THẾ GIỚI XUYÊN QUA - Chương 13: 13 Thai Xuyên Thập Niên 60 13
- Trang chủ
- Truyện tranh
- THẾ GIỚI XUYÊN QUA
- Chương 13: 13 Thai Xuyên Thập Niên 60 13
Editor: poo_chan
Ngày 29 tháng tư, Phương Lập Tân và Từ Đình Đình cùng đi đến xã chứng uỷ viên cách mạng trong huyện, thủ tục kết hôn cực kỳ đơn giản, không cần đưa tiền, cũng không cần kiểm tra sức khoẻ, chỉ cần hai bên mang theo tờ khai chưa lập gia đình liền làm xong thư giới thiệu.
Giấy kết hôn chia làm hai bản, họ liền ở bên nhau, nghĩa là mỗi bên một bản, nội dung mỗi bản đều giống nhau.
Giấy bốn phía đều màu xanh lục nhẹ, ở giữa in dấu ấn màu đỏ.
Đầu giấy bên trái là chỗ giáp lai viết X kết hôn với XXX.
Đầu tờ giấy kết hôn, mặt trên xuất hiện ba chữ “Giấy kết hôn” rất to, tên thành viên được tạo thành từ nửa bông lúa mạch và nửa bánh răng cưa, bên trong vây quanh một cái sao năm cánh, hai bên là ba đồ án đỏ thẫm.
Hai bên trái phải là năm chú tiểu hồng kỳ cắm mặt dựng cây cột đồ án, mặt phải viết “Lực lượng trung tâm sự nghiệp lãnh đạo chúng ta là Trung Quốc”, mặt trái viết “Tư tưởng lý luận cơ sở chỉ đạo chúng ta là chủ nghĩa Mác Lê-nin”.
Lại một vòng nữa dẫn đường tới chân trời mặt trời mới mọc, rọi ánh sáng xuống máy kéo đang canh tác trên đồng ruộng, bên trái là xe lửa trên bờ đê chứa đập nước, bên phải nữa là nhà xưởng mạo yên, phía dưới là cây lúa mạch và lụa hoà thành đường viền hoa đồ án.
Cuối văn bản là bốn chữ rỗng tuếch “đoàn kết hữu ái”.
Truyện Mạt Thế
Nội dung giấy kết hôn gồm họ tên hai bên nam nữ, số tuổi khi đăng ký, viết “Tự nguyện kết hôn, thẩm tra phù hợp với luật quy định hôn nhân và kết hôn nước cộng hoà Trung Hoa, chia làm hai bản chứng thực.” Quan trọng là con dấu “Uỷ ban cách mạng huyện X.”
Nhờ giấy kết hôn, hai người còn được nhận phiếu mua hàng hoá dành cho vợ chồng mới cưới, họ đã mua nhiều đường, thực phẩm linh tinh rồi nên ở sát đáy giấy kết hôn hai bên đều có dấu đỏ “Đã dùng phiếu hoá khoán”.
Nhận xong xuôi giấy kết hôn, hai người đi chụp ảnh, ảnh kết hôn với ảnh bình thường giống nhau, lúc ấy cả nước có chuyện gì cần quán chụp ảnh đều không có khoản ảnh cưới, chuyện này thuộc về bốn tập tục cũ, đều bị vận động văn hoá đánh đổ.
Từ Đình Đình tết tóc hai bên, mặc áo sơ mi trắng mới, Phương Lập Tân mặc cũng là áo sơ mi trắng mới.
Áo trắng quần đen, rất có tinh thần.
Hai người đeo huy hiệu Mao chủ tịch chụp ảnh, quán trong huyện không có chụp ảnh màu, cho nên hai bọn họ chỉ có thể chụp đen trắng.
Phòng mới bày biện trang hoàng thật sự rất công phu, Phương Tam Sơn dỡ toàn bộ tấm ngăn giữa các gian xuống, đem toàn bộ không gian phân thành hai nửa, ba gian nhỏ chốc chốc biến thành hai gian to.
Ba cái giường khoan 90 centimet, phá đi trang hoàng lại biến thành hai cái giường 1 mét ba lăm.
Nguyên bản ba gian nhỏ không có dụng cụ gì, bởi vì mỗi gian quá nhỏ, cái gì đều không bỏ vào được.
Hiện tại diện tích lớn hơn một chút, Phương Tam Sơn đem toàn bộ đồ đào được ở xưởng phế phẩm cải biến, mỗi gian đều làm thêm cái tủ nhỏ, một cái bàn, hai cái ghế.
Trong đó một gian làm phòng mới cho Phương Lập Tân, trên cửa dán chữ “Hỉ” siêu to, một gian khác cho hai chị em Phương Lập Bình ở chung, Phương Lập Nghiệp còn nhỏ, trước tiên cứ ở cùng vợ chồng bọn họ đã.
