THẾ THÂN - BÁN TIỆT BẠCH THÁI - Chương 43: Chứng minh
- Trang chủ
- Truyện tranh
- THẾ THÂN - BÁN TIỆT BẠCH THÁI
- Chương 43: Chứng minh
Cái hot search kia vốn là do Hoa Ảnh mua lên, chứ với danh tiếng hiện giờ của Mạnh Oánh thì ngoài fan, fan ship và anti cũng chẳng có ai quan tâm lắm, nhưng sau khi leo lên top 1 thì không ít người tò mò vào xem, cũng không biết có phải vì ảnh hưởng của thuỷ quân hay không mà ngoại trừ một số người đu cp Mạnh Oánh – Cố Viêm vào sân si thì đại đa số đều có ý chúc phúc.
Cũng là vì trong khoảng thời gian này hình ảnh của Mạnh Oánh rất tốt, nhận được sự hảo cảm của khán giả. Những người thật tâm chúc phúc đang chờ thông báo chính thức, ai ngờ lại chờ được chỉ vỏn vẹn 5 chữ của Hoa Ảnh.
Weibo chính thức Hoa Ảnh V: Tạm thời chỉ là bạn.
Không phải chứ, Hoa Ảnh có thể thông báo phủ nhận, nhưng chỉ một câu năm chữ kết thúc bằng dấu chấm câu là sao? Hay trang chính chủ mà cũng đăng nhầm? Cư dân mạng nổi lên nghi vấn, cuối cùng chẳng có gì thay đổi, như ván đóng thuyền nên họ lại bắt đầu suy đoán.
“Thật chỉ là bằng hữu sao?”
“Chắc là không thể công khai bây giờ hả?”
“Nhìn ảnh chụp của hai người họ, đúng là trên tình bạn dưới tình yêu, ngay cả ôm cũng không có.”
“Mặc kệ thông báo gì đó, mị chắc chắn là boss Hoa Ảnh có tình ý với Mạnh Oánh.”
“Sao tôi lại thấy dòng chữ này có hơi miễn cưỡng nhỉ? Boss Hoa Ảnh bị ép đăng hả?”
“Có lẽ đang yêu đương, chỉ gạt cư dân mạng mà thôi! ! !”
Bình luận này vừa đăng lên, cư dân mạng lại phát hiện.
Lý Nguyên Nhi đã like bài đăng này.
Hứa Khuynh đã like bài đăng này.
Tần Tuyển đã like bài đăng này.
Mẹ nó tất cả đều là người nổi tiếng.
Thế là đám dân mạng lại được thông suốt.
“Thật chỉ là bạn nha, ha ha ha.”
“Ai, đúng là bạn thôi.”
“Có vài diễn viên còn tới nhấn like, Hứa Khuynh mà nói có thể tin.”
“Lý Nguyên Nhi mà nói cũng có thể tin. . . .”
“Ể? Lý Nguyên Nhi unlike rồi?”
Lý Nguyên Nhi đã unlike rồi.
Cư dân mạng ngơ ngác, nhất là fan của Lý Nguyên Nhi.
“Ây da? Lý Nguyên Nhi, chị biết gì đó phải không? Sao chị lại unlike? Cho chúng tôi một lý do vì sao chị unlike đi.”
“A, chắc chắn cô đã biết gì đó.”
Lý Nguyên Nhi trốn sau màn hình, khóc không ra nước mắt.
Huhu.
*
Nhìn dòng thông báo của Hoa Ảnh đăng lên, dư luận thay đổi, Mạnh Oánh liền vứt ra sau đầu, cầm kịch bản « hưu nhàn thời gian » được đưa tới, ngồi xếp bằng ở trên ghế salon đọc, điện thoại trên bàn rung lên, cô cúi người, nhìn một cái mới bắt máy, cả người uể oải vùi vào ghế salon.
“Ừ.” Giọng nói nhẹ nhàng.
Đầu kia, Hứa Điện im lặng mấy giây, “Chịu tiếp điện thoại?”
Mạnh Oánh cười dưới, “Tiếp chứ, vẫn luôn tiếp.”
“Phải không?” Hứa Điện hạ giọng, lại bật cười bất lực, tuy không nói nhưng trong lòng mỗi người đều rõ, cô đã từ chối bao nhiêu cuộc gọi của hắn rồi.
Ít nhất cũng phải ba mươi cuộc.
