THẾ GIỚI HIỆN THỰC - Chương 44
Từ sau lần nói chuyện với Tony, Dumbledore gọi giáo sư McGonagall dùng hình dạng Animagus của mình đi theo Tiny lúc bà không có khóa, giám thị nhất cử nhất động của cậu ta rồi báo về cho Dumbledore. Dumbledore tiếp tục hỏi thăm quy luật nghỉ ngơi của Tony ở Ravenclaw mất tháng trước, cũng biết Tony sau khi hóa giải pháp thuật hắc ám trên vòng nguyệt quế Ravenclaw mới trở nên không bình thường.
Tony luôn thích kết bạn trở thành một người luôn tự nhốt mình trong phòng, không biết đang mân mê cái gì, trước bạn học cũng chỉ biết cậu ta có một thí nghiệm cần tự tiến hành, không quấy rầy cậu ta, cho nên cũng không rõ cụ thể gần đây cậu ta làm gì.
Dumbledore cũng đồng thời biết, trước khi gia nhập nhóm nghiên cứu của Flitwick, Tony vừa chia tay với cô bạn gái Hufflepuff của cậu ta, cũng không để ý mọi người an ủi, bỏ qua chuyên này.
Giáo sư McGonagall cũng báo cáo hết mọi việc cho Dumbledore, Dumbledore lại càng cảm thấy người có hiềm nghi nhất chính là Tony Taylor này. Trong trí nhớ của giáo sư McGonagall, Tony luôn lầm bầm điều gì đó, cảm giác như là bị người ếm bùa Imperio vậy, rốt cuộc ông cũng cảm thấy cảm giác quen thuộc trên người học sinh Ravenclaw này.
Từ những tiểu tiết đó, Dumbledore phát hiện ra sơ hở của Tony, theo lý thuyết, một học sinh đến từ Muggle như Tony sẽ không biết những quy củ và lễ nghi của quý tộc giới pháp thuật, nhưng ngày đó, khi vào phòng của ông, cậu ta lại trở nên câu nệ, lúc đó ông cho rằng, cậu ta khẩn trương vì gặp giáo sư cấp cao trong trường, cũng không chú ý thêm. Nhưng hiện tại, Tony xem ra đã cố ý lảnh tránh thói quen mà làm vậy, nhưng lúc cuối cùng, tư thế nhấc cốc lên đã bán đứng cậu ta.
Đó là tư thế cầm cốc chỉ có quý tộc giới pháp thuật mới có thể cầm, một phù thủy nhỏ đến từ Muggle, như bình thường, nếu không bị phân vào Slytherin thì cũng không thể đi học quy củ, hơn nữa cảm giác quen thuộc mơ hồ khi Tony lẩm bẩm, Dumbledore cảm thấy ông đã tìm ra một điểm đột phá, một điểm đột phá rất có lợi cho ông.
Từ sau khi giáo sư McGonagall đi theo Tony, không xảy ra chuyện học sinh mất tích, điều này càng làm Dumbledore chắc chắn Tony là người đứng sau, nhưng Dumbledore bất hạnh không tìm ra được chứng cứ chứng minh suy đoán của mình, đành phải tự mình nhìn Tony. Không phải là ông không tin tưởng giáo sư McGonagall, nhưng ông nghĩ giáo sư McGonagall vẫn là một người trẻ tuổi không đủ kinh nghiệm, có thể bỏ qua chút chi tiết nào đó.
Bước ngoặt tiếp theo xuất hiện trước mặt Dumbledore, một lần, đoạn độc thoại của Tony làm Dumbledore chú ý.
“Tom, ngươi nói xem vì sao thí nghiệm của ta luôn không thành công?”
“Có thể là vì ma lực của ngươi chưa ổn định.”
“Chưa ổn định? Theo lý thì ma lực của ta đã ổn định rồi mới đúng.”
“Đừng quên còn có ta ở đây, nên ma lực của ngươi đang trong trạng thái nghỉ ngơi.”
