TÔNG CHỦ ÁC MA CỦA TA - Chương 27: 27 Huyết Kiếm Ma Tôn
- Trang chủ
- Truyện tranh
- TÔNG CHỦ ÁC MA CỦA TA
- Chương 27: 27 Huyết Kiếm Ma Tôn
Trong Quỷ Cung bây giờ đang có đại tiệc ,Quỷ Vương thiết đãi yến để ăn mừng Triều Đại mới thành lập.
Nơi Quỷ Điện có chút thay đổi kiến trúc,không còn hai hố Hoả Diệm nữa ,thay vào đó là một đàm Huyết Giáp rộng 5mét vuông án giữa Điện,dùng để xử quỷ quân phạm tội ,hoặc bọn Tu Tiên tù binh.
Yêu ma quỷ quái cấp bậc Đại mới có thể vào nơi Quỷ Điện mà ngồi ăn tiệc,một đám yêu nữ nhan sắc mỹ miều ca vũ giúp vui.
Trên chiếc Ngai Quỷ Vương giờ đã thành chiếc tràng kỹ bạch ngọc ,cẩn những chiếc đầu lâu của các quỷ tướng chống đối,những tên Tông Chủ Tiên Nhân bại trận xung quanh ,khiến cho chiếc Ngai Vương này càng thêm đáng sợ,Khiêm Tử Lăng nửa ngồi nửa nằm ,một chân gác trên ghế ,một chân chạm đất ,tay phải gác lên gối của chân trên ghế,đầu ngã hẳn lên đùi của một nữ yêu diễm lệ ,trông rất phóng túng ,bất cần.
Một Quỷ Tướng đứng lên từ hàng ghế phía dưới Đại Sảnh.
_Bẩm Đại Vương sau trận mở đầu ở U Minh Nhai ,quỷ quân chúng ta đã chiếm hơn năm trấn lớn nhỏ,tiêu diệt hơn mười môn phái vô danh ,bắt được bọn tù nhân hơn một ngàn tên đều là bọn tu tiên! không biết Đại Vương muốn tiến đánh nơi nào tiếp theo?
Há miệng đón lấy quả nho từ trên môi của ả yêu nữ ,Khiêm Tử Lăng nhai nhóp nhép ,rồi bật ngồi thẳng lên,mặt không biến sắc,ánh mắt đỏ rực u ám ,nói.
_Yên Hà,Hoàng Phụng Môn!
Đang lúc đó thì có một dãi lụa trắng bay vào ,bọn yêu nữ ngưng múa đứng dạt ra hai bên,dãi lụa biến thành một làn khói trắng trước bậc tam cấp nơi đi lên trên Ngai Vương ,làn khói dần tan đi thì một người nam nhân cũng dần hiện ra,người này mặc y phục trắng ,tóc búi nửa phần trên cài kim quan bạc điểm chút lông hồ ly trắng viền theo ,môi hắn công lên cười mỉm làm lún sâu đồng tiền bên má.
_Đại Vương!
Khiêm Tử Lăng nhếch mép cười
_Ái Phi không phải nói rằng đang mệt không muốn dự yến hay sao?sao giờ lại đến đây?
_Diễn Tình nghe nói Đại Vương chuẩn bị xuất chinh nên muốn đến tìm hiểu.
_Đến đây!
Bạch Diễn Tình có công cứu mạng Khiêm Tử Lăng ,lại biết rõ về Hoàng Tộc nên rất được Khiêm Tử Lăng tin cậy,sau khi chiếm ngôi Vương ,bình ổn Ma Vực ,bọn Quỷ Tướng của hai dòng tộc muốn kết thân với Tân Ma Vương nên đề xuất Ma Vương lập Hậu,Khiêm Tử Lăng không muốn nội bộ bát nháo lại tạo cơ hội cho bọn Trung Nguyên thừa cơ tấn công,nên lập ngay Bạch Diễn Tình làm Phi,thu nạp hơn hai trăm giai nhân của hai dòng dõi Quỷ Tộc,lẫn yêu nhân thường vào hậu cung.
Lúc đầu bọn Quỷ Tướng cũng ngỡ ngàng ,nhưng Bạch Diễn Tình vốn là yêu Hồ lưỡng tính,muốn biến thành nam nhân ,nữ nhân đều được,chuyện hắn biến thành nữ nhân trêu chọc Bá Dực cùng nhau ân ái đến ba ngày liền,Bá Dực mới phát hiện cho thấy Bạch Diễn Tình lợi hại thế nào rồi,bọn Quỷ Tướng cũng không dám lên tiếng xen vào sở thích quái dị của Quỷ Vương.
