Tuyệt Thế Vũ Thần - Chương 180: Bức bách
- Ha ha!
Vũ Cừu âm trầm nhìn Lâm Phong, vô cùng phẫn nộ, giận quá hóa cười, nhưng sát khí lại càng rõ rệt.
– Vô sỉ, không biết xấu hổ? Hôm nay cho dù ngươi có nói gì thì ta cũng sẽ giết ngươi, không vì lý do nào khác, bởi vì ta mạnh hơn ngươi, Vũ gia ta hùng mạnh thịnh vượng.
Vũ Cừu nói to, tiếng nói cuồng vọng tới cực điểm, giết ngươi thì chỉ cần một lý do là đủ, ta mạnh hơn ngươi, Vũ gia ta cũng hùng mạnh, không sợ bất cứ ngôn luận nào, Vũ gia ta cũng có thể đè xuống hết.
– Ngươi không ra tay mà còn đứng đó làm gì?
Lâm Phong nhìn Vũ Cừu, mở miệng nói. Lời này khiến mọi người lại ngẩn ra, tên này… chẳng lẽ lại muốn chết.
Vũ Cừu híp mắt lại, khẽ nhíu lông mày lại, sát ý phóng ra. Lúc này Vũ Cừu đã không còn che dấu gì nữa. Y muốn giết Lâm Phong, y muốn dùng máu của Lâm Phong để nói cho mọi người biết Vũ gia của y mạnh như thế nào, Vũ Cừu y bá đạo ra sao.
– Ngươi muốn chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Vũ Cừu vừa nói xong, Lâm Phong lập tức thấy cả người lạnh lẽo, bị một sức mạnh mênh mông mà hùng mạnh bao phủ lấy. Dưới sức mạnh này, hắn thậm chí còn không thể chống cự được, thật quá nhỏ yếu.
Nhưng mà ánh mắt Lâm Phong vẫn bình tĩnh như trước, dường như không để ý đến sự sống cái chết.
– Chết!
Rầm!
Hai âm thanh đồng thời vang lên, chữ Chết kia đương nhiên là phun ra từ miệng Vũ Cừu, y muốn giết Lâm Phong.
Nhưng Vũ Cừu cuối cùng không có ra tay, bởi vì âm thanh thứ hai đến từ chủ vị bên cạnh, từ dưới người Nhị hoàng tử Đoàn Vô Nhai. Lúc này chiếc ghế đá mà Đoàn Vô Nhai ngồi kia đã vỡ thành bụi phấn, mà Đoàn Vô Nhai cũng đã đứng dậy, ống tay áo tung bay, nhưng y thì không hề lạnh nhạt ôn hòa nữa, lúc này y đá trở nên cực kỳ lợi hại, anh khí ngút trời.
– Vũ tam thúc, chuyện ngày hôm nay vốn là chuyện của Thiên Nhất học viện, dừng ở đây có được không?
Đoàn Vô Nhai nhìn thoáng qua Vũ Cừu, thản nhiên nói một tiếng, nhưng câu nói này lại mang theo sự uy nghiêm khiến người ta khó kháng cự được.
Nhưng Vũ Cừu vẫn là Vũ Cừu, mục đích y tới hôm nay chính là lập uy.
Y muốn làm cho tất cả mọi người biết sự uy nghiêm của Vũ gia, làm cho đám người đang dao động kia thấy rõ Vũ gia của y bá đạo bao nhiêu, lợi hại bao nhiêu.
– Điện hạ, vừa rồi ngài cũng nghe được đó, kẻ này lại dám sỉ nhục Vũ gia ta, Vũ Cừu ta há có thể bỏ qua cho hắn, nếu bỏ qua thì mặt mũi Vũ gia ta đặt ở đâu!
Vũ Cừu nhìn thẳng Đoàn Vô Nhai, không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh nói.
Mọi người đều sững sờ, sao lại thế này? Dường như chuyện hôm nay không hề thích hợp, sao Vũ Cừu lại chống đối Nhị hoàng tử như vậy?
Đầu tiên là Vũ Cừu muốn giết Lâm Phong, ngay sau đó Nhị hoàng tử muốn ngăn cản, mọi người cho là Vũ Cừu sẽ nể mặt Nhị hoàng tử thì Vũ Cừu vẫn khăng khăng đòi giết Lâm Phong, điều này khiến người ta thấy khó hiểu.
Lúc này Lâm Phong nhìn Vũ Cừu và Nhị hoàng tử tranh đấu, thầm thả lòng tâm tình.
