THỰC RA TÔI CŨNG DÙNG HACK - Chương 94: + 95 + 96
- Trang chủ
- Truyện tranh
- THỰC RA TÔI CŨNG DÙNG HACK
- Chương 94: + 95 + 96
CHƯƠNG 94: THIỆP MỜI
Nửa tháng sau Cách Ngôn và Rex rốt cuộc cũng thắng lợi trở về từ rừng rậm Ma Thú. Trong khoảng thời gian này tin đồn về một vị Thuần Thú Sư Thánh Cấp trẻ tuổi xuất hiện ở Thuần Thú Các đã được lan truyền, nhưng vì người gặp hắn thật sự quá ít nên mọi người cũng chỉ biết đó là một người trẻ tuổi, chỉ là người trẻ tuổi ở thành Tudan nhiều như lông trâu ấy.
Hai người thuận thuận lợi lợi trở về lữ quán, lúc họ rời đi cũng không trả phòng nên sau khi trở về thì trực tiếp vào phòng, người vẫn luôn ngồi xổm canh giữ ở bên ngoài thấy thế lập tức chạy khỏi lữ quán, tư thế có vẻ rất sốt ruột.
Hơn một giờ sau cửa phòng Cách Ngôn bị gõ vang dội, thanh âm rất lớn, theo lý thuyết người bên trong không có khả năng không nghe thấy, kết quả gõ vang cả nửa ngày mà vẫn không thấy ai ra mở cửa.
“Ngươi xác định bọn họ đã trở lại?” Andrew nhíu mày nhìn Dan, là hắn nói người đã trở lại nên gã mới không do dự đi đến đây cùng hắn, nhưng nhìn tình hình hiện tại thì thấy rõ ràng là không có ai.
Dan ‘di’ một tiếng, nghi hoặc nói: “Đương nhiên. Người thủ sẵn tại chỗ này của ta nói bọn họ đã trở lại, hơn nữa còn tận mắt nhìn thấy họ đi vào phòng, còn chưa được hai giờ, không lý nào họ lại ra ngoài, chẳng lẽ là đi ngủ rồi?”
“Động tĩnh lớn như vậy, cho dù có ngủ cũng không thể không tỉnh chứ?” Andrew tức giận.
Đúng lúc này phòng cách vách đột nhiên mở cửa, đồng thời có một cái đầu thò ra khỏi phòng.
“Dan?” Cái đầu này đúng là Cách Ngôn, cậu lập tức nhận ra Dan.
“Cách Ngôn, thì ra ngươi ở phòng này à.” Dan vừa thấy cậu thì cao hứng đi tới.
Hắn vừa di chuyển, Andrew lấp ló phía sau hắn hoàn toàn bại lộ dưới mí mắt Cách Ngôn, ấn tượng của cậu với Andrew còn sâu hơn với Dan, bởi vì người này biết Rex là ai, chỉ là không biết Andrew có nhận ra mình hay không.
“Là ngươi?”
Nghe thấy thanh âm kinh ngạc của đối phương Cách Ngôn liền xác định, đối phương nhận ra mình. Lúc này hiển nhiên muốn chạy trốn cũng không kịp nữa, sắc mặt cậu ngày càng không được tự nhiên.
Andrew có EQ không thấp, nhìn thấy sắc mặt cậu liền biết cậu đang nghĩ cái gì, lập tức nói: “Ngươi không cần lo lắng, ta sẽ không nói với những người đó chuyện các ngươi đang ở thành Tudan.”
Cách Ngôn nhướng mày.
“Ca, các ngươi có quen biết sao?” Dan kinh ngạc.
Cách Ngôn nhìn Andrew, “Ngươi không phải là con trai độc nhất à?” Sớm biết Dan và Andrew là huynh đệ thì cậu sẽ không nói địa chỉ lữ quán này cho Dan biết đâu.
banhmidaudo.wordpress.com
Andrew không ngờ Cách Ngôn mà Dan nói lại là người mình biết, chỉ là chưa tiếp xúc lần nào, chẳng qua cái này cũng không ảnh hưởng đến tâm tư muốn giao hảo với đối phương của gã, gã giải thích: “Dan là đường đệ của ta.”
Rex từ trong phòng đi ra, nhìn thấy Andrew và Dan, trên mặt không lộ ra chút bất ngờ nào.
“Quả nhiên là ngươi.” Andrew đã sớm đoán được người còn lại là Rex. Lúc còn ở đế đô gã vẫn luôn cố ý muốn kết giao với y, căn bản còn đang nghĩ không đánh không quen biết*, nhưng y lại bị loại vì đến trễ, sau đó không nhìn thấy y xuất hiện nữa, cuối cùng gã không thể không tiếc nuối mà rời khỏi đế đô, không ngờ đi một vòng lại ở địa bàn của chính mình quen biết với người này.
*không đánh không quen biết (不打不相识): bất đả bất tương thức, không đánh không quen nhau, không đánh nhau thì không thể quen biết đối phương.
“Quên đi, vào đây cả đi.” Cách Ngôn biết không thể giấu giếm nữa, trực tiếp mở rộng cửa phòng cho họ vào.
Phòng không tính là lớn, bốn người dưới một mái hiên nhìn có vẻ hơi chen chúc.
Andrew vừa vào đã thấy hai cái lồng sắt được đặt trên giường, trong lồng là mấy con ma thú, đồng tử của gã không khỏi co lại. Sau khi ma thú thu nhỏ lại thì không cảm nhận được dao động của ma lực nữa, mấy cái xiềng xích ma pháp cấp bậc khác nhau lại không có khác biệt quá lớn, bởi vậy người bình thường không nhìn ra ma thú ở đây có cấp bậc gì, chẳng qua gã không phải người bình thường. Từ nhỏ đến lớn số lần gã ra vào rừng rậm Ma Thú nhiều không kể xiết, trong đó có ma thú gì gã thuộc như lòng bàn tay, nếu gã không nhìn lầm thì trong lồng sắt đều là Thánh Thú, thậm chí còn có cả Thánh Thú biến dị.