Bạch Diễn Tình bước lên Ngai Vương liếc xéo ả yêu nữ,khiến ả hoảng vía vội đứng lên nhường chỗ.
Khiêm Tử Lăng nắm chặt tay của Diễn Tình đặt lên trên đùi mình.
_Ta sẽ tấn công Hoàng Phụng Môn,lấy đầu tên Duệ Tuân và Giang Thiên Tứ về lắp vào vài chỗ trống ở bên hông ghế này.
Bạch Diễn Tình ngồi rất đoan chính,không uốn éo ,ngã nghiêng như yêu nữ,y nói.
_Ta hay tin từ Trung Nguyên ,bọn tu tiên bây giờ đã có một Minh Quân vô cùng lợi hại,so với tên Tinh Quân Tông Chủ trước kia linh lực vượt gấp trăm.
_Minh Quân?
Khiêm Tử Lăng cười khẩy
_Hừ! vậy ta sẽ lấy đầu hắn trước!.
yaa!
Vừa dứt lời Khiêm Tử Lăng kéo tay ôm Diễn Tình vào lòng,ra lệnh bọn Quỷ Tướng lui hết ra.
_Tan yến!.
các Khanh lui đi!.
_Dạ! tuân lệnh!.
Bọn Quỷ Tướng bèn đồng loạt đứng lên thi lễ lui ra,cánh cửa Quỷ Điện đóng lại.
Khiêm Tử Lăng xé hết y phục của Bạch Diễn Tình đè hắn ra trên ghế ,tư thế nào cũng làm,nhưng tiệt đối chưa hề chạm đến môi của hắn.
Bạch Diễn Tình tuy là lưỡng tính nhưng chưa từng dùng thân thể nam nhân tiếp cận nam nhân bao giờ,lần đầu chính là lần Khiêm Tử Lăng giết chết Bá Dực,xông vào Quỷ Cung tàn sát ,bọn quỷ binh khiếp đảm bỏ chạy hết để lại nơi Quỷ Điện vắng tênh,đầy xác chết ,máu me vương vãi.
Khiêm Tử Lăng ngồi trên Ngai Vương,cấm mũi Huyết Kiếm lên đất ,y đưa mắt đỏ hòng hộc nhìn quanh tứ phía.
Lúc này Bạch Diễn Tình từ cửa đi vào ,mặt dính chút máu do trong lúc chiến đấu bị đối thủ để lại.
_Thiếu Chủ!.
Khiêm Tử Lăng giáng ánh mắt vô hồn nhìn Bạch Diễn Tình,nhìn chầm chập đến nỗi Bạch Diễn Tình nổi cả gai óc ,lạnh cả sống lưng.
_Thiếu,Thiếu Chủ!.
Khiêm Tử Lăng giơ tay hút Bạch Diễn Tình từ ở giữa Đại Sảnh bay đến Ngai Vương.
_Aaaaa!.
Trong lúc hoảng sợ vì nghĩ Khiêm Tử Lăng mất trí cuồng sát,đến hắn cũng không nhận ra,và định giết hắn.
Thì!
_Rẹt! toẹt!.
Y phục trên người Bạch Diễn Tình bị Khiêm Tử Lăng xé nát hết,để lộ thân hình trắng trẻo ,mịn màng ra.
Hắn trợn mắt
_Thiếu ! Thiếu Chủ!.
Khiêm Tử Lăng ôm hắn vào lòng,buông bỏ cả Huyết Kiếm rơi xuống nền.
_Chụt! chụt!.
Hôn khắp người hắn ,mạnh bạo,thèm thuồng
_Chờ! chờ!.
ta ! biến!.
hình! aaaa!.
.
Thiếu Chủ!.
aaaaa!.
.
Chưa kịp biến hình thì Bạch Diễn Tình đã bị xâm chiếm,hắn vừa đau vừa hoảng,cố vùn ra cũng vô vọng,Hai cánh tay của Khiêm Tử Lăng như hai chiếc gọng kiềm ,kẹp chắc hắn không thể cử động.
Đến khi được phong Phi nhiều đêm Khiêm Tử Lăng sũng hạnh hắn cũng không hề cho hắn biến hình nữ nhân,càng nổi điên ,thẳng tay đánh hắn ói máu nếu hắn biến trở về gương mặt vốn có của hắn.
Bạch Diễn Tình không quá ngu để hiểu ra thứ mà Khiêm Tử Lăng muốn chính là gương mặt của Lãnh Mộ Tuyết.
! !
Yên Hà sau đó bị tấn công ,dân thường bỏ chạy về sang Nhật Hà,Hoàng Phụng Môn mất liên tục mười phân đường,đệ tử chết vô số.
Duệ Tuân sau khi bị Khiêm Lăng Thành đánh trọng thương đã bế quan tịnh dưỡng hơn hai năm.
