THÚ THẦN QUYẾT - Chương 17: Động Phủ
Thanh Phong nhìn thẳng vào đôi mắt của Dương Kỳ, cuối cùng lắc đầu.
“Kì thực linh kỹ của ta cũng gần giống thiên phú của Tùy Hươu Thiên Ma cùng Khuê Ngưu Bạo Viêm.” Thanh Phong mĩm cười, trả lời.
“Ta muốn biết tác dụng Linh Kỹ mà không phải nghe ngươi dài dòng.” Dương Kỳ liếc mắt hắn rồi nói.
Thanh Phong bây giờ rốt cuộc hiểu được, sư tôn đời trước của hắn hay gọi nữ nhân bằng hai từ phiền phức, tựa hồ trời sinh nam nhân không thể nào hiểu được suy nghĩ của nữ nhân, càng đừng nói gì là hắn.
“Người có thể để ta nói hết lời được không.” Thanh Phong có chút không nhịn được nói.
“Ý của ngươi là những gì ta vừa nói là sai?” Dương Kỳ ánh mắt híp lại mỉm cười.
“Đương nhiên không phải, chỉ là sư tôn ít nhất phải đợi ta nói hết lời.” Thanh Phong lắc đầu giải thích.
“Vậy thì ngươi đang bảo rằng ta chen ngang lời của ngươi.” Dương Kỳ ánh mắt mở ra cười lạnh.
“Không phải, được rồi là lỗi tại ta.” Thanh Phong thở dài, sự thật chứng minh không nên nó lí lẽ với nữ nhân, đặc biệt là nữ nhân xinh đẹp, đây điều chứng thật những gì sư tôn đời trước của hắn đã từng nói.
Theo như lời sư tôn đời trước giải thích thì mỗi tháng phụ nữ sẽ có một ngày như vậy, chỉ là trạng thái linh hồn cũng có một ngày như vậy hay sao.
“Được rồi, kì thật bản mệnh ngọc hồn mang đến cho ta hai loại linh kỹ, ta gọi nó là Thiên Ma trạng thái cùng Thanh Liên Bạo Viêm.”
“Thiên Ma trạng thái giúp ta trong một khoảng thời gian ngắn thực lực tăng lên rất nhiều.”
“Thanh Liên Bạo Viêm thì giúp ta có thể nhẹ nhàng dung hợp các loại linh hoả, thú hoả trong một thời gian ngắn, có thể tạo thành một vụ nổ uy lực to lớn.” Thanh Phong suy nghĩ rồi nói.
“Được rồi, hai loại linh kỹ này tựa hồ không như ta nghĩ nhưng nghe vào còn rất hữu dụng.” Dương Kỳ suy tư, hài lòng gật đầu.
“Vậy thì tốt, chúng ta mau chóng rời khỏi nơi này.” Thanh Phong mĩm cười thấp giọng nói.
“Đừng vội, trước tiên đừng rời đi nơi này.” Dương Kỳ lắc đầu nói tiếp.
“Không phải chúng ta đã thức tỉnh Ngọc Hồn rồi hay sao.” Thanh Phong nghi hoặc hỏi.
“Đúng vậy, tuy nhiên vừa rồi ta có dùng tinh thần cảm nhận hang động này còn dẫn đến một hồ nước nhỏ, ngươi ta hãy đi đến nơi đó.” Dương Kỳ mĩm cười giải thích.
“Không phải một hồ nước bình thường thôi sao, chẳng lẽ nó có huyền cơ gì.” Thanh Phong nhíu mày thấp giọng nói.
Nếu như hang động này dẫn đến một hồ nước bình thường thì không cần phải tốn công đi đến làm gì, tuy nhiên hồ nước đó có huyền cơ gì thì hắn cũng rất muốn biết.
“Được rồi, cứ đi đến nơi đó là biết được.” Dương Kỳ hoá thành một vệt ánh sáng dung nhập vào bên trong bên trong giới chỉ.
Theo như lời của Dương Kỳ, hắn tiến sâu vào trong hang động, đến ngõ cục có hai đường hầm dẫn đến hai nơi khác nhau.
Thanh Phong theo lời Dương Kỳ đi về phía bên trái cuối cùng phát hiện hồ nước.
“Nhảy vào bên trong, bơi sâu xuống dưới, nếu ta đoán không sai, ở bên dưới có một đường hầm di chuyển đến một nơi nào đó.” Dương Kỳ thanh âm phấn thích vang lên.
“Chẳng lẽ bên dưới đó có bảo vật” Thanh Phong thần sắc vui vẻ cười nói.
“Đúng vậy, nếu ta không cảm nhận lầm, bên dưới thật sự có bảo vật.” Dương Kỳ trả lời.
“Tốt, vậy thì để ta bơi xuống bên dưới thử xem.” Thanh Phong nhảy vào hồ nước, bơi sâu xuống phía dưới.
