TA LÀM HÒA THƯỢNG Ở TOKYO (NGÃ TẠI ĐÔNG KINH ĐƯƠNG HÒA THƯỢNG) - Chương 38: Kẻ ác không nói nhiều
- Trang chủ
- Truyện tranh
- TA LÀM HÒA THƯỢNG Ở TOKYO (NGÃ TẠI ĐÔNG KINH ĐƯƠNG HÒA THƯỢNG)
- Chương 38: Kẻ ác không nói nhiều
Đây là lần đầu tiên Shiraishi Shū nhìn thấy yêu quái, cho nên cảm thấy vô cùng mới mẻ.
Nhờ “Thiên nhãn thông”, cậu có thể phân rõ sự khác biệt giữa quỷ và yêu…
Cô ta…
Nó là sinh vật sống, có sinh mệnh, thân thể, linh hồn. Song sự tồn tai của nó khá kỳ lạ.
Kết cấu tế bào hoàn toàn bị oán khí, âm khí ăn mòn và thay đổi thành một loại năng lượng trái chiều vô cùng độc đáo.
Sợi tóc cũng được cấu thành từ loại năng lượng này
Shiraishi Shū lúc trước chưa từng thấy qua nó nên không thể khẳng định.
Giờ cẩn thận nghĩ lại, cậu lập tức nhận ra ghi chép tương ứng về loại năng lượng đó.
Yêu khí, yêu lực.
Phương thức đặt tên của người xưa quả nhiên giản dị tự nhiên, lời ít ý nhiều.
Cậu có thể đoán được đại khái lý do khiến Ayumi hóa thành yêu quái.
Khi oán hận, phẫn nộ, ghen ghét… những mặt trái cảm xúc đạt tới cực hạn thì con người có thể trực tiếp hóa yêu!
Truyền thuyết dân gian Nhật Bản có rất nhiều câu chuyện tương tự.
Yêu vương cổ đại có tên Shuten Douji từng là một chú tiểu, vì có vẻ ngoài quá thanh tú khiến người khác ghen ghét, hãm hại, cuối cùng sa vào ác niệm rồi biến thành yêu quái.
Ngoài ra còn có một người vì tình hóa yêu rất giống Ayumi: Kiyohime.
Nàng yêu hòa thượng Anchin, nhưng lại bị hắn lừa dối. Trong quá trình truy đuổi, nàng vì yêu sinh hận, cuối cùng thiêu đốt chính mình để hóa thành yêu quái đầu người thân rắn.
Rất nhiều điển cổ, chuyện xưa đều ghi chép lại tình huống người chuyển hóa thành yêu quái.
Ayumi cũng giống như vậy.
Thật thú vị.
Shiraishi Shū vô cùng tò mò.
Cậu rất muốn biết…
Tại sao con người lại biến thành yêu quái? Quá trình hóa yêu như thế nào? Tế bào và gien sau khi biến thành yêu sẽ thay đổi ra sao? Nó có khác gì so với tế bào con người?
Nếu xem yêu khí ăn mòn là năng lượng trái chiều, đối ứng với năng lượng chính như pháp lực… Vậy thì tại sao năng lượng chính lại không thay đổi hình thái, cấu tạo tế bào của con người?
Yêu quái dùng phương thức gì để bổ sung năng lượng? Hấp thu oán khí hay ăn đồ ăn?
Yêu quái…
Sẽ đi đại tiện sao?
……
Con người có 3.000 sợi phiền não.
Shiraishi Shū có mười vạn câu hỏi vì sao.
Chỉ tiếc, yêu quái là một sinh mệnh.
Thân là hòa thượng, công việc của Shiraishi Shū là hàng yêu trừ ma.
Cậu có thể dùng câu “lấy ác trả ác để cứu thế nhân” (1) khuyên bảo chính mình giữ vững bản tâm.
Nhưng…
Trường hợp bắt sống yêu quái trái phép, đem nó cầm tù và làm thí nghiệm trên cơ thể thì đó lại là ham muốn cá nhân rồi.