Nghe môn phái bị tấn công lão phá động bay ra để lãnh đạo đệ tử chiến đấu.
Giang Thiên Tứ nhìn thấy diện mạo của ông mình mà hoảng cả hồn.
_Gia Gia.
?
Duệ Tuân vốn luyện kiếm tu tiên linh khí thuần chính ,thân sẽ toát ra ánh sáng trắng khi vận công thi triển,dung mạo hồng hào,ánh mắt như sao.
Nhưng Duệ Tông Chủ trước mặt đây lại hoàn toàn trái ngược,ánh mắt vô hồn,toàn thân ám khí đen,không dùng kiếm mà lại dùng trảo công,nơi mười đầu ngón tay ,móng đã mọc dài như vuốt của quỷ.
Mỗi lần xuất công đều biến bọn yêu ma thành nước bùn đen xì hôi hám.
Đàm trưởng lão ngỡ ngàng hỏi Giang Thiên Tứ
_Thiếu Gia !.
Tông Chủ đã sử dụng chưởng pháp gì ta thấy thật tà quái.
_Ta cũng không rõ!.
thật ra hai năm qua trong sơn động ,ông đã luyện thứ võ công gì?
Quỷ tướng cấp Đại, Thạch quỷ nhìn thấy tướng mạo của Tông chủ Hoàng Phụng Môn mà ha ha cười vang dội
_Ta tưởng bọn danh môn chính phái khí chất tiên gia thoát tục thế nào ,vậy mà lại là một tên Quỷ Nhân thấp kém!.
Đệ tử Hoàng Phụng nghe thấy thì nổi máu tự kiêu.
_Hừ! lũ ma quái khốn kiếp không được buông lời dơ bẩn hạ nhục Tông Chủ của ta! bọn bay mới là đống bùn kinh tởm! cút về Ma Vực đi!.
Trong đám đệ tử lại xuất hiện một đám người vẻ mặt u ám,không dùng kiếm,vừa tấn công diệt ma nhân quỷ quái vừa quay sang giết cả đồng môn Hoàng Phụng,khiến cục diện rối càng thêm rối.
Giang Thiên Tứ cả kinh hét lên
_Yaaa! các ngươi điên rồi sao?tại sao giết cả đồng môn huynh đệ.
.
?
Bọn người đó luôn mồm nói
_Theo lệnh Minh Quân ,không quy thuận ,giết!
Các trưởng lão lẫn Giang Thiên Tứ ngơ ngác nhìn nhau.
_Thật khốn kiếp tên Lãnh Mộ Tuyết ! thừa cơ hội Hoàng Phụng Môn ta chống Quỷ tộc cho người trà trộn vào phái gây hỗn loạn!
_Tên tiểu nhân này ghi hận vì Hoàng Phụng Môn ta không thuận theo tôn hắn làm Minh Quân nên trả thù đây!.
_Cái gì mà là Minh Quân ta khinh!.
Tông Chủ chúng ta còn xứng đáng hơn hắn nhiều!
_Ầm!.
ầm! !
Quỷ Thạch bị Duệ Tuân xé nát ,quân binh quỷ tộc có chút hoảng sợ,bọn đệ tử kỳ lạ cũng bị giết.
Đệ tử Hoàng Phụng Môn chưa kịp vui thì bầu trời phía trên Phái Hoàng Phụng tối sầm lại,một tên ác quỷ mặc chiến bào Ma Vương màu đen đỏ xuất hiện,hắn đứng trên chuôi của một thanh kiếm màu đỏ máu, to như cột đình,hắn cất tiếng cười khanh khách vang dội ,âm thanh điếc tai,khiến cho một số đệ tử yếu kém của Hoàng Phụng chảy cả máu tai.
Giang Thiên Tứ không khó để nhận ra tên Quỷ Nhân đó.
_Khiêm Lăng Bình?Vô lý hắn đã bị tên Lãnh Mộ Tuyết đánh rơi vào Hoả Diệm chết rồi mà?
_Đây chắc chắn là âm mưu của bọn Bách Kiếm Môn! bọn chúng vốn từ đầu đã nuôi dưỡng tên Khiêm Lăng Bình!
_Khốn kiếp nội ứng ngoại hiệp,một tên muốn nắm trọn Trung Nguyên,một tên thao túng Ma Vực quyết diệt sạch giới tu tiên bọn ta đây mà.
_Ầm! ầm!.
Khiêm Tử Lăng tung liên tục chưởng lực xuống bên dưới,mở ra những Hố Hoả Diệm to như ao hồ,nuốt chửng nhiều biệt viện,đệ tử của Hoàng phụng môn,tiếng người la hét,cầu cứu,chạy loạn,tạo ra khung cảnh vô cùng thê lương.