Hồ nước này cực kỳ sạch sẽ, từ bên dưới vẫn có thể thấy rõ ràng hoàn cảnh xung quanh, Thanh Phong quan sát xung quanh phát hiện được một hang động được rất nhiều rong rêu lắp lại.
“Chính là hang động này, ta vẫn còn cảm nhận được nguồn nguyên lực còn lưu chuyển xung quanh mặt ngoài hang động.” Dương Kỳ ở bên trong giới chỉ gật đầu đáp.
Thanh Phong không đáp lời, hắn bơi thẳng đến trước mặt hang động, lấy tay xé nát rong rêu.
Hang động cực kì nhỏ hẹp, Thanh Phong cũng chỉ có thể lách mình từ từ bơi vào, hắn phát hiện phía trước mặt là đất liền, vội vàng chồi lên mặt nước, thở phào nhẹ nhõm.
Bước lên trên bờ, Thanh Phong phát hiện một hang động khác ở trên hồ nước.
“Đi vào bên trong thử xem rốt cuộc là vật gì.” Dương Kỳ giọng nói cực kì phấn thích.
Bước vào bên trong, cảnh tượng đập vào mắt Thanh Phong đầu tiên là một bộ thi thể…
Thanh Phong giật mình, vội vàng lùi lại hai bước, kiêng kỵ nhìn xem bộ thi cốt.
“Đừng xem nữa, từ khí tức vẫn còn lưu lại trên thi cốt chứng minh người này trước kia đã từng ít nhất là một vị Nguyên Vương cường giả.” Dương Kỳ từ bên trong giới chỉ đi ra bên ngoài, thần sắc cực kì nghiêm túc quan sát thi cốt.
“Cái gì, người nói bộ thi cốt này rốt cuộc là một vị Nguyên Tôn cường giả, vậy vì sao lại chết ở một nơi cực kì thần bí như nơi này.” Thanh Phong cũng bị giật mình, thất thanh nói.
Nguyên Tôn cường giả theo như sư tôn từng bảo, tuổi thọ ít nhất cũng mấy ngàn tuổi, tuy nhiên hắn thông quan sát thi thể ngoại hình mới phát hiện đây chỉ là một trung niên đại thúc, cũng từ đây có thể suy luận rất nhiều thứ.
“Sư tôn, người này từ hình dáng cùng thần sắc sợ hãi vẫn còn hiện rõ trên mặt, trên lưng tựa hồ bị vật gì đó đánh vào, tạo thành từng đoạn xương vỡ nát, ngoài ra tựa hồ trước khi chết người này còn cố gắng muốn làm gì đó, từ hai ngón tay khép lại là có thể thấy được.”
“Tuy nhiên đồ nhi vẫn không hiểu, tại sao một cường giả khi chết trên thân còn mang theo uy áp lớn đến như vậy rốt cuộc chết bằng cách nào, nếu thật sự là bị sát hại thì ở nơi này vẫn còn nguy hiểm đang chờ đợi chúng ta, tuy nhiên cũng không ngoại trừ người này thành công trốn thoát rồi đi đến nơi này.”
Thanh Phong quan sát cực kì cẩn thận từng chi tiết một trên cơ thể, đối với những chuyện như thế này, đời trước hắn không biết làm bao nhiêu lần.
“Rốt cuộc đời trước ngươi đã làm những việc gì, tựa hồ còn rất quen thuộc với việc quan xác thi thể.” Dương Kỳ quay sang nhìn Thanh Phong hiếu kì hỏi.
“Chuyện đã qua đừng nhắc lại làm gì, được rồi hiện tại chúng ta cần phải làm gì hiện tại.” Thanh Phong không muốn nhắc lại chuyện trước kia nên đành phải thay đổi vấn đề.
“Cũng vậy, tạm thời chưa có nguy hiểm gì cả, chúng ta hãy lục xoát cẩn thận nơi này, đặc biệt cẩn thận tình huống xung quanh.” Dương Kỳ cũng hiểu được ý nghĩ của hắn, nên nói.
Thanh Phong nhìn xem xung quanh, cuối cùng tầm mắt đặt lên thi cốt hắn thấy được ở phía ngón bàn tay thi cốt, có đeo một giới chỉ ở bên trên.
Bàn tay chạm vào giới chỉ, Thanh Phong gỡ nó xuống, cắn nát ngón tay nhỏ máu lên trên giới chỉ.
Thanh Phong dùng ý niệm cảm nhận xem bên trong rốt cuộc có thứ gì.
Thanh Phong từ bên trong lấy ra được hai quyển võ học, cùng hai cây linh dược và một quyển tàn đồ.
Bên ngoài bìa hai quyển võ học có ghi lại tên gọi của hai môn võ học.
Huyền Giai Trung Cấp Võ Học Hấp Lực Chưởng.