Hôm nay từ lúc Vũ Cừu xuất hiện đã thể hiện sự bá đạo và oai phong của mình ra trước mặt mọi người, châm chọc Long Đỉnh, đối chọi gay gắt với Phó viện trưởng của Thiên Nhất học viện, tự cao tự đại. Dù Lâm Phong không được tận mắt nhìn thấy nhưng hắn đến rồi lại phát hiện Vũ Cừu thực sự không nể mặt Thiên Nhất học viện chút nào, thậm chí còn tuyên bố là muốn tiêu diệt Thiên Nhất học viện.
Hơn nữa Vũ Cừu tên này không hề kiêng kỵ thứ gì, cái gì cũng dám làm, thậm chí lúc hắn và Hắc Ma chiến đấu cũng ra tay can thiệp, dường như là Vũ Cừu đang muốn chứng tỏ sự oai phong của Vũ gia.
Vì sao Vũ Cừu lại phải làm vậy?
Với sự bá đạo mà Vũ Cừu thể hiện ra ngày hôm nay, y tất nhiên sẽ không bỏ qua cho Lâm Phong, muốn lấy mạng Lâm Phong để lập uy.
Vả lại Long Đỉnh, Phó viện trưởng của Thiên Nhất học viện lại quá yên lặng, ngay cả khi Vũ Cừu tuyên bố muốn tiêu diệt Thiên Nhất học viện thì ông ta vẫn trầm mặc như trước, dường như không cần ông ta làm chủ vậy.
Quan hệ giữa Nhị hoàng tử Đoàn Vô Nhai và Long Đỉnh, người sáng suốt đều có thể nhìn ra, cực kỳ không tệ. Mà Nhị hoàng tử và Vũ Cừu, ngoài mặt thì khách khí nhưng thực tế quan hệ giữa bọn họ lại khá kỳ lạ.
Hơn nữa lúc trước Lâm Phong từng gặp Đoàn Vô Nhai, y từng làm người làm chứng cho hắn, khiến cho tên thanh niên Vũ gia của Tuyết Nguyệt thánh viện kia mất mặt, còn mất đi một con Xích Diễm Ma Sư.
Điều này khiến Lâm Phong có một suy đoán khá to gan lớn mật, Đoàn Vô Nhai và Vũ gia không hề hòa hợp.
Điều ấy đến lúc này đã hoàn toàn sáng tỏ.
Đoàn Vô Nhai muốn bảo vệ Lâm Phong hắn, mà Vũ Cừu lại cứ muốn mạng của Lâm Phong, ngay cả mặt mũi của Nhị hoàng tử điện hạ cũng không thèm nể nang gì, y muôn thể hiện uy phong của Vũ gia trước mặt mọi người, mà mục đích đằng sau thì Lâm Phong không rõ lắm.
Nhưng Lâm Phong còn có một suy đoán lớn mật hơn nhiều, người đứng đằng sau Thiên Nhất học viện này chính là Nhị hoàng tử điện hạ, Đoàn Vô Nhai, vị Viện trưởng chưa từng xuất hiện kia.
Tất cả mọi người đều biết là người sáng lập Thiên Nhất học viện tất nhiên là người có quyền thế cực lớn, thậm chí rất có khả năng là hoàng thất. Ngày hôm nay Đoàn Vô Nhai xuất hiện mà Long Đỉnh lại im lặng ở những thời khắc quan trọng, điều này khiến Lâm Phong đã phỏng đoán rằng người nắm giữ Thiên Nhất học viện chính là Đoàn Vô Nhai.
Điểm này Vũ Cừu chắc chắn là biết, nhưng y lại tuyên bố muốn diệt Thiên Nhất ngay trước mặt Đoàn Vô Nhai.
Cho nên Lâm Phong đang đánh cược, hắn ép Vũ Cừu ra tay giết hắn, nhưng Lâm Phong cũng đang ép Đoàn Vô Nhai. Hắn muốn xem Đoàn Vô Nhai có đứng nhìn Vũ Cừu giết hắn hay không, hắn dùng mạng mình để cược mâu thuẫn giữa Đoàn Vô Nhai và Vũ Cừu sẽ trở nên gay gắt vì hắn, không còn khách khí ngoài mặt như này nữa.