Một loạt Huyết Giáp cả ngàn con được thả ra cắn đốt bọn người còn thoi thóp đến chỉ còn lại xương trắng.
Duệ Tuân không chiến đấu mà lại bỏ chạy một cách khó hiểu,khiến các vị trưởng lão cũng ngơ ngác.
Giang Thiên Tứ thấy thế muốn vớt vát chút sỉ diện của Duệ Tuân vừa phi thân bay lên vừa nói
_Ác Quỷ Khiêm Lăng Bình!.
dám thừa cơ Gia Gia của ta thương thế chưa lành tấn công Hoàng Phụng Môn,để Thiếu gia ta tiếp chiêu ngươi.
Hắn định đối đầu với Tử Lăng thì bị một đạo bùa đánh vào thân rơi xuống.
_Bây giờ không phải là lúc đối đầu cường địch ,thiếu gia trở lại đây.
Đàm trưởng lão bảo một số đệ tử ngự kiếm đưa Giang Thiên Tứ rời khỏi chạy đến Tô Hà nương nhờ tên Hàn Tiếu.
_Hoàng Phụng môn thất thủ rồi ,mau đưa Thiếu Gia rời đi!.
báo tin cho những môn phái khác chớ tin vào lãnh Mộ Tuyết ,bên trong có gian trá.
_Dạ!.
Các trưởng lão hợp sức tạo ra một kết giới trấn thủ ngăn bọn yêu ma và huyết giáp ,mở một con đường để cho một số đệ tử bỏ chạy khỏi Hoàng Phụng Môn.
Đàm Trưởng lão phi thân lên đối diện với Tử Lăng.
_Khiêm Lăng Bình,thật không ngờ uổng công Tạ Quang Hành đã cưu mang ngươi bây giờ ngươi quay lại diệt Trung Nguyên.
Mắt của Tử Lăng chỉ toàn một màu chết chóc,y nhoẻn miệng cười.
_Linh lực của ngươi ngang với Cửu Cửu của ta,niệm tình Y ,ta nhường cho ngươi đánh trước mười chiêu.
_Hừm! ta há sợ!.
.
chết đi!.
Đàm Trưởng lão tung liên tục pháp chú ,bùa trừ tà ,toàn là chú thuật bậc cao nhất của bổn môn,đánh về Tử Lăng.
Y không né tránh,không đỡ đòn,vậy mà chẳng hề hắn gì,những tiếng nổ vang lên ,khói bụi tan đi ,mới rõ ra nguyên nhân tại sao Tử Lăng không dịch chuyển.
Đàm trưởng lão há hốc mồm kinh hãi khi thấy Tử Lăng vẫn trơ trơ sau một loạt chiêu tấn công.
Hoá ra Huyết Kiếm được toi luyện từ huyết thạch Ma Tôn có khả năng giải trừ linh khí ,nên bùa chú của Đàm trưởng lão đều bị ma khí của nó thanh trừng.
_Huyết,huyết thạch Ma Tôn!.
_Hừ!.
đúng!.
yaaaaa!.
Khiêm Tử Lăng phóng khỏi chuôi kiếm ,điều khiển kiếm chém xuống một nhát ,nhanh như cắt Đàm trưởng lão đã bị chẻ đôi thân người rơi xuống đất.
_Hừ!.
Khiêm Lăng Bình này báo thù thì cần gì phải niệm tình cũ!.
chẳng qua ta chỉ muốn thử xem khả năng giải trừ linh khí của Huyết Kiếm mạnh thế nào!.
hừm!.
linh đan cấp Hoàng Kim của ngươi vẫn chưa thể minh chứng điều gì!.
Động Tu linh ở Bách Kiếm Môn có Khối Bạch Ngọc Diện bích ,xem ra dùng nó thử kiếm là tốt nhất!
Nói xong y giũ áo choàng ngự kiếm bay đi,bọn quỷ Tướng theo lệnh tiếp tục tấn công Nhật Hà,diệt Ngọc Liên Sơn phái.
Hoàng Phụng Môn hoang tàn sau ba ngày lửa vẫn còn cháy,một bóng người mặc áo choàng đen xuất hiện.
Hắn hút máu thịt còn vương vãi lại từ các xác chết vào miệng,đưa lưỡi liếm mép ngon lành một chút,rồi thì triển ma pháp,dán những cánh hoa tử điệp lên trên xương trắng nằm rãi rác ,sau một tiếng hô.
_Dậy!
Tức thì hàng trăm xương trắng hoá thành hình người,hình quỷ tướng,yêu ma giống như còn sống,đồng loạt bọn chúng thì lễ cúi đầu.
