THẦM YÊU EM ĐÃ LÂU - Chương 45
– Haha được rồi gọi cho Hắc Long triển khai kế hoạch đi.
Minh Thư vừa nói xong thì Hữu Vàng lập tức lấy máy gọi cho số điện thoại quen thuộc, giọng nói vang lên mang theo chút ý khinh bỉ:
– Triển khai. Cô ta mắc bẫy rồi.- Hữu Vàng nói xong thì chậm rãi bước đi lại bữa tiệc, dáng đi không thể nào kiêu hãnh hơn.
Anh ta vừa nói chuyện điện thoại với Hắc Long xong thì ở bên ngoài một trận ồn ào.
Hắc Long đang cùng một binh đoàn vệ sĩ canh gác bỗng chạy khắp,bao phủ hết cả biệt thự họ Lê,có những hàng rào được dựng lên chặt chẽ trong rất giống một buổi party lớn dành cho các quý tộc.
Các lính gác có ở khắp biệt thự canh gác nghiêm ngặc làm cho Lê Gia Hân không có cách nào để quay trở vào làm loạn được.
– So với Hắc Bang chủ và Phu nhân cô còn non lắm Hân tiểu thư. – Hữu Vàng cười phá lên, quả thật cô ta tưởng Hắc Bang chủ là người dễ chơi xỏ sao?
Haha, cô ta không biết Hắc Bang chủ đây được mệnh danh là kẻ mưu mô, không dễ đụng vào đâu, đến cả các lão đại năm xưa bây giờ nghe danh Minh Thư một tiếng cũng phải kính nể.
Cô ấy từ nhỏ đã tiếp xúc với rất nhiều loại người rồi.
Loại người như cô ta thì cũng chỉ là một hạt cát nhỏ bé trong sa mạc thôi.
Định chơi khâm Nhà Lê à?
Với mấy cái âm mưu bé tí như thế thì đừng có hòng đụng vào được một cọng tóc của phu nhân nhà hắn.
Hữu Vàng sải bước trên thảm đỏ, ưu nhã tiến vào bàn ngồi xuống, gương mặt ngước hơi thả lỏng ra, nhìn lên sân khấu.
– Hôm nay tôi rất vui khi mọi người đến đây chung vui dự tiệc với gia đình họ Lê chúng tôi….
Minh Thư cùng Như Ý đứng trên sân khấu khoác tay nhau phát biểu lời nói của mình.
Khi hai người nói xong, một tràn pháo tay vang lên,có không ít người hò reo chúc phúc.
____________
Minh Thư vì có gắn điệp viên vào chỗ của Lê Gia Hân nên đã sớm biết mọi kế hoạch của cô ta và đã cho chuẩn bị kĩ càng, chờ cho cá dính câu là được.
_Bên phía Lê Gia Hân_
– Haha, mày xem ả Như Ý rốt cuộc cũng bị tao bắt, Lê gia không sớm thì muộn thì cũng vào tay tao mà thôi. – Gia Hân cười khinh bỉ, nhanh tay tháo tấm vải che đầu người bị trói lên.
Một giây sau,khuôn mặt hiện lên làm cho Gia Hân hốt hoảng,nhảy dựng lên, nói năng không được bình thường.
– Chị..chị Sở Hạ…sao chị lại…- Gia Hân không tin vào mắt mình người ngồi trước mặt mình, bị chính tay mình bắt cóc lại là một nhân vật đáng sợ trong giới giang hồ – Trầm Sở Hạ.
Trầm Sở Hạ – Đại tỷ trong Hắc Bang dưới trướng của Hắc Bang chủ,cô là một trong những nhân vật nguy hiểm trong giới giang hồ, được gọi với cái tên là Hạ Sát Thủ. Cô là một người vô cùng tàn nhẫn, gϊếŧ chết biết bao người vì tội không thành thật và rất hay dùng những biện pháp tra tấn mà ngay cả mọi người cũng ngờ tới.
Trầm Sở Hạ có thể được xem là một trong những người mà cảnh sát cũng phải kính trọng, bởi cô ta đây không chỉ gϊếŧ chết mà còn hay bắt được những tên tội phạm. Và việc cô gϊếŧ người đó chỉ là cô được cho phép mới gϊếŧ những người nghiện ma túy, có liên quan đến vụ ám sát,… Và cô rất hay lập được công lớn nên ai cũng không dám đụng tới vị cao nhân này.
Trầm Sở Hạ sau khi thoát khỏi được cái trùm đầu vướng víu ấy thì gương mặt có chút nới lỏng, nhàn nhã cử động một dây thừng quấn chặt tay cô chưa tròn 1 giây đã nằm xuống sàn nhà.
