THÍCH NGƯỜI ĐẸP - Chương 5
“Nghiêm”. An hô to, vì nó là lớp trưởng cơ mà. Nó cũng chả để ý lắm, tiết cô Sinh sao?
“Nộp bài”. Tuần trước cô cho đề kiểm tra 45″ về nhà làm, các bạn dồn lên hết bàn đầu, An đi từng dãy thu bài.
“Đếm bài giúp cô”. An đứng ngay bàn giáo viên kiểm bài cho cô. “Đủ rồi thưa cô”. An nói rồi đi xuống bàn, vì do bận chơi bắn bì nên những tiết học hôm nay khá tỉnh.
“Kể ra những cái ảnh hưởng đến giới sinh vật”. Quỳnh đặt câu hỏi cho cả lớp.
“Đất, nước, không khí”. Một bạn nữ.
“Phân bón, tác động của con người”. Một bạn nam.
“…”
Số lượng người vơi dần nhưng vẫn còn thiếu. Chỉ còn An và một bạn ngồi bàn trêи cùng giơ tay, Quỳnh ngó một hồi rồi chỉ bạn nữ phía trêи.
“Động vật”.
“Cũng chưa đủ…vậy…bạn An”. Hết người giơ tay, Quỳnh mới kêu An trả lời.
“Dạ thưa cô nhiệt độ”. Quỳnh cũng bảo An ngồi xuống, An ngồi mà cũng bực mình. “Rõ ràng là chưa ai nói”.
“Ui da, thằng chó”. Đang ngắm bắn đứa ngồi trêи, Quân khi không chuyển hướng bắn đứa kế bên là An. Dù đau nhưng không dám la.
“Đ* mẹ mày”. Cô vừa quay lên chép bài An chỉa thẳng đùi Quân bắn vào.
Tiếng nói nhỏ, cô cũng không nghe, viết xong quay lại thì thấy An và Quân đang cười giỡn ở dưới. Cô cũng nhăn mặt nheo mắt tỏ vẻ không hài lòng.
“Moẹ”. Quân lại tiếp tục…
“Giới hạn đo ở dưới, giới hạn đo trêи,…”. Khải ở trêи cũng quay xuống nhìn An. “Trêи…dưới”. An cũng cười cách ma mị.
“Tao biết mày nằm dưới”. Quân ngồi kế bên cười như điên.
“Xíu nữa tiết chủ nhiệm về chỗ cũ nha”. An kêu Quân đổi chỗ xuống để ngồi chơi bắn bì một chút. Khải quá nghiêm túc, chuyện này Khải cũng ít tham gia.
“Các em vẽ đồ thị này vào tập”. Quỳnh trêи bản nói xuống. “Các em sau đây đem lên tôi kiểm tập. An ngó lên nhìn cô, hiểu được một phần, lúc nãy nó cũng thấy cô nhìn nó khi nó cười. “An…Quân…Hân…Khải…và Vy”.
An cầm tập cả đám đem lên, cô ngó qua rồi nói lạnh nhạt. “Tất cả các em này 0 điểm”.
(Hôm nay tui bị 0 điểm).
Hết tiết An còn bực mình trong người, nhưng không biết bực mình cô hay là bản thân nữa.
“Nghĩ sao vừa mới…”. An đang bực mình, đanh định quay qua than phiền với Quân thì bỗng bị Khải chen ngang mặt.
“Đồ thị sinh của tao đẹp không?” Khải hào hứng đưa cuốn tập sinh chen ngang hai mặt của Quân và An.
“ĐANG NÓI CHUYỆN”. An bực bội gạt ngang cuốn tập Khải rớt xuống đất.
“Làm gì vậy?” Khải bực bội đứng dậy.
“Mày có đui không? Tao đang nói chuyện với thằng Quân?” An cũng bực mình đứng dậy.
“Mày có thể đẩy nhẹ mà?” Khải quát thẳng vào mặt An.
“Mày bớt coi bản thân mình là cái rốn vũ trụ đi, chẳng ai rảnh phải làm theo ý mày”. An quát ngược lại Quân.
“Mày có cần không tôn trọng tao như thế?”