Từ điểm này đã có được một lượng tin tức lớn, làm gã càng chấn động chính là chỗ Thánh Thú này hẳn đều do bọn họ bắt, điều này có nghĩa là bọn họ có thực lực đủ để đối phó với Thánh Thú.
Andrew giật mình nhìn về phía Rex, thực lực của người này tuyệt đối đã đạt tới Kiếm Sư, chỉ không biết y đột phá sau kỳ tuyển chọn Kỵ Sĩ Rồng hay là lúc ấy y vốn đã có thực lực Kiếm Sư rồi.
“Ca, ngươi làm sao vậy?” Dan quay đầu lại, phát hiện Andrew hơi im lặng.
“Không có gì.” Andrew phục hồi tinh thần, áp xuống khiếp sợ trong lòng, đi thẳng vào chủ đề, “Dan đã nói cho ta biết chuyện xảy ra ở Thuần Thú Các nửa tháng trước, cảm ơn các ngươi đã giúp hắn.”
“Chuyện này à, không có gì, nhấc tay chi lao* mà thôi.” Cách Ngôn xua tay. Lúc ấy cậu cho rằng Dan chỉ là một kiếm sĩ bình thường, nhìn không vừa mắt nên mới giúp hắn, nếu biết thân phận của hắn sớm hơn không chừng sẽ không thể sảng khoái như vậy. Thân là cháu trai của thành chủ, nếu Dan nói thân phận của mình cho Thuần Thú Các, đối phương nếu không nhìn mặt sư thì cũng phải nhìn mặt phật**.
*nhấc tay chi lao (举手之劳): làm một việc một cách dễ dàng, nhẹ nhàng.
**Bất khán tăng diện khán phật diện – 不看僧面看佛面 – bù kàn sēng miàn kàn fó miàn (không nhìn mặt sư cũng phải xem mặt Phật; tóm lại là không nể mặt ông cấp dưới thì cũng phải nể mặt ông cấp trên; xuất từ Tây du ký) Cre: Fb Hoa Ca
“Không, đây không phải chỉ là nhấc tay chi lao. Dan gạt chúng ta để đến Thuần Thú Các, vạn nhất trong quá trình khế ước xảy ra chuyện gì cũng sẽ ngoài tầm tay chúng ta, để cảm tạ các ngươi, đây là chút kính ý của ta.” Andrew lấy ra một tấm thiệp mời màu đen mạ vàng đưa cho Cách Ngôn.
“Đây là cái gì?” Cách Ngôn hỏi.
Andrew nói: “Đấu giá hội quy mô lớn nhất ở thành Tudan, mỗi năm tổ chức một lần, năm nay thời gian tổ chức đúng lúc hai vị đến, đây là chút lòng biết ơn của ta, hy vọng hai người có thể nhận.”
Đúng là muốn cái gì thì có cái đó, Cách Ngôn không nói hai lời nhận lấy. Cậu không biết quy mô lớn nhất là cái gì, cậu chỉ biết ba năm mài một kiếm, tất nhiên sẽ có không ít tinh phẩm, nói không chừng còn có cả kiếm quyết mà cậu muốn.
“Ngươi tới đây hẳn không chỉ vì mục đích này.” Đôi mắt xanh thẳm của Rex hiện lên một tia sắc bén nhìn về phía Andrew, khí tràng mạnh mẽ bức người làm căn phòng tăng thêm cảm giác áp bách.
Cách Ngôn đã quen với việc Rex hay phát ra vương bát chi khí, chỉ có Dan có hơi không thích ứng được.
Andrew sửng sốt, bỗng cười nói: “Ta không có ác ý, ngay từ đầu ta không biết là các ngươi cho nên ta chỉ ôm tâm tình muốn kết giao để đến đây, bây giờ đã biết, đương nhiên cũng không có suy nghĩ gì khác. Lúc còn ở đế đô ta vẫn luôn tiếc nuối vì không thể chân chính gặp mặt ngươi một lần, ngươi thật sự rất lợi hại. Chỉ sợ các ngươi không biết chuyện này, trừ việc tam đại gia tộc Sharp, Strache và Rob tăng tiền thưởng cho các ngươi lên gấp mấy lần ra thì nghe nói đã có người tiếp nhận nhiệm vụ này.”
“Vậy thì sao?” Rex đối mặt với tầm mắt của gã, sự tự tin mãnh liệt trong mắt y khiến Andrew lần thứ hai lau mắt mà nhìn.
“Ta biết đại khái thực lực của người nhận nhiệm vụ này.” Andrew nói.
“Thực lực gì?” Cách Ngôn hỏi.
Andrew đáp: “Nghe nói là một lính đánh thuê cấp B.”
“Mới cấp B à.” Cách Ngôn buột miệng thốt ra.
“Mới?” Andrew nghe xong không để bụng, “Đừng xem thường lính đánh thuê cấp B, có thể lên đến cấp B thì tố chất tổng hợp của người đó tuyệt đối sẽ không kém, đối phương có khả năng là một cường giả am hiểu đánh lén, nếu là một ma võ giả thì lại càng không xong.”
Cách Ngôn do dự một chút, nói: “Nhưng mà Rex là lính đánh thuê cấp A.”
Andrew: “…”
Dan ‘phụt’ một tiếng.
Andrew quay đầu liếc hắn một cái, lúc quay lại đã khôi phục biểu tình cười tủm tỉm như cũ, không có chút xấu hổ nào, “Vậy coi như ta chưa nói gì.” Trong lòng lại không nhịn được mà hơi khiếp sợ, gã quả nhiên vẫn quá xem nhẹ Rex.
“Ngươi vừa rồi nói đấu giá hội một năm tổ chức một lần, bao giờ nó sẽ bắt đầu?” Cách Ngôn hỏi.
“Mười ngày nữa.” Andrew đáp, “Chỗ đó người ngoài không vào được, các ngươi cầm được thiệp mời cũng chưa chắc đã tìm được, chờ đến hôm đó ta tới tìm các ngươi trước, sau đó đi cùng với các ngươi, được chứ?”
