TÔNG CHỦ ÁC MA CỦA TA - Chương 25: 25 Ma Vực Đổi Chủphần 1
- Trang chủ
- Truyện tranh
- TÔNG CHỦ ÁC MA CỦA TA
- Chương 25: 25 Ma Vực Đổi Chủphần 1
Bạch Diễn Tình sau khi thoát khỏi khoá linh nang đã đưa theo Khiêm Tử Lăng đang bất tỉnh một mạch bay đến Ma Vực,một phần vì hắn biết hiện tại ở Ma Vực số yêu ma quỷ quái đã theo lệnh của Bá Dực rời Quỷ Giới đến Trung Nguyên gây chiến ,nơi giới tuyến ắt lỏng lẻo canh phòng ,sẽ rất dễ ra vào,một phần hắn biết bọn tu tiên cũng đang truy sát Khiêm Tử Lăng nên khó mà lưu lại Trung Nguyên.
Bạch Diễn Tình vốn là con yêu hồ được nuôi dưỡng bởi Khiêm Lăng Thành,khi hắn chưa biến thân thành hình người luôn là một tiểu bạch hồ chạy theo chân Khiêm Lăng Thành,được Khiêm Lăng Thành xem như sũng vật,ở Ma Vực không yêu ma nào mà không biết đến con Tiểu Bạch Hồ này.
Cuộc chiến giành Vương Vị của Hoàng Gia Ma Tộc xảy ra,Bá Dực lên ngôi Vương , dòng dõi Khiêm Lăng bị dồn về phía Tây Ma Vực ,các ma tướng,thuộc hạ quay sang theo hầu Bá Dực ,tuy Khiêm Lăng Ma Tộc không còn nhiều binh tướng trong tay nhưng các Hoàng Tử ,Công Chúa,Hoàng Thất đều là Quỷ cấp Tuyệt Đại,Bá Dực cũng không dám xua quân đến phía Tây để triệt hạ Hoàng Tộc Khiêm Lăng ,chỉ vạch rõ ranh giới đất cai quản,y không cấm sự qua lại giữa các dòng dõi Hoàng Gia Ma Tộc nhưng nếu Ma Nhân của tộc khác đến gây sự trên địa phận của y ,y sẽ giết không niệm tình.
Khiêm Lăng Thành không thích tranh đấu nên đã rời Ma Vực đi ngao du,bỏ lại Bạch Diễn Tình ở Tây Ma Vực,con tiểu hồ bắt đầu tu luyện và biến thân thành hình người.
Đi khắp Ma Vực tìm Chủ Nhân,đến khi bước chân vào địa phận Bắc Ma Vực của Bá Dực thì giở đủ trò tinh quái ,trêu ghẹo cả Bá Dực,nên bị Quỷ Vương đánh cho thân tàn thương tích phải bỏ chạy khỏi Ma Vực.
Khi tạm trú ở Bách Kiếm Sơn Trang Bạch Diễn Tình nhìn thấy dung mạo của Tử Lăng mà kinh ngạc,nhưng y không thể nhìn ra dấu ấn Ma Tộc trên trán của Tử Lăng.
Việc làm của Kiều Lam ,Bạch Diễn Tình đều biết rõ nhưng không muốn xen vào,vốn tính thích trêu đùa nên hắn im lặng quan sát như đang xem kịch của bọn tu tiên diễn.
Đến khi Khiêm Tử Lăng bị bại lộ thân phận,Bạch Diễn Tình mới biết Tử Lăng là Thiếu Chủ của dòng dõi Khiêm Lăng Ma Tộc.
!.
.
Bầu trời ở Ma Vực luôn.
là một màu xám xịt u ám,tất nhiên vẫn có ngày và đêm,ban ngày thảm thực vật ở đây vẫn có màu xanh nhưng toàn là loại mang độc tính,hoa vẫn có màu sắc đa dạng rực rỡ nhưng không phải là loại ăn thịt thì cũng là loại hoá thi ,yêu nhân sinh sống nơi đây không hề sợ ,nhưng con người mà đến đây chỉ có con đường chết.
