TỔNG TÀI ANH TÀN NHẪN QUÁ RỒI - Chương 46: 46 Ly Hôn
- Trang chủ
- Truyện tranh
- TỔNG TÀI ANH TÀN NHẪN QUÁ RỒI
- Chương 46: 46 Ly Hôn
Sáng sớm hôm sau đứng trước cửa nhà của Tôn Yên Thần, Phương Tiểu Anh nhẹ nhàng bước vào,
cô đã có thể bình thãn tiếp nhận tất cả những chuyện chuẩn bị xảy ra,
đúng như cô dự đoán vừa bước vào đã thấy Phương Linh Linh và Tôn Yên Thần ngồi ở đó xung quang anh áp suất không khí nặng nề đáng sợ
“Đi đâu cả đêm hôm qua?”
anh trầm thấp lên tiếng, có thể cảm thấy được sự kiềm nén tức giận trong từng chữ
Tiểu Anh nở nụ cười thản nhiên môi nhẹ nhàng khép mở
“Anh biết rồi, hỏi làm cái gì?”
Ha rõ ràng người tính kế cô là anh bây giờ còn ra vẻ mình bị cắm sừng, nực cười thật, trên môi cô câu lên nụ cười khinh bỉ
Tôn Yên Thần tức đến đôi mắt đỏ ngầu gân xanh nổi khắp trán,
chạy đến chỗ cô tát cô một cái khiến cô ngã ngào xuống đất,
hai tay nhanh chóng chống đỡ sợ tiểu bảo bị ảnh hưởng
” Cô có biết cô đã làm ra loại chuyện tày đình gì không? hả?” anh tức giận quát lớn đến cả Phương Linh Linh ngồi ở đó xem kịch cũng giật mình,
“Bây giờ các trang báo đều tràn lan hình ảnh cô cùng người đàn ông khác lăn lộn trên giường, làm xấu mặt tôi, xấu mặt cả Tôn gia, Tôn thị, con đàn bà ti tiện như cô đúng là ai cũng có thế làm chồng”
Khóe môi Tiểu Anh chảy máu nhưng cô cũng không quan tâm, cương trực nhìn thẳng vào mắt anh nói
” Đừng có diễn kịch nữa, ly hôn đi”
” Được, con đàn bà như cô không xứng làm vợ tôi” nghe thấy ly hôn Tôn Yên Thần chật đi một nhịp thở nhưng rồi sự tức giận trong lòng anh vẫn chiến thắng,
Tôn Yên Thần tức giận đi lên trên phòng rất nhanh đã đi xuống trên tay cầm theo tờ giấy ly hôn đã được anh ký sẳn
đến trước mặt Phương Tiểu Anh vứt vào mặt cô
“Kí đi, cô sẽ không được chia bắt cứ tài sản nào” anh lạnh lùng nhìn cô nói
hít sâu một cái anh lấy lại bình tĩnh trước giờ người làm anh tức giận đến mức này cũng chỉ có một mình Phương Tiểu Anh
Tiểu Anh nhận được tờ giấy cùng cây bút, liền ký rất nhanh sau đó đưa lại cho Tôn Yên Thần nghênh ngang nói
“Yên tâm tôi không cần bất cứ đồng tiền nào từ con người như anh”
sau đó xoay người đi lên phòng để Tôn Yên Thần ở lại đứng đó nhìn tờ giấy ly hôn giấy trắng mực đen,
trong lòng không hiểu sao cảm thấy có chút mất mác nhưng nó không là gì so với sự tức giận trong lòng anh,
cả tối hôm qua Tôn Yên Thần phải họp cổ đông rồi xử lý công việc cả đêm không có trở về nhà,
lúc sáng Dương Hiển vào báo cổ phiếu bị giao động vì cái một cái tin tức giật rân gì đó,
mà cái tin tức này chính là Tôn phu nhân Tôn thị cùng một tên đàn ông không biết mặt cắm sừng Tôn tổng còn có hình ảnh chân thật làm bằng chứng,
tin tức hot đến nổi no.
1 no.