“Cũng được.” Cách Ngôn gật gật đầu, nói xong đột nhiên chạm phải tầm mắt của Rex, thấy y ý bảo mình nhìn Thánh Thú trên giường liền hiểu ra, vội vàng cầm hai cái lồng sắt đến, “Nếu chúng ta muốn mang hai cái lồng ma thú này đến đấu giá ở đấu giá hội đó thì có đủ tư cách không?”
Andrew cũng không ngạc nhiên. Trên thực tế lúc vào nhìn thấy chỗ ma thú này gã cũng đã đoán được, “Miễn cưỡng đủ tư cách, chỉ là vẫn kém một chút nữa. Cái đấu giá hội kia chỉ đấu giá mấy vật phẩm đặc biệt, trong số Thánh Thú ở rừng rậm Ma Thú này của ngươi cũng chỉ có con Thánh Thú biến dị là tương đối hiếm gặp.”
“Vậy nếu bao gồm cả thuần hóa thì sao?” Cách Ngôn lại hỏi.
Andrew lập tức cười rộ lên, “Vậy thì khẳng định đủ, mặt mũi của một thuần thú sư trẻ tuổi, đấu giá hội chắc chắn sẽ cho. Năm vừa rồi cũng từng xuất hiện việc bán đấu giá ma thú bao gồm cả thuần hóa, chẳng qua loại tình huống này vẫn khá ít, Thánh Thú cũng không phải ma thú có thể tùy ý nhìn thấy trên đường, đặc biệt là con Thánh Thú biến dị này của ngươi, theo phán đoán của ta thì giá trị của nó chắc chắn sẽ không thấp hơn mấy con Thánh Thú khác đâu. Ngươi chắc chắn muốn bán đấu giá sao?”
“Chắc chắn.”
“Vậy thì dễ rồi, giờ còn cách đấu giá hội mười ngày, như này đi, sáng mai ta sẽ tới dẫn các ngươi đi giám định, thế nào?” Andrew kiến nghị.
Cách Ngôn đương nhiên đồng ý.
Sau khi xác định thời gian gặp mặt vào hôm sau, Andrew liền dẫn Dan rời đi.
wattpad.com/user/daudo0902
Cửa vừa đóng lại Cách Ngôn đã xoay người hỏi Rex: “Có phải anh đã sớm đoán được thân phận của Dan rồi không?”
“Suy đoán mà thôi.” Rex nhàn nhạt đáp.
Cách Ngôn mới không tin lời y, “Tôi thấy anh đã lên kế hoạch xong từ lâu rồi, cả thiệp mời đấu giá hội Andrew đưa chắc cũng nằm trong dự kiến nhỉ.”
Rex nói: “Một thuần thú sư trẻ tuổi, thành chủ thành Tudan sẽ không từ chối việc kết giao, chỉ là ngay từ đầu ta cũng không ngờ Andrew sẽ trực tiếp lấy ra tấm thiệp mời này. Gã nói không sai, tấm thiệp mời này đúng là của đấu giá hội quy mô lớn nhất thành Tudan, vật phẩm đấu giá ở đây được thu thập từ khắp nơi trên đại lục Azeroth, trước kia ta cũng chỉ nghe nói qua.”
“Vậy có phải đến lúc đó người tham gia đấu giá hội đều là những người không đơn giản không?” Cách Ngôn nghĩ đến chuyện đi ra khỏi cổng phía đông thành Tudan chính là lãnh thổ của đế quốc Kayla, nếu thật sự có thế lực của đế quốc khác tham gia thì không phải tình hình cạnh tranh tranh sẽ rất kịch liệt sao.
“Tất nhiên đều là người không thiếu đồng vàng.”
Cách Ngôn bắt đầu tự hỏi liệu chỗ đồng vàng sau khi bán mấy con Thánh Thú này đi có đủ để mình tiêu xài không, nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy hơi thấp thỏm, “Nếu không chúng ta lại đi bắt thêm mấy con Thánh Thú đi?”
“Trước mắt thì không kịp, hơn nữa ngươi cho rằng có bao nhiêu thuần thú sư có thể thuần hóa Thánh Thú?” Rex hỏi ngược lại.
“… Hình như cũng không có bao nhiêu.”
_Hết chương 94_
CHƯƠNG 95: HIỆP HỘI MA PHÁP SƯ
Hôm sau Andrew dẫn theo Dan – người kiên quyết phải đi cho bằng được – đến đúng hẹn.
Cách Ngôn và Rex cũng đang đợi bọn họ, hai bên hàn huyên vài câu, sau đó Andrew dẫn hai người đến nơi giám định, tới nơi mới biết điểm đến chính là Hiệp Hội Ma Pháp Sư.
Hiệp Hội Ma Pháp Sư cũng trải rộng khắp đại lục Azeroth giống Hiệp Hội Lính Đánh Thuê, thành Tudan là một tòa thành lớn nên tất nhiên cũng có một cái, mà thế lực đứng sau cái đấu giá hội quy mô lớn nhất kia cũng chính là Hiệp Hội Ma Pháp Sư. Hiệp hội này tuy mặt ngoài là dành cho các ma pháp sư, nhưng bởi vì ma võ giả xuất hiện ngày càng nhiều nên hiện tại nó đã không còn là Hiệp Hội Ma Pháp Sư thuần túy nữa.
Nhóm ma pháp sư trong Hiệp Hội Ma Pháp Sư đều quen biết Andrew, tuy bọn họ đối với người ngoài tương đối ngạo mạn nhưng lại có quan hệ không tồi với Andrew. Sau khi đoàn người đi vào, trên đường mà có ma pháp sư nào nhìn thấy họ cũng sẽ chào hỏi một tiếng với Andrew.
Thông thường từ thái độ đối đãi của người ngoài đối với người này là có thể thấy được tính cách của đối phương, trước khi tiếp xúc với Andrew Cách Ngôn còn tưởng làm nhi tử của vị Kiếm Thánh mạnh nhất thành Tudan, hẳn Andrew sẽ có chút ngạo mạn, sau khi tiếp xúc rồi mới biết không phải thiếu gia công tử nào cũng như vậy.
