THẾ THÂN 49 NGÀY - Chương 25: Happy birthday
Triệu Mẫn vào nhà bếp của anh xem qua 1 vòng thì chính cô cũng thầm than bếp núc đầy đủ tiện nghi thật. Cô không biết là Phong Tình có thói quen thích ăn cơm nhà nhất. Hàng ngày đều có người đến dọn dẹp và chuyên nấu nướng cho anh không bỏ bữa nào. Nhiều khi anh đi công tác cả tuần không về, hay là đi dự tiệc này nọ thì người giúp việc toàn mang đồ về nhà ăn không. Nếu nói làm ôsin cho nhà anh là sướng nhất cũng không sai. Lương cao, chủ thì thường xuyên vắng nhà. Đồ ăn mang về toàn là sơn hào hãi vị.
Triệu Mẫn thấy trong tủ lạnh có đủ nguyên liệu nấu lẩu thì cô nhanh chóng bắt tay vào nấu 1 nồi hải sản to thật to. Còn đang thái thịt thì bỗng nhiên 1 giọt máu từ mũi cô chảy xuống. Triệu Mẫn dừng lại nhìn vết máu đỏ tươi trên tay lâm vào suy nghĩ. Nghĩ đến 49 ngày đang dần đếm ngược thì cô càng nhíu mày.
” 49 ngày… 49 ngày.. Không lẽ thể xác Khúc Linh Nhi này có bệnh nghiệm trọng trong người hay sao. Không lẽ số mạng của Khúc Linh Nhi là phải chết vì bệnh tật chứ không phải chết vì nguyên nhân khác. Để qua chuyện rắc rối với Hứa Trác Lâm này mình đi bác sĩ kiểm tra mới được. Không được mình phí quá nhiều thời gian vào chuyện không đâu vào đâu, mình phải gấp rút lo cho Bé Moon 1 nơi bình an thì mình mới an tâm ra đi được “. Triệu Mẫn vừa ngửa đầu ngược ra khoảng 5 phút cho cầm máu lại vừa nhíu mày suy nghĩ bước tiếp theo phải như thế nào.
_” 2 cái tên Trâu Ngựa chết tiệt kia, lại nỡ lòng nào cho mình vào cái thể xác bệnh hoạn quấn thân như vậy. Từ giờ đến lúc mình đi không lẽ phải chống chọi lại với bệnh tật thay Khúc Linh Nhi hay sao. 2 tên đó thật quá đáng mà …”. Triệu Mẫn nhớ đến 2 vị xứ giả kia chửi nhỏ thành tiếng 1 câu.
_” Em đang làm cái gì vậy ?. Sao em lại ngửa đầu lên như vậy. Em không được khỏe à ” Phong Tình tắm xong thay bộ đồ sạch sẽ đi xuống, anh còn đang cầm cái khăn lau mái tóc ướt cực soái nhìn cô nói.
_” Hahaha… em đang có ý tưởng cho bộ thiết kế mới đó mà “. Triệu Mẫn thấy Phong Tình thì giật mình, cô nhanh chóng giấu đi cái khăn dính đầy máu mũi rồi nhìn anh nói.
_” Thật sao… vậy hay quá. Tuần sau anh có chuyến đi nước Thiên Hoa để tham dự triển lãm trang sức của thầy của anh. Em có muốn đi không. Nếu có thể thì em cầm theo vài bộ thiết kế trang sức của em theo nữa. Nếu có thể lọt vào mắt của thầy anh thì khỏi nói tên tuổi của em rất nhanh sẽ được người trong giới biết đến. Cái đó rất có lợi cho Khúc Thị của em “. Phong Tình cười nói, vì 2 người trong ngành với nhau nên chủ đề này nói hoài không hết.
_” Anh quên em còn dính án kiện cáo với Hứa Trác Lâm hay sao “. Triệu Mẫn rất muốn đi nhưng lại sợ chưa xong việc ở đây nên còn phân vân nói. Nói thật là cô muốn đi vì đúng như Phong Tình nói nếu có thể rất có lợi cho cô sau này, dù là ở đại lục Thiên Âm hay trái đất gì cũng vậy. Học hỏi thêm kinh nghiệm chẳng bao giờ là thừa cả.
_” Chuyện đó không lớn. Hứa Trác Lâm là người thông minh. Tính của Hứa Trác Lâm anh là người biết rõ nhất. Anh ta hiện tại biết em cầm 25% cổ phần Tập đoàn thì làm gì anh ta cũng sẽ suy nghĩ kỹ càng mới làm. Em đừng lo lắng quá. Linh Nhi.. em đi với anh đi. Anh đang rầu vì không ai đi với anh đây “. Phong Tình 2 tay để lên vai cô cười nói.