_Chủ nhân!
Đứng nơi mái nhà của một biệt viện đã đổ sập,Tạ Kiều Lam nhếch môi cười.
_Ừm.
Lúc này Hoa Y bay đến
_Dạ bẩm chủ nhân Khiêm Lăng Bình không đến Bách Kiếm Môn ,hắn đổi hướng đến Vi Sơn.
Tạ Kiều Lam nheo mắt
_Không đi tìm Lãnh Mộ Tuyết trả thù!.
hắn đi đâu chứ?
_Dạ ! theo lời của chủ nhân Kỳ Đà cũng thu nhận thêm trăm tên quỷ sai ,có tên còn ở quỷ điện làm nội ứng.
_Ừm!.
.
_Chủ nhân vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì?
Tạ Kiều Lam đưa mắt qua lại suy nghĩ.
_Tạo một trò vui cho Lãnh Mộ Tuyết ! ha ha ha!.
.
Hoa Y khó hiểu
_Trò vui?
(!.
.
)
Nhận được phi điểu truyền tin của Diệp Thiên Thanh từ Nhật Hà gửi đến ,nàng cầu xin sự tương trợ từ Minh Quân giúp Ngọc Liên Sơn đánh đuổi Ma Tộc,Lãnh Mộ Tuyết liền cùng tu tiên đồng đạo và một số đệ tử Bách Kiếm Môn đến Nhật Hà.
Đông Kỳ Vân cưỡi ngựa đi sát bên cỗ xe ngựa của Lãnh Mộ Tuyết ,chốc chốc lại ghé mắt vào ô cửa sổ bên hông thùng xe nhìn Lãnh Mộ Tuyết.
Điều này Lãnh Mộ Tuyết biết rất rõ,y vẫn một gương mặt điềm tĩnh ,ngồi thẳng lưng ,mắt nhắm hờ nói
_Đông huynh muốn nói gì với ta thì cứ nói đừng làm cử chỉ kỳ lạ như vậy?
Đông Kỳ Vân ấp úng.
_À à!.
chẳng qua là ! là về chuyện !.
xuất xuất hồn của Lãnh sư huynh như thế nào rồi! có ổn không!.
lần này đi Nhật Hà có thể chạm trán tên Huyết Kiếm Ma Tôn!.
nếu như đang lúc cao trào huynh huynh! thoát xác !.
vậy cả đoàn quân cứu viện sẽ như !.
_Ta vẫn còn khống chế được huynh đừng sợ!.
ừm ! còn việc Huyết Kiếm Ma Tôn !.
tại sao Ma Vực lại nhảy ra một tên ác quỷ bí ẩn như vậy?ta chưa hề nghe Sư Tôn nói qua!.
Đông huynh thì sao?
Đông Kỳ Vân một tay cầm cương một tay cầm quạt phe phẩy ra chiều nghĩ ngợi.
_Ta cũng chưa hề nghe qua! nhưng ắt là hắn rất lợi hại! huynh biết đó Bá Dực Quỷ Vương đã là Quỷ cấp Tuyệt Đại muốn đánh bại hắn phải là Quỷ cao cấp hơn hắn rồi ,năm xưa hắn đánh vào Trung Nguyên giết hạ cùng lúc hai Đại Phái Vô Ưu Tự và Thành Sơn Phái khiến Trung Nguyên chỉ còn lại Lục Đại Phái! mà giờ lại bị tên Huyết Kiếm Ma Tôn chỉ trong vòng ba tháng đã đánh hắn tan thây ,còn nắm luôn Vương Quyền Ma Tộc!.
hức! tên này ghê gớm gấp đôi lần rồi.
Lãnh Mộ Tuyết mở mắt ra ,khuôn mặt đăm chiêu.
_Quỷ cấp cao hơn Tuyệt Đại sao?
!.
Nhật Hà bị Quỷ Tộc tấn công, nhiều nơi hoang tàn ,đổ nát,xác chết của dân thường lẫn yêu ma đan xen lẫn lộn nằm vươn vãi khắp chốn.
Đoàn người của Lãnh Mộ Tuyết chưa đi qua khỏi thành Nhật Hạ ,thì đã thấy khói lửa bốc lên từ ngọn núi phía xa.
Đệ tử thám thính liền ngự kiếm bay lên xem xét.
_Bẩm Tông Chủ là ở Ngọc Liên Sơn đang bốc khói!
_Nghe lệnh ta tất cả ngự kiếm đến đó ,đề cao cảnh giác,sẵn sàng chiến đấu!.
quan trọng nhất là phải giải cứu người của Ngọc Liên Sơn Môn.
_Dạ tuân lệnh!.
!.
.