Andrew dẫn họ vào một căn phòng.
Một lão nhân đang ngồi trong phòng, tóc và râu của ông đã nhuốm màu hoa râm, thoạt nhìn rất lớn tuổi, là một ông lão đã hơn bảy mươi tuổi nhưng lại có một đôi mắt lập lòe quang mang khôn khéo, làn da cũng hồng nhuận trắng nõn, tinh thần quắc thước.
“Đạo sư Will.” Andrew đứng ở cửa lễ phép gõ vào cánh cửa đang rộng mở.
“Là Andrew à, sao hôm nay lại rảnh rỗi đến chỗ lão già này vậy.” Hội trưởng Will thấy là gã lập tức vẫy tay để gã vào, trên mặt lộ ra nụ cười thân thiết.
“Hôm nay tới là có chuyện muốn làm phiền đạo sư. Ta có hai bằng hữu, bọn họ mang theo mấy con Thánh Thú đến đây để tham dự đấu giá hội vào chín ngày sau, muốn nhờ ngài giám định giá trị đại khái.” Andrew nói xong liền giới thiệu Cách Ngôn và Rex với ông.
Hội trưởng Will chú ý tới hai cái lồng sắt trên tay họ, liếc mắt một cái đã nhìn ra bên trong có mấy con Thánh Thú, không khỏi nhăn mày, “Andrew, ngươi hẳn là biết phẩm cấp của đấu giá hội kia, mấy con Thánh Thú này đều là Thánh Thú bình thường, chỉ có con Song Đầu Long Lang này là tốt hơn một chút, những con còn lại thì có hơi miễn cưỡng.”
Số lượng Thánh Thú biến dị cực kỳ thưa thớt, trong mười vạn con cũng chưa chắc có thể tìm được một con Thánh Thú biến dị, mà huyết mạch và tiềm lực của chúng thường vô cùng lớn, không ai biết cuối cùng chúng có thể đạt đến độ cao nào, nhưng có thể xác định sau khi Thánh Thú biến dị trở thành Thần Thú thì chúng sẽ mạnh hơn Thần Thú bình thường, chính vì nguyên nhân này nên mấy thế lực của các đại gia tộc mới chạy theo như vịt.
banhmidaudo.wordpress.com
Andrew đã sớm chuẩn bị tâm lý, không để bụng nói: “Đạo sư Will, ngài còn không hiểu ta sao, chuyện này đương nhiên là ta biết, ta giới thiệu họ đến đây tất nhiên cũng có nguyên nhân.”
“Ồ?” Ánh mắt tò mò của hội trưởng Will dời đến trên người Cách Ngôn và Rex, hai giây sau thì xác định trên người Rex, gật gật đầu, “Hậu sinh khả úy, vị tiểu huynh đệ này tuổi còn trẻ mà đã có thực lực Kiếm Sư, đúng là mạnh hơn Andrew nhà ngươi một ít. Thế giới bên ngoài quả nhiên nhân tài xuất hiện lớp lớp Andrew nhỉ, một Isaac thì thôi đi, hiện tại lại thêm một người, ngươi cần phải nỗ lực hơn mới được.”
Andrew dở khóc dở cười, “Đạo sư, cái này không cần ngài nói ta cũng biết, chỉ là ngài chú ý sai rồi, người ta muốn nói không phải y mà là vị huynh đệ Cách Ngôn này.”
Gã chỉ Cách Ngôn.
Cách Ngôn thấy ánh mắt đối phương rốt cuộc cũng chú ý tới mình thì lộ ra một nụ cười xán lạn như ánh mặt trời.
“Hắn?” Hội trưởng Will đánh giá cậu vài lần, trừ diện mạo không tệ lắm ra thì đúng là không thấy còn gì đặc biệt.
Dan chen tới nói: “Will gia gia, Cách Ngôn chính là một thuần thú sư, hắn không chỉ bán mấy con Thánh Thú ở đấu giá hội mà còn thuần hóa chúng trước nữa.”
Hội trưởng Will thoáng chốc cả kinh, “Hắn là thuần thú sư?”
“Đúng vậy, là thuần thú sư trẻ tuổi nhất đại lục Azeroth, còn là Thánh Cấp nữa, cái này ta tận mắt chứng kiến.” Dan khẳng định, sau đó nói chuyện Cách Ngôn giúp hắn thuần hóa một con ma thú thánh cấp ở Thuần Thú Các với ông.
“Không đúng.” Hội trưởng Will bất ngờ phản bác.
Dan sửng sốt, “A? Sao lại không đúng?”
Hội trưởng Will nhìn chằm chằm Cách Ngôn một hồi, nói: “Nếu ngươi có thể dễ dàng thuần hóa một con Thánh Thú như vậy, theo ta thấy hẳn là cấp bậc còn cao hơn Thuần Thú Sư Thánh Cấp bình thường.”
Lời này vừa ra đến cả Andrew cũng ngây ngẩn cả người.
Cao hơn Thuần Thú Sư Thánh Cấp là cái khái niệm gì. Nếu nói Thuần Thú Sư Thánh Cấp có giá trị cực cao thì Thuần Thú Sư Thánh Cấp siêu việt chính là thần phải ngưỡng mặt nhìn lên. Trong số những thuần thú sư đã biết, bọn họ chưa bao giờ gặp thuần thú sư nào trẻ như vậy, phải biết rằng lên cao hơn nữa chính là Thuần Thú Sư Thần Cấp, đến nay ở đại lục Azeroth còn chưa xuất hiện Thuần Thú Sư Thần Cấp nào đâu.
“Bảo sao ta cảm thấy thuần hóa Thánh Thú lại đơn giản như vậy, thì ra là ta mạnh hơn Thuần Thú Sư Thánh Cấp bình thường một chút.” Cách Ngôn bừng tỉnh đại ngộ.
Ở đây người duy nhất không lộ ra chút bất ngờ nào chính là Rex.
