THÚ THẦN QUYẾT - Chương 40: Ai Là Người Thứ Nhất
Khói bụi bay đầy đất, từng đạo tàn ảnh để bất thình lình xuất hiện lại biến mất, mơ hồ có thể thấy được một thiếu niên đang bị động né tránh tấn công đến từ ba người khác.
“Không được, phải tìm cách hạ gục cả ba cùng một lúc!”
Khói bụi bên trong, mơ hồ một thân ảnh thành công thoát ra, người này không ai khác ngoài Thanh Phong.
Liên tục bị ba bản sao của bản thân truy sát là một thể thể nghiệm gì, hắn chỉ biết rằng tình huống bản thân hiện tại không thề lạc quan cho lắm.
“Tà hoả thiêu đốt!”
“Quỷ Linh Ảnh Bộ!”
Đầu óc chuyển động liên tục, hắn hít một hơi thật sâu, bàn tay phải xòe ra, hoả nguyên khí đang lấy mắt thường có thể nhìn thấy, đang dần ngưng tụ thành một đoàn hoả diễm màu tím giữa lòng bàn tay.
Thanh Phong ngưng tụ tà hoả đến một kích cỡ nhất định, nhiệt độ cực kì kinh khủng bắt đầu lan toả ra xung quanh.
Cầm lấy tà hoả, hắn lao nhanh về chiến trường, nơi này toàn là khói bụi do cuộc chiến để lại.
Tìm kiếm vị trí của ba bản sao một lúc mà vẫn chưa thấy, hắn bất đắc dĩ ném thẳng tà hoả về phía trước, vận chuyển nguyên lực khắp đôi chân, nhanh chóng thoát khỏi chiến trường.
Tà hoả lan rộng khắp nơi, thiêu đốt tất cả những thứ mà nó đi qua, từng khói lửa do hoả diễm tạo ra nhanh chóng bao phủ, chẳng mấy chốc chiến trường khói bụi cát đá cùng khói mù bao phủ, không nhìn thấy bất cứ thứ gì từ phía bên ngoài.
Tuy nhiên có thể nghe được vũ khí tiếng va chạm vang lên từ bên trong phát ra.
“Cả ba bản sao lại tự đánh nhau như vậy không đúng cho lắm, vậy tại sao lúc đầu,…!thì ra là vậy, ta đã hiểu rồi.” Phía bên ngoài khói mù, Thanh Phong chăm chú nghe lấy từng tiếng động phát ra từ bên trong, lông mày hắn nhíu chặt một lúc thì giãn ra, khoé miệng cong lên nhìn về phía bên trong sương mù.
— QUẢNG CÁO —
“Phiên Thiên Ấn tạo hình, thức thứ nhất…!Càn Khôn Ấn!”
Từng luồng xoáy ốc từ trong đan điền thoát ra trải rộng toàn thân các nơi, cuối cùng ngưng tụ ở lòng bàn tay phải hình thành một hình tam giác xoay tròn giống như một tòa kim tự tháp mini đang xoay tròn trong lòng bàn tay.
Gân xanh trải rộng khắp bàn tay phải, Kim tự tháp mini, bắt đầu thoát khỏi lòng bàn tay hắn , trôi lơ lửng giữa không trung ở trước ngực Thanh Phong.
Nguyên lực từ trong đan điền liên tục truyền vào kim tự tháp mini, qua từng giây phút, kim tự tháp mini biến lớn một cách chậm rãi, trở nên càng thêm ngưng thực.
Không dừng lại ở đây, kim tự tháp do nguyên lực của Thanh Phong tạo nên, càng lúc càng ngưng thực, càng lúc càng to lớn, đã sánh ngang giữa ngực hắn.
Thanh Phong chăm chú quan sát từng đường văn phía ngoài kim tự tháp, hắn phải công nhận một điều từ phía ngoài nhìn vào, kim tự tháp tràn đầy huyền ảo linh lung.
Phía ngoài bị bao phủ bởi nguyên lực trở nên cực kì tà dị, đặc biệt từng đường văn do nguyên lực thình thành càng tăng thêm sức cuốn hút.
Thần thông này cực kì dễ học tập nhưng mà muốn thi triển được nó thì không dễ dàng chút nào, bởi vì muốn phát huy ra được uy lực thực sự, phải cần một lượng lớn nguyên lực hơn nữa cần khống chế nguyên lực một cách tinh thông, không thể khiến cho nguyên lực trở nên bất ổn như vậy thần thông sẽ dừng lại ngay lập tức.
Hắn dùng ý chí bắt đầu thu nhỏ kim tự tháp trở trạng thái ban đầu nhưng mà rất nhanh phát hiện như vậy chỉ khiến nguyên lực thình thành trở nên mất căn bằng, trong khoảnh khắc, hắn quyết định khống chế kim tự tháp hướng lên không trung xoay tròn, trong tay nguyên lực thì tiếp tục hướng phía ngoài truyền ra.
Đạt đến kích cỡ nhất định, Thanh Phong bắt đầu phóng lên bầu trời, bằng vào thả năng khống chế mạnh mẽ của bản thân, Thanh Phong nén nguyên lực vào bàn chân, như vậy có thể giúp hắn đứng trên không trung vào giây đồng hồ.