Trên núi Ngọc Liên,Quỷ Tộc đã hạ sát nhiều đệ tử nơi này,đốt phá nhiều biệt viện,kiến trúc vỡ sập! Tân Tông Chủ là Diệp Thiên Thanh cũng đã bị trọng thương,đang cố giữ kiết giới bao bọc quanh Chính Viện để bảo vệ số đệ tử còn lại của Sơn Phái.
Bên ngoài bọn Quỷ Tướng ,yêu ma vẫn đang cố phá vỡ kết giới.
Một Quỷ Tướng có dung mạo ưa nhìn ,đoán là thuộc dòng dõi Hoàng Tộc,hắn chính là người dẫn quỷ quân đánh vào Nhật Hà,tay hắn cầm chùy lớn liên tục bổ vào kết giới ,với tràn cười khoái trá ma mãnh.
_Đại mỹ nhân! ngoan ngoãn theo Thiết Hạo ta về Quỷ Vực làm phu nhân của ta đi! tội tình gì nàng phải chịu khổ như thế.
?
Tuệ Quỳnh cũng đang rót linh lực vào kết giới liền hét lên.
_Câm cái miệng thối của ngươi lại đi tên ác quỷ gớm ghiếc ! đợi cả ngàn kiếp sau Tông Chủ của ta cũng không đồng ý đâu! cóc ghẻ mà đòi ăn thịt Thiên Nga! ta phỉ.
Thiết Hạo điên tiết lên dùng chùy bổ một nhát mạnh bạo nhất.
_Grừ!.
câm mồm đi con lợn tinh kia!.
ai nói với mi!.
yaaaa!.
_Roẹt! ùynh!
_Á!.
Kết giới bị phá tan ,bọn người của Ngọc Liên Sơn bị sức ép văng lên tứ tung ,tên Thiết Hạo nhanh tay bế ngay Diệp Thiên Thanh,khiến nàng phát hoảng.
_Yaaa!.
mỹ nhân ta ôm được nàng rồi! ha ha ha!.
_Á! buông ta ra tên ác quỷ!.
buông ra!.
Nàng chưởng một cái vào ngực hắn ,nhưng tên này đã nhanh dịch chuyển tránh khỏi ,biến ra sau lưng nàng.
_Ngủ chút đi nhé!.
yaa!
_Á.
Hắn đánh một chưởng vào lưng Thiên Thanh khiến nàng ngất đi,rồi lại ôm nàng vào lòng.
_Ha ha ha mỹ nhân!.
Tuệ Quỳnh và các đệ tử khác sau khi định thần lại cũng bị bọn yêu ma khống chế.
__Tông Chủ!
_Véo!.
ầm! ầm!
_Á! á!.
_Hừ!
Một loạt tia sáng linh lực đánh tới khiến cho Thiết Hạo bất ngờ ,ôm lấy Thiên Thanh né tránh,Lãnh Mộ Tuyết phóng ra một loạt đạo bùa hoá giải dây trói khốn tiên tơ ,giải vây cho bọn người đệ tử Ngọc Liên Sơn,tiếp theo sau lưng y hơn cả ngàn quân đồng đạo kéo đến chiến đấu với quỷ binh.
Tuệ Quỳnh nhìn thấy Lãnh Mộ Tuyết thì mừng rỡ.
_Lãnh Tông Chủ xin cứu giúp Thiên Thanh tỷ!.
Thiết Hạo bế Thiên Thanh nhảy lên mái ngói Chính Viện ,Lãnh Mộ Tuyết cũng bay lên theo.
Mặt lạnh như tiền ,Lãnh Mộ Tuyết nói
_Thả nàng ấy ra.
Tên Thiết Hạo nhìn vào Lãnh Mộ Tuyết ,hai mắt hắn ánh lên màu đỏ trong một khoảnh khắc ,sau đó hắn cười ngặt nghẽo.
_Ha ha ha!.
ta tưởng Vị Minh Quân của nghĩa quân tu tiên anh tuấn bất phàm ,linh khí ngút trời như thế nào hoá ra chỉ là một Cỗ Thi.
Đúng là trò cười của nhân gian! ha ha ha!
Trong lúc hỗn loạn như thế ,tiếng của binh khí va nhau chát chúa,tiếng nổ phát chưởng đánh nhau đì đùng ,tiếng la hét kêu gào đã át đi lời của Thiết Hạo ,nên chẳng ai quan tâm đến hắn nói gì.
Lãnh Mộ Tuyết càng hạ thấp đầu mài ,ánh mắt vô hồn sâu thẳm.
_Nói xằng bậy!.
chết đi!
_Ầm!
_Hừ!.
Hoả Lôi xuất kích quét một đường đánh đến ,Thiết Hạo vội buông tay đẩy Thiên Thanh rơi xuống ,một mình né tránh.