Andrew và Dan nghe thấy lời cậu nói thì giật giật khóe miệng, chuyện của chính mình mà ngươi còn không biết?
Dan cho rằng thần kinh mình đã đủ thô rồi, không ngờ còn có người thô hơn cả hắn, tự nhiên có cảm giác vui mừng vì có người kế thừa, rốt cuộc hắn cũng không còn là người ngốc nhất nữa rồi.
“Không ngờ lúc sinh thời ta lại có thể nhìn thấy Thuần Thú Sư Thánh Cấp trẻ tuổi như vậy. Sau này nói không chừng có thể tận mắt nhìn thấy Thuần Thú Sư Thần Cấp xuất thế.” Ánh mắt thưởng thức của hội trưởng Will nhìn chằm chằm Cách Ngôn, càng nhìn lại càng vui mừng, “Đưa mấy con Thánh Thú lại đây cho ta xem.”
Cách Ngôn và Rex đặt lồng trong tay lên cái bàn trước mặt hội trưởng Will.
Thánh Thú trong lồng sắt không còn hoảng loạn và phẫn nộ như lúc vừa bị bắt nữa, giờ phút này chúng đang dịu ngoan ghé vào lồng sắt, ba con báo con nằm trong lòng báo mẹ vui sướng uống sữa.
Hội trưởng Will vừa nhìn liền biết mấy con Thánh Thú này đã được thuần hóa, ánh mắt từ ái dừng trên gia đình nhà báo, “Mấy con ma thú này ngươi định bán đấu giá như thế nào? Ta kiến nghị tốt nhất là đấu giá cùng một lúc. Người tham gia đấu giá hội phần lớn là thế lực của mấy gia tộc, nếu có thể bán cùng một lúc thì giá khởi điểm sẽ càng cao. Dù sao Thánh Thú non cũng phải tốn tài lực để bồi dưỡng mới có thể trưởng thành.”
“Chúng ta cũng định làm thế. Hai con còn lại cũng đấu giá cùng nhau. Chia làm hai lần.” Cách Ngôn nói.
Hội trưởng Will tính một chút, “Một nhà bốn con báo này giá quy định đại khái là ba trăm triệu đồng vàng, hai con Thánh Thú trưởng thành là bốn trăm triệu, các ngươi thấy thế nào?”
“Có thể.” Cái giá này còn cao hơn một ít so với dự tính của cậu và Rex, thực ra giá thị trường của một con Thánh Thú trưởng thành còn chưa đến một trăm triệu đồng vàng, giá cao như vậy trừ việc Song Đầu Long Lang là Thánh Thú biến dị thì còn bởi vì điều kiện đã được thuần hóa, điều kiện đó có ảnh hưởng lớn nhất đến cái giá này.
Bọn họ đã có thể tưởng tượng thế lực của mấy gia tộc đó khi biết được chuyện này sẽ phản ứng kịch liệt như thế nào.
“Đây là thẻ phòng của các ngươi ở đấu giá hội.” Hội trưởng Will đưa cho Cách Ngôn một tấm thẻ màu đen, “Còn chút chuyện này muốn nói cho các ngươi, sau khi mấy con Thánh Thú này được bán đấu giá xong thì Hiệp Hội Ma Pháp Sư chúng ta sẽ lấy một phần trăm tiền thuê, tối đa là năm triệu đồng vàng.”
Năm triệu hoàn toàn có thể tiếp thu, một phần trăm của một trăm triệu cũng chỉ là một triệu mà thôi.
Hội trưởng Will hoàn tất thủ tục sở hữu cho bọn họ xong đột nhiên nhớ tới một chuyện, “Đúng rồi, tiểu huynh đệ Cách Ngôn có huy chương của Hiệp Hội Ma Pháp Sư chúng ta chưa?”
Cách trả lời: “Ta có huy chương pha lê.”
“Vậy hẳn là ngươi làm thí nghiệm ở một địa phương khá lạc hậu, lấy tư cách của ngươi chắc chắn có thể lấy được huy chương kim cương của Hiệp Hội Ma Pháp Sư chúng ta. Chỉ cần đưa huy chương này ra các ngươi có thể miễn toàn bộ một phần trăm tiền thuê.” Hội trưởng Will chủ động nhắc tới chuyện này thực ra cũng là vì có ý muốn giao hảo với Cách Ngôn. Ở đại lục Azeroth không có ai cần kết giao với Thuần Thú Sư Thánh Cấp hơn Hiệp Hội Ma Pháp Sư, bởi vì thuần ma pháp sư có thể chất rất yếu, rất nhiều ma pháp sư vì để bù đắp chênh lệch này mà coi chuyện khế ước với một ma thú có sức chiến đấu mạnh mẽ làm đường ra. Nhưng thuần thú sư thưa thớt, lại thêm Thánh Thú kiệt ngạo khó thuần, không có thuần thú sư hỗ trợ thuần hóa thì tỉ lệ khế ước thất bại sẽ rất cao, cho nên người có thể chân chính đi trên con đường thuần ma pháp sư kỳ thật cũng không nhiều.
“Vậy làm phiền ngài.” Cách Ngôn đương nhiên biết, trước mắt cậu vẫn có hảo cảm nhất định với Hiệp Hội Ma Pháp Sư, hơn nữa năm triệu đồng vàng cũng không ít.
Will là hội trưởng của Hiệp Hội Ma Pháp Sư thành Tudan, với quyền lực của mình ông muốn cho Cách Ngôn một chiếc huy chương kim cương cũng không khó, chỉ là cần ít thời gian, vì thế bọn họ hẹn đến ngày đấu giá lại gặp mặt.
wattpad.com/user/daudo0902
Lúc rời đi có một thiếu niên vội vàng chạy vào nên không cẩn thận đụng trúng Cách Ngôn.
Cách Ngôn không bị đụng ngã, mấy tháng rèn luyện vừa qua cũng rất có hiệu quả, ngược lại là thiếu niên mất thăng bằng mà ngã về phía Rex.
