Tuyệt Thế Vũ Thần - Chương 173: Thanh Thế Cuồn Cuộn
- Trang chủ
- Truyện tranh
- Tuyệt Thế Vũ Thần
- Chương 173: Thanh Thế Cuồn Cuộn
Sáng sớm, mặt trời nhô lên cao, cả bầu trời không một bóng mây. Thiên Nhất học viện đang chìm đắm trong tầng ánh sáng ấm áp.
Lúc này, ở diễn võ trường của Thiên Nhất học viện đã có rất nhiều người, như là đang chờ đợi cái gì đó.
Hơn nữa điều khiến nhiều người bất ngờ là diễn võ trường thật lớn này lại dựng nên một đài chiến đấu, đồng thời bên cạnh diễn võ trường cũng có khán đài như bỗng dưng mọc ra.
Khán đài này được dựng hết từ những tảng đá cao cao chừng năm thước, kéo dài khoảng trăm mét. Ở trên khán đài đặt rất nhiều ghế đá, có hơn trăm vị trí, nếu ngồi trên ghế đá ở khán đài này là có thể nhìn rõ tất cả trên đài chiến đấu ở trung tâm diễn võ trường kia.
– Đang làm gì nhỉ? Sao lại bày ra trận trượng lớn thế này?
Ở trong diễn võ trường, có người thấy khán đài dựng cao kia thì không khỏi nghi hoặc.
– Chẳng lẽ ngươi không biết hôm nay là ngày Lâm Phong ước chiến Hắc Ma ư? Không ngờ học viện lại xây tòa chiến đài này cho trận chiến hôm nay.
Người bên cạnh líu lưỡi, ở Thiên Nhất học viện này vẫn thường xảy ra khiêu chiến, rất ít khi khiến cao tầng của học viện chú ý, trừ phi là liên quan đến một số đệ tử có thiên phú thì bọn họ mới ngẫu nhiên đến xem, cảnh tượng như hôm nay đúng là trước nay chưa từng thấy.
– Ha ha, xem ra ngươi chưa hiểu hiết rồi.
Lúc này, một người bước tới, cười nói với người vừa nói chuyện kia:
– Một thời gian trước, Lâm Phong đại náo Tù đấu trường của Bạch gia, giết người của Tù đấu trường, cướp đi nô lệ, thậm chí còn đánh chết một gã cường giả Linh Vũ cảnh tầng bảy, khiến người của Bạch gia tới hỏi tội. Mà mọi người đều biết đó, người Bạch gia tới hỏi tội thì ngoài cường giả Huyền Vũ cảnh ra đều bị giết sạch, tiếng tăm Lâm Phong đã lan truyền khắp nơi.
– Sau có lời đồn rằng, Lâm Phong đeo mặt nạ màu bạc lại tới Tù đấu trường, giết chết Bạch Trạch, lại giết đệ tử Tuyết Nguyệt thánh viện là Mục Phàm rồi cướp đi Xích Diễm Ma Sư, mang bán đấu giá.
– Cái gì cơ, ngươi nói người thần bí mang mặt nạ màu bạc kia cũng là Lâm Phong?
Hai người nghe xong thì khiếp sợ, cả người run lẩy bẩy, thế mà lại là Lâm Phong, sao có thể chứ.
– Ha ha, chuyện này người biết không nhiều, mà ta lại ngẫu nhiên biết được! Cho dù thủ đoạn hay tính cách bừa bãi thì người đó cực kỳ giống Lâm Phong, mười phần chính là hắn.
Người kia nở nụ cười đắc ý, tiếp tục nói.
– Từ khi trở về từ Thành Trung thành, Lâm Phong lại đến tầng thứ ba tháp tu luyện, giết chết Tổ Ninh, Kha Thành và Cung Luân, khiến ba tên Linh Vũ cảnh tầng sáu khác chạy trốn trông thảm hại như chó như lợn vậy. Một mình hắn cướp tám căn phòng tu luyện hệ Tướng Tinh ở tầng thứ ba đó, không cho ai bước vào, vô cùng bá đạo. Có thể nói, nay tiếng tăm tên Lâm Phong này ở Thiên Nhất học viện là không ai bằng, đám Linh Vũ cảnh tầng sáu đã không còn ai là đối thủ của Lâm Phong, cho dù là Hắc Ma.
