TA LÀM HÒA THƯỢNG Ở TOKYO (NGÃ TẠI ĐÔNG KINH ĐƯƠNG HÒA THƯỢNG) - Chương 40: Lòng thành không thể dùng tiền bạc để đong đếm
- Trang chủ
- Truyện tranh
- TA LÀM HÒA THƯỢNG Ở TOKYO (NGÃ TẠI ĐÔNG KINH ĐƯƠNG HÒA THƯỢNG)
- Chương 40: Lòng thành không thể dùng tiền bạc để đong đếm
Ngôi đền quan trọng bậc nhất Tokyo này được xây dựng giữa khu rừng rộng tới 70 héc-ta ở trung tâm thủ đô.
Con đường dẫn tới đền vô cùng rộng rãi, hai bên là hai hàng cây cổ thụ chọc trời, thỉnh thoảng lại có tiếng chim hót líu lo bên tai.
Đôi khi ta có thể thấy những kiến trúc hiện đại mang nét cổ kính lấp ló gần đó, cùng những đoàn người thăm viếng ra ra vào vào, khiến khu đất rộng lớn lúc nào cũng có vẻ nhộn nhịp.
Lượng du khách tới đền Meiji một năm là bao nhiêu?
Dựa theo số liệu thống kê, từ đầu năm đến nay, đền Meiji đã đón tiếp 3 triệu lượt người!
Không hổ là ngôi đền hàng đầu Tokyo và đứng thứ hai Nhật Bản.
So với đền Meiji, ngôi chùa nhỏ cạnh đó…
Căn bản không thể sánh bằng. Chứ đừng nói đến việc có được thần quan cấp Seikai như Miyoshita Yosuke.
Tất nhiên, năm cấp độ thần quan chỉ là cấp bậc của nhân viên thần chức chứ không thể hiện thực lực của người đó là mạnh hay yếu.
Rốt cuộc linh lực của thần quan đều đến từ quỷ thần họ cung phụng.
Quỷ thần càng mạnh, thực lực thần quan càng mạnh.
Tuy Miyoshita Yosuke chỉ là thần quan cấp Seikai, song lại có sức mạnh hơn hẳn các thần quan ở đền thờ cỡ nhỏ…
Đó cũng là một trong các nguyên do khiến Shiraishi Shū không hiểu năng lực siêu phàm ở Nhật được phân chia như thế nào.
Ngoài ra lão trụ trì cũng không giải thích rõ với Shiraishi Shū.
Rốt cuộc hòa thượng không có phân cấp.
Với họ, tuổi tác tương đương thực lực.
Một năm niệm kinh văn bằng một năm pháp lực.
Vậy nên chỉ có tăng nhân, hòa thượng tuổi cao mới có pháp lực hùng hậu, có thể lưu lại xá lợi hoặc kim thân bất diệt sau khi viên tịch.
Còn sức mạnh thần quan lại bị ảnh hưởng từ nhiều yếu tố khác nhau.
Rất khó để nói rõ.
Rốt cuộc chưa từng có ai thử sắp xếp, tìm hiểu xem có bao nhiêu pháp lực thì được tính là chú tiểu cấp một, bao nhiêu là hòa thượng cấp hai, đại hòa thượng cấp ba, cao tăng tầm thấp cấp bốn, cao tăng tầm trung cấp năm, thánh tăng, thần tăng, La Hán, Bồ Tát, Phật Đà…
Nếu tính cấp độ thành 21 cấp, mỗi cấp lại có 9981 cảnh giới nhỏ…
Từ người thường một đường tu luyện thành Như Lai Phật Tổ… siêu thoát cảnh giới, siêu thoát cõi Niết Bàn…
Ha hả, đời nào có loại chuyện như thế!
Đây không phải tiểu thuyết mạng trên Qidian.
Lúc này, Miyoshita Yosuke chậm rãi lướt qua một đoàn khách thăm quan rồi bước vào trong đền thờ.
Cảnh tượng ban nãy lại hiện ra trong đầu hắn.
Nhận lệnh từ đền, Miyoshita Yosuke liền đi tới hiện trường để trừ tà giúp sở cảnh sát.
Nhưng đến nơi thì hắn mới biết mọi việc đã xong xuôi.
Cảnh sát phụ trách trông coi nói ác linh đã được một hòa thượng tên Shiraishi siêu độ…
Ban ngày ban mặt đã có thể trừ linh?
Chẳng lẽ là “quỷ ban ngày”?
Thật hay giả?
Phải biết rằng, quỷ ban ngày yếu nhất cũng có sức mạnh ngang với thần quan cấp Seikai.
Ngay cả sư phụ hắn cũng phải cực kỳ cẩn trọng khi đối phó nó.
Vậy mà…
Tên hòa thượng kia chỉ tốn mấy chục phút liền giải quyết xong con quỷ ban ngày?
Đùa bố à!
Đối diện với những gì được bày ra trước mắt, cộng thêm những tin đồn mà hắn nghe thấy, nhìn thấy gần đây…
Miyoshita Yosuke buộc phải tin rằng chuyện này có khả năng là thật.
Chú tiểu Shiraishi chỉ cần vài chục phút là có thể làm thịt một con quỷ ban ngày!
Mà tên đó…
Chính là đứa trẻ mồ côi được lão trụ trì ngôi chùa đã chặt đứt hương khói cạnh đền Meiji nhặt về nuôi…
Người thừa kế chùa Linh Minh.
Đúng vậy, sự tồn tại của chùa Linh Minh và tình cảnh hiện nay của nó không hề xa lạ gì với các nhân viên đền Meiji.
Thậm chí họ còn biết một năm nay Shiraishi Shū đã liên tục xuất hiện trong giới Trừ tà Tokyo, nhận thầu những ủy thác đơn giản bằng tiền công giá rẻ.