Lấy thân thủ của Rex chỉ cần động tay là có thể kéo thiếu niên lại, nhưng mà y lại lùi ra sau một bước, trơ mắt nhìn thiếu niên ‘ui da’ một tiếng ngã lăn trên đất, biểu tình lãnh khốc không có chút biến hóa nào.
Thực ra Andrew cũng định kéo thiếu niên, đáng tiếc không đúng vị trí.
Thiếu niên tự ngã cũng cảm thấy mờ mịt.
“Carrian? Con quỳ rạp trên đất làm gì?” Hội trưởng Will nghe tiếng động đi ra từ trong phòng, liếc mắt một cái liền phát hiện thiếu niên trên mặt đất chính là đệ tử của mình.
Sắc mặt Carrian đỏ ửng, vội vàng bò dậy, phủi phủi tro bụi trên người, cúi đầu thẹn thùng nói: “Con không làm gì cả, chỉ là không cẩn thận đúng trúng người nên ngã mà thôi.”
“Lớn như vậy rồi mà vẫn cứ vội vàng hấp tấp*, sau này đi đường thì chú ý một chút.” Hội trưởng Will nói hắn một câu rồi về phòng.
*Raw: 毛毛躁躁 nghĩa là thiếu kiên nhẫn, không chú ý, vội vàng hấp tấp
Carrian thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Carrian, không thấy ngươi hai ngày nay rồi, ngươi đi đâu thế?” Dan và Carrian là bạn tốt nên nhìn thấy hắn rất cao hứng.
“Là Dan à, gần đây có rất nhiều người tìm ta trị liệu. Sao ngươi lại ở đây? Andrew đại ca cũng ở đây ạ.” Carrian nói xong thì chú ý tới những người khác, phát hiện người vừa bị mình đụng trúng đang cười cười nhìn mình lập tức đỏ mặt, nói với Cách Ngôn: “Thật ngại quá, vừa rồi ta chạy hơi nhanh nên không chú ý.”
_Hết chương 95_
CHƯƠNG 96: OAN GIA NGÕ HẸP
“Không sao.” Cách Ngôn thấy hắn dễ đỏ mặt như vậy thì không thể nhịn cười, cậu chưa bao giờ gặp cậu con trai nào dễ đỏ mặt như vậy.
Dan biết việc Carrian ra ngoài giúp người khác trị liệu mỗi ngày là bài tập do hội trưởng Will bố trí nên nói sang chuyện khác: “Carrian, ta giới thiệu với ngươi một chút. Hắn tên là Cách Ngôn, chính là Thuần Thú Sư Thánh Cấp đã giúp ta. Không phải ngươi luôn muốn khế ước một con ma thú sao, ngươi có thể mời Cách Ngôn giúp.”
“Dan.” Andrew đột nhiên hạ giọng gọi hắn một tiếng, ánh mắt hiện lên một tia uy nghiêm.
“Đường ca?” Dan hoảng sợ, không rõ nguyên do nhìn gã.
Andrew muốn giáo huấn hắn, mời một Thuần Thú Sư Thánh Cấp ra tay cũng đâu thể chỉ dùng một câu hỗ trợ tùy tùy tiện tiện được, nhưng mà ngại vì có mặt Cách Ngôn và Rex ở đây nên gã cũng không nói gì.
Thực ra Cách Ngôn đã nhìn ra, chỉ là không đợi cậu nói chuyện Carrian đã mặt ủ mày chau đứng lên.
“Chỉ là hiện tại số đồng vàng ta tích cóp được vẫn còn thiếu nhiều lắm, nhưng không sao, mỗi ngày ta có thể nhận thêm mấy lượt ra ngoài trị liệu giúp mọi người, cứ như vậy hai tháng là ta có thể tích cóp đủ một triệu đồng vàng rồi.”
“Vì sao lại là một triệu đồng vàng?” Cách Ngôn tò mò hỏi.
Carrian chớp chớp mắt, “Bởi vì đó là giá niêm yết của Thuần Thú Các. Muốn mời đại sư Verton hỗ trợ thuần hóa một con ma thú trung cấp cần một triệu đồng vàng.”
“Một con ma thú trung cấp đã cần một triệu đồng vàng, vậy ma thú cao cấp thì sao?” Cách Ngôn cảm thấy cái giá này không khác gì giật tiền, bằng tinh thần lực của cậu một ngày có thể thuần hóa hơn một trăm con ma thú trung cấp, thậm chí còn hơn, vậy chẳng phải là một ngày có thể kiếm từ một trăm triệu đồng vàng trở lên sao?
“Ma thú cao cấp lại càng đắt, cần mười triệu đồng vàng, cái này quá đắt, ta không kiếm nổi, chỉ có thể lùi một bước chọn cái thứ hai.” Carrian thở dài nói. Hắn cũng muốn ma thú cao cấp, nhưng hắn không muốn tìm lão sư hỗ trợ, bản thân cũng đã tích cóp nhiều năm, hắn cảm thấy mình thật sự không chờ được nữa.
“Đồ ở Thuần Thú Các luôn rất đắt, nếu không phải thành Tudan chỉ có mình đại sư Verton là thuần thú sư thì chúng ta cũng sẽ không tìm ông ta.” Dan căm giận nói rồi lại thở dài, “Cách Ngôn, có điều ngươi không biết, Carrian không phải ma võ giả, thể chất của hắn vẫn luôn hơi yếu. Ở thành Tudan còn đỡ, có Will gia gia che chở, căn bản không ai dám động vào hắn, nhưng Carrian không muốn vẫn cứ mãi nhờ vào ngài ấy nên mới nghĩ đến chuyện khế ước với một con ma thú, ngươi có thể giúp hắn không?”
Cách Ngôn nhìn về phía người cũng đang ôm chờ mong y hệt mà nhìn cậu – Carrian, bảo sao sau khi hắn đụng phải mình lại dễ dàng ngã như vậy, nghe nói thể chất của thuần ma pháp sư rất phế, quả thực là danh bất hư truyền, “Như vầy đi, nếu ngươi có thể tích cóp đủ một triệu đồng vàng trước khi đấu giá hội bắt đầu thì ta sẽ giúp ngươi thuần hóa một con ma thú.”