Không thể nói “cầm tù phẫu thuật để cứu thế nhân” đúng không?
Làm vậy thì Shiraishi Shū có khác gì yêu quái?
Cuộc sống rất gian khổ.
Vì thế cậu phải luôn nhắc nhở chính mình giữ vững bản tâm, bảo trì hạn cuối để tránh đi vào con đường sa đọa thành yêu như Ayumi, Kiyohime, Shouten….
Có điều…
Cậu rất muốn hỏi, rất muốn nghiên cứu.
Ước gì có ai đó sẵn sàng hy sinh bản thân để cống hiến cho sự phát triển của khoa học và giúp mình thực hành nghiên cứu yêu quái nhỉ…
Shiraishi Shū đè nén dục vọng xuống đáy lòng và thu liễm tâm thần, chờ đợi Ayumi đến gần.
Đối phương là yêu quái có sức mạnh siêu phàm.
Nó không chỉ có tốc độ và lực lượng mà còn có khả năng xuyên qua vách tường, mặt đất giống như quỷ vật được cấu thành từ năng lượng thuần túy.
Với trí tuệ con người, nó sẽ không bị bản năng và oán khí điều khiển như những con quỷ chỉ biết xông lên tự sát và hiếm khi chạy trốn…
Một khi nó phát giác sự chênh lệch giữa thực lực đôi bên thì sẽ nhanh chóng chạy trốn.
Đến lúc đó, nó có thể xuyên tường xuống đất.
Shiraishi Shū chỉ là hòa thượng bình thường. Nếu nó xuyên tường hay chìm xuống mặt đất thì cậu không thể ngăn cản.
Vậy nên Shiraishi Shū không tránh thoát khỏi kén mà đứng nguyên tại chỗ, dùng “thiên nhãn” quan sát hành vi của Ayumi, chờ đợi thời cơ thích hợp để tung ra “Phật Duyên Chưởng”.
Tốc độ của Ayumi rất nhanh. Chỉ cần vài giây, nó đã bò lên mặt đất và đi tới vị trí bãi đỗ xe mà Shiraishi Shū đang ở.
Khi tám chân bám vào tấm lưới, nó lộ ra nửa người trên.
Đó là một con nhện có vẻ ngoài thanh lịch.
Thân hình thon thả dong dỏng cao, mái tóc đen tựa như thác nước. Đáng tiếc là những tròng mắt đang đảo qua đảo lại, cái miệng ngoác tới mang tai, để lộ ra hàm răng trắng ởn trên gương mặt nó đã hoàn toàn phá hủy vẻ đẹp này.
Nó nghiêng người về phía cái kén gần nhất.
“Hì hì, ta thực ra không cần ăn quá nhiều. Nhưng hòa thượng lại muốn cướp Nobuo của ta, cướp con của chúng ta…”
Nó còn chưa nói xong, một âm thanh đã xen ngang.
“Ngươi có thể nghe thấy chúng ta nói chuyện với nhau? Là nhờ mạng nhện sao?”
Trong lúc giọng nói vang lên, Phật quang đã xuyên qua cái kén, xóa sổ những sợi tóc.
Một bàn tay xuất hiện, mang theo ánh sáng ấm áp khiến bãi đỗ xe bừng sáng như ban ngày.
Dưới ánh sáng, những sợi tơ đen kết lại với nhau bắt đầu tan chảy rồi biến mất.
Hai cái kén bung ra, khiến giám đốc Ikeda và cảnh sát Aoki rơi xuống đất.
Họ không kịp cất tiếng kêu đau, đã bị ánh sáng của Đức Phật trước mặt hút lấy tâm thần.
Ánh sáng đi đến đâu, sợi tơ nhện tan rã đến đó. Ngay cả những sợi tóc trong xe cũng dần biến mất, để lộ ra linh hồn của Ikeda Nobuo.
Trong nháy mắt, linh hồn Ikeda Nobuo và trứng trong thân thể gã đều tiêu tán.
Shiraishi Shū bước đến trước Ayumi.
