TƯƠNG LAI THÚ THẾ CHI ĐỔ THẠCH SƯ - Chương 1: Chương 1
Edit + Beta: Méo
“Ngô.
” Lâm Phong giãy dụa mà mở mắt, lọt vào trong tầm mắt là một mảnh u ám, trên người truyền đến đau nhức, khiến hắn không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ, nhưng không đợi cơn đau giảm bớt, lại nghe thấy một tiếng hét chói tai, “Ba, Lâm Phong tỉnh!”
Đột nhiên truyền tới tiếng hét chói tai dọa hắn nhảy dựng, tiếp đó lại nghe thấy một âm thanh đáp lại truyền tới từ nơi khác: “Kêu làm cái gì, gọi hồn sao, tỉnh rồi còn không nhanh chút hỏi đệ đệ của ngươi như thế nào, gọi ta có tác dụng gì!”
Thanh âm kia lộ ra ý ghét bỏ cùng khinh thị, Lâm Phong muốn làm rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại ngại ánh sáng không đủ, cộng thêm cả người đau nhức khiến hắn không thể tùy tiện cử động, nhất thời chỉ có thể duy trì một tư thế, trong lòng không khỏi thầm nghĩ, chẳng lẽ hắn ngã xuống thang lầu đã khiến xương sống của hắn làm gãy rồi?
Nhưng những người này là ai vậy, tiếng thét chói tai vừa rồi quả thực là gọi tên hắn, không chờ hắn suy nghĩ cẩn thận, đại não đột nhiên đau đớn không thôi, chưa kịp hiểu rõ tình huống hiện tại đã ngất đi lần nữa.
Lâm Phong mở mắt ra lần thứ hai đã là sáng sớm ngày hôm sau, lúc này trước mắt rốt cuộc không còn là một mảnh hôn ám, nhưng cảnh tượng lọt vào trong tầm mắt lại vô cùng xa lạ.
Gian phòng rộng chưa tới 20 mét vuông bẩn loạn không chịu nổi, ngay cả cái chăn trên người cũng vừa bẩn vừa đen, hắn từ từ nâng người dậy, nhìn chính mình, thân hình vừa gầy vừa nhỏ, trong móng tay toàn là bùn đất, bất quá này cũng không phải nguyên nhân khiến lòng dạ Lâm Phong rối bời, khiến hắn kinh nghi bất định* chính là đây căn bản không phải hắn, hắn dù thế nào cũng không có khả năng có một đôi tay nhỏ, tiếp đó nghĩ tới những hình ảnh mà hắn cho rằng chỉ là một giấc mộng lần thứ hai xuất hiện trong đầu, giờ khắc này hắn mới hoảng hốt ý thức được, kia rất có khả năng không phải là mộng, mà là hắn thật sự xuyên qua.
* Kinh nghi bất định = ngạc nhiên nghi ngờ.
Sự tình không thể nào tưởng tượng nổi, hắn không ngờ mình chỉ là vô ý từ ngã trên thang lầu xuống, liền lập tức xuyên tới địa phương xa lạ này, mà nguyên chủ thân thể bị hắn xuyên vào này, vừa khéo cũng tên Lâm Phong, còn là một hài tử bị mỗ phụ ngược đãi nặng nề.
Thế giới này cũng khiến Lâm Phong cảm thấy bất khả tư nghị*, nơi này cùng thế giới cũ của hắn hoàn toàn bất đồng, người ở đây không phân chia nam nữ, chỉ có giống cái cùng giống đực, được phân loại giống như động vật, người ở nơi này đều là thú nhân, bởi vậy nơi này cũng được gọi là đế quốc thú nhân, mà ở đây, lấy giống đực vi tôn**, giống cái phải dựa vào sức lao động để tồn tại, căn cứ vào ký ức nguyên chủ khối thân thể này, nguyên nhân tạo thành loại chênh lệch địa vị như hiện tại là vào trăm năm trước, thú nhân cùng trùng tộc phát sinh đại chiến, để chống lại trùng tộc xâm lấn, phần lớn giống đực thú nhân phải lên chiến trường, tử thương vô số, mặc dù cuối cùng đạt được thắng lợi, nhưng cũng khiến số lượng giống đực giảm bớt rất nhiều, lại bởi vì con nối dòng của giống đực không được dựng dục tốt, mới khiến cho địa vị giống đực không những được đề cao, còn tiếp tục kéo dài tới trăm năm sau, hiện tại địa vị của giống đực ở đế quốc tương đối cao, nghe nói chỉ cần giống đực có tiền nuôi dưỡng lão bà, là có thể tùy tiện thú về!