Triệu Mẫn ngước mặt nhìn Phong Tình. Cô nhìn anh từ khoảng cách gần này thì cô phải công nhận Phong Tình đẹp trai như trong tranh vẽ vậy. Hương thơm nam tính trên người anh làm cô như say đi mà nhìn anh đến mê mẩn không chớp mắt. Thấy mình lại lọt vào cái hố mỹ nam ôn nhu của anh thì lập tức cô lắc nhẹ đầu 1 cái và cố nén đi cái đoạn rung động đầu đời của trái tim cô lại.
_” Để em xem đã. Nếu được thì em sẽ đi cùng anh. Anh ra chơi với bé Moon đi. Em gần xong rồi không cần anh giúp đâu “. Triệu Mẫn cười nói.
_” Không cần anh giúp thật sao. Anh muốn giúp em 1 tay thật mà. “. Phong Tình cười nói.
_” Không cần… hôm nay thì không cần. Bữa khác bù lại cho anh nấu cho em với Moon ăn là được rồi “. Triệu Mẫn cười nói.
_” Khúc Linh Nhi… Em thấy lúc này nhìn 2 chúng ta lúc này rất giống 1 cặp vợ chồng trẻ đúng không. Vợ xinh đẹp nấu đồ ăn, chồng trẻ tuổi tài giỏi vào phụ bếp. Bé Moon thì xem TV đợi Ba Mẹ làm cơm. Cả nhà 3 người chúng ta êm đềm sống hạnh phúc cùng nhau đến hết kiếp này. Em thấy lúc này có giống hay không “. Phong Tình cười nói khéo léo 1 câu để xem thử phản ứng của cô ra làm sao.
Triệu Mẫn nghe vậy thì tay đang thái rau bỗng dừng lại. Cái mà anh nói có ai lại không muốn. Cô nghĩ ở trái đất, hay Đại Lục Thiên Âm này thì ai cũng có mong muốn viễn cảnh đẹp như vậy hết. Nhưng có mấy ai trọn vẹn như mong ước đâu.
Triệu Mẫn nhắm mắt lại 3 giây thầm nghĩ. ” Triệu Mẫn.. Mạnh mẽ lên. Nếu mày không rút chân ra đoạn tình cảm này sớm, thì người đau khổ sẽ là mày và mày con liên lụy đến Phong Tình đau khổ vì mày nữa. Nếu biết trước sẽ phải ra đi thì mày không được phép có tình cảm không nên có với anh ấy nữa. Triệu Mẫn mày không được… Mày không được phép thích anh ấy “.
_” Anh Phong Tình.. Anh lên chơi với Moon đi. Em gần xong rồi “. Triệu Mẫn nghĩ kỹ rồi thì mở mắt ra đánh trống lảng nói.
_” Sao em lại chọn lẫn tránh không trả lời câu hỏi của anh. Hay là em sợ anh cũng sẽ giống Hứa Trác Lâm làm tổn thương em 1 lần nữa có phải như vậy hay không ?”. Phong Tình không cười nữa mà nhẹ giọng hỏi, 2 tay anh xoay cô lại để cô nhìn thẳng vào mắt của anh nói. Anh có cảm giác Khúc Linh Nhi nửa muốn nửa không, có cái gì đó cản trở suy nghĩ cô lại, nên không để cho cô thoải mái chấp nhận anh vậy.
_” Em có lẫn tránh gì đâu. Anh nghĩ là 1 gia đình thì sẽ là 1 gia đình thôi. Em có cản được suy nghĩ của anh đang nghĩ cái gì đâu. Em chỉ là ở tạm ở đây vài này rồi sẽ về nhà cũ của em thôi. Em gần xong rồi anh lên chơi với Moon đi.. đi mà “. Cô cười nói rồi đẩy anh đi ra ngoài lảng tránh cái chủ đề ngại ngùng này.
Phong Tình không nhận được đáp án như anh muốn thì không vui, nhưng cô đuổi quá thì anh cũng chu môi đi ra ngoài.
” Hay để anh phụ em làm… thật đó “. Phong Tình đi rồi lại quay lại nói. Triệu Mẫn không nói nữa chỉ lườm anh 1 cái. Phong Tình thấy vậy thì mỉm cười đi ra.