“Được, một lời đã định.” Dan không đợi Carrian lên tiếng đã thay hắn đáp ứng.
banhmidaudo.wordpress.com
Carrian choáng váng cả người, đến tận khi bọn họ đi rồi vẫn là một bộ biểu tình mặt ủ mày chau.
Hội trưởng Will đi ra thấy đệ tử khuôn mặt ủ rũ ngồi một góc nên dò hỏi.
Carrian lập tức kể về chuyện vừa xảy ra, kết quả bị hội trưởng Will mắng to một trận.
“Sao ta lại thu phải tên đệ tử ngốc như ngươi chứ, một triệu đồng vàng mà thôi, con thiếu bao nhiêu thì còn có thể mượn lão tử, lỡ mất lời hứa của một Thuần Thú Sư Thánh Cấp thì có thể không còn cơ hội thứ hai đâu. Hơn nữa hắn còn nói sẽ giúp con thuần hóa một con ma thú, con biết nó có nghĩa là gì không?”
Carrian suy tư một chút, vẫn không nghĩ ra.
Hội trưởng Will hận sắt không thành thép, “Hắn chưa nói cấp bậc ma thú, nghĩa là dù con có bắt một con Thánh Thú đưa cho hắn thì hắn cũng sẽ giúp con thuần hóa, hiểu chưa?”
Carrian thoáng chốc trừng lớn mắt, đột nhiên lộ ra gương mặt như sắp khóc, hai mắt rưng rưng nói: “Nhưng ngay cả ma thú cao cấp con cũng không bắt được a.”
Hội trưởng Will nhất thời không biết nói gì, sao ông lại nhận một đệ tử ngốc như vậy, “Quên đi, vấn đề này nói sau. Hôm nay con đến xem thương thế của Leslie gia tộc Mecca đúng không? Khôi phục thế nào rồi?”
“Có vẻ đã khôi phục gần như hoàn toàn.”
“Có vẻ?”
Carrian gật gật đầu, “Con đến đúng lúc vị Leslie thúc thúc kia dẫn theo một đám người ra cửa, con thấy thần sắc, nhất là đôi mắt của ông ấy rất sáng, hẳn là đã khỏe rồi.”
“Khỏe rồi thì tốt, nhưng sau này nếu gia tộc Mecca lại tới tìm con thì tận lực đừng đi nữa, gia tộc Mecca không phải đối tượng để kết giao.” Hội trưởng Will hiển nhiên là biết hết, lúc trước ông đồng ý cũng chỉ vì để đệ tử có thêm cơ hội luyện tập mà thôi.
“Vâng, lão sư.” Carrian không hỏi vì sao không thể kết giao, hắn cũng không phải tên ngốc thật, chỉ là ở phương diện đối nhân xử thế có hơi trì độn, đối với người tốt người xấu thì vẫn có thể cảm giác được. Qua lại với người của gia tộc Mecca vài lần hắn cũng nhận ra người gia tộc này có hơi kỳ quái, hắn vẫn luôn không nói ra chỉ vì hắn không muốn nói xấu về người khác, chứ không phải là hắn không biết gì cả.
Cách Ngôn và Rex đi nửa đường thì tách khỏi Dan và Andrew, Andrew vốn dĩ còn muốn mời bọn họ đến ở tại phủ thành chủ nhưng bị Rex cự tuyệt, Cách Ngôn cũng cảm thấy đến phủ thành chủ ở không tốt lắm, bây giờ bọn họ vẫn đang nằm trên bảng treo thưởng của Hiệp Hội Lính Đánh Thuê, tùy tiện vào phủ thành chủ ở rất dễ gây chú ý.
“Vì sao lại đồng ý giúp hắn thuần hóa ma thú?”
Bất ngờ nghe được câu hỏi của Rex, Cách Ngôn ngớ ra một chút mới biết hắn ở đây là Carrian, “Thoạt nhìn hắn có vẻ là một người rất đáng yêu cũng rất ngây thơ, thuần hóa một con ma thú đối với tôi cũng không tính là gì, lại có thể bán cho Hiệp Hội Ma Pháp Sư một ân tình, ngẫm lại cũng không tồi mà.” Cậu chính là nhìn vào mối quan hệ không bình thường giữa Carrian và hội trưởng Will.
Rex nhíu mày, “Ngươi thích hắn?”
“Hửm*?” Cách Ngôn không nghe rõ bởi vì phía trước đột nhiên truyền đến tiếng kinh hô hấp dẫn lực chú ý của cậu, kết quả cái từ ‘hửm’ mang theo nghi vấn kia vào tai Rex lại như thừa nhận cậu thích Carrian.
*Chỗ này trong raw là từ “ân”, theo tiếng Trung thì nó có thể dùng để hỏi hoặc để đồng ý, nhưng tui chưa tìm được từ nào đồng nghĩa mà có thể dùng như thế trong tiếng Việt cả. Mọi người có ý kiến gì khác không?
Theo âm thanh ngày càng gần, Leslie dẫn theo một đám người xuất hiện trước mặt bọn họ. Đại khái là không ngờ sẽ gặp lại họ ở đây, mấy người đã gặp Rex và Cách Ngôn đều sửng sốt một chút.
“Là các ngươi?” Phản ứng đầu tiên của Cách Ngôn là vui sướng, bởi vì vừa nhìn thấy chúng là nhớ tới chuyện xảy ra ở rừng rậm Ma Thú. Nếu không phải những người này chậm một bước thì một ổ ma thú kia chưa chắc đã là của hai người, ba triệu đồng vàng cũng sẽ bay khỏi tay họ, như vậy sao có thể không cao hứng chứ.
Leslie thì không cao hứng như vậy, nỗi hận trong lòng ông ta theo thời gian càng ngày càng sâu. đặc biệt là hai cái lỗ bị cắn trên mu bàn tay. Ngày ấy sau khi trở lại gia tộc Mecca, tuy đã mời một người có thực lực cao hơn ở Hiệp Hội Ma Pháp Sư đến giúp ông ta trị liệu nhưng miệng vết thương vẫn cứ lặp đi lặp lại, hại ông ta mất không ít máu, không thể không nằm trên giường, đến tận hôm nay mới gần như khỏi, bởi vậy việc ông ta làm đầu tiên khi ra cửa chính là tìm bọn họ để tính sổ.
