TIỂU ĐỊA CHỦ - HUYẾT HUYẾT - Chương 37: 37 Ngư Hoàn Mỹ Vị
- Trang chủ
- Truyện tranh
- TIỂU ĐỊA CHỦ - HUYẾT HUYẾT
- Chương 37: 37 Ngư Hoàn Mỹ Vị
Editor: Mun
Beta lần 1: Mun
Nồi nước bốc khói trắng, Yến Bạch Thu nhắc nhở muội muội, nói nàng đun nhỏ lửa.
Nắm chút cá đã làm nhuyễn ở trong tay, hơi hơi dùng sức,chỗ hỗ khẩu(*) mở ra, một viên tròn xoe liền ra đời.
(*) Chỗ hình tròn do ngón cái và ngón trỏ tạo thành.
Bạn nào làm thịt viên rồi thì biết ????
Ngư Hoàn ( cá viên) không thể làm quá lớn, quá lớn một tý là không tốt, mà tại thời điểm bán mất nhiều hơn được.
Còn có chính là khi nấu Ngư Hoàn trong nước sôi, ngư hoàn sẽ nở ra, trở nên càng to càng trắng, đến lúc đó sẽ không còn hình nhỏ khi nặn nữa.
Uớc chừng nặn bằng quả trứng cút nhỏ, lấy cái muỗng, hướng hỗ khẩu gạt một cái liền thành viên, tiếp theo để Ngư Hoàn vào nồi đang nổi bọt khí là được, phi thường đơn giản, nắm chắc tốt lực độ Ngư Hoàn còn phi thường mượt mà.
Mắt thấy sắc trời đã tối dần, làm Ngư Hoàn lại đơn giản, Liễu Thanh Mai rửa sạch tay cũng gia nhập vào làm, thật mau non nửa thùng cá đều làm xong, chờ làm xong đáy nồi nước cũng bắt đầu sôi trào.
Yến muội muội vẫn luôn chú ý giữ lửa, thường thường ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào nồi, từng viên trắng trẻo mập mạp.
Lúc đầu mấy viên đó đều chìm vào đáy nồi, đợi đến lúc nước xôi lên viên sau nối tiếp viên trước đều nổi lên.
Từng viên Ngư Hoàn thi nhau nổi lên, vừa trắng lại vừa béo, thực mau cái nồi đều chứa không được, nhìn cái vẻ kia không ít viên sẽ rơi xuống.
Yến Bạch Thu không nhanh không chậm múc một gáo nước, dọc theo thành nồi chậm rãi đổ xuống.
Nấu chín Ngư Hoàn, bên trong thuần túy là cá mùi hương tức khắc liền bay ra, đây là thứ nhà họ Yến chưa bao giờ ăn.
Nấu nước sôi thêm vài phút, Yến Bạch Thu dùng sạn nhẹ nhàng vớt vớt, tránh cho có viên không tốt, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Ngư Hoàn này rốt cuộc cũng thành công.
Ngư Hoàn có làm tốt hay không,có một cách để xác minh, đó chính là khi ngư hoàn để ở trong nồi, nếu là bành trướng phiêu phù ở phía trên mặt nước, thuyết minh này là ngư hoàn làm tốt.( Chỗ này ta chém vì thật sự khi đọc không hiểu gì ó luôn)????????
“Ta tới trước thử vài viên,xem ngư hoàn này hương vị như thế nào?”.
Yến Bạch Thu cầm một chén lớn, bên trong rải một ít muối, rót một ít nước vào đáy nồi nấu ngư hoàn.
Một chén lớn kia, chồng chất cao cao, nhìn như rất nhiều, nhưng cũng chỉ hai mươi viên, phân cho mỗi người cũng chỉ còn mấy viên.
Liễu Thanh Mai trước cầm đũa gắp một viên đưa tới trước miệng Bạch Yến Thu:”Cầu Cầu ăn trước, Cầu Cầu vất vả nhất.”
Yến Bạch Thu nghe trong lòng rất thoải mái, ấm áp, cũng không khách khí, há miệng liền ăn.
Nồi Ngư Hoàn còn nóng hổi, ngậm một viên trong miệng như vậy Yến Bạch Thu qua lại ha ha vài cái thở ra vài cái trọc khí, viên cá cũng như đang khiêu vũ nhảy tới nhảy lui trong miệng, chờ hạ nhiệt chút lúc này mới nhấm nháp.
Thật mềm, rất non, ăn lên có thịt cá tươi ngon, cái loại hương vị phảng phất này làm Yến Bạch Thu nhớ về khi còn nhỏ, thời thơ ấu nhất kham khổ nhật tập tễnh theo chân nãi nãi băm cá làm ngư hoàn.