Trầm mặc mấy giây, Mạnh Oánh ngáp một cái, “Tôi mệt rồi.”
“Anh tới bồi em ngủ?”
Mạnh Oánh: “Không cần.”
“À.” Hứa Điện nhếch miệng, hai người lại im lặng, mấy giây sau, ngay lúc Mạnh Oánh sắp chìm vào giấc ngủ, giọng nói trầm thấp lần nữa truyền đến, “Vì sao lúc có tin đồn với Cố Viêm, em lại cho phép? Mà anh thì không được?”
Hắn rất ít khi chất vấn ai đó như thế này.
Ngữ khí rất thấp, lạnh lùng, cứng rắn.
Nghiến răng nghiến lợi.
Rõ ràng lời nói rất ủy khuất, lại nghe không ra một chút ủy khuất, giống như chỉ đang hỏi một câu hỏi bình thường.
Mạnh Oánh chống cằm lên đầu gối, nói: “Lúc trước tôi và anh đã đặt ra điều kiện rồi, không công khai quan hệ, anh không đồng ý sao?”
Hứa Điện: “. . .”
“Hứa Điện, anh là thiếu gia Hứa gia, tổng tài nổi tiếng là bạc tình bạc nghĩa kia mà, ngoan, tiếp tục bạc tình bạc nghĩa đi.” Mắt Mạnh Oánh híp lại, mơ mơ màng màng đáp.
Hứa Điện: “. . .”
“Bye.” Mạnh Oánh nói xong, cúp điện thoại.
Tút tút tút ——
Hứa Điện nhìn chằm chằm điện thoại, mấy giây sau, hắn bưng chén rượu lên, uống một hớp lớn, rượu tràn ra khóe môi, hắn đưa lưỡi cảm nhận vị rượu đắng chát ở khóe môi.
Rồi dựa vào lan can, cười trong sự bất lực.
*
Vốn còn muốn tiếp tục xem kịch bản, Mạnh Oánh cúp điện thoại buồn ngủ quá, không thể không đi tắm rửa, đi ngủ, ở đây yên tĩnh hơn nhiều so với Giang Huệ nên rất dễ dàng chìm vào giấc ngủ, ngày thứ hai tỉnh lại, đi xuống lầu tiểu khu siêu thị mua chút đồ ăn còn có thịt, trở về luyện yoga, làm cơm, đọc kịch bản « hưu nhàn thời gian », làm quen trước.
Một ngày nhàn nhã và thoải mái.
Hotsearch trên Weibo cũng nhanh chóng giảm nhiệt.
Lúc này Weibo của « hưu nhàn thời gian » cũng công bố danh sách khách mời, khiến cho fan hâm mộ vui sướng gào thét.
“Ui ui, Mạnh Oánh tham gia trong kỳ này hả? Aaaa hóng nha, tôi vẫn cảm thấy cô ấy rất kín tiếng, nên chắc sẽ không khui ra được gì đâu.”
“Đúng vậy những tin đồn gần đây làm phiền chương trình phải hỏi cho cặn kẽ nha.”
“Chậc, hơi muốn xem rùi đóa, nếu như có thể mời Cố Viêm thì nhất định sẽ xem nha.”
“Mị hóng quá, nghe nói Mạnh Oánh nấu cơm ăn rất ngon.”
“Oánh nhà tui cũng chăm luyện yoga lắm ớ! ! ! Cái dáng người kia chính là niềm mơ ước của biết bao nhiêu cô gái đó, cũng không biết có thể đào được tin tức của boss Hoa Ảnh không?”
“Hi vọng kỳ này sẽ có điểm nhấn! Hóng nha.”
Bởi vì weibo chính thức cũng @ Mạnh Oánh, lâu rồi cô cũng chưa có bài đăng mới trên weibo, Lưu Cần nhắc nhở cô nên tương tác một chút, Mạnh Oánh liền đăng một bài weibo.
Mạnh Oánh V: Rất vinh dự khi được là khách mời, tôi cũng rất mong chờ @ hưu nhàn thời gian.
“Ha ha ha ha tốt, chúng ta cùng nhau hóng nào.”
“Ách. . . Tôi phát hiện một vấn đề, Mạnh Oánh thế mà không tương tác với bài đính chính của Hoa Ảnh ! ! !”
“Thật này! Cô ấy thật không để ý! ! Cho nên, boss Hoa Ảnh là tự mình đa tình sao?”