Triệu Mẫn thấy Phong Tình đi rồi thì nhanh chóng ném cái khăn giấy dính đầy máu của cô lúc nãy đi. Nhìn vài vệt máu chói máu trên khăn thì Triệu Mẫn nhíu mày, bất chợt đôi mắt cô đỏ hoe, cô mím môi nói nhỏ 1 câu. ” Triệu Mẫn… Mày phải đi về nơi vốn thuộc về mày. Mày không được phép có tình cảm với anh ấy. Tuyệt đối mày không được phép thích Phong Tình. Mày với anh ấy chỉ có thể đơn thuần là bạn… đúng vậy giới hạn của mày chỉ có thể là bạn “.
Hít vào 1 hơi cô lại tiếp tục làm công đoạn tiếp theo cho đến 1 nồi lẩu hải sản thơm ngon hoàn tất.
_” Anh Phong Tình, Moon… rửa tay rồi vào ăn cơm nè “. Triệu Mẫn xong rồi thì lớn tiếng gọi.
Phong Tình với Bé Moon đi rửa tay rồi lại đi. Anh vừa ngồi xuống thì nghe bé Moon chu cái môi nhỏ nói .
” Mẹ… thơm quá “. Bé Moon chạy ôm lấy chân của cô nói.
_” Mẹ làm lẩu hải sản đó con “. Triệu Mẫn xoa đầu con bé nói.
_” Mẹ… Mẹ quên con không ăn được tôm rồi à “. Bé Moon nhìn mấy con tôm nói. Mẹ bé trước giờ không có quên cái này sao hôm nay lại quên mất rồi.
_” Con không ăn ăn tôm à.. Mẹ xin lỗi.. Hôm nay nhiều việc quá nên mẹ quên rồi. Con ăn cái khác đi. Mẹ với Ba Phong cũng sẽ không ăn tôm giống con luôn nha “. Triệu Mẫn cười nói. Dù gì cô cũng là hàng giả mạo thì làm có thể nhớ nhiều được như vậy.
_” Dạ… Nhưng Mẹ lại quên con không ăn hành lá rồi “. Bé Moon lại chu môi nhỏ nói. Triệu Mẫn nghe vậy lại bỏ hành lá ra cho bé.
Phong Tình nghe vậy thì Triệu Mẫn 1 cái. Gương mặt cực đẹp của anh không biểu hiện gì nhiều nên cô chẳng biết anh lúc này anh đang nghĩ gì.
_” Linh Nhi… Em học món này ở đâu vậy. Ăn rất ngon “. Phong Tình cười nói. Ánh mắt anh nhíu mày nhìn mấy lát cá hồi trong nồi lẩu nói.
Anh nhớ trong điều tra về Khúc Linh Nhi có ghi là cô từ nhỏ bị dị ứng với cá. Hể ngửi thấy mùi cá là ói, còn ăn cá thì khó thở, nhịp tim tăng nhanh. Không lẽ đến món mình không thích nhất cô cũng quên mất hay sao, hay là còn có 1 nguyên nhân nào khác.
_” Em á… vô sự tự thông mà “. Triệu Mẫn cười nói. Cô gắp cho mình 1 lát cá rồi thoải mái ăn nó trước mặt của Phong Tình.
Phong Tình nhìn cô thoải mái ăn cá như vậy mà không bị dị ứng thì anh cũng không nghĩ nhiều nữa. Không lẽ thời gian thay đổi sở thích của 1 người thật hay sao. Nghĩ vậy nên anh cũng không lấy làm lạ nữa rồi cũng gắp cá lên ăn.
_” Anh Phong Tình. Ngày mai em tính đi gặp anh Nam bàn 1 số chuyện trên tòa án. Anh đi với em không “. Triệu Mẫn gắp thức ăn cho anh rồi nói.
_” Ngày mai anh có cuộc họp rất quan trọng. Em đến quán cafe Mỹ Nam là có thể gặp cậu ấy. Xong việc thì em ghé ngang qua văn phòng làm việc của anh nha. Anh muốn cùng em thiết kế ra 1 số mẫu mới cho dịp năm mới “. Phong Tình cũng gắp thức ăn lại cho cô nói.
_” Vậy cũng được. Em cần anh chỉ dạy thêm cho em nhiều rồi “. Triệu Mẫn cười nói.