Đông Kỳ Vân đang đánh quỷ binh nhát thấy ánh lửa điện của Hoả Lôi liền nhìn đến,vừa hay thấy Thiên Thanh rơi xuống,vội bay đến đỡ lấy nàng.
_Ối a! mỹ nhân!.
Thiết Hạo là quỷ cấp Đại thuộc Hoàng Thất là quỷ tướng có kinh nghiệm.
chinh chiến,nên chẳng sợ linh lực của Tu nhân cấp Tuyệt Hoàng Kim như Lãnh Mộ Tuyết.
Hắn né đòn nhanh hơn sóc,chiêu thức cũng linh hoạt,sức đánh cũng thuộc dạng trâu bò,đánh đến hai ngày sau vẫn còn sức tiếp chiêu của Lãnh Mộ Tuyết.
Quỷ binh tổn thương khá nhiều ,mà bên quân tu tiên cũng tử chiến không ít,Đông Kỳ Vân cũng kiệt sức vội đưa Thiên Thanh vẫn bất tỉnh cho Tuệ Quỳnh.
_Cô nương mau đưa nàng đến Bách Kiếm Môn tìm Tô đường chủ chữa trị,đừng ở đây kéo dài nữa,ta thấy nội thương của nàng càng ngày càng nghiêm trọng rồi.
_Được!
Đông Kỳ Vân ra lệnh cho một số đệ tử hộ tống những đệ tử bị thương của Ngọc Liên Sơn rời khỏi trận chiến ,còn y vẫn ở lại chiến đấu.
Đông Kỳ Vân vừa đánh vừa nhìn sang ngọn núi đối diện,nơi mà Lãnh Mộ Tuyết và Thiết Hạo đã bay đến giao chiến vẫn chưa kết thúc.
_Tại sao Lãnh Sư Huynh vẫn còn dây dưa với tên quỷ đó chứ?lẽ nào!.
Hoả Lôi lại giở chứng rồi a?
Thiết Hạo thở hỗn hễnh ,người của hắn đã đầy vết thương,đưa mắt nhìn Lãnh Mộ Tuyết lúc bấy giờ toàn thân đã thoát khí đen ,y cũng bị thương khá nhiều.
Thiết Hạo lại nhấc đầu chùy lên cười ha hả với cái miệng đầy máu đang còn tuông ra.
_Ta chưa thấy tên Chủ nhân nào buồn cười như ngươi!.
bị chính thần võ của mình đả thương,ha ha ha!.
.
trò cười nhân gian! ha ha ha! là ý trời giúp ta !.
chết đi! yaaa!
Hoá ra Hoả Lôi cảm nhận ra tà khí từ vết thương của Lãnh Mộ Tuyết ,nên nó không tự chủ quay sang tấn công y theo bản năng của kiếm linh chính khí.
Lãnh Mộ Tuyết không vì chuyện đó mà dao động,y vẫn dùng linh lực vừa khống chế kiếm,vừa chiến đấu,tổn hao nhiều linh lực hơn nhưng vẫn có thể đánh Thiết Hạo còn lại nửa mạng,đó là lý do vì sao cuộc chiến bị kéo dài suốt hai ngày qua.
_Hừ!.
ngươi xem thường ta quá rồi tên quỷ ngu ngốc! Hoả Lôi Sát.
.
yaaaa
_Hả?
_Ầm.
.
ầm!.
_Ầm! ầm!.
Hai luồng chưởng lực đụng nhau ,tạo tiếng nổ vang trời,Đông Kỳ Vân từ bên núi đối diện vẫn phải giật bấn người,liền ngự kiếm.
bay sang.
_Á!! Lãnh sư huynh!.
Đến nơi đã thấy một khoảng rừng cây bị thiêu đốt,đất đá bị quét tan hoang,Thiết Hạo còn trơ bộ xương trắng.
Lãnh Mộ Tuyết thu Hoả Lôi vào thân ,loạn choạng ngã xuống.
_Lãnh sư huynh.
_Mau đưa ta rời khỏi đây về Bách Kiếm Sơn Trang!
Bọn quỷ binh không còn ai dẫn dắt tự động tháo chạy,quân đồng đạo cũng rời Ngọc Liên Sơn.
Một số đệ tử Bách Kiếm Môn theo lệnh ở lại cùng đệ tử Ngọc Liên phái thu dọn ,xây dựng lại đống đổ nát.
Trên đường trở về Bách Kiếm môn đoàn người của Lãnh Mộ Tuyết chạm trán với đệ tử Trường Bạch Tiên Môn ở Cúc Liễu trấn.
