội trưởng đồng loạt tắt kênh chat và khung đối thoại, nhìn cửa sổ thuộc tính của bản thân.
Hội trưởng qua những lần hoàn thành nhiệm vụ này đã lên lv 70, còn Trong Suốt thì nhảy một phát lên lv 51.
Sau đó Trong Suốt phát hiện cửa sổ kỹ năng của mình xuất hiện một kỹ năng mới.
“Sát ngôn quan sắc LV1: Kỹ năng đặc biệt của gián điệp (LV.
51 mới có thể dùng, tiêu hao toàn bộ MP có thể tra ra được độ hảo cảm của NPC và một người nhất định.”
“Wow, cái này ngon à.”
Tiểu Trong Suốt lập tức dùng thử với Tử Oanh.
“NPC Tử Oanh; người chơi: Thật Ra Tôi Là Trong Suốt, độ hảo cảm: 535”
Trong Suốt cắn lam dược hồi MP, mắt cười cong vút, cái kỹ năng này thú vị đấy~
Sau đó Tiểu Trong Suốt nhớ ra mình vẫn chưa học hai quyển sách kỹ năng mà Tử Oanh cho ban nãy, bèn lập tức mở ra học.
“Đinh”, hệ thống thông báo: “Người chơi Thật Ra Tôi Là Trong Suốt học bí truyền tông sư của Tử Oanh Nhận biết và khai thác quặng, Thuật đúc rèn, Kỹ năng Giám định khoáng thạch LV3, kỹ năng Chọn lọc LV3, kỹ năng Chế tạo LV3.”
Tìm một thầy giáo giỏi là cả một sự may mắn đó! Vừa học kỹ năng đã lên thẳng lv 3!
Tiểu Trong Suốt cầm hai quyển sách kỹ năng sung sướng tràn bờ đê.
“Í, sao sách vẫn còn trong tay vậy? Sách kỹ năng dùng xong rồi thì phải biến mất chứ?”
Tiểu Trong Suốt hoài nghi nhìn Tử Oanh.
Tiểu đạo sĩ đứng dậy, giải đáp thắc mắc của cậu:
– Nếu các vị đã gọi ta một tiếng sư thúc, thì hai quyển sách này nên truyền lại cho mọi người cùng đọc.
Chỉ là, học được bao nhiêu còn tùy vào tư chất của người ấy.
Tiểu Trong Suốt nghe thế bèn hỏi Cá:
– Cô học khai khoáng đúc rèn chưa?
Cá lắc đầu:
– Chưa.
Trong Suốt đưa sách cho Cá, Cá học xong rồi tra bảng thuộc tính của mình: “Học xong Nhận biết và khai thác quặng, Thuật đúc rèn, Kỹ năng Giám định khoáng thạch LV1, kỹ năng Chọn lọc LV1, kỹ năng Chế tạo LV1.”
Quả nhiên là cấp bậc khác nhau.
Có điều có thể học được kỹ năng cấp tông sư mà sách kỹ năng còn có thể sử dụng lại, truyền cho người khác học.
Đúng là quá hời.
Cá giao sách cho Hội trưởng:
– Hai quyển sách này để ở chỗ Hội trưởng nhé, ai muốn học thì tới tìm anh ấy học.
Hội trưởng “he he he” cười râm:
– Tất cả những ai chưa học khai khoáng đúc rèn đều phải qua đây học hết cho ông! Chúng ta còn thiếu rất nhiều khoáng thạch cần dâng cho Mammon đấy!
Tử Oanh đi về phía Hội trưởng chắp tay:
– Xin hỏi Hội trưởng nơi này có chỗ nào để ta đúc kiếm không?
Hội trưởng vội vã thu bản mặt râm rê, cố gắng nặn ra vẻ nghiêm chỉnh đứng đắn trả lời:
– Có chứ có chứ, huynh có thể tới Lò rèn của chúng tôi.
Tử Oanh gật đầu rồi bèn dạm bước về phía Lò rèn.
– À, Tử Oanh..
– Tiểu Trong Suốt gọi anh ta lại.
Tử Oanh quay đầu:
– Phải gọi là sư thúc.
Quần chúng hủ nữ lập tức lăn tròn ra đất:
– Ya ya ya, Phải gọi là sư thúc, xuất hiện rồi xuất hiện rồi! Moe quá đê!
Tiểu Trong Suốt ngoan ngoãn nghe theo:
– Sư thúc, xin hỏi thúc có thể giúp bang hội của chúng tôi những gì?
Tử Oanh ngẫm trong chốc lát:
– Ta có thể giúp mọi người đúc kiếm và vật dùng khác, chỉ cần trả khoáng thạch và phí thành phẩm cho ta là được.
– Không thành vấn đề.
– Tiểu Trong Suốt gật đầu.
– Cũng có thể mua khoáng thạch ở chỗ ta.
– Ố ồ! Cái này hay nè.
– Quần chúng hoan hô.
– Nếu có kẻ địch tới, chỉ cần có tế đàn, ta có thể thiết lập kiếm trận.
– Wow! Lại còn có hệ thống kháng địch nữa! – Toàn bang hưng phấn.
– Nhưng, những việc này khá tiêu hao năng lượng, cần có ngũ cốc thịt dưa bổ sung lại.
Nếu như năng lượng không đủ, ta chỉ đành bế quan.
Tại sao lại có người có thể dùng câu từ nho nhã lễ độ nhường ấy để ám chỉ “Nếu các ngươi không cho ta ăn thì ta bãi công cho xem”?
Quần chúng hồi tưởng lại mấy tiếng vừa rồi bận rộn cung cấp thức ăn cho sư thúc, lại nhìn thấy thanh tiến độ màu xanh trên đầu Tử Oanh vừa giảm đi một chút xíu, mấy chục gương mặt vặn vẹo.
Hoa Cúc vỗ tay vận động bà con:
– Thật ra cũng không đáng sợ như vậy đâu, bình thường chúng ta đến bang hội đưa đồ ăn cho Tử Oanh thì không cần phải vật vã nạp đầy năng lượng trong một lần nữa.
Chúng hủ nữ đồng loạt gật đầu:
– Chuyện đút tiểu đạo sĩ cứ giao cho chúng tôi!
“Nhìn lục quang trong mắt các người tôi còn tưởng các người đang gào thét:” Cứ để Tử Oanh cho chúng tôi chén sạch cho!” “
Tiểu Trong Suốt khóe miệng giần giật, nội tâm gào thét.
– Vậy thì bắt đầu từ hôm nay, lúc mọi người đánh quái mua đồ đừng quên thu gom nguyên liệu nấu ăn.
– Hội trưởng dặn dò.
Bên này, Tử Oanh đã bước đến cửa lò rèn, mở cửa.
” Đinh “, hệ thống thông báo: ” Bang hội [Quái Không Đánh Ta Ta Đánh Quái] được NPC Tử Oanh cấp tông sư tọa trấn, Lò rèn thăng cấp lên LV3, Bang hội thăng cấp lên cấp C.
Trong vòng 24 giờ, các bạn phải hoàn thành các yêu cầu cơ sở hạ tầng đối với bang hội cấp C, đồng thời chọn địa chỉ trụ sở bang hội, 72 tiếng sau khi trụ sở chuyển dời thành công, quái vật sẽ tấn công thành.”
Cơ mặt quần chúng lúc này đều méo mó đến mức khó mà hình dung.
.