2 tìm kiếm đều là nó bên dưới là những dòng bình luận khó nghe vô cùng
Tôn Yên Thần tức đến đập tan chiếc điện thoại nhanh chóng chạy về nhà lại không thấy cô đâu, thật sự là chọc anh tức đến điên lên, đến khi cô về rồi lại là vẻ ngang nghên không thấy một tia có lỗi,
hay sợ sợt nào từ trong mắt cô giống như việc cắm sừng anh là quang mimh chính đại, cái này chính là mồi lửa cuối cùng đốt cho anh phát nổ.
Phương Linh Linh nhìn thấy cảnh này trong lòng vui như trãy hội, haha ngày cô ta đợi cũng đến rồi,
Tôn Yên Thần và Phương Tiểu Anh thật sự ly hôn rồi, ngày cô ta thành Tôn phu nhân không còn xa đâu, hahaha
Tiểu Anh lúc đi xuống trong tay cầm theo một túi đồ nhỏ thản nhiên bước đi còn không quên tạm biệt Tôn Yền Thần
” Chúc hai người bên nhau thật hạnh phúc nhá, tra nam đi với tiện nữ thật quá hợp mà”
Tôn Yên Thần đây là lần đầu thấy cô chua ngoa mắng người mà người cô mắng lại là anh hơn nữa còn rất chói tai
“Cô!.
” thần sắc Tôn Yên Thần nổi lên giông bão muốn đuổi theo dạy dỗ cô,
nhưng Phương Linh Linh phía sau chạy đến ôm anh miệng nỉ non
“Để chị ấy đi đi anh, xong chuyện rồi”
nghe được câu này dù trong lòng khó chịu anh cũng không muốn đuổi theo Phương Tiểu Anh nữa,
họ bây giờ đã không còn là vợ chồng rồi quản nhau làm gì chứ? nắm chặt tờ giấy trong tay ánh mắt anh lóe lên cái gì đó mà Phương Linh Linh cũng không có phát hiện ra.
Phương Tiểu Anh bước ra khỏi nhà họ Tôn đã có Tô Thanh Thanh đón sẳn ở đó, cô bước vào xe không nhìn lại ngôi nhà ấy lấy một lần
vừa thấy Tiểu Anh, Thanh Thanh đã cất tiếng hỏi
“Cậu với anh ta xong rồi?” Tô Thanh Thanh đưa mặt lại gần mong chờ câu trả lời
“Ừm, xong rồi bây giờ tớ là đang độc thân đó có muốn cưới tớ không?”
Tiểu Anh nở nụ cười vui vẻ đùa giỡn nói với Thanh Thanh nhưng trong mắt vẫn thấy một ít chua chát, chỉ là một ít thôi, một ít thôi
“Muốn nha, rước cậu về rồi cho cậu nấu nhà quét cơm rửa đồ giặt chén cho tớ, tớ không cần động tay chân” Thanh Thanh cười hì hì đáp
“Cái này là cậu rước người hầu miễn phí thì có”
Tiểu Anh bất mãn nhìn Tô Thanh Thanh oán trách một câu,
cả hai nhìn nhau im lặng không nói gì cuối cùng cười phá lên, tiếng cười sảng khoái vui đùa vang vọng trong xe.
Sau đó Tiểu Anh được Thanh Thanh đưa đến một căn nhà nhỏ ở một vùng thanh bình, yên ắng
cách khá xa thành phố rất ít người biết tới, Thanh Thanh đảm bảo nơi này nếu không có ai tiết lộ tin tức thì Tôn Yên Thần có tìm mòn con mắt cũng tìm không ra,
Tiểu Anh vươn người hít lấy một hơi không khí, trong lành quá, ở đây không có tiếng ồn ào xe cộ chỉ có tiếng chim hót véo von, không có công trình đồ sộ chỉ cây xanh tươi mát,
không có những con người hối hả vì công việc chỉ có những người vui vẻ bình thản chăm hoa tới rau,
đây là nơi trong mơ của Tiểu Anh, cô thật muốn ở đây bình bình an an sinh ra tiểu bảo rồi sống ở đây đến cuối đời.
.