* Bất khả tư nghị = cảm thấy khó tin.
** Vi tôn = làm đầu, giống trọng nam khinh nữ của mình.
Khi thấy đoạn ký ức này, Lâm Phong còn có cảm giác bị sét đánh một chút.
Không biết có phải là ảo giác hay không, hắn cảm thấy nguyên chủ thân thể này hình như cuối cùng còn lộ ra một chút hâm mộ, nếu như hắn không nhớ lầm, tiểu quỷ này chính là giống cái trong truyền thuyết đi?
Cho nên nhóc con là đang hâm mộ cái gì?
Không thể lý giải tâm tư của tiểu tử này, hiện giờ Lâm Phong lại ý thức được, nếu hắn kế thừa thân thể cùng ký ức của tiểu hải tử này, như vậy sau này hắn liền là giống cái địa vị thấp hèn?
Sống như thế nào hắn không sợ, quan trọng là hắn không muốn sinh hài tử cùng lập gia đình a!
Bất quá cũng đáng ăn mừng chính là, hiện tại khối thân thể này cũng chỉ mới 10 tuổi, ở đây thú nhân 16 tuổi có thể tính là trưởng thành, hắn còn thời gian 6 năm, khoảng thời gian này đủ để hắn nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề lập gia đình, chỉ cần hắn không bị gả đi, như vậy hài tử cũng không có biện pháp sinh.
Lâm Phong lật lại ký ức của tiểu hài tử một chút, biết tinh vực hắn đang ở hiện tại là tinh vực thứ tư có nguồn năng lượng tinh gọi là Alpha, nghe nói là tinh cầu này chuyên môn sản xuất phỉ thúy nguyên thạch*.
* Phỉ thúy nguyên thạch = phỉ thúy có một tầng phong hóa bao bọc bên ngoài và chưa được gia công.
Có tên gọi khác là mao liêu.
– Phỉ thúy, còn được gọi là ngọc phỉ thuý, ngọc bích, Jadeite, ngọc Miến Điện, đều là một loại ngọc, nhan sắc hiện lên màu xanh biếc [ gọi là thúy ] hoặc màu đỏ [ gọi là phỉ ].
Do địa chất tác dụng nên chủ yếu hình thành từ jadeite, omphacite cùng natri crom pyroxen tạo thành đẳng cấp ngọc đa tinh thể.
Đúng, ở đây không dựa vào thành trấn để phân chia khu vực, mà đều dựa theo tinh vực đến phân, có thể thấy được khoa học kỹ thuật ở thế giới này vô cùng phát triển.
Khiến Lâm Phong cảm thấy vô cùng kinh ngạc chính là, phỉ thúy ở nơi này có giá trị tương đối cao, đối với thú nhân mà nói, phỉ thúy không tính theo giá trị phẩm chất, mà là một loại năng lượng.
Địa vị của giống đực cũng không tự nhiên được đề cao, không chỉ số lượng giảm bớt, mà bởi vì bọn họ cũng là sức chiến đấu chủ yếu, so với giống cái không thể biến thân, giống đực hiển nhiên có được loại ưu thế này.
Mà sau khi phát hiện, phỉ thúy đã được gia công có tác dụng tăng phúc cực mạnh đối với năng lực của giống đực, phỉ thúy liền trở thành thứ phá lệ trân quý.
Hơn nữa phỉ thúy phẩm chất càng cao, hiệu quả tăng phúc càng tốt, dần dần phỉ thúy phẩm chất tốt đều được mọi người lấy làm tiêu chuẩn chọn lựa.
Sự tồn tại của phỉ thúy đối với giống đực mà nói, giống như một dạng buff*, bất quá giống đực lại chỉ có thể chạm vào phỉ thúy đã qua xử lý, bởi vì phỉ thúy nguyên thạch chưa qua xử lý, sẽ gây ra thương tổn cho bọn họ, một khi chạm vào sẽ cháy da bỏng thịt, loại thương tổn này cũng không phải không thể chữa khỏi, nhưng với địa vị của giống đực ở đế quốc thú nhân, không ai tình nguyện chịu loại thương kia, hơn nữa giống đực đi giải thạch** cái gì cũng sẽ bị mấy giống đực khác khinh thường, là chuyện mất mặt, trừ phi thật sự bất đắc dĩ bằng không cũng sẽ không có giống đực nào sẽ đi chạm vào nguyên thạch, cho nên bình thường phụ trách khai thác cùng giải ngọc đều là giống cái làm.
* Buff = Một số chiêu thức hoặc vật phẩm tác động lên nhân vật giúp cho nhân vật mạnh hơn hoặc trông “sáng chói” hơn.