Một tên đệ tử Trường Bạch ngạo nghễ đứng cản đường đoàn người của bách Kiếm Môn lên tiếng.
_Lãnh Tông Chủ xin mời ra khỏi xe ngựa ,Tông Chủ của ta gửi lời mời ngươi đến Tô Hà có chuyện bàn bạc.
Một đệ tử Bách Kiếm môn lên tiếng
_Vô lễ ngươi chỉ là hạng hậu bối mà ngôn từ ngạo mạn trước một Tông sư của Đại phái,thật chẳng biết lễ nghĩa,Tông Chủ của ta là Minh Quân lãnh đạo hơn mười môn phái lớn nhỏ,há vì một tên tiểu bối như ngươi mà xuống ngựa.
_Hừ!.
Minh Quân sao ta khinh! Trường Bạch tiên Môn ta cũng là đại phái chưa hề cúi đầu trước Bách Kiếm Môn càng không có trong liên quân đạo hữu nhảm.
nhí của các ngươi.
_Ngươi!.
Đông Kỳ Vân lúc này mới cưỡi ngựa đi đến đối diện với tên đệ tử của Trường Bạch Tiên Môn ,y thông thả vừa quạt vừa nói.
_Ta nghe nói Hàn Tông Chủ sau khi tiếp quản vị trí Tông Chủ của Trường Bạch Tiên môn chỉ trong vòng hai năm qua ông ta đã xây dựng lại được năm phân đường ở Tô Hà ,còn thu nhận thêm nhiều chó mèo vô danh về nuôi dưỡng nhận làm đệ tử,dạy võ công ,phải chăng đó là sự thật?
_Hừ! khốn kiếp Sư Tôn của ta không có nhận chó mèo làm đệ tử.
_Khục! khục!.
ha ha ha!.
Đệ tử của Bách Kiếm Môn nghe xong phá lên cười ha hả làm cho tên đệ tử của Trường Bạch hiểu ra mình đang bị Đông Kỳ Vân chửi xéo giận tím cả mặt.
Một tên khác có vẻ hiểu chuyện hơn liền bước ra.
_Sư đệ chớ càng quấy!.
.
Đông quản sự xin đừng buông lời bỡn cợt,sư đệ tôi còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện xin đạo hữu bỏ qua cho! Sư tôn của chúng tôi có thư mời gửi đến Quý Tông Chủ của Bách Kiếm Sơn Trang!.
xin xem qua.
Đón.
lấy tấm thiệp từ tay tên đệ tử của Trường Bạch Môn,Đông Kỳ Vân liền xuống ngựa đem đến cho Lãnh Mộ Tuyết đang ngồi trong xe ngựa xem qua.
Lãnh Mộ Tuyết chưa kịp đón lấy tấm thiệp mời thì Duệ Tuân xuất hiện,giáng mấy chưởng về phía bọn người Trường Bạch Tiên Môn.
Cảm nhận được yêu khí,Lãnh Mộ Tuyết từ trong xe ngựa liền tung chưởng đỡ lại.
_Hả đó đó là! Duệ tông chủ của Hoàng Phụng Môn mà,ông ta sao lại thành ra như thế?
Duệ Tuân liền chuyển hướng tấn công Lãnh Mộ Tuyết,vừa đánh vừa nói.
_Tên tiểu nhân dám cấu kết Quỷ Tộc diệt môn phái ta,ta phải trả thù! yaaa!.
Đông Kỳ Vân ngơ ngác
_Hắn nói điên gì vậy chứ?
Một trận đánh khốc liệt xảy ra,làm dân trong trấn bỏ chạy tán loạn,còn đệ tử hai phái thì đứng quan sát không dám xen vào.
Lãnh Mộ Tuyết không thể triệu Hoả Lôi ra vì sợ Hoả Lôi không nghe lời lại lộ bí mật nên dùng chưởng pháp tiếp chiêu Duệ Tuân.
Một vuốt của Duệ Tuân cào sướt qua vai Lãnh Mộ Tuyết khiến y bị thương,khí đen từ thân thoát ra ngoài.
Đông Kỳ Vân hoảng vía hét lên
_Duệ Tông chủ ngươi dám luyện yêu pháp ,biến trảo công thành độc trảo!.
thật thâm hiểm! ta phải tạo kết giới nếu không chướng khí sẽ lan đến đây!
Nói xong y liền niệm chú tạo ra màng kết giới phóng lên chụp cả hai Lãnh Mộ Tuyết lẫn Duệ Tuân,trong sự ngơ ngác của đệ tử hai phái.
Lãnh Mộ Tuyết hiểu ngay Đông Kỳ Vân muốn dùng kết giới che mắt bọn đệ tử,nên y không rời kết giới mà đánh cận chiến với Duệ Tuân.