Ban đêm ngoài những luồn độc chướng bốc lên trắng xoá khắp những thâm sơn,đầm lầy tịch mịch ra thì nơi Quỷ Thành là nhộn nhịp nhất,vì đây là nơi sinh sống của Bá Dực Quỷ Vương,quân lính tuần tra,ma nhân buôn bán đi lại tấp nập như Thành,trấn thị phố của con người ở Trung Nguyên.
Bạch Diễn Tình dìu Khiêm Tử Lăng bước xiêu vẹo đến một hang động trong núi gần Quỷ Thành.
_Ặc! ặc!.
Mộ Tuyết!.
.
Tử Lăng bị thương khá nặng ,linh đan gần như muốn vỡ nát khi liên tục bị trúng chưởng lực của Khiêm Lăng Thành lẫn Lãnh Mộ Tuyết,mặc dù có khả năng hồi phục của máu Ma Tộc thuần khiết nhưng cũng không giúp y nhất thời tỉnh lại.
Bạch Diễn Tình nheo nheo mắt
_Hừm!.
bị hắn đánh ra nông nỗi này mà còn gọi tên hắn sao!.
Thiếu Chủ ngươi chẳng thừa kế chút khí chất nào của Hoàng Tử Lăng Thành cả.
Bạch Diễn Tình đặt Tử Lăng nằm xuống ,sau đó yểm chú tạo kết giới bảo vệ y.
_Ta phải vào thành tìm cứu viện!.
Thiếu Chủ ngươi tạm ở lại đây đi!
Nói xong hắn lẻn vào Quỷ Thành.
Dung mạo của Bạch Diễn Tình đang mang là của Lãnh Mộ Tuyết nên hắn khá tự tin mà đi trên thị phố.
Có mấy con yêu quái chạy về từ chiến trận Trung Nguyên nhìn thấy Bạch Diễn Tình mà bấn loạn.
_Á! hắn hắn không phải Tông Chủ của Bách Kiếm Môn sao?
_Á là là Cuồng Kiếm Tầm Ma!.
hắn đánh đến Ma Vực rồi hả?
Nhưng cũng có mấy con quái cấp Đại nhìn một cái là ra ngay.
_Hừ! là một con Hồ Ly biến hình thôi!.
_Ồ ! không phải tên Mĩ Hồ Tiên đó à?không sợ Quỷ Vương lột da hắn sao! còn dám quay lại Quỷ Thành à?!
Bạch Diễn Đến gần Quỷ Điện ,là Cung Điện của Bá Dực ,hắn búng tay một cái tạo ra một con tiểu hồ ly nhỏ như con chuột thả chạy vào một lổ nhỏ trên vách tường thành.
Con Tiểu hồ ly chạy lanh quanh một hồi trong Cung Điện thì chạy đến một gian nhà hẻo lánh trong Cung ,nó phóng vào cửa sổ ngồi trên một cái bàn trà cũ kỹ ,cất giọng nói.
_Thiềm Thừ Quỷ Bà!.
Trên chiếc giường kê sát vách căn nhà ,có một bà lão tóc bạc xoã dài bù xù ,thân hình mập mạp đang ngáy ngủ ,nghe tiếng con tiểu hồ liền bật ngồi dậy.
_Bạch Hồ?
_Ừm!.
ra ngoài đi !
_Hừ!.
ngươi tưởng ngươi là ai ?chẳng qua chỉ là một con sũng vật của Khiêm Lăng Thành Hoàng Tử thì có thể ra lệnh cho ta à?
_Hừ!.
ra ngoài Thành đi!.
.
phải cứu Thiếu Chủ Khiêm Lăng Bình!.
mau!.
Thiềm Thừ Quỷ Bà mặt khó hiểu hỏi.
_Thiếu Chủ á.
.
?
_Bộp ,bộp,bộp.
.
Lúc này bỗng dưng bên ngoài có tiếng gõ cửa,con tiểu hồ liền biến thành làn khói bay mất.
_Quỷ Bà Thiềm Thừ! Đại Vương cho gọi ngươi!.
Quỷ Bà lúng túng
_Nghe rồi ta ra ngay!.
ra ngay!.
Bạch Diễn Tình cũng nhanh chóng rời khỏi Thành.
!.
.
Thiềm Thừ Lão Bà vốn từ một con Độc Thiềm Thừ (Cóc Độc)tu luyện hơn sáu trăm năm thành tinh,theo hầu dòng dõi Khiêm Lăng Ma Tộc phụ trách chế thuốc,chế bùa chú ,khi Bá Dực xưng Vương cần một y yêu chế thuốc trị thương và năng cao linh lực cho binh lính nên bắt giữ Bà ấy thu làm thuộc hạ.
Thiềm Thừ Lão Bà mặc y phục xám nhàu bẩn ,tóc bạc xoã dài che một nửa gương mặt,mắt đục trắng ,hai má phúng phính,chiếc mũi khoằm ,dáng thấp lùn mập mạp,lúc nào cũng đeo một chiếc túi vải bên hông ,trong túi chứa nhiều chai lọ độc được,chú pháp.
Thiềm Thừ đi đến một biệt viện nguy nga có màu sơn đỏ ,mái ngói đen,xung quanh đầy dãy quỷ quân canh gác,bà ta bước từng bước nhọc nhằn lên bậc tam cấp cao hơn trăm bậc thang lối lên cửa chính biệt viện.
Đến nơi bà cúi đầu ,hai tay chắp ngang trán thi lễ trước cánh cửa to lớn cao hơn sáu mét.
_Thiềm Thừ Quỷ Y cầu kiến Đại Vương.
Một cánh cửa nặng nhọc kẽo kẹt mở ra ,bên trong vang lên một giọng nam trầm ồn uy lực.
_Vào đây!.
_Dạ!.
tuân lệnh!.
Không gian bên trong rộng lớn,ngoài sáu cái cột nhà to bằng năm người ôm ,đặt đối xứng nhau ở hai bên vách,khoảng cách bằng nhau thì chỉ có một lối đi rộng hơn mười mét dài hơn trăm mét chạy từ cửa đến bậc tam cấp dẫn lên chiếc ghế chủ toạ bằng ngọc thạch đen bóng ,hoạ tiết khắc hình thù ma quái quỷ dị chẳng rõ là gì.
Hai bên lối đi là hai hố Hoả Diễm lửa cháy rực ,nếu sơ ý mà rơi vào thì dù có là Quỷ Cấp Đại cũng thành tro.
Trên ghế một nam nhân có dung mạo bất phàm,mũi cao,mài kiếm,khuông mặt góc cạnh,đôi mắt một màu đỏ rực,tóc xoã dài chia ngôi giữa,nơi trán là huyết ấn hình ngọn lửa ,thân cao 1m8 ,vai rộng ,eo hữu lực ,mặc chiến bào màu đen ,nơi thắt lưng là Hoàng đai mang dấu ấn Ma Tộc dòng dõi Bá Dực bằng vàng,nhưng xung quanh thân người này lại toát ra ánh đen độc chướng,trong mắt đầy sát khí chứa sự chết chóc ,đó chính là Quỷ Vương Ma Vực :Bá Dực Lãng Thiên.
_Không biết Đại Vương cho gọi thuộc hạ đến có gì dạy bảo ạ!
_Ngươi đã tìm ra thuốc giải đám khí độc ở Lăng Mộ chưa?
Thiềm Thừ Lão Bà run cầm cập
_Dạ! dạ!.
thuộc hạ đang cố giải!.
nhưng đó không phải là khí độc bình thường! nó bắt nguồn từ thượng cổ !.
nó có kết nối với bùa chú được yểm trên cửa Lăng Mộ ,khi nào chưa giải được chú yểm thì khói độc đó sẽ không tan!.
dù có linh khí thanh tẩy cũng vô dụng! độc khí vẫn kết tụ lại như cũ thôi!.
_Ý của ngươi chính là ! chưa?
_Dạ!.
_Xoẹt!.
_Bốp!
_Ầm!
_Á!.
Bá Dực phất tay một cái liền có một luồng khí đen bay thẳng vô người Thiềm Thừ,đánh bà ta từ vị trí đứng ở giữa con đường bay văng ra đập vào cửa.
_Ta không giữ mạng kẻ vô dụng!.
ngươi chết đi là vừa!.
Thiềm Thừ ói máu xanh lè ra ,vội quỳ lạy liên tục.