– Thật lợi hại.
Hai người khác nói nhỏ, giết võ tu Linh Vũ cảnh tầng bảy, lại dễ dàng đánh chết mấy người Linh Vũ cảnh tầng sáu như Tổ Ninh kia, chỉ một mình mà cướp được tầng thứ ba của tháp tu luyện, khó trách sẽ có lời đồn là Lâm Phong đã vượt qua Hắc Ma trong mười vị cường giả của học viện! Xem ra trận chiến hôm nay sẽ phấn khích lắm đây!
– Nhưng chuyện đó thì có liên quan gì đến dựng khán đài?
– Điều này nói ra thì khá là phức tạp! Danh tiếng của Lâm Phong đang dần bằng Hắc Ma, thậm chí có người còn nói hắn vượt qua Hắc Ma rồi! Thân là một trong mười vị đệ tử mạnh nhất Thiên Nhất học viện, Hắc Ma sao có thể thờ ơ được. Người tâm cao khí ngạo như y tất phải dùng thực lực hung hãn của mình để chứng minh, bởi vậy Hắc Ma chủ động tuyên truyền mọi việc ra. Lần này người của gia tộc y có tới, Hắc Ma muốn dùng trận chiến này để dương oai đó.
– Ngoài ra ấy, Lâm Phong hai lần đi Tù đấu trường kia không chỉ đắc tội Bạch gia, hắn còn từng đánh một vị thanh niên, mà kẻ đó họ Vũ; không chỉ như vậy, lần thứ hai đến Tù đấu trường, Lâm Phong còn đắc tội người của Tuyết Nguyệt thánh viện, mà giữa đám người của Tuyết Nguyệt thánh viện đó cũng có một người họ Vũ. Mà nghe nói lần này hai tên thanh niên họ Vũ đó sẽ tới, mà Bạch gia và người của Tuyết Nguyệt thánh viện cũng sẽ tới.
Người này vừa nói xong, những người khác đều chấn động.
Bạch gia, Tuyết Nguyệt thánh viện, gia tộc của Hắc Ma cùng với người họ Vũ đều muốn đến Thiên Nhất học viện bọn họ xem trận chiến kia!
Một trận thế hùng mạnh, hèn chi học viện lại dựng lên một cái khán đài để phục vụ trận chiến này, thậm chí khán đài còn dựng cao hẳn lên, xem ra là chuẩn bị cho những người đó.
Thành ra mấy người này lại càng thêm chờ mong trận chiến kia, ánh mắt lóe lên những tia sáng đầy hưng phấn.
Mặt trời dần dần lên cao, cái tin người của Bạch gia, Tuyết Nguyệt thánh viện, gia tộc Hắc Ma và Vũ gia muốn tới Thiên Nhất học viện xem trận chiến giữa Hắc Ma và Lâm Phong nhanh chóng lan truyền. Diễn võ trường của Thiên Nhất học viện đã chật kín đầu người, dù Hắc Ma và Lâm Phong không có ước định thời gian chính xác, nhưng đã hẹn trong hôm nay.
Lúc này, một bóng người xuất hiện bên cạnh Diễn võ trường, đang chầm chậm bước đến.
Người này mặc một bộ trường bào màu đen khiến cả người như mang theo hơi thở âm lãnh, ánh mắt thâm thúy hắc ám, mỗi một bước chân đều vô cùng kiên định.- Hắc Ma!
Thấy người đó, mọi người lập tức xôn xao, người kia đúng là Hắc Ma.
Lúc này Hắc Ma bước thẳng đến đài chiến đấu ở trung tâm diễn võ trường, không lâu sau đã bước lên đài chiến đấu rồi khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại, không hề động đậy, coi đám người xung quanh thành không khí.
Chỉ tâm tính dửng dưng này cũng đủ để nhiều người thấy mặc cảm, nếu để bọn họ ngồi giữa đám người, bị nghìn vạn ánh mắt nhìn chằm chằm thì đã thấy sợ hãi rồi, khó có thể giữ vững được loại tách biệt như thế này.