Hôn lễ được làm ở xưởng dệt bông, thứ nhất là bởi vì trong nhà quá nhỏ, trang trí không được, thứ hai là bởi vì hai vợ chồng đều làm ở xưởng dệt bông, bọn họ được phát triển mối quan hệ trước sự chứng kiến của cách mạng hữu nghị nhân viên tạp vụ là lựa chọn tốt nhất.
Bọn họ kê mấy bàn dài ngày thường ăn cơm cạnh nhau, trên bàn trải vải đỏ mượn trong xưởng.
Căn bản không cần mời riêng ai, cứ hét to một tiếng, ai mà không bận công tác đều tới chung vui.
Vài trăm người, náo nhiệt cực kỳ.
Hai người ăn mặc quần áo lao động mới, trên ngực ghim huy hiệu Mao chủ tịch, có thể xem là đặc sắc của thời đại này.
Người chứng hôn là chủ nhiệm công hội xưởng dệt bông, hơn 50 tuổi rồi, người Bắc Kinh, nói chuyện giọng Bắc Kinh mười phần.
Hôn lễ bắt đầu, đầu tiên là người chứng hôn nói chuyện, sau một hồi trích lời Mao chủ tịch, để hai người trẻ nói cách mạng hữu nghị của mình là thế nào sinh ra, tiếp theo chọn hai người ca hát, chính là hát vài câu như “biển rộng dựa tài công”, “đoàn kết chính là lực lượng”m “lưu dương hà”, còn có người sợ bọn họ khát nước chuyên môn đổ hai chén nước cho bọn họ.
Mọi người giữ quy củ ngồi ổn định bên dưới, giống như mở họp vậy, căn bản không có ai “nháo”, đều là thay phiên nói những lời thấm thía.
Trừ chúc mừng, còn dặn dò bọn họ, trung thành với đảng cộng sản, toàn tâm toàn ý vì nhân dân phục vụ.
Sau đó, cô dâu chú rể phát kẹo mừng bánh quy cho mọi người, hôn lễ liền kết thúc, bởi vì đồ vật này đó số lượng đều có hạn, người nhiều người ít, người cướp được nhiều cao hứng, nghĩ có thể dính chút không khí tươi vui, người không cướp được cũng không oán hận, mọi người đều có thể hiểu cho nhau được.
Bạn bè thân thích không có tặng lễ tiền, lúc này không được phép tặng lễ tiền, người có quan hệ thân cận cùng góp tiền, mua lễ vật tặng hai vợ chồng son là tốt rồi.
Có người tặng sách trích lời Mao chủ tịch, có người tặng tượng thạch cao Mao chủ tịch, còn có người tặng chậu rửa mặt, nồi nhôm, áo gối, gương…!Hoa hoè loè loẹt cái gì cũng có.
Cuối cùng lúc ra về, mọi người đều chủ động giúp đỡ, bàn ghế ai thì về chỗ người nấy, vải đỏ, cái ly cái chén gì đều cầm đi trả bộ phận hậu cần nhà máy, một nhà bảy người về đến nhà mới 8 giờ chiều.
Hứa Xảo Mai và Phương Tam Sơn chỉnh hết đồ vật xong, mang vợ chồng son đi phát kẹo mừng cho hàng xóm, đều là lão đồng nghiệp lão hàng xóm đã nhiều năm, cháu trai kết hôn khẳng định muốn tỏ vẻ tỏ vẻ.
Bị mọi người thay phiên trêu ghẹo, về đến nhà đã 9 giờ chiều, từng người tắm rửa rồi đi ngủ.
Ngày hôm sau, ai đi làm đều đi làm, chỉ còn Hứa Xảo Mai và Phương Lập Nghiệp ở nhà làm hộp diêm.
Phương Lập Tân lái xe đạp mới đưa Tần Đình Đình đến xưởng dệt bông, hai người bọn họ chưa xin nghỉ kết hôn.
Dưới mấy tình huống bình thường, công nhân viên chức trong xưởng kết hôn đều có ba ngày nghỉ kết hôn, nhưng hai người đều cảm thấy không cần thiết, cho rằng về sau mỗi ngày đều ở cùng một chỗ, mỗi ngày cùng nhau đi làm, cùng nhau tan tầm, dù sao thời gian ở bên nhau rất nhiều, không bằng cứ công tác thật tốt, tích góp nhiều tiền, thêm nữa về sau có con cái, tiêu dùng liền nhiều hơn.
Thật ra chuyện này, có rất nhiều người cùng suy nghĩ với bọn họ, thời gian nghỉ kết hôn gì đó, không quan trọng đến vậy.
Cho nên Phương Tam Sơn và Hứa Xảo Mai cái gì cũng không nói, lẳng lặng dõi theo bọn họ..