_Đại Vương tha mạng,Đại Vương tha mạng! tuy thuộc hạ vẫn chưa tìm ra cách hoá giải chú yểm,nhưng thuộc hạ bào chế được thuốc kéo dài thời gian kết tụ của khí độc!.
nó sẽ giúp cho Đại Vương thanh lọc khí huyết tầm mười ngày!.
Bá Dực đang giơ tay định cho Thiềm Thừ Lão Bà hoá kiếp khi nghe nói có thuốc khắc chế ,hắn liền thu chưởng lại.
_Hừ!.
xem như ngươi vẫn còn có chút giá trị!.
ta ra lệnh cho ngươi trong vòng một tháng nếu không tìm ra cách hoá giải độc khí ,ta sẽ cho nổ tung ngươi! cút đi!.
_Đa tạ Đại Vương!.
thuộc hạ cút liền cút liền !.
Sau khi thấy Thiềm Thừ Lão Bà đi rồi,Bá Vực mới lấy lọ thuốc thanh lọc khí độc của mụ vừa đưa cho mân mê trên tay ngắm nghía.
_Hừ! nếu ba trăm năm trước ta không nóng vội thực thi bá nghiệp sang bằng giới tu tiên thì đâu cần phải đến Lăng Mộ Hoàng Tộc mà lấy Huyết Thạch Ma Tôn!.
càng không bị khí độc thượng cổ xâm nhập vào huyết quản,khống chế ma lực!.
giờ có được thuốc này cũng chẳng thể hồi phục hoàn toàn ma lực năm.
xưa! trong vòng mười ngày liệu có giết sạch được bọn Lục Phái?
Thiềm Thừ về lại căn nhà cũ nát toàn mùi thuốc và vật liệu luyện bùa chú của mình ,bà ngồi lên giường vận khí điều thương.
_Đồ khốn kiếp!.
ta đây đã trung thành chế thuốc,luyện bùa giúp quân đội của ngươi đi đánh Trung Nguyên bao nhiêu năm! vậy mà hôm nay ngươi không niệm tình lại đòi hoá kiếp ta! grừ!.
Bá Dực Lãng Thiên!.
ta không tha cho ngươi đâu!.
ặc ặc!.
! !
Khi thương thế có phần hồi phục,Thiềm Thừ biến hình thành một con cóc qua mặt bọn lính gác ,nhảy ra khỏi Cung Điện,bà ta theo mùi của Bạch Diễn Tình để lại mà đi đến hang động trong núi.
Khi vào động nhìn thấy Bạch Diễn Tình Thiềm Thừ Lão Bà kinh ngạc.
_Ngươi! ngươi lại đổi dung mạo à!
_Đừng hỏi nhiều mau ! xem mạch cho Thiếu Chủ đi!.
_Hừ! ta vẫn thích gương mặt cũ của ngươi hơn! Ối!.
Hoàng Tử Khiêm Lăng Thành!
_Hừ!.
đã bảo với ngươi !.
đây là Thiếu Chủ!.
Khiêm Lăng Bình!
_Thật không ngờ!.
cả hai lại giống nhau như tạc tượng ấy!.
Sau khi xem mạch cho Tử Lăng xong,Thiềm Thừ lắc đầu ngao ngán.
.
_Huơ!.
linh đan gần như vỡ rồi! khó chữa lắm đây!.
Bạch Diễn Tình chau mài
_Nếu dễ chữa trị thì ta đâu mạo hiểm trở về Quỷ Thành tìm ngươi!.
bộ hết cách rồi à?
_Hừm!.
cách thì có nhưng hiểm nguy còn gấp trăm lần việc ngươi trêu chọc Bá Dực nữa!
_Là cách nào hả?
_Đưa Thiếu Chủ đi đến Lăng Mộ Hoàng Gia Ma Tộc!.
trong đó có Huyết Thạch Ma Tôn!.
Bạch Diễn Tình há mồm trợn mắt
_Ngươi điên rồi á!.
đến đó khác nào đi chết!.
chỗ đó chỉ có con cháu thuộc dòng dõi Hoàng Gia mới vào được! ngươi và ta chưa bước qua kết giới đã tan thành xương trắng rồi!.
_Hừm!.
để ta nói cho ngươi biết một bí mật!.
mà tên Bá Dực Lãng Thiên đã giấu kín suốt ba trăm năm qua!
_Gì chứ!.
thật chứ!.
Woa!.