TỪNG BƯỚC YÊU EM!! - Chương 38: 🔞🔞🔞
Khả Ái bế Uyển Nhi lên giường, đặt lên môi nàng một nụ hôn nhẹ, cô chống một tay để giữ cho thân mình không đè lên người nàng còn tay kia ôn nhu vén những sợi tóc ướt trên trán nàng ra sau vành tai. Cô vuốt ve từ mắt, mũi, rồi đến môi. Tất cả cử chỉ đều ẩn chứa đầy sự yêu thương, ngọt ngào lẫn với nỗi nhớ bao lâu.
-Em đẹp lắm. Khả Ái mỉm cười, nhìn khuôn mặt đang dần đỏ lên vì ngại của nàng.
-Dư thừa.
Uyển Nhi chẳng biết nói gì, càng ngày khuôn mặt càng đỏ, cô đánh lên vai Khả Ái. Tên này đúng là, làm gì thì làm nhanh lên, người ta ngại muốn chết đi được.
-Khả Ái …
Uyển Nhi bật ra một tiếng nỉ non khi đôi môi nóng rực của Khả Ái chạm vào cổ cô, người kia tại nơi đó chậm rãi hôn xuống.
Khẽ vươn đầu lưỡi tiến vào khoang miệng Uyển Nhi cùng với cô ấy một trận quấn quýt không điểm dừng. Khả Ái không nhịn được khẽ ngâm một tiếng trong cổ họng, cả cơ thể hiện tại đã khô nóng đến mức khó chịu. Khả Ái luyến tiếc rời khỏi nụ hôn, ánh mắt nhu tình nhìn Uyển Nhi đang thẹn thùng, dưới thân mình
-Chị yêu em.
Nói xong liền cuối người hôn lên trán Uyển Nhi, đến mắt, mũi, môi,…từng nơi trên khuôn mặt Uyển Nhi đều nhẹ nhàng hôn qua. Khả Ái muốn để Uyển Nhi biết rằng cô trân trọng em ấy đến mức nào thông qua những cử chỉ ôn nhu kia.
-Khả Ái…
Khó khăn gọi một tiếng khi nụ hôn của người kia dừng lại ở cổ, Uyển Nhi có thể cảm nhận sự ướŧ áŧ cũng như nóng rực mà Khả Ái đang tạo ra thông qua việc cô ấy mút lấy nó.
Khả Ái càng lúc càng vội, cô lướt môi mình khắp làn da ngọc ngà ấy, hai tay không an phận lả lướt trên người Uyển Nhi. Lúc này đây, cô cảm thấy mớ quần áo cả hai đang mặc chính là vật cản lớn nhất, không ngần ngại Khả Ái cởi chúng ra rồi ném sang một bên
Khung cảnh rung động lòng người phút chốc hiện ra trước mặt, Khả Ái nuốt khan một cái, ngây ngốc nhìn Uyển Nhi. Hoàn mỹ
-Chị…đừng có nhìn…
Uyển Nhi có cảm giác hai gò má mình nóng đến bỏng rát trước ánh nhìn si mê của Khả Ái. Cô ngượng ngùng quay sang hướng khác.
-Em đẹp quá.
Khả Ái lại cười, xoay mặt cô gái kia lại, dịu dàng hôn lên môi em ấy một cái
-Ưm~~
Hướng đến xương quai xanh tinh xảo nhiệt tình hôn lấy khiến Uyển Nhi không nhịn được run rẩy thân người, bàn tay bấu xuống drap giường. Xiết chặt thêm một chút khi người kia cắn nhẹ vào nơi mẫn cảm đó, Uyển Nhi bây giờ đã bắt đầu khó chịu
Nhìn phần xương quai xanh gợi cảm bị mình lưu lại dấu đỏ, Khả Adi mới thoã mãn di chuyển xuống. Bàn tay có chút run rẩy khi chạm vào đỉnh núi mềm mại kia, cô ra sức vuốt ve khiến chúng kiêu hãnh dựng đứng lên. Xúc cảm mãnh liệt không cho phép Khả Ái chần chừ thêm phút nào nữa, cô cuối đầu nhẹ hôn xuống, sau đó vươn đầu lưỡi trêu hạt ngọc ở nơi ấy
-Chị ah~~
Cảm giác nhột nhột, tê dại truyền đến, Uyển Nhi xấu hổ cắn moii, cố ngăn âm thanh của bản thân thoát ra
-Mèo nhỏ..