“Nếm thứ Phiên Thiên Ấn tạo hình, thức thứ nhất của ta!”
Thanh Phong quan sát kim tự tháp xoay tròn bên cạnh, khoé miệng mỉm cười, hắn mở ra lòng bàn tay phải của mình.
To lớn kim tự tháp bắt đầu thu nhỏ, cuối cùng gọn gàng nằm trong lòng bàn tay phải Thanh Phong, cuồng bạo nguyên lực đốt cháy cả không khí xung quanh.
— QUẢNG CÁO —
Hít sâu một hơi, Thanh Phong ném thẳng kim tự tháp hình thành từ nguyên lực của hắn xuống thẳng phía dưới, kim tự tháp nhanh chóng biến lớn, lao nhanh xuống phía dưới.
“Bùmm…!”
Ánh sáng chiếu gọi khắp nơi, một tiếng nổ to lớn đi theo phía sau, lòng đất bị phá hoại bừa bãi, cây cối thì nhanh chóng đứt gãy.
“Vẫn chưa thoát ra được, chẳng lẽ cần phải phá hủy những thứ đó thì mới có thể thoát khỏi đây.” Thanh Phong rơi xuống mặt đất, quan sát xung quanh, hắn phát hiện những tiếng vũ khí va chạm đã biến mất, sợ rằng tất cả bản sao từ trong mặt kính đi ra đã bị tiêu diệt.
Nhưng mà tại sao hắn lại vẫn chưa rồi khỏi nơi này, cố gắng nhớ lại, hắn phát hiện một chi tiết bị bỏ quên, Thanh Phong quay trở lại đường cũ.
Quay về vị trí cũ, hắn phát hiện trước mặt ba tấm kính lúc đầu vẫn còn ở đây, Thanh Phong vận chuyển nguyên lực vào bàn tay, đập vỡ bề mặt kiếng, trong giây lát cả ba gương đồng mặt kính bị hắn phá hủy.
Thành công phá hủy ba thanh gương đồng, một luồng ánh sáng màu vàng bao phủ Thanh Phong, cơ thể hắn nhanh chóng tan biến.
Không lâu sau đó, thế giới này bắt đầu rung chuyển dữ dội, cuối cùng vỡ nát.
Trở về hiện thực, vẫn là vị trí đó, hắn nhẹ nhàng bước lên một bậc thang, khuôn mặt ngẩng cao đầu nhìn về phía trước.
“Đây là nguyên thạch ư, nhìn vào cũng chẳng có gì khác lạ.” Thanh Phong phát hiện nơi mình muốn đến, vậy mà không có gì ngoài từng gương kho báu chất đầy những tảng đá màu vàng chiếu lắp lánh, ngoài ra chẳng còn gì khác.
Cầm tảng đá màu vàng lên tay, Thanh Phong lắc đầu, ngoại hình không có gì đặc biệt nhưng mà khi cầm lên tay lại cảm nhận được một nguồn năng lượng tinh thuần bên trong.
“Đây là phần thưởng cho người đến được nơi này, vậy ta thì không khách khí.” Cầm lấy một chiếc gương chứa đầy nguyên thạch bên trong, Thanh Phong bước ra khỏi nơi này.
— QUẢNG CÁO —
Đứng bên dưới chăm chú giám sát người chủ trì đại hội đột nhiên cất cao giọng nói : “Wow, có người đã thành công lên được tòa thành phía trên, để xem thí sinh nào sẽ bước ra từ bên trong.”
“Quá xa không thấy rõ ràng, mọi người hãy đợi ta mở ra Linh Nhãn,…!Thật khó tin, người lên được đỉnh tòa thành, vậy mà không phải mười người trước đó, mà là thiếu niên bị bõ lại phía đằng sau, quả là một điều thần kỳ.”
“Thật không thể tin được, mọi người chờ chút, để ta xem tính danh của thiếu niên đó.”
“Để ta tìm xem những thông tin về hắn!”
“Coi nào…!Đây rồi!”
“Thật khó tin, thiếu niên này có xuất thân người thường, trước kia sinh sống ở một ngôi làng thuộc về Nam Chiêm Tư thành tỉnh, mấy năm trước vô tình thức tỉnh Thiên Mệnh thú hồn của riêng mình nhưng khi thức tỉnh lại bị cho rằng hạ phẩm thú hồn.”
“Theo những gì ta biết được, hắn gọi là Thanh Phong hiện tại chỉ mới là Tứ Giai Nguyên Sư chi cảnh nhưng không ngờ thể phách của hắn ta lại mạnh mẽ như vậy!”
“Hắn rốt cuộc là người hay yêu, làm gì lại có một nhân loại nào vậy mà có được thể phách như vậy khi chỉ mới tu luyện, ngoài ra hắn cũng chỉ được mới là Tứ Giai Nguyên Sư!”
“Chúng ta hãy cùng nhau chúc mừng cho thiếu niên Thanh Phong, người đầu tiên bước lên đỉnh tòa thành khi chỉ mới là Nguyên Sư Cảnh giới.”.