Qua “thiên nhãn” và “mắt thần”, họ có thể thấy thân thể nó bị bao quanh bởi một lượng lớn âm khí, oán khí, yêu khí hệt như một đại yêu truyền thuyết!
Những thứ đó chỉ duy trì được vài giây liền bốc hơi như tuyết gặp mặt trời.
Có thể do thân thể yêu quái không hoàn toàn cấu thành từ năng lượng trái chiều nên Ayumi có thể kiên trì hơn một giây.
Nhưng từng ấy thời gian không đủ để nó phát ra tiếng kêu.
Thân thể nó hóa thành tro tàn, bay theo gió rồi tiêu tán.
Hình ảnh bỗng trở nên thật đẹp đẽ.
Trong khoảnh khắc Ayumi tiêu tán, một hạt châu màu đen rơi xuống đống tro.
Nó tạo ra một tiếng BANG, rồi vỡ vụn.
Tiếng nỉ non vang lên chợt biến mất.
Chỉ sau hai giây tính từ lúc Shiraishi Shū mở miệng, cảnh tượng quỷ dị ở bãi đỗ xe đã hoàn toàn biến mất.
Không ai nói gì.
Shiraishi Shū thì đang tự lầu bầu.
“… Là nhờ yêu lực sao? Rung động trong không khí tạo ra từ âm thanh phát ra khi nói chuyện đã được mạng nhện ẩn chứa yêu lực hấp thu rồi truyền lại vào tai nó thông qua sợi tóc?
Giống như nguyên lý dây điện thoại?”
Nghĩ ra đáp án khiến Shiraishi Shū mỉm cười, chấp tay hành lễ rồi niệm Vãng Sinh Chú cho thí chủ Ayumi và thí chủ Ikeda Nobuo.
Cậu thực lòng hy vọng hai người có thể buông tha hận thù, yêu thương lẫn nhau trước mặt Phật Đà.
Nói không chừng có thể nối lại nhân duyên.
Niệm chú xong, Shiraishi Shū mở mắt ra, ngẩn ngơ nhìn về nơi Ayumi đã bị siêu độ.
“Đại sư Shiraishi, ngài đang nhìn gì vậy?” Cảnh sát Aoki tới gần, tò mò hỏi.
Khi nhìn thấy cảnh Shiraishi Shū trừ linh, anh đã hoàn toàn bị thuyết phục và tin rằng cậu là một đại sư chân chính! Một thánh tăng thực sự!
Quá trình trừ linh hàng yêu vô cùng đơn giản và trực tiếp.
Ánh sáng Phật pháp tựa như đóa hoa nở rộ, gợi nhớ lại những ký ức tốt đẹp nhất, cảm động nhất trong lòng anh.
Cảnh sát Aoki vĩnh viễn không thể quên được hình ảnh thiêng liêng đó.
“Không có gì, có lẽ là một sự trùng hợp.”
Shiraishi mỉm cười và nhìn đi chỗ khác.
Trí nhớ của cậu tốt đến mức gặp qua là không quên được.
Vì vậy cậu nhớ rất rõ khi trừ linh ở trường Kondo, con quỷ nhỏ ban ngày cũng cầm theo mấy hạt châu.
Khi bị tinh lọc liền tiêu tán.
Shiraishi Shū không xem đó là chuyện gì quan trọng.
Nhưng vừa rồi, cũng có một hạt châu rơi ra từ thân thể Ayumi…
Lúc bị phá vỡ, nó đã phát tiếng nỉ non vô nghĩa…
Là trùng hợp sao?
Shiraishi Shū mơ hồ cảm thấy những điều này có một mối liên hệ gì đó.
Đáng tiếc…
Cả quỷ ban ngày và yêu quái Ayumi đều đã tới Tây Phương cực lạc.
Cậu vẫn chưa đủ pháp lực để trực tiếp trò chuyện với Đức Phật và hỏi thăm hai vị thí chủ ấy…
Chuyện này xem ra chỉ có thể tạm thời chôn dấu trong lòