Tạo Hóa Chi Môn - Chương 1518: Ức Mặc thỉnh cầu
– Ninh đại ca…
Thấy Ninh Thành tiến đến, Ức Mặc lập tức đứng lên.
Điền Mộ Uyển cũng đứng lên, nàng bỗng nhiên cảm giác được khoảng cách cùng
Ninh Thành thật xa lạ, thậm chí không biết phải gọi Ninh Thành là gì.
– Chúc mừng Ức Mặc đạo hữu bước vào bước thứ ba, chúng ta ngồi xuống nói
chuyện đi.
Ninh Thành vừa nhìn Diệp Ức Mặc, liền biết nàng đã bước vào bước thứ ba.
– So với Ninh đại ca, tu vi của ta còn kém quá xa.
Diệp Ức Mặc cười nói.
Diệp Mặc đối với Điền Mộ Uyển cũng gật đầu nói:
– Mộ Uyển, cô cũng ngồi đi.
Điền Mộ Uyển thở dài gật đầu, theo đó ngồi xuống. Ninh Thành gọi nàng là Mộ
Uyển, bình tĩnh vô sóng, không có nửa phần ba động.
– Ức Mặc đạo hữu, giữa hai hàng lông mày của cô nương dường như có chút u
sầu, có vẻ là do âm dương không được cân bằng, không biết ta có thể giúp đỡ
một phần chăng?
Ninh Thành giúp hai người rót một chén linh trà sau đó, lúc này mới mang theo
dáng tươi cười hỏi.
Diệp Ức Mặc do dự đã lâu, rồi mới lên tiếng:
– Ninh đại ca, Vọng Sơn xuất hiện ý nghĩa Tạo Hóa Chi Môn đã sắp mở ra. Một
lần kia Đinh thúc nói cho ta biết, nếu mà Tạo Hóa Chi Môn có tranh đoạt cuối
cùng, vậy thì người tranh đoạt rất có thể chính là Ninh đại ca cùng cha ta…
Ninh Thành hỏi:
– Ngươi nói là Đinh Giới đạo hữu sao?
Diệp Ức Mặc gật đầu:
– Đúng vậy, còn có La đại ca cũng là nói như vậy.
Ninh Thành trầm mặc lại, hắn có chút hiểu rõ mục đích của Diệp Ức Mặc tới. Một
lát sau, hắn mới lên tiếng:
– Ức Mặc, nếu là ở trước khi ta đi Tây Phương Vũ Trụ, ta cũng có loại suy
nghĩ này. Trên thực tế, vũ trụ mênh mông vô tận trong hư không, cường giả như
mây, căn bản là vô số kể. Thực lực vượt qua ta và cha cô cũng không phải là
không có, chỉ là bọn hắn rất ít đi ra tranh đoạt, mọi người cũng không biết mà
thôi.
Ninh Thành nói tới chỗ này, cũng nhớ tới Tây Phương Vũ Trụ Phật chủ Khúc Bồ
Thánh Phật, còn có thần bí Tử Tiêu đạo nhân kia. Nếu là hai người này cũng
tham dự vào Tạo Hóa Chi Môn tranh đoạt, vậy hắn cùng Diệp Mặc khả năng cũng
chỉ là một người tranh đoạt trong đó mà thôi, cũng sẽ không có thêm bao nhiêu
ưu thế so với người khác.
Ức Mặc lắc đầu:
– Ninh đại ca, năng lực của ngươi ta đã chứng kiến qua, nếu không phải nhờ
ngươi, ta sớm đã ngã xuống mấy lần. Vũ trụ mênh mông. Ta cảm thấy nếu mà nhất
định phải tìm một người có thể cùng cha ta chống lại, vậy khẳng định là Ninh
đại ca. Coi như là cái vũ trụ này cùng Ninh đại ca nói như nhau, có vô số
cường giả, thế nhưng Ninh đại ca cùng cha ta rất có khả năng quyết đấu cuối
cùng, đánh trận chung kết.
Ninh Thành tuy rằng không cảm thấy hắn và Diệp Mặc là hai người mạnh nhất. Hắn
ngược lại cho rằng Ức Mặc có một câu nói không có nói sai, giữa tranh đoạt Tạo
Hóa Chi Môn, hắn và Diệp Mặc là có khả năng cuối cùng quyết đấu.
– Có lẽ cô nói đúng.
Ninh Thành hít một tiếng nói, Tạo Hóa Chi Môn tranh đoạt nhưng không tồn tại
sự nhượng bộ. Huống chi hắn cũng không có tư cách nhượng bộ Diệp Mặc.
– Ninh đại ca, ta tới nơi này có một cái thỉnh cầu khó có thể mở miệng. Thế
nhưng ta lại không thể không nói.
Ức Mặc giọng nói có chút chần chờ.
Ninh Thành mơ hồ đoán được một phần, trong lòng lại là một tiếng thầm than,
hắn vẫn là nói:
– Ức Mặc đạo hữu, chúng ta coi như là có giao tình trải qua sinh tử với nhau,
nếu là cô có lời gì, không cần khách khí đâu.