Khả Ái vô thức gọi một tiếng. Du͙ƈ vọиɠ khiến Khả Ái như bị nhấn chìm. Cô tham lam há miệng bao phủ nơi mềm mại, chốc chốc lại miết nhẹ môi làm cho cô gái phía dưới khó chịu vặn thân người
-Ha…
Tiếng rên nhỏ vỡ tan. Drap giường đã bị Uyển Nhi bấu đến sắp rách. Loại cảm giác này Uyển Nhi chưa từng trải qua, cô sắp bị nó bứt đến điên rồi.
-Mèo nhỏ…Thả lỏng nào…
Giọng Khả Ái khàn đi vì du͙ƈ vọиɠ đang không ngừng cuộn trào trong lòng, cô gỡ bàn tay đang căng thẳng bấu chặt lấy drap giường kia và đặt lên lưng mình. Khả Ái mỉm cười, hôn lên đôi mắt khẽ chớp của Uyển Nhi
-Đừng lo, chị yêu em.
Rất nhanh sau đó, Uyển Nhi từ từ thả lỏng, bàn tay khẽ vuốt nhẹ tấm lưng trơn ướt của Khả Ái
-Em cũng yêu chị.
Câu nói của Uyển Nhi khiến Khả Ái mỉm cười nối lại nụ hôn cùng cô ấy, hai đôi môi nóng rực lại một lần nữa tìm đến nhau.
Khi Uyển Nhi còn say mê với nụ hôn, bàn tay Khả Ái liền thừa cơ di chuyển xuống vừng bụng phẳng lì, ra sức vuốt ve phần da thịt non mềm ấy
-Ưm~~
Uyển Nhi rên nhẹ một tiếng sau đó rời khỏi môi Khả Ái. Cô gấp rút thở mạnh khi bàn tay ma mị ấy chạm vào nơi tư mật của mình
-Mèo nhỏ, chị muốn em.
Không ngăn nổi du͙ƈ vọиɠ bùng cháy mạnh mẽ, Khả Ái tách hai chân Uyển Nhi ra gấp rút tiến vào. Uyển Nhi nhăn mặt, căng thẳng khép chân lại khiến tay Khả Ái bị giữ chặt. Cô run rẩy ôm lấy lưng người kia, ánh mắt hiện tại ẩn chứa một chút hoang mang.
-Em sợ
-Không cần sợ. Tin tưởng chị có được không ? Chị yêu em. Trần Khả Ái yêu Lê Hoàng Uyển Nhi rất nhiều.
Khả Ái mỉm cười, ôn nhu hôn lên môi Uyển Nhi. Thừa cơ một châm chen vào giữa hai chân Uyển Nhi sau đó liền vội vàng tiến vào nơi diễm lệ ấy
-A~~~
Uyển Nhi tách khỏi nụ hôn, nhíu mày bấu chặt tấm lưng nhễ nhại mồ hôi của Khả Ái. Dị vật xâm nhập một cách bất ngờ khiến toàn thân Uyển Nhi tê dại, cảm giác có một dòng điện đang xẹt qua người.
Khả Ái khẽ động, hoa huyệt xiết chặt lấy ngón tay, cảm giác ấm áp, chặt chẽ khiến cả người cô run lên, tim cũng vì vậy mà đập liên hồi. Hoá ra hoan ái lại mang đến cho người ta cảm giác kì diệu như thế này.
-Ưʍ…Ái…chậm…a…
Uyển Nhi oằn người vì động tác điêu luyện của Khả Ái.