Nhà thám hiểm từ nơi khác đến thành Tudan mỗi ngày nhiều không kể xiết, dù là gia tộc Mecca thì cũng phải mất rất nhiều ngày mới có thể tra được lữ quán họ ở, lúc này Leslie cũng đang đi tới lữ quán để gây phiền toái, không ngờ mới nửa đường đã gặp được.
Cách Ngôn cũng không biết nước bọt của tiểu hắc xà lại lợi hại như vậy, nhưng Rex đã quét mắt qua mu bàn tay ông ta một cái, trên đó vẫn còn hai vết sẹo tròn tròn.
Leslie chú ý tới ánh mắt của y, lập tức hừ lạnh một tiếng, “Còn chưa đi tìm các ngươi đã tự dâng mình đến cửa. Món nợ ở rừng rậm Ma Thú kia, hôm nay ta sẽ tính toán thật tốt cho các ngươi.”
“Chuyện kia không phải đã nói rõ ràng rồi sao?” Cách Ngôn ngẩn người.
“Ai nói rõ ràng với các ngươi!” Leslie giận dữ.
Cách Ngôn cười rộ lên, “Được rồi, có lẽ là chưa rõ ràng, chỉ là các ngươi thật sự muốn động thủ với chúng ta sao?”
Leslie lười cãi cọ với cậu, trực tiếp sai người vây họ lại.
Dòng người đi lại gần đó vốn đang đông đúc, động tĩnh này làm con đường ngay lập tức tắc nghẽn. Bởi vì ở thành Tudan Leslie cũng coi như một danh nhân, mà người qua đường từ trước đến nay vẫn luôn thích vây xem bát quái nhất, sao có thể không tụ tập lại xem.
wattpad.com/user/daudo0902
Rex rút kiếm, hơi thở lạnh băng quanh thân tràn ra bốn phía, phảng phất như chỉ cần đối diện tầm mắt của y thì sẽ bị ánh mắt lạnh lẽo đó làm đông cứng.
Leslie tuy đã sớm biết y là Kiếm Sư nhưng cũng không ngờ khí tràng của y lại mạnh như vậy, chẳng qua tuổi trẻ đầy hứa hẹn thì sao, nếu không có chuẩn bị thì sao ông ta dám tới, Leslie hét lên: “Tiểu đội một phụ trách tấn công, tiểu đội hai phụ trách yểm hộ, bắt lấy chúng cho ta!”
Cái gọi là tiểu đội một chính là cận chiến, bọn họ đều là kiếm sĩ, tiểu đội hai là tấn công tầm xa, bọn họ am hiểu ma pháp thuật. Hai tiểu đội này đều được gia tộc Mecca dùng rất nhiều tài nguyên bồi dưỡng, hợp tác rất chặt chẽ, lực tấn công tăng lên gấp bội, có thể nói là phụ tá đắc lực của gia tộc Mecca.
Đây là thủ đoạn Leslie đã chuẩn bị, nhưng ông ta không biết thiên phú ma pháp của Rex cũng không kém kiếm thuật, hơn nữa y còn không phải ma pháp sư bình thường.
Tiểu đội hai có bảy người, bảy loại ma pháp thuật từ bốn phương tám hướng tập trung lại đây. đủ mọi màu sắc cực kỳ xinh đẹp, nhưng nếu là người bị nhằm vào thì sẽ không cảm thấy đẹp nữa. Đây mới chỉ là ba người tấn công, số còn lại chỉ có tính chất yểm hộ. Trong lúc Rex và Cách Ngôn đang bận rộn đối phó thì bảy tên kiếm sĩ đứng một bên như hổ rình mồi phát động đợt công kích thứ hai, làm hai người đối phó không xuể.
Kịch bản của Leslie là như vậy, nhưng một cơn lốc đột nhiên xuất hiện từ đất bằng nuốt chửng bảy loại ma pháp, công kích của bảy tên kiếm sĩ cũng bị bại lộ trước mắt Rex.
Bảy người khiếp sợ, bọn họ thậm chí còn chưa thấy rõ động tác của đối phương, chỉ thấy một đạo kiếm quang hiện lên trước mắt, bảy tên kiếm sĩ thoáng chốc đã ngã trong vũng máu.
“Trời ạ, ta không nhìn nhầm chứ, vừa rồi có phải là ma pháp thuật cao cấp ‘Gió cuốn mây tan’ không?”
“Ngươi không nhìn lầm, đúng là ‘Gió cuốn mây tan’, cũng chỉ có ma pháp thuật cao cấp mới có sức mạnh lớn như vậy, đây chính là hạ gục trong nháy mắt.”
“Người này là ai? Từ bao giờ lại xuất hiện một ma võ giả trẻ tuổi lợi hại như vậy ở thành Tudan thế? Kiếm thuật của hắn cũng rất cao siêu, nhưng lại chọc phải gia tộc Mecca, chỉ sợ người này tiêu rồi, aiz.”
“Gia tộc Mecca nổi tiếng là lòng dạ hẹp hòi, ai chọc tới chúng không thể nào không bị lột mất một tầng da.”
“Các ngươi đừng chọc ta cười, bây giờ bên có vấn đề rõ ràng là gia tộc Mecca, ta thấy chắc chắn lần này bọn chúng đã đá phải tấm ván sắt.”
Người vây xem phát ra từng đợt kinh hô, thanh âm càng lớn, khuôn mặt Leslie lại càng vặn vẹo. Tiểu đội một, lưỡi dao sắc bén mà gia tộc Mecca bồi dưỡng thế mà lại bị nam nhân trẻ tuổi trước mặt gϊếŧ, làm trò trước mặt người qua đường, mặt mũi gia tộc Mecca bị tát vang bôm bốp.
_Hết chương 96_