TAM DƯƠNG THÁI LAI - Chương 4: 4 Quân Hộ
Editor: thỏ bíu
Dương Hề nhắm mắt lại,áp xuống thống khổ đáy mắt lại lần nữa mở mắt ra, cha chồng xem nàng như khuê nữ nuôi lớn, nàng luôn coi cha chồng như phụ thân thân sinh.
Vân Nhã sợ cực kỳ rất sợ đại nương tử có cái gì sơ xuất, thiếu phu nhân,thiếu phu nhân”
Dương Hề thanh âm tràn đầy đau thương, “Chúng ta đi qua xem đi.
”
Chủ viện đã truyền ra từng trận tiếng khóc, Dương Hề cẩn thận nghe từ xa lạ đến quen thuộc, trong phòng có tiếng khóc của mẹ chồng, còn có tiểu thúc cùng tiểu cô, cuối cùng tiếng khóc hài tử là trưởng tử của nàng Chu Tử Hằng, bên trong duy nhất không có tiếng khóc của tướng công Chu Ngọc.
Hạ nhân chủ viện thấp thỏm lo âu, Dương Hề làm lơ hạ nhân vội vàng đi vào nội thất.
Trong nội thất cha chồng Chu Hoài nằm ở trên giường trên người toàn huyết y, mùi máu tươi dày đặc xông vào mũi, cùng đời trước giống nhau như đúc, quan viên không thể tự sát, cha chồng cố ý chọc giận Hoàng Thượng.
Dương Hề nước mắt chảy xuống gương mặt, nàng vì sao không trở về sớm một chút, nàng không nghĩ lại một lần đối mặt cha chồng ly biệt, thẳng tắp quỳ xuống thanh âm bi thương, “Cha.
”
Chu Hoài đã không còn thời gian nữa, nhìn thấy khuê nữ mà mình đã nuôi lớn trở trưởng tức, cố chịu đựng đau trấn an, “Dọa tới con rồi, đừng sợ cha không có việc gì.
”
Nước mắt làm mờ tầm mắt của nàng, đời trước lừa gạt nàng, lúc này đây càng sẽ không đã lừa gạt nàng, “Cha.
”
Trong giọng nói nồng đậm không cam lòng, nàng không cam lòng a, về sớm tới một ngày cũng tốt!
Chu Ngọc nắm lấy tay thê tử, “Đừng sợ.
”
Dương Hề trái tim đập thình thịch, đối mặt với ánh mắt của tướng công, đồng dạng nàng đôi mắt không cam lòng, nước mắt nàng rơi càng nhiều, chẳng sợ có suy đoán không được chứng thực nàng thấp thỏm như cũ, hiện tại nàng không phải lẻ loi một mình.
Chu Ngọc cầm tay thê tử càng khẩn trương, quay đầu nhìn về phía cha trái tim giống như lăng trì, “Cha, nhi tử cứu không được ngài.
”
đáy mắt Chu Hoài sáng rọi rất nhiều, “Ngươi đã làm rất tốt, cha trốn không thoát.
”
So với tính toán của ông thì tốt hơn nhiều, trước kia cảm thấy nhi tử mới vừa vào con đường làm quan quá non nớt, hôm nay nhi tử biểu hiện rất tốt.
Ông chết cũng có thể yên tâm.
Dương Hề nghe hiểu, Chu Ngọc nhất định làm cái gì đó chỉ là vô pháp cứu mệnh cha.
Chu Ngọc rốt cuộc đau khóc thành tiếng, “Nhi tử vô dụng, nhi tử hận a!”
Hận người tốt không trường thọ, hận tiểu nhân đắc thế, hận hôn quân giữa đường, hận vì sao không trở về sớm một ngày.
Dương Hề cũng khóc thành tiếng, loại không cam lòng này quá tra tấn người.
Chu Hoài sửng sốt, hắn ánh mắt nặng nề nhìn về phía nhi tử, cuối cùng biến thành một tiếng thở dài, “Các ngươi đều đi ra ngoài, ta cùng Ngọc nhi nói nói mấy câu.
”
Dương Hề quỳ không nhúc nhích, nàng đã từng một lần rời đi, lúc này đây nàng muốn lưu lại.
Chu Ngọc cũng không buông ra tay, Chu Hoài thấy ý bảo thê tử mang theo tiểu nhi tử cùng khuê nữ đi ra ngoài.
Phòng ngủ an tĩnh, Chu Hoài mới mở miệng, “Ngươi hồi hương vì ta giữ đạo hiếu, Ngọc nhi nhớ lấy không thể lỗ mãng hành sự.
”
Dương Hề nghe được,trong lòng trầm trọng, cha bị tiểu nhân tính kế, còn muốn đem Chu gia vào ở quân hộ,quân hộ so với bá tánh càng tồn tại đê tiện, quân hộ thập phần thê thảm, nam tử tới rồi tuổi liền phải phục binh dịch, phụ chết nhi thế cưới vợ khó không nói, quân hộ không được sửa đổi hộ tịch, trừ phi Hoàng Thượng cùng Binh Bộ thượng thư sửa đổi.
Bình thường bá tánh như thế nào thấy được Hoàng Thượng cùng Binh Bộ thượng thư.
Đây là tước bỏ toàn bộ Chu gia chưa hết giận, muốn nhiều thế hệ Chu gia chịu tra tấn.
Dương Hề nắm chặt tay, tiểu nhân mưu đồ giết cha chồng, Chu gia phải vào quân hộ rồi cũng không buông tha cho bọn họ.
Chu Hoài giải thích rằng hậu sự của ông không cần tổ chức, cuối cùng nhìn về phía trưởng tức, đối với nhi tử nói: “Chiếu cố tốt tức phụ của con cùng hài tử.
”
Dương Hề nghe di ngôn nước mắt không ngăn được chảy ra, nàng biết cha muốn nghe cái gì, khàn khàn giọng nói, “Cha, chúng ta sẽ sống tốt, Chu gia cũng sẽ tốt.
”
Chu Ngọc nghẹn ngào nói tiếp, “Cha, tiếc nuối trong lòng ngài nhi tử sẽ hoàn thành.
”
Chu hoài cười, “tốt, tốt.
”
sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại!
– ——————-
Editor: 888 từ hiu hiu.