“Vậy mày có tôn trọng tao không, khi tao đang nói chuyện với thằng Quân mà mày đưa cuốn tập ngang cua kiểu đó”. An lúc này cũng bị tức giận làm mờ lí trí rồi.
Lúc ra về, An hậm hực, Khải cũng hậm hực, Quân ở giữa thì khó xử vô cùng. Thấy cô Quỳnh đang nói chuyện với vài học sinh ngay cổng trường An cũng lách người không một lời biến ngay khỏi chỗ đó.
*Ting*
Quân
Tao nói rồi đó
1 trong 2 đứa xin lỗi đi
Làm đách gì tao phải xin lỗi
Trước giờ tao xin lỗi nó nhiều rồi
Bạn bè với nhau không à
Bạn bè? Nó đòi tôn trọng mà nó có tôn trọng tao del?
Mỗi đứa nhường một câu
Trước giờ tao nhường nó nhiều rồi
Chơi với nhau mà cái tôi lớn quá thì nghỉ mẹ đi
Giờ 1 là hai đứa xin lỗi
2 là nghỉ chơi với nhau
Uk
(Mọi người thấy ai quá đáng? Hôm nay Kim cãi nhau với bạn)
An quăng cái điện thoại qua một bên, đầu tiên thì suy nghĩ về chuyện hôm nay ở lớp. An nghĩ phần lỗi cũng do mình, giỡn hớt trong lớp, có nên…xin lỗi cô không?
@Minh An
Cho em xin lỗi chuyện lúc nãy.
Nhắn thêm được dòng tin nhắn, An cũng để điện thoại sạc pin rồi ra bếp nấu ít gì đó để ăn, ăn xong lại ngủ mất hết 1 buổi chiều.
“A~ tới giờ đi làm rồi”. Ngồi dậy rửa mặt, thay đồ rồi đi thẳng đến bar.
“Bàn toàn người đẹp thế kia?” Mắt An dời ngay đến sảnh bàn ở giữa, các tiểu thư đài cát không này.
“Chị Minh, em đem cho”. Thấy chị Minh đang bân một mâm đồ đi về hướng bàn người đẹp, An nhanh nhẩu giành ngay.
Chị Minh đưa cho An cái mâm, trêи đó có 1 dĩa trái cây và một chai rượu mang bảng giá 2000$ ở quán bar này.
Đặt đồ xuống bàn, lưỡi đưa nhẹ ra, mím lấy môi cố tình gây chú ý. Như dự đoán…
“Uống với tôi được không?” Cô gái trong đám người đẹp lên tiếng.
“Quản lí tôi sẽ không cho phép tôi làm vậy”. Cô gái lấy điện thoại ra bấm gì đó, là số quản lí, dòng tin nhắn đồng thuận cho phép An.
Cô gái vỗ vỗ vào chỗ ngồi kế bên, bảo An ngồi ngay đó. Cô gái vòng tay qua vai An. Đẩy nhẹ cái tay ra rồi thì thầm vào tai cô gái. “Tôi là batender hạng VIP, không phải…gái bao, à còn nữa…tôi nằm trên”. An tiếp tục vòng tay qua eo cô gái.
Cô gái đưa ly rượu cho An, tay con lại của An nhận lấy ly rượu. Do có rượu mạnh đắt tiền, do có người đẹp ngay cạnh, An đã say từ lúc nào rồi. “Có muốn ăn ít trái cây không?” Cô gái lấy miếng táo, để một phần vào miệng mình.
“Tôi sẽ không ngại đâu”. An ngậm lấy phần còn lại rồi cắn từ từ vào. Tất cả mọi người xung quanh đều chờ đợi kịch hay.
Táo đã cắn gần hết nhưng An vẫn cứ thế mà tiến lên, lúc này, răng nhai táo mà môi ăn môi. An đưa lưỡi vào trong miệng cô gái, rà xoát hết mọi thứ, làm chủ tình hình.
Đang say đắm như thế thì ở vai nhận được 1 lực kéo khá mạnh, An quay đầu lại thì khuôn mặt lộ đầy vẻ bàng hoàng, “cô chủ nhiệm?”
———
Ay da…hôm nay đi học đủ thứ chuyện cảT_T