Cùng hương vị kia giống nhau như đúc.
Tinh tế nhấm nháp, hơi hơi nhấm nuốt vài cái, viên liền theo yết hầu vào dạ dày, cái loại thoả mãn đối với mỹ thực này tức khắc đột nhiên sinh ra.
“Thật sự rất không tồi!” Yến Bạch Thu nói.
Lại thấy người nhà sôi nổi cầm đũa, trong miệng hô khí, nhanh tay tranh đoạt ngư hoàn trong chén.
“Cầu Cầu, ngư hoàn này ăn rất thích a, ăn quá ngon.” Yến Bạch Sinh hô to, mấu chốt nhất chính là một chút mùi cá đều không có a.
Thịt cá rất nhiều người thích ăn, nhưng thời điểm ăn cá sợ nhất là cái gì, là xương cá.
Ngư hoàn này ăn lên có thịt cá lại không giống thịt cá, thật mềm, thật ngon, hơn nữa không có thêm thứ gì, ăn vào vô cùng đủ vị.
“Ô ô, quá mĩ vị, trước kia ta cảm thấy trong thị trấn ngư hoàn ăn đã ngon, nhưng cùng cái này so sánh, thật là không có cách nào so sánh a.
Ca ca ngươi thật sự quá lợi hại, ngày sau ai gả được cho ngươi thật có phúc.” Yến muội không khỏi cảm thán.
Yến Bạch Thu hắc hắc cười.
Cậu không giảm béo ai sẽ thích cậu, hơn nữa thanh danh nguyên thân bên ngoài như vậy sẽ không có gia đình nào muốn đem khuê nữ gả cho cậu.
Lắc lắc đầu Yến Bạch Thu không nghĩ đến vấn đề này nữa, lại ăn thêm viên Liễu Thanh Mai đưa tới, cậu liền đem cá viên còn trong nồi ra, chuẩn bị làm cơm chiều.
Số ngư hoàn đã chín để vào trong nước lạnh một lúc, chờ lần sau vớt ra sẽ không dễ bị vỡ tan ra.
Cơm chiều rất đơn giản, một bát canh đầu cá nấu củ cải, một chút cơm như vậy là đủ rồi.
Ăn xong một chén ngư hoàn, Yến Bạch Thu liền phụ trách làm cơm chiều, Yến Bạch Sinh đi đánh thịt bò, Yến muội cùng Liễu Thanh Mai như cũ thắp chút đèn dầu, xuyến đồ làm lẩu cay Phối Thái.
Nhiều người, đầu cá cũng chỉ có ba cái, Yến Bạch Thu trước đem đầu cá bổ làm đôi, rồi chiên trong chảo cho hai mặt đều vàng, lúc này mới cho nước và gia vị, như vậy canh sẽ không bị tanh, hơn nữa hương vị tươi ngon.
Đợi nước trong nồi sôi, cho củ cải đã sơ chế và ruột cá vào tiếp tục nấu.
Chờ cá chín, người trong nhà đều nghỉ tay, đi tẩy rửa rồi thu dọn bàn ăn.
“Thơm quá a, đầu cá bình thường như vậy qua tay ca ca đều thành mỹ vị, mấy hôm trước ta thử một lần chính là đem nồi canh cá kia làm hư.” Yến muội cảm thán nói.
Đồng dạng là người a, nàng nhìn học theo ca ca từng bước, đều ghi nhớ rất cẩn thận.
Ngày đó cả nhà đều vội, Yến muội liền xuống hỗ trợ, xung phong nhận việc liền đi, tân trí bừng bừng, chờ người một nhà nếm thử, đều không ai nói ra tiếng.
Chờ thời điểm chính nàng ăn, nàng phát hiện, cái này có thể ăn sao, hoàn toàn ăn không vô, không thơm không nói còn thật tanh.
Nương nàng ăn ủi nàng nói nàng do thật lâu không nấu cơm.
Vì vậy, về sau phàm là nấu ăn, cả nhà theo bản năng đều để cho Yến Bạch Thu làm.
Bất quá cậu lại phi thường thích nấu ăn, cậu cảm thấy rất có cảm giác thành tựu.
Nhìn đến đồ ăn do mình làm ra, người một nhà đều nuốt nước miếng, đôi mắt đăm đăm thời điểm ăn rất là thoả mãn, cậu cảm thấy thật đáng giá.
Chính mình yêu thích nấu ăn, vì cái gì không thoả mãn người trong nhà đâu.
“Tốt, mọi người đều qua đây ăn cơm đi.” Yến Bạch Thu nói, người nhà họ Yến đều nhất nhất quây quần lại.