“Là vậy sao? Lại nói, ta rất lo lắng, vì sao gần đây ta lại mệt như vậy, có rất nhiều lúc ta thấy ta không nhớ là sao?”
“……”
Sau đó, không biết bên kia nói gì, Tony không truy vấn nữa. Chỉ bằng việc này, Dumbledore lại có thể gọi Tony lên văn phòng uống trà, vì vậy, tờ giấy viết khẩu lệnh mở cửa văn phòng Dumbledore lại xuất hiện trên tay Tony.
“Con gián đôi!”
“Tony, theo lời giáo sư Flitwick, gần đây trò đang làm một thí nghiệm đúng không?”
“Đúng vậy, giáo sư Dumbledore, có vấn đề gì sao?”
“Oh, giáo sư Flitwick và các bạn tốt của trò nói gần đây sức khỏe trò không tốt, tinh thần cũng kém, nên ta muốn nhờ bà Pomfrey kiểm tra một chút, không biết trò có đồng ý không?”
“…… Được rồi, gần đây em thực sự dễ mệt.” Tony vốn muốn phản đối, nhưng nghĩ đến tình huống gần đây của mình, vẫn quyết định kiểm tra trước rồi nói tiếp.
“Fawkes, đi mời bà Pomfrey đến phòng làm việc của ta.” Dumbledore quay đầu nói cho con phượng hoàng nhà ông đi gọi bà Pomfrey.
“Albus, ông cần dạy con phượng hoàng của ông biết vài quy củ, quấy rầy phòng làm việc của một nữ sĩ là hành vi rất ác liệt.”
“Thật có lỗi, Poppy, tình huống của học sinh này có chút tệ, không thể không quấy rầy bà.” Dumbledore thấy bà Pomfrey đang căm giận, nhanh chóng dời mục tiêu.
“Trò đang ngồi chỗ kia?” Bà Pomfrey chỉ Tony đang ngồi ghế tựa.
“Đúng vậy.”
Tony lập tức bị bà Pomfrey ném một loạt bùa kiểm tra qua, cơ hội nói chuyện cũng không có, sau đó lại nhìn thấy khuôn mặt ngày càng khó coi của bà, tâm tình cậu cũng ngày càng bất an.
“Poppy, sao rồi?” Dumbledore biết rõ vẫn cố hỏi bà Pomfrey.
Bà lắc đầu, “Không tốt lắm, phải nói, rất tệ.” Sau đó, bà nhìn qua Tony: “Trò đã làm gì mà thân thể trò lại thành như vậy? Toàn bộ hệ thống suy kiệt, sức sống bị ăn mòn 80%, giờ trò còn có thể đi lại đúng là một kỳ tích.”
Sắc mặt Tony tái nhợt, đôi môi không ngừng khép mở, đến tận khi ra khỏi phòng của Dumbledore cũng không nói gì với ông.
Chờ cậu đi rồi, Dumbledore mới nói với bà Pomfrey: “Poppy, ta nghi ngờ có linh hồn bám vào Tony, hấp thụ sức sống của trò ấy, mới khiến trò ấy suy yếu như vậy, thậm chí, sự kiện mất tích gần đây cũng do linh hồn đó làm ra.”
“Cái gì? Ý của ông là đứa nhỏ này bị một linh hồn bám vào làm những chuyện ác liệt đó?”
“Đúng vậy, Poppy, gần đây phòng y tế có xảy ra tình huống gì bất thường không?”
“Không có, chỉ là gần đây đám nhỏ Ravenclaw hay đến hơn, không đúng, Albus, bọn nhỏ đề đến vì sức sống suy giảm!”
“Poppy, tôi cần bà hỗ trợ!”
“Albus!”
“Tôi cần bà trấn an linh hồn khác trong cơ thể trò ấy, tốt nhất là khiến linh hồn đó ngủ say.”
“Ta đã biết, Albus, sau khi thành công ta sẽ gọi ông, nếu không còn chuyện gì, ta muốn về phòng y tế.”