Thần Thông: Phiên Thiên Ấn.
Thanh Phong ngây người vội vàng lật ra hai quyển công pháp, hắn rất muốn biết bên trong rốt cuộc viết thứ gì.
Hấp Lực Chưởng: Ngưng kết nguyên khí tạo hành xoắn ốc ở bàn tay, hút lấy tất cả vật nhẹ ở phía trước đến trước mặt.
Phiên Thiên Ấn: Một môn thời kì thượng cổ chưởng pháp, được chia ra làm ba chưởng: Càn Khôn Ấn, Sơn Hà Ấn, Phiên Thiên Ấn.
Thanh Phong khuôn mặt kinh ngạc nhìn xem phần giới thiệu của Phiên Thiên Ấn.
“Sư tôn, thần thông rốt cuộc là thứ gì?” Thanh Phong quay đầu tìm kiếm Dương Kỳ.
“Ngươi làm sao tìm được thần thông bí pháp!” Dương Kỳ đang tìm kiếm bảo vật thì nghe được giọng nói Thanh Phong vội vàng quay trở về.
“Ta nói chính là quyển võ học này thưa sư tôn!” Thanh Phong đưa quyển sách đến tay Dương Kỳ, nghi vấn hỏi.
“Đồ ngốc, thứ này gọi là thần thông bí pháp mà không phải võ học.” Dương Kỳ tức giận nhìn xem Thanh Phong, quay đầu nghiêm túc tìm tòi liên quan đến môn thần thông trong tay.
Sau nửa canh giờ tìm tòi, Dương Kỳ trầm mặc cầm lấy bí pháp trả về cho Thanh Phong đôi mắt nhìn thi cốt, loé lên vẻ tiếc nuối thở dài.
“Rốt cuộc thần thông là thứ gì vậy, ta có thể học được nó hay không.” Thanh Phong suy tư rồi nghi vấn hỏi.
“Thần thông bí pháp cũng gần giống như Võ học hay linh kỹ nhưng mà thần thông là tụ tập của đạo pháp mà hình thành uy lực siêu phàm, giống như trong tay của ngươi thần thông Phiên Thiên Ấn như vậy, hơn nữa nó còn là một môn thần thông bí pháp được lưu truyền từ thời thượng cổ thì càng thể hiện sự kinh khủng.” Dương Kỳ suy tư giải thích.
“Có phải hay không nếu ta học được môn thần thông này, trong tương lai khi đạt đến một cảnh giới nhất định đồng dạng cũng có thể tạo thành uy lực như phía trên viết.” Thanh Phong nhíu mày nghi hoặc hỏi.
“Kì thật không cần phải đợi đến tương lai, chỉ cần ngươi có đầy đủ nguyên lực là cũng có thể sử dụng thần thông Phiên Thiên Ấn, đến lúc đó ngươi có thể lấy Nguyên Sư cảnh giới đánh bại Nguyên Linh cường giả cũng không phải việc khó.” Dương Kỳ mĩm cười trả lời.
“Thì ra là vậy, thế còn mấy vật này là gì.” Thanh Phong tuy rằng kích động nhưng không đến nỗi mất bình tĩnh, hắn nhớ đến trong tay còn mấy thứ khác, vội vàng đưa cho Dương Kỳ kiểm tra.
” Tứ cấp linh dược Tử Hồn Thảo cùng tứ cấp được Mai Linh Chi, vậy cũng tốt chỉ cần tìm kiếm hai loại dược liệu khác là đã đủ luyện chế Thiên Cốt Đan, còn tấm bản đồ này là gì…!cái gì!” Dương Kỳ chấn kinh nhìn vào tấm bản đồ hét lên.
“Rốt cuộc là chuyện gì vậy sư tôn, tại sao người lại kích động như vậy.” Thanh Phong vui vẻ nói, cứ mỗi lần mà sư tôn kích động điều là có việc tốt sắp xảy ra.
“Hô, tấm bản đồ này dẫn đến Bích Diễm Địa Hoả.” Dương Kỳ kích động nói tiếp.
“Bích Diễm Địa Hoả có phải là thú hoả hay linh hoả hay không.” Thanh Phong cũng trở nên kích động đáp
“Bích Diễm Địa Hoả xếp hạng thứ mười bốn trên bảng Linh Hoả trời sinh sống trong lòng đất vùng nham thạch, hình dạng một con rùa màu vàng, chỉ cần ngươi tìm được nó rồi thôn phệ năng lượng là có thể từ Nhị Cấp Nguyên Sư tăng liền mấy tiểu cảnh giới.” Dương Kỳ giải thích.
Thanh Phong gật đầu, tuy nhiên Thanh Phong chú ý rằng Dương Kỳ không quan tâm đến việc hắn có thể tấn cấp hay không, e rằng Linh Hoả còn có tác dụng khác..