“Cho nên, người bên cạnh Mạnh Oánh ở sân bay, cũng rất không có khả năng là boss Hoa Ảnh.”
“A, đúng á, nói không chừng là Cố Viêm! Cố Viêm!”
# Mạnh Oánh không tương tác bài đăng của Hoa Ảnh #
Hashtag này ngay sau đó lên hot search.
Leo không nhanh lắm.
Nhưng vẫn duy trì độ hot, đứng top 6 hot search.
Lúc hot search đang đi lên, Mạnh Oánh đang làm cơm trưa, cô làm thịt gà, còn có làm bánh tart, lại thuận tay lại làm một ly trà sữa.
Một bữa ăn rất chu đáo và đặc sắc.
*
Ở nhà Hứa gia.
Cả gia đình ba người ngồi trên một chiếc bàn thật dài đang ăn cơm, là một gia đình có gia giáo nên cũng rất ít khi nói chuyện trên bàn ăn.
Ngay cả Triệu Kiều bình thường hay nói cũng yên lặng ăn cơm.
Chờ sau khi mọi người ăn xong.
Triệu Kiều lấy khăn tay lau khóe môi rồi mới nhìn con trai.
Hứa Điện ngồi đối diện bà, cổ áo sơ mi để mở hai nút, bày ra một bộ dạng nhàn nhã hững hờ.
Triệu Kiều đá chân chồng mình.
Tay Hứa Diệc cầm đũa cũng rung theo, ông chỉ đành bất đắc dĩ để đũa xuống, cũng nhìn về phía Hứa Điện.
Những năm này.
Hứa Điện im lặng không lên tiếng dọn dẹp những con mọt trong bộ điều hành, lại mở ra một chương mới cho tập đoàn, đồng thời đổ một số tiền lớn đầu tư vào các công trình thiết bị y tế, lại cùng Lý gia hợp tác nhúng tay vào ngành y, được chính phủ dốc hết sức ủng hộ, đừng tưởng hắn chỉ có khuôn mặt phong lưu chỉ để làm cảnh, thủ đoạn hắn vô cùng dứt khoát và sắc bén.
Là con sói đầu đàn rất quả quyết và bản lĩnh.
Mà đứa con trai này nha.
Từ nhỏ đã không thiếu con gái vây quanh, cũng bởi vì được người ta sùng bái, ngưỡng mộ, cho nên dẫn đến tính tình lạnh nhạt với phụ nữ.
Chỉ có một trường hợp đặc biệt, là hắn ôn nhu với Dương Nhu hơn những cô gái khác.
Hứa Diệc đã từng nghĩ việc Dương Nhu kết hôn, chí ít sẽ khiến cho Hứa Điện có địch ý với Lý Dịch, lúc trước cũng là thời điểm mấu chốt để đoạt được dự án ngành y, một chiếc bánh béo bở ai cũng muốn gặm.
Theo như tính tình của Hứa Điện.
Hắn sẽ không từ thủ đoạn.
Mà thủ đoạn này, hoặc là đoạt được sự độc quyền của dự án béo bở, chà đạp Lý Dịch.
Hoặc là cướp Dương Nhu về tay, cả hai đều vui vẻ.
Bởi vì Hứa Diệc biết, đứa con trai này sẽ không từ bỏ món đồ mà hắn muốn.
Ai ngờ. . .
Hắn đã không kéo Dương Nhu về.
Cũng không đánh bại Lý Dịch, ngược lại còn san sẻ miếng bánh cho Lý Dịch, hai người hợp tác trong hòa bình.
Này.
Thực sự không hiểu.
Cho nên, đến nay, đối với người làm cha mẹ như Hứa Diệc và Triệu Kiều, không dám hỏi về đời sống tình cảm của con trai nhà mình.
Không dám hỏi cũng không dám can thiệp.
Thế nhưng, bây giờ Hứa Điện đã hai mươi chín tuổi, hắn đã không chọn Dương Nhu làm bạn đời, như vậy sau này khả năng cao cũng sẽ không có người nào lọt vào mắt.
Như thế.
Bọn họ phải sắp xếp cho Hứa Điện một cuộc hôn nhân vậy.
Ở các gia tộc có quyền thế thì đây là điều rất bình thường.