Có Phong Tình và Bé Moon ăn cùng thì trong lòng cô cảm thấy ấm áp thật. Cô lúc trước là du học sinh nhận được học bổng đi du học ở Mỹ. Sau đó ra trường lại đi làm thiết kế trang sức cho Tập đoàn đá quý Hoa Kỳ D&N rồi ở lại nước Mỹ luôn. Cô từ ngày đi du học tại Mỹ thì lúc nào cô cùng chỉ lủi thủi đi làm 1 mình, ăn uống, ngủ nghỉ đều chỉ 1 mình. Lâu lắm rồi cô không biết cảnh ăn cơm gia đình là gì, vì Ba mẹ cô đều sinh sống tại Việt Nam và cách nước Mỹ nửa vòng trái đất, nên cô muốn gặp mặt cũng đâu phải dễ. Cô tính đợi qua năm sẽ về Việt Nam thăm lại ba mẹ của cô thì lại bị 2 vị xứ giả kia ép sống thế Khúc Linh Nhi 49 ngày rồi.
_” Khúc Linh Nhi… Em nói quá thôi. Anh rất thích các bản thiết kế của em. Anh thấy cái phong cách cổ điển và ngọt ngào ấm áp đó em có, mà anh lại thiếu hụt cái khoảng đó. Linh Nhi.. Em nói có phải ông trời đã sắp đặt cho anh về nước rồi lại gặp được em, đó có phải là định mệnh hay không ?. Định mệnh sắp đặt cho em đến bên anh và để em bù đắp những thiếu xót của anh, để 2 chúng ta kết hợp với nhau trở nên 1 khối hoàn hảo vô khuyết nhất. Em nói phải không “. Phong Tình nhìn cô cười nói. Anh nói nghĩa tối và nghĩa sáng rõ đến như vậy rồi, anh chỉ hy vọng cô hiểu được ý anh nói là cái gì thôi.
Triệu Mẫn nghe vậy làm sao không biết ý anh là gì, nhưng cô chỉ biết cắn răng làm như không nghe thấy và không hiểu ý anh nói là cái gì thôi. Cô cười đánh trống lảng nói. ” Phong Tình.. Anh nói quá lên thôi. Chuyện có phải là định mệnh hay không thì thời gian sẽ trả lời anh thôi. Em thấy em giống Khắc tinh hay sao chổi đeo ám anh thì giống hơn. Hôm nay còn hại anh vì em mà ăn nhiều trứng như vậy.. Phong Tình… Giờ anh kể em nghe về gia đình của anh đi. Em thật hiếu kỳ nha “.
_” Gia đình anh à.. Anh thấy có gì đâu mà kể, thì anh giống mọi người thôi. Anh cũng có Ba và có Mẹ. Ba anh là đàn ông, Mẹ anh là đàn bà. 2 người yêu nhau điên cuồng thì không bao lâu thì có anh. Còn giờ thì Phong Tình anh lại đi tìm 1 nửa của mình. Sau đó anh lại giống ông bà và ba me của anh yêu điên cuồng, yêu bất chấp, yêu mặc kệ không cần đúng hay sai, rồi sau 1 thời gian yêu điên cuồng bất chấp thì anh sẽ lại có thêm 1 Tiểu Phong Tình ra đời. Rồi tiểu Phong Tình sẽ lại đi tìm 1 nửa của nó. Rồi không bao lâu lại có thêm tiểu của tiểu Phong Tình. Linh Nhi.. Anh đang nói chuyện với em cái chủ đề lãng mạn kia cơ mà. Em là không hiểu, hay là cố ý không hiểu ý anh đó “. Phong Tình cười chọc ghẹo cô nói.
_” Hahaha.. Phong Tình nè. Gia đình nhà anh bình thường thật. Anh hôm nay nói vài cái chủ đề em nghe không hiểu gì hết ấy. Anh đang yêu có phải hay không “. Triệu Mẫn nén lại con tim đang nhói đau và đập như điên hỏi.
_” Ừm.. anh để ý 1 người con gái, nhưng mà người ta lại giả vờ không biết. Linh Nhi .. em nói anh phải làm sao đây “. Phong Tình cười chọc ghẹo cô nói.
_” Hahaha… Thì khó qua anh cho qua luôn đi, chứ em biết phải làm sao giờ. Xin lỗi cái này em không giúp được anh rồi “. Triệu Mẫn cười nói. Ánh mắt của cô thoáng qua 1 chút buồn, nhưng lại được giọng cười lớn khéo léo che dấu đi nên cũng không ai đoán được cô đang nghĩ cái gì.
Mừng sinh nhật 27 tuổi của Au IT’S_ME_2210: chúc cho cả nhà đọc truyện vui vẻ. Mọi chuyện may mắn đều đến với tất cả mọi người
OXFORD, Mississippi. America.
6: 40′ PM. Ngày 22/10/1990 -> 22_10_2017