– Giả như đại ca có cơ hội chiếm thượng phong, xin hãy thủ hạ lưu tình đối
với cha ta.
Ức Mặc lần thứ hai đứng lên, khom người nói.
Tranh đoạt Tạo Hóa Chi Môn sắp bắt đầu ngay lập tức, dùng thực lực của Thánh
Đạo Tông tông chủ Diệp Mặc. Hắn muốn tại thời khắc mấu chốt thủ hạ lưu tình
đối với Diệp Mặc, cái đó và muốn chết không có bất kỳ khác nhau nào.
Diệp Mặc nhìn Điền Mộ Uyển, hắn rốt cuộc hiểu rõ Điền Mộ Uyển vì sao phải cùng
nhau theo tới nơi này. Hắn và Ức Mặc giữa đó mặc dù có giao tình cộng đồng
trải qua sinh tử, thế nhưng Điền Mộ Uyển cũng là mối tình đầu của hắn. Ức Mặc
đối với Điền Mộ Uyển có thiên đại ân tình, tới nơi này chỉ là cầu một cái thủ
hạ lưu tình có khả năng, hắn vô luận như thế nào cũng sẽ không cự tuyệt.
Điền Mộ Uyển thẳng đến lúc này, mới hiểu được Ức Mặc vì sao phải kéo nàng cùng
đi. Tuy rằng trong lòng nàng có chút không quá thoải mái, nhưng nàng cũng muốn
biết Ninh Thành có thể bởi vì nàng mà đáp ứng yêu cầu của Ức Mặc hay không.
– Tốt, giả như thật sự có tình huống như vậy phát sinh, ta sẽ dựa theo lời cô
nói đi làm.
Ninh Thành hít một hơi thật sâu nói.
Hắn sở dĩ lựa chọn đồng ý. Điền Mộ Uyển cố nhiên là một nguyên nhân, là trọng
yếu hơn còn có một nguyên nhân khác. Đó chính là nếu mà Tạo Hóa Chi Môn vị thứ
nhất hắn tranh đoạt không được, vậy hắn thà rằng người tranh đoạt được là Diệp
Mặc, mà không phải Khúc Bồ Thánh Phật hoặc là Tần Mạc Thiên những người này.
Huống chi, Diệp Mặc đối với hắn cũng có ân, hắn coi như là hắn có cơ hội thông
Diệp Mặc, phỏng chừng cũng khó mà hạ thủ.
Hắn và Ức Mặc cùng xuất hiện không tính là rất nhiều, đối với tính cách Ức Mặc
cũng không tính là hiểu rõ nhiều. Bất quá làm một nữ nhi, lo lắng cho cha của
mình, việc này rất như thường.
– Đa tạ Ninh đại ca. Ức Mặc cáo từ…
Ức Mặc lại cúi người hành lễ sâu đậm đối với Ninh Thành, lúc này mới mang theo
Điền Mộ Uyển chậm rãi cáo từ rời đi.
Trong lòng Điền Mộ Uyển cũng là thở dài, vốn nàng lấy hết dũng khí, muốn cùng
Ninh Thành nói mấy câu. Nhìn thấy Ninh Thành sau đó, dũng khí của nàng vẫn như
cũ biến mất.
…
– Tỷ tỷ, ngươi khẳng định cũng thỉnh cầu tông chủ hạ thủ lưu tình đối với
Tiểu Thành, đúng hay không?
Điền Mộ Uyển đối với Ức Mặc lý giải so với Ninh Thành càng sâu hơn, nàng đang
nghe Ức Mặc thỉnh cầu lời của Ninh Thành sau đó, liền biết Ức Mặc nhất định là
trước hết cầu xin Diệp Mặc tông chủ thủ hạ lưu tình đối với Ninh Thành, lúc
này mới đi cầu Ninh Thành. Nếu không, nàng sẽ không tới nơi này.
Ức Mặc nhìn Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên phồn hoa náo nhiệt quảng trường, thở
dài nói:
– Ta cũng không biết mình làm là đúng hay sai, thế nhưng ta thực sự không hy
vọng giữa bọn họ có sinh tử quyết chiến.
– Ngươi sợ Tiểu Thành không đồng ý, cho nên đem ta kéo tới góp đủ số?
Điền Mộ Uyển tự giễu cười cười.
– Xin lỗi, ta cho là ngươi đã hiểu rõ. Mang ngươi qua đây, đích xác có ý tứ
này, còn có ta muốn cho ngươi cùng Ninh đại ca khôi phục quan hệ như cũ. Chỉ
là ngươi từ đầu đến cuối một câu cũng không có nói, ai za Mộ Uyển, vì sao
ngươi bây giờ gọi Tiểu Thành thật là ngọt như vậy, nhưng đến trước mặt hắn thì
không thể nói chuyện ra đâu nè?
– Có lẽ… Ta tại địa phương khác gọi Tiểu Thành, là muốn tìm kiếm lại ký ức
năm đó sao?. Con người cuối cùng sẽ thay đổi, rất nhiều năm sau, ta khả năng
cũng sẽ không kêu Tiểu Thành nữa, mà gọi là Ninh tông chủ hoặc là Ninh Đạo
Quân. Thật giống như ngươi gọi ba ba ngươi, cũng không đổi giọng gọi cha sao?