Những thiếu gia thiên kim này, cũng biết thân phận và vị trí của họ đang ở đâu nên cũng không có ý kiến gì, tình yêu có là gì chứ, có những thứ còn quan trọng hơn nó nhiều lắm.
Hứa Diệc ho một tiếng, nói: “Hứa Điện, hôm qua con gái của chú Văn đã đến Lê thành, con bé sẽ tham dự một show thời trang ở đây, rồi ba mươi tết đến nhà chúng ta ăn cơm, đến lúc đó con đi đón nó về đây.”
Nói rồi, Hứa Diệc mở điện thoại, tìm tư liệu đưa cho Hứa Điện.
Hứa Điện nhìn lướt qua, để đũa xuống, cầm lấy khăn tay ung dung lau khóe môi, sau đó lùi ra sau, nhàn nhạt nhìn Hứa Diệc.
Hứa Diệc lại ho một tiếng, bàn tay ở dưới bàn, khều vợ mình một cái.
Triệu Kiều ai một tiếng, cười nói: “Con trai, sắp xếp công việc rồi đi đón con bé, với lại, con với Văn gia không phải đang hợp tác sao?”
Hứa Điện cầm điện thoại, nhìn lướt qua.
Sau đó, cầm lấy điện thoại di động của mình, chụp lại tư liệu của đối phương, nói: “Được.”
Ông Hứa bà Hứa lập tức thở phào một hơi.
Hứa Điện chân dài bắt tréo, chụp lại tư liệu một cách qua loa với vẻ mặt hờ hững.
Lúc này, điện thoại tích tích vang lên.
Chu Dương gửi tới một bài viết.
Hứa Điện ấn mở.
Đập vào mắt chính là hashtag # Mạnh Oánh không tương tác bài đăng của Hoa Ảnh #
Cô có để ý đến mình hay không.
Hắn biết rõ.
Đến nay, Wechat của hắn vẫn còn nằm gọn trong blacklist của cô đấy.
Sắc mặt Hứa Điện trở nên âm trầm.
Sau đó bấm vào xem bình luận, thứ đầu tiên hiện ra chính là bài đăng của cô, cùng với phần bình luận sôi nổi của fan được kéo lên hotsearch.
“Ngày hôm qua cái ảnh chụp khẳng định không phải boss Hoa Ảnh, Oánh Oánh đều không chú ý hắn! Sao có thể là hắn được, nhất định là Cố Viêm, là Cố Viêm!”
“Không sai, là Cố Viêm!”
“Đúng vậy, nếu như là boss Hoa Ảnh, Mạnh Oánh vì sao không để ý đến hắn? Mà anh ta cũng nói, hai người tạm thời là bạn nha, người kia khẳng định là Cố Viêm!”
“Cố Viêm, Cố Viêm, mị vẫn còn sống, mị vẫn ship hai người nha! Oa ha ha ha ha.”
“Nói mới thấy, dáng người này cũng giống Cố Viêm lắm, thấy dáng người là biết đẹp trai rồi.”
Hứa Diệc cùng Triệu Kiều ở đối diện thấy con mình bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, hai người khó hiểu, liếc nhau. Mà đúng lúc này, Hứa Điện cầm điện thoại di động lên, ấn mở camera, chụp cánh tay của mình.
Xắn tay áo, lộ ra một nửa cánh tay đeo đồng hồ.
Canh góc độ.
Triệu Kiều chần chừ một lúc, hỏi: “Con đang làm gì vậy? Chụp cánh tay làm gì?”
Hứa Điện tiếng nói trầm thấp: “Đăng weibo.”
Triệu Kiều: “? ? ?”
“Chứng minh người đó là con.” Hứa Điện nhấc lên đôi mắt, cùng mẫu thân đối đầu.
Triệu Kiều nhất thời có chút ảo giác.
Trong mắt của con trai vì sao có chút ủy khuất?
*tình hình là mình đã thấy hiện tượng lạ rằng truyện mình edit đã bị bê đi mà không có một lời hỏi han á. thì mình cũng không ngỡ ngàng ngơ ngác và bật ngửa cho lắm vì mình cũng đã thấy không ít trường hợp như vậy rồi. mình cũng thấy hơi buồn cười vì các bạn ấy bê đi không thiếu một cái dấu chấm nào luôn á :))). mọi người có thích truyện thì hãy vào wattpad- kopiko74 để ủng hộ bạn editor nhỏ bé có thêm động lực mà edit với nha.