“Cầu Cầu thật lợi hại nhanh như vậy đã làm xong rồi.”
Một cái đèn dầu nho nhỏ, đặt ở lòng bếp nồi bên cạnh, gió nhẹ thổi tới, nhấp nháy, người một nhà đều thoả mãn, gương mặt tươi cười.
Một nồi canh cá đơn giản, xua tan mệt nhọc một ngày của cả nhà, trước khi dùng cơm mỗi người một chén canh.
Màu trắng ngà của nước canh mang theo một ít thịt cá ở đầu cá, tươi ngon đến cực điểm, làm ấm dạ dày.
Người nhà họ Yến vây quanh nồi, bưng chén uống, phá lệ thơm ngọt.
Yến Bạch Thu nhìn nơi xa, đều là màu đen nghìn nghịt, có ít gió nhẹ.
Đêm tối là yên lặng, cũng là khủng bố, cất giấu nguy cơ thật lớn.
Uống xong canh, ăn xong bữa tối, thân mình cũng ấm áp, có lực.
Yến Bạch Thu đi hỗ trợ xiên đồ ăn, chờ tiêu hoá không sai biệt lắm, liền đi hỗ trợ làm bò viên.
Thịt bò đánh thất thất bát bát, chờ làm xong không sai biết lắm đã trôi qua hai canh giờ, cả nhà họ Yến đều chuẩn bị đi ngủ, Yến Bạch Thu còn nhiệm vụ hệ thống cho vẫn chưa làm xong, tuy rằng người trong nhà thật không hiểu, vì cái gì ban ngày đã vất vả như vậy, buổi tối còn không dừng nghỉ ngơi.
Yến Bạch Sinh làm xong thịt bò, cánh tay thật đau nhức, Liễu Thanh Mai đang xoa bóp cho hắn.
“Đúng rồi, hôm nay còn có việc này ta đã quên nói với ngươi.” Yến Bạch Sinh nhìn thoáng qua trong sân, nhìn Yến Bạch Thu chạy thẳng thở dốc, nhỏ giọng cùng Liễu Thanh Mai kề tai nói nhỏ.
Liễu Thanh Mai vẫn không dừng tay đang xoa bóp hỏi:”Chuyện gì?”
Yến Bạch Sinh ý bảo nàng xem:”Ngươi có hay không phát hiện Cầu Cầu có chút không giống trước đây”.
Liễu Thanh Mai nghĩ nghĩ thật đúng là nàng nhìn không ra, không biết phu quân nói lời này là có ý gì?
“Ngươi có chuyện cứ nói thẳng a.” Liễu thanh Mai nhéo nhéo phu quân mình.
Yến Bạch Sinh đau nhức kêu ngao ngao, liên tục xin tha.
” Cầu Cầu hắn gầy.” Yến phụ nói:” Chúng ta là cha mẹ hắn, mỗi ngày nhìn nên đều không có phát hiện, ngươi có biết, hôm nay ta đi cùng hắn đến chỗ đồ tể kia, y phát hiện, ngươi có biết lúc ấy dáng vẻ Cầu Cầu vừa khóc vừa cười, rất giống tâm hoa nở rộ.”
Nói xong còn thở dài một cái thật mạnh.
“Ta cứ tưởng rằng, Cầu Cầu càng béo càng tốt, càng béo là càng có phúc khí, thân thể khoẻ, nhưng giờ mới biết được, Cầu Cầu thật không thích.” Yến phụ biểu tình trở nên thật cô đơn.
“Cầu Cầu hắn thay đổi, hắn bây giờ với trước kia không giống nhau”.
Nói xong Yến phụ cảm thấy thật chua sót.
Vợ chồng hai người không nói gì, không khí duy trì ở trạng thái thật yên tĩnh.
Yến Bạch Sinh đưa mắt nhìn ra cửa, thấy trước cửa thi thoảng có thân ảnh mập mạp của con trai, Liễu Thanh Mai ánh mắt có chút mơ hồ, tay lúc có lúc không niết vai Yến phụ không biết đang suy nghĩ cái gì.
“….Cầu Cầu khẳng định là bị kích thích, hắn hiểu chuyện, biết xấu đẹp.” Liễu Thanh Mai nói:”Kì thật như vậy cũng tốt, hắn hiện tại béo như vậy, giảm cân cũng tiện hành động, ngươi đừng quên trước kia nhi tử bị người kia ghét bỏ như thế nào, bất quá chờ Cầu Cầu gầy xuống, cũng chỉ có Cầu Cầu ghét bỏ người khác.”
Yến Bạch Sinh cười nói:” Đó là đương nhiên.”
********
Wow,,1980 từ, dã man, ngồi tận 2 tiếng mới xong..