Diệp Ức Mặc không có tiếp tục vấn đề này, mà là hỏi:
– Mộ Uyển, ngươi nói ta làm đúng không đúng?
– Ta không biết, giả như thật như vậy, cái vũ trụ này còn có rất nhiều người
thực lực vượt qua hắn và tông chủ, vậy cũng ý nghĩa tranh đoạt cuối cùng cũng
không phải Tiểu Thành hay là tông chủ…
– Hy vọng là vậy…
Ức Mặc lẩm bẩm nói một câu, cũng không biết hi vọng không có cường giả như vậy
xuất hiện, hay là hi vọng Ninh Thành cùng Diệp Mặc không nên xuất hiện tranh
đoạt.
…
Tin tức Vọng Sơn xuất hiện sớm đã truyền khắp toàn bộ vũ trụ, đoạn thời gian
gần nhất, trong mênh mông hư không tràn ngập các loại các dạng phi hành pháp
bảo.
Những thứ này phi hành pháp bảo chỉ có một phương hướng, đó chính là Vọng Sơn.
Một phần cường giả tại Già Lượng Giới, trực tiếp đi tới Vọng Sơn, cường giả
không ở Già Lượng Giới, thông qua Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên đi tới.
Tạo Hóa Chi Môn sắp mở ra, cường giả Hợp Đạo cảnh giới nhất định phải tham
gia, nếu không sẽ mất đi đại đạo cơ hội. Có thể tu luyện tới Hợp Đạo, kẻ nào
không phải là hạng người cơ duyên sung túc, nghị lực kiên cường? Không có ai
sẽ không tiếc buông tha cơ hội tranh đoạt Tạo Hóa Chi Môn, càng sẽ không bỏ
rơi cơ hội bản thân đại đạo.
Số rất ít người không muốn tham gia Tạo Hóa Chi Môn tranh đoạt, trừ phi rời đi
Ngũ Hành vũ trụ tiến vào trong vũ trụ khác. Trên thực tế, đều không hiện thực.
Không phải nói Hợp Đạo Thánh Đế không cách nào tiến vào vũ trụ khác, nhưng đó
cũng là việc cực kỳ gian nan.
Ninh Thành cũng sớm tế xuất Tinh Không Luân, mang theo mọi người rời đi Huyền
Hoàng Thiên Ngoại Thiên, đi tới Vọng Sơn.
– Vọng Sơn chạy ngựa chết cái thành ngữ này, không biết có phải hay không là
vì vậy Vọng Sơn mà có.
Ninh Nhược Lan đứng ở bên người Ninh Thành nhìn Vọng Sơn phía xa thủy chung là
một cái đường viền nói.
Ninh Thành khống chế Tinh Không Luân rời đi Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên sau
đó, chỉ tốn vài ngày, đã đến Già Lượng Sơn. Nhưng mà từ Già Lượng Sơn đi tới
Vọng Sơn, đây đã là liên tục phi hành một tháng, Vọng Sơn vẫn như cũ chỉ có
một đường viền.
Tiêu Tâm Hề cười nói:
– Kỳ thực đi tới Vọng Sơn chỉ là một quá trình mà thôi, nghe nói đỉnh cấp phi
hành pháp bảo, có thể tại trước khi Tạo Hóa Chi Môn mở ra đến Vọng Sơn, bình
thường phi hành pháp bảo đều là hướng Vọng sơn kéo max speed. Trong quá trình
đi tới Vọng Sơn, có thể thông qua cảm ngộ rõ ràng thiên địa đạo vận quy tắc
thăng cấp.
Tiêu Tâm Hề nói không sai, trên thực tế sau khi Tinh Không Luân lướt qua Già
Lượng Sơn, nồng nặc cực kỳ thiên địa quy tắc khí tức khiến cho đông đảo mọi
người bắt đầu bế quan tu luyện. Càng nhiều người hơn đi tới Vọng Sơn, có lẽ là
muốn lợi dụng quá trình này tu luyện cùng cảm ngộ.
– Tiêu đạo hữu, ngươi hẳn là biết Sát Lục Giới sao?? Địa phương ta đã từng đi
qua một lần.
Ninh Thành hỏi, ở chỗ này thực lực của hắn mạnh nhất, thế nhưng đối với Tạo
Hóa Chi Môn mở ra hiểu rõ, hắn cũng sẽ không hiểu nhiều hơn so với Tiêu Tâm
Hề.
Tiêu Tâm Hề gật đầu nói:
– Ta biết, Thần Mộ Cương Sát Lục Giới. Lần đầu tiên Tạo Hóa Chi Môn mở ra,
Vọng Sơn phía trước hết thảy địa phương đều là Sát Lục Giới. Tạo Hóa Chi Môn
đóng sau đó, Thần Mộ Cương Sát Lục Giới ẩn nấp. Chỉ biết là tại bên trong Thần
Mộ Cương, lại cũng không biết cụ thể phương vị. Cho dù là tiến vào Sát Lục
Giới, cũng phải cần có cơ duyên.
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!