Nếu đúng như những gì hắn đoán, Đoàn Vô Nhai là người đứng đằng sau Thiên Nhất học viện. Nếu Lâm Phong bị Vũ Cừu giết, Vũ gia sẽ đạt được cái mục đích lập uy, ở lần giao phong này sẽ thắng được Đoàn Vô Nhai. Cho nên với những gì mà ngoại giới đánh giá về Đoàn Vô Nhai, Đoàn Vô Nhai nhất định sẽ không để Lâm Phong chết.
Thực tế là Đoàn Vô Nhai cũng thực sự đứng ra, ghế y ngồi còn bị đánh nát. Nhưng Vũ Cừu lại không hề có ý nhượng bộ.
Nghe Vũ Cừu nói vậy, Đoàn Vô Nhai không biểu hiện gì, y không nói câu nào mà lập tức xoay người đi xuống khán đài, rồi bỏ đi. Mà cùng lúc đó, một âm thanh vô cùng uy nghiêm vang lên.
– Vũ Cừu, hôm nay ngươi cứ thử giết hắn xem.
Khi nói chuyện, Đoàn Vô Nhai vẫn không dừng lại mà cứ thế bước đi, không tiếp tục để ý tới chuyện ở đây nữa.
Ngươi cứ thử giết hắn xem!
Một câu rất đơn giản, nói xong là Đoàn Vô Nhai rời đi, nhưng chính vì y bỏ đi như vậy mới có thể khiến kẻ khác kinh sợ. Ta đã nói rồi đó, người cũng đi rồi, nhưng ngươi cứ thử giết hắn xem.
– Thủ đoạn thật lợi hại.
Lâm Phong nhìn theo bóng lưng Đoàn Vô Nhai cho đến khi y biến mất, thầm nghĩ một tiếng. Lần này y đi thật quá tuyệt, bỏ tất cả nan đề lại cho Vũ Cừu, lựa chọn thế nào là tùy vào Vũ Cừu.
Lúc này Vũ Cừu cứng ngắc ở đó, nếu Đoàn Vô Nhai còn ở thì y có thể cứ thế mà tranh, nhưng Đoàn Vô Nhai vừa đi là y chẳng có người để tranh giành nữa, chỉ có lựa chọn là giết hay không.
Không bao lâu sau, Đoàn Vô Nhai đã đi tới một trang viên tư nhân ở một góc của Thiên Nhất học viện, lúc này sau lưng y xuất hiện một người. Người này mặc đồ màu đen, Lâm Phong cũng từng gặp một lần, là nam tử mặc áo đen mà Lâm Phong gặp ở Thanh Tâm tửu lâu khi hắn vừa mới đến ngoại thành Hoàng thành.
– Nam Sơn, thấy thế nào?
Đoàn Vô Nhai lại khôi phục vẻ bình tĩnh, lạnh nhạt.
– Thưa điện hạ, Vũ Cừu lần này là một hòn đá hạ ba con chim, lập uy, tổn hại Thiên Nhất học viện, còn mượn sức lòng người nữa.
Nam Sơn bình thản nói, mượn sức lòng người ở đây đương nhiên là chỉ Nhiếp gia. Có thể nói Vũ Cừu không chỉ mượn sức Nhiếp gia mà còn khiến Đoàn Vô Nhai và Nhiếp gia bất hòa, thủ đoạn thật lợi hại.
– Ta biết, ta đang hỏi ngươi về Lâm Phong, ngươi thấy hắn thế nào?
Đoàn Vô Nhai chỉ thản nhiên nói. Nam Sơn ngưng mắt lại, nghĩ nghĩ.
– Thiên phú tuyệt luân!
Nam Sơn đáp, giống như suy tư, một lúc sau mới nói tiếp:
– Nếu hôm nay hắn vì phẫn nộ mà chất vấn Vũ Cừu thì cũng không có gì, nhưng nếu hắn cố ý làm thế thì kẻ này có phần đáng sợ.
– Ha ha, đương nhiên là vế sau, nếu hắn chỉ phẫn nộ liền không biết sống chết như vậy thì thật khiến ta thất vọng.
Đoàn Vô Nhai khẽ nói:
– Chuyện ngày đó đã xác định chưa?
– Đã xác định, chắc chắn là cô gái đứng cạnh Lâm Phong kia giết.
Nam Sơn gật đầu.
– Một gã Huyền Vũ cảnh, đáng tiếc! Sau này không cần cho người theo dõi Lâm Phong nữa.
Nói xong, Đoàn Vô Nhai bước nhanh hơn, chỉ chốc lát đã biến mất.
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!