Trầm Sở Hạ từ từ theo thói quen của một đại tỷ mà rút điếu thuốc lá trong túi ra chậm rãi châm thuốc, hít một hơi nhả ra một làm khói trắng tinh khôi, làm khói tưởng chừng có thể tiêu diệt mọi thứ xung quanh nó, bao trùm lên tất cả.
Cô ngồi đó ngước mắt nhìn Gia Hân mà không nói gì làm cho Gia Hân một trân ớn lạnh sống.
Sở Hạ:…..
Gia Hân:….
– Tôi bảo em bao nhiêu lần rồi? Sao vẫn ngu ngốc mà chui đầu vào Lê Gia thế? Coi lời nói tôi như rác rưởi à? – Trầm Sở Hạ hết nói nổi cô em họ này.
Cô trước đây đã từng chứng kiến cảnh Gia Hân nhiều lần bị gia đình đem ra trị tội do đụng vào Minh Thư.
Con bé cứ thích chọc phá Thư tổng,mà không ngờ đợt này Thư tổng trực tiếp giao con bé cho cô quả thật cũng đủ biết chuyện nghiêm trọng cỡ nào.
– Em lấy đâu ra cái gan mà định bắt cóc Ý tiểu thư thế? Thanh niên không sợ chết à?
– Em có biết việc đấy nghiêm trọng cỡ nào không? Lỡ Ý tiểu thư có chuyện gì thì chị không bảo toàn được tính mạng cũng như cả dòng họ nhà em đâu.
– Nếu mà lần sau còn như thế thì đừng nhìn mặt tôi.
Trầm Sở Hạ nói vài câu quở trách, trực tiếp đem Gia Hân ra dạy dỗ.
Nói xong thì cô không nhanh không chậm đứng dậy đi về phía cửa.
– Chị Hạ Hạ, em biết lỗi rồi, do em quá si mê Thư tổng nên….nên em mới làm như vậy…emm..em xin lỗi – Gia Hân cúi mặt trầm ngâm,khàn giọng nói, trong câu nói mang theo ý hối lỗi.
– Em không quan tâm đến Xuân Đình à? Con bé về rồi đấy,đi thôi Thư tổng đang đợi chúng ta. – Xuân Đình là bạn gái của Gia Hân. Xuân Đình vì bận đi công tác xa một tháng bây giờ mới về,còn Gia Hân thì đã về sớm nên mới quậy phá đến vậy. Trầm Sở Hạ coi như giải quyết xong chuyện Thư tổng giao nên thở phào nhẹ nhõm.
Cô đây là thiên tài nha, yêu cô đi,yêu cô đi.
Gia Hân nghe cái tên Xuân Đình đó thì trực tiếp đứng hình nhiều giây, sao đây, cô nhiều lần chọc giận vị Thư tổng, đã hứa với Xuân Đình là sẽ không quậy phá nữa nhưng bây giờ thì… Thôi rồi lần này xác định nằm trên giường hưởng thụ chuyến du lịch dài dài.
Trầm Sở Hạ nhìn cử chỉ của Gia Hân đứng hình mà thấy buồn cười, cả nhà này ai mà không biết nó sợ lão đại bản nhà nó đâu chứ, đợt này chị mầy không cứu đâu nhé, tự làm tự chịu đi.
Cô lắc đầu thở dài quay lại kéo tay Gia Hân đến bữa tiệc dự lễ cưới của hai vị lão đại kia.
_________
– Đại tỷ, thuận buồm xuôi gió chứ? – Hữu Vàng bở nụ cười mê hoặc những rất tiếc cái con người mang danh đại tỷ kia bây giờ ngồi ăn kẹo,hoàn toàn không mở mắt nhìn anh ta.
– Vẫn ổn, nhìn bên kia. – Sở Hạ không nhanh không chậm từ từ chỉ ngón tay về phía quầy bartender.
Hữu Vàng nhìn theo cử chỉ ngón tay, phía quầy bartender có một người nam nhân ánh mắt thâm độc,sắc bén nhìn về phía hai người sau đó gương mặt biến sắc quay phắt lên.
Hữu Vàng hơi nhướng mày, bờ môi khẽ cong lên, coi bộ lần này phải dỗ nữa rồi.
Hôm nay anh mặc một bộ vest đen, áo sơ mi trắng cùng một chiếc cà vạt đỏ trong rất giống một quý ông lịch lãm, trên người toát lên vẻ quý tộc, quyền quý trong rất uy lực.
Hữu Vàng nhàng nhã đi đến quầy bartender, anh ngồi xuống kế bên một người đàn ông mặc trên người một bộ vest đen sọc trắng cùng với chiếc áo thun hiệu Gucci, gương mặt điển trai cùng với mái tóc hơi phồng lên trong rất soái.
– Bảo bối, hôm nay em rất đẹp – Hữu Vàng thấy được gương mặt có chút em bé kia thì cười khẽ, nhận lấy ly rượu vang uống một cách nhã nhặn, lịch sự.