Thuật ngữ game chắc bạn nào cũng biết.
** Giải thạch = bóc tách, cắt đi lớp vỏ đá bị phong hóa bên ngoài phỉ thúy.
Lâm Phong cho rằng, đại khái ông trời cảm thấy giống cái rất đáng thương, cho nên mới để cho bọn họ soát chút cảm giác tồn tại đi.
Nói cách khác, giống cái vẫn là còn một con đường sống.
Đương nhiên đây đều là Lâm Phong tự mình phỏng đoán lung tung, trên thực tế thú nhân cũng có thẩm mỹ, phỉ thúy giải ra đều có hình dáng không mỹ quan đôi khi còn có thể trọng quá lớn, liền tính miễn cưỡng có thể cất trong túi, cũng là phình lên một khối, thật sự rất bất tiện, bởi thế không có giống đực nào nguyện ý mang theo một viên phỉ thúy như vậy trên người, dù có phẩm chất cao cũng vô dụng, cho nên đế quốc thú nhân tồn tại một loại chức nghiệp phi thường được người hoan nghênh —- điêu khắc sư.
Nghe nói điêu khắc sư tốt chính là có số tiền lớn cũng khó cầu, nhưng người có thể đạt tới trình độ điêu khắc sư kia lại vô cùng thưa thớt, cho nên địa vị của điêu khắc sư ở đế quốc thú nhân mới được chào đón như vậy.
Vừa vặn, Lâm Phong trước khi xuyên qua chính là một điêu khắc sư, nhịn không được mà bắt đầu ảo tưởng, này có phải là ông trời cảm thấy hắn ở bên kia sống không đủ tiêu sái mới để cho hắn xuyên tới đây, từ nay về sau oai phong một cõi, hô phong hoán vũ*, không thể nghĩ, không thể nghĩ, ngẫm lại liền cảm thấy nhiệt huyết sôi trào khó có thể khống chế bản thân.
* Hô phong hoán vũ = hô mưa gọi gió.
Ngay trong lúc Lâm.
Phong đang nghĩ tới chuyện tốt đẹp, một thanh âm đột nhiên truyền đến: “Phong nhi, ngươi tỉnh?”
Thanh âm này mang theo một chút dấu vết cẩn thận cùng thăm dò, Lâm Phong ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một giống cái gầy yếu đứng ở bên giường nhìn mình, trong đôi mắt tràn đầy ý đánh giá, mặc dù người này giả bộ rất tốt, nhưng căn cứ theo ký ức của tiểu hài tử, Lâm Phong biết đây chính là mỗ phụ của nguyên chủ thân thể này — Lâm Tố, cũng là giống cái ngược đãi tiểu hài tử thậm tệ.
Lúc này không có chửi rủa không biết có phải bởi vì chột dạ hay không, dù sao ở thế giới này, mặc dù giống cái có địa vị thấp kém, cũng không thể tùy tiện ngược sát*, mà theo ký ức cuối cùng của tiểu hài tử, người đẩy hắn xuống bẫy rập tạo nên cái chết cho tiểu hài tử chính là trưởng tử giống đực của Lâm Tố — Bang Đức, huynh trưởng của hắn, một giống đực thú nhân vị thành niên.
* Ngược sát = ngược đãi + sát hại.
Theo hiểu biết, đế quốc thú nhân mặc dù có nhiều ưu đãi đối với giống đực, thế nhưng phạm tội mưu sát lại không nương tay chút nào.
Lâm Phong nghĩ, Lâm Tố này là đang chột dạ vì chuyện đó đi.
Chính là gọi Phong nhi cái gì, Lâm Phong tỏ vẻ thực có chút chịu không nổi.
Lâm Tố thấy Lâm Phong không lên tiếng, chỉ yên lặng ngồi trên giường nhìn mình chằm chằm, không khỏi nghĩ thầm nhóc con này không phải là ngã ngốc rồi chứ, cẩn thận ngẫm lại, ngu ngốc cũng chưa chắc đã là chuyện không tốt, như vậy y cũng không cần lo lắng thằng nhóc này lôi chuyện Bang Đức đẩy nó ra tác oai tác quái.
Chỉ là trong lòng nghĩ như vậy, ý tứ trên mặt lại vẫn là thăm dò: “Phong nhi, mỗ phụ biết ngươi bị thương là do ca ca ngươi sai, nhưng ngươi cũng đừng trách hắn, hắn cũng không phải cố ý, hai ngày nay còn vì chuyện này mà gầy đi rất nhiều đâu!”.