Hắc Ma, xếp thứ mười trong Thập đại đệ tử của Thiên Nhất học viện, thực lực Linh Vũ cảnh tầng sáu đỉnh phong, vũ hồn là Hắc Diễm. Kẻ Linh Vũ cảnh tầng bảy cũng không dám chiến với y.
Chỉ có người từng chiến với Hắc Ma mới biết thực lực Hắc Ma khủng bố cỡ nào, tuy y xếp hạng mười nhưng mấy người xếp trước cũng không tùy tiện va chạm với Hắc Ma. Hắc Ma rất nguy hiểm.
Lúc này, từ đằng xa rất nhiều người bước tới. Những người này như chia ra làm vài trận doanh lớn, kẻ đi ở chính giữa là một nam tử trung niên mặc tử sam, sau lưng y là hai gã thanh niên. Nếu Lâm Phong ở đây thì chắc chắn sẽ nhận ra hai người này, bởi vì một người từng bị hắn đánh cho một trận ở Tù đấu trường, người khác lại là đệ tử Tuyết Nguyệt thánh viện, kẻ đã sai Mục Phàm đi đấu với Xích Diễm Ma Sư.
Mà đám người đi sau ba người bọn họ rõ ràng là người của Bạch gia, tên trung niên áo lam lần trước đến Thiên Nhất học viện hưng sư vấn tội nhưng rồi thảm hại bỏ chạy kia cũng ở trong.
– Người của Vũ gia.
Mọi người đều giật mình. Người của Bạch gia đều đi theo phía sau nam tử mặc tử sam kia, dù chưa gặp bao giờ nhưng mọi người cũng biết người này và hai gã thanh niên bên cạnh đúng là người của Vũ gia.
Vũ gia, gia tộc hùng mạnh sóng vai cùng hoàng thất, chủ nhân phía sau của Thành Trong Thành cho dù là Tù đấu trường hay phòng đấu giá đều do Vũ gia định đoạt.
Ở Hoàng thành, ngoài hoàng thất, Nguyệt gia và Vạn Thú môn ra thì không có ai có thể chống lại Vũ gia. Hơn nữa, nay Nguyệt gia lại gần như là không hỏi chuyện bên ngoài, nên Vũ gia lại càng như mặt trời ban trưa.
Mà bên trái đám người Vũ giả là một đám người mặc trang phục màu vàng, trên quần áo đều có thêu hai chữ cực lớn, Thánh Viện!
Bọn họ rõ ràng là người của Tuyết Nguyệt thánh viện.
Mà bên phải là một đám nam tử mặc đồ đen sì, bọn họ ai nấy đều lạnh lùng, trên người tản ra hơi thở âm lãnh.
Nhiếp gia là một gia tộc khá đặc thù ở Hoàng thành này, không có sức ảnh hưởng lớn như Vũ gia, nhưng không ai dám khinh thường Nhiếp gia cả. Gia tộc bọn họ không có ai là kẻ yếu.
Khi những người này sải bước tới diễn võ trường, toàn bộ diễn võ trường như bị khí thế lớn đè ép, rất áp lực, khiến đám người đứng xem cũng dần yên tĩnh lại.
– Các vị đến Thiên Nhất học viện này, Long mỗ không thể nghênh đón từ xa, thứ lỗi!
Trong không gian vang lên một giọng nói, một bóng người lăng không bước đến, chỉ giây lát đã bước tới không trung trước mặt đám người Vũ gia kia, rồi lập tức hạ xuống.
Nam tử mặc tử sam của Vũ gia kia nhìn Long phó viện trưởng, trong lòng thấy không vui.
– Long phó viện trưởng thật khí phái quá, thật khí thế quá!
Nam tử mặc tử sam nhàn nhạt nói một tiếng, hiển nhiên là chỉ đối phương dám lăng không bước tới, không chút lễ phép gì với bọn họ.
– Ha ha, Vũ tam gia vẫn hiên ngang hùng dũng như trước, có thể sánh với khí thế của Long mỗ rồi.
Long phó viện trưởng đáp lại rồi chỉ vào khán đài cách đó không xa, nói:
– Hôm nay các vị tới xem trận chiến, mời!
Nam tử mặc tử sam kia hừ lạnh một tiếng, bước đến khán đài kia.
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!