Song các thần quan và Miko trẻ tuổi đền Meiji không hề cảm thấy thương cảm thay cho chùa Linh Minh chút nào.
Điều đó là lẽ dĩ nhiên.
Người giàu có thể sẵn lòng giúp đỡ bà con nghèo gần đó.
Nhưng nếu bị bà con nghèo xây một ổ chó để sống công khai trên đất nhà mình thì ai mà chịu được.
Đáng tiếc. Thế hệ trước đã cấm bọn họ gây sự với chùa Linh Minh.
Dù không hiểu tại sao, các thần quan, Miko trẻ tuổi vẫn phải tuân theo quy định ấy.
Nhưng giờ Miyoshita Yosuke đang phải đối mặt với một vấn đề mới.
Người bà con nghèo sống đằng sau sân vườn nhà mình…
… bỗng nhiên trở thành tỷ phú!
Cảm xúc của hắn không khỏi suy sụp.
Chỉ cần nghĩ đến việc mình cực khổ tu hành, chăm chỉ cung phụng quỷ thần mà đến giờ vẫn chỉ là thần quan cấp Seikai…
Miyoshita Yosuke thực sự ghen tị!
……
Giờ này khắc này.
Shiraishi Shū, hung thủ khiến tâm trạng thần quan đền Meiji phập phồng không thôi, đã trở về chùa và đang trò chuyện vui vẻ với bạn học nữ của cậu.
Bởi Shiraishi Shū hoàn thành xong công tác trừ linh quá nhanh, còn chưa tới một tiếng, nên cậu vẫn gặp lại nhà Takai.
Vừa thấy cậu, Takai Mariko vui vẻ nói.
“Shiraishi-kun! Tiểu Ngọc Phật đâu? Tớ muốn thỉnh một tiểu Ngọc Phật về!”
“Xin chờ một lát.”
Shiraishi Shū tất nhiên không quên lời mình nói với bạn học Takai.
Rằng nếu cô có tâm thì có thể chờ cuối tuần đến chùa Linh Minh thỉnh một Ngọc Phật về.
Còn 200.000 yên…
Hiển nhiên không phải tiền bán Ngọc Phật rồi!
Đó là do bạn học Takai thành tâm cung phụng để ủng hộ con đường học tập của Shiraishi Shū và giúp đỡ công tác kiến thiết chùa Linh Minh đấy chứ.
Ai dám đem Ngọc Phật đi bán chớ!
Thứ được cầu tới bằng lòng thành đâu thể cân đong đo đếm bằng tiền được?
Thấy Shiraishi Shū mang ra một viên Ngọc Phật mới tinh từ nội đường ra, Takai Mariko ngẩn người rồi nhanh nhẩu nói.
“Shiraishi-kun, tớ không muốn loại Ngọc Phật này mà là cái cậu đang đeo cơ!”
“?” Shiraishi Shū nghiêng đầu thắc mắc. “Hai Ngọc Phật này đều được khai quang giống nhau mà?”
“Khác chứ! Shiraishi-kun có pháp lực cao cường như vậy thì Ngọc Phật được đeo trên người cậu chắc chắn sẽ được pháp lực hun đúc và linh nghiệm hơn rồi!” Takai Mariko khẳng định. “Tớ nguyện ý quyên góp thêm 50.000 yên nữa!”
Tiền bỏ lợn của Takai Mariko chỉ có 200.000 yên.
Nhưng cô chỉ cần nài nỉ cha mình rằng mình cầu Ngọc Phật để trấn an bản thân, hỗ trợ học tập thì chắc chắn ông sẵn lòng bỏ thêm 50.000 yên nữa!
Có khi còn trả hết 200.000 yên còn lại thay cô ấy chứ.
Trí tuệ nữ sinh tuyệt đối không thể coi thường.
“Khụ khụ, vậy thì…”
Takai Mariko làm Shiraishi Shū thực sự cảm động.
Phật Tổ cắt thịt nuôi ưng.
Sao cậu có thể tiếc một hai cái Ngọc Phật mà từ chối một tín đồ thành kính như thế này đây?
Người lập chí cứu nhân tế thế như Shiraishi Shū tất nhiên sẽ đồng ý.
Nhận được Ngọc Phật mà Shiraishi Shū hay đeo, Takai Mariko nhanh chóng đưa cậu 250.000 yên rồi vui vẻ đi mất.
Cho dù nó không có hàm nghĩa đặc thù gì, Ngọc Phật được Shiraishi Shū khai quang vẫn rất có giá trị.
Nếu thường xuyên đeo có thể giúp tâm trạng cô luôn bình lặng, dễ dàng tập trung, tính cách ôn hòa lễ độ hơn, thành tích học tập tăng lên!
Công dụng cực nhiều.
Gia đình Takai hài lòng.
Shiraishi Shū cũng hài lòng.
Ngoại trừ 250.000 yên tiền đổi lấy Ngọc Phật của Takai Mariko…
Hiệu trưởng Takai còn quyên góp thêm 3.000.000 yên để cảm tạ Shiraishi Shū đã giúp đỡ Takai Mayuko.
Ông cũng nói thẳng là muốn giúp đỡ chùa Linh Minh kiến thiết!
Shiraishi Shū vô cùng cảm động.
Gia đình hiệu trưởng Takai quả là người tốt.
Chúc họ cả đời bình an.
Một ngày trôi qua.
Tiền tiết kiệm của Shiraishi Shū nhanh chóng tăng lên.
Tiền tài: 54.180.000 yên!
Một phần cũng không thiếu.
Toàn bộ đút túi!
Bởi vì…
Hòa thượng Nhật Bản không cần nộp thuế mà.