Lúc bà Pomfrey về phòng y tế, Tony đã ở đó chờ bà làm bước kiểm tra và trị liệu tiếp theo. Bà Pomfrey cố ý dùng ma pháp linh hồn kiểm tra cơ thể Tony, quả nhiên phát hiện hai linh hồn cùng tồn tại. Vì vậy, bà dùng dược trấn linh mà Dumbledore yêu cầu pha chế trấn an linh hồn kia, sau đó gọi cho Dumbledore.
“Ta nghĩ trò cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng ta có thể nói cho trò biết, những vụ mất tích gần đây trong học viện của trò đều do linh hồn khác trong cơ thể trò tạo thành.”
“Linh hồn? Giáo sư Dumbledore, thầy đang nói gì vậy?” Tony mờ mịt.
“Trò không biết? Trong cơ thể trò có hai linh hồn, một là trò, một là ai?”
“Giáo sư, thầy nói Tom?”
“Tom?”
“Đúng vậy, cậu ta là gia tinh của Ravenclaw.” Khi Tony nói gia tinh Ravenclaw, trong văn phòng Dumbledore vang lên tiếng hít thở đè nén, nhưng lập tức biến mất.
“Gia tinh của Ravenclaw? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Chuyện là như vậy, ngày giáo sư Flitwick nghênh đón vòng nguyệt quế Ravenclaw trở về đã tổ chức một nhóm các học sinh năm trên đến nghiên cứu giải trừ ma pháp trên vòng nguyệt quế, ngày giải trừ ma pháp, em nhớ đến truyền thuyết của Ravenclaw, muốn thử xem truyền thuyết có phải sự thật hay không, nên đã đội nó lên, sau đó thực sự có người xuất hiện. Hắn nói hắn là gia tinh trên vòng nguyệt quế Ravenclaw, từ trước tới nay hắn đều mang lại trí tuệ cho người đội vòng nguyệt quế, nhưng hắn không thích như vậy, muốn rời khỏi vòng nguyệt quế, hỏi em có thể giúp hắn không, em nói được, vì thế hắn dạy em phương pháp, em giấu hắn trong người, hắn không cho em nói cho người khác, kể cả giáo sư Flitwick.”
“Trò dễ dàng tin tưởng hắn là gia tinh trên vòng nguyệt quế như vậy?”
“Không phải, em hỏi hắn những nan đề học thuật, hắn đều trả lời được từng cái một, em mới tin.”
“Phương pháp dời đi là gì?”
“Rất đơn giản, chỉ cần em nhỏ máu lên vòng nguyệt quế là được.”
“Máu của trò?”
“Đúng vậy, giáo sư.”
“Tony, ta thật tiếc khi phải nói cho trò, trong cơ thể trò không phải là gia tinh Ravenclaw mà là một linh hồn không rõ.”
“Cái gì! Không phải ! ?”
“Không phải, theo như viện trưởng Ravenclaw tiền nhiệm ghi chép lại, vòng nguyệt quế Ravenclaw có thể cho người ta trí tuệ vì trên đó có ma pháp của Rowena Ravenclaw.”
Nghe Dumbledore nói vậy, sắc mặt Tony trở nên tái nhợt, thậm chí là trong suốt, sau đó Dumbledore để cậu về phòng y tế, cũng nói cho cậu hiện tại hiệu trưởng Dippet và toàn thể giáo sư Hogwarts đều nghĩ cách giải quyết vấn đề của cậu. Vài ngày sau đó, Tony luôn ở trong phòng y tế, uống dược mà bà Pomfrey đặc chế.
“Albus!” chờ Tony rời khỏi phòng, giáo sư Flitwick giải trừ bùa ẩn thân, lo lắng nói, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Dumbledore kể hết lại mọi chuyện cho giáo sư Flitwick, “Albus, hiện tại ông định làm gì?”
“Tìm giáo sư Slughorn điều chế dược chia lìa linh hồn rồi nói sau.”
“Phải mất mấy tháng!”
“Giờ cũng chỉ có cách này…”