Khả Ái không quan tâm, mọi hành động lúc này đều đã bị du͙ƈ vọиɠ điều khiển. Cô cắn răng trượt sâu vào nơi ấm áp, cho đến khi gặp một bức tường chắn giữ ở đấy, Khả Ái lùi lại sau đó mạnh mẽ lao tới phá vỡ nó
-A, đau quá !
Một tiếng kêu thê thảm vang lên, lệ từ đôi mắt xinh đẹp ấy ứa ra, Uyển Nhi lắc đầu, hai chân cuồng vẫy đạp. Cảm giác thân thể như bị xé ra làm hai vậy. Uyển Nhi đau đớn há miệng cắn lấy vai Khả Ái
-Xin lỗi.
Khát khao chiếm hữu bị bộ dạng khổ sở của Uyển Nhi làm cho tan biến, Khả Ái đau lòng xoa nhẹ lưng mèo nhỏ, ngón tay bên trong động cũng không dám động. Nếu có thể thay Uyển Nhi chịu đựng cơn đau này thì Khả Ái cũng can tâm tình nguyện, cô không muốn làm tổn thương đến người mình yêu một chút nào cả
-Ngốc nghếch, là em tự nguyện. Động đi.
Uyển Nhi thẹn thùng vùi mặt vào lòng Khả Ái. Nếu không mở lời, thì chuyện này cho đến sáng cũng không xong
-Nhưng như vậy sẽ khiến em đau.
Khả Ái luôn là vậy. Đối với Uyển Nhi đều vạn phần ôn nhu, cho đến hôm nay Uyển Nhi mới nhìn thấy chị ấy với bộ dạng ngốc nghếch như thế này
-Em không sao
-Thật là không sao ?!
-Thật. Đồ ngốc, còn không mau lên.
-Được.
Khả Ái nở nụ cười mê người, ngón tay cũng bắt đầu chuyển động, hoa huyệt mẫn cảm chỉ cần một động tác nhỏ của cô đá chặt chẽ hút lấy.
-Ưm~~Nhanh…nhanh một…chút. a~
Kɦoáı ƈảʍ đánh úp thân thể khiến Uyển Nhi khát khao đòi hỏi. Thân thể mềm mại khẽ nâng lên bám vào người Khả Ái, miệng nhỏ mở ra tranh thủ hớp vài ngụm không khí, tiếng thở dốc cùng với tiếng ướŧ áŧ vang lên khắp phòng.
Khả Ái cũng không nhịn được mà than nhẹ một tiếng, cô tăng tốc, hướng đến điểm mấu chốt của Uyển Nhi mà tiến tới
-A~~Làm ơn…chậm…chậm…ưʍ…em…không được…a~~
Uyển Nhi thở hổn hiển, tay xiết chặt lấy lưng Khả Ái, cô sắp bị thiêu cháy rồi.
Bỏ ngoài tai những lời ấy, Khả Ái dùng toàn bộ sức lực chạm vào điểm sâu nhất, mẫn cảm nhất trên người Uyển Nhi. Dĩ nhiên, cô hoàn toàn thành công
-Ưmm, Ái…Khả Ái….~~
Uyển Nhi thét lên sau đó đổ ập xuống giường, miệng vẫn không ngừng thở dốc.
Nhìn người mình yêu xinh đẹp nở rộ dưới thân, lòng Khả Ái không khỏi ngập tràn hạnh phúc, trên môi lúc này liền lộ ra một nụ cười rạng rỡ.
-Bảo bối, ngủ ngon.
Hoan ái cuối cùng đã đi qua, Khả Ái ngã lưng nằm xuống bên cạnh Uyển Nhi, vươn tay ôm cô ấy vào lòng. Cô biết sau chuyện này người kia rất mệt và đây là lúc thích hợp để nghỉ ngơi.
-Ngủ ngon.
Cả hai cùng nhắm mắt, chẳng mấy chốc họ cùng nhau tiến vào giấc mộng đẹp. Nếu thời gian có thể dừng lại chỉ ước mọi thứ ngưng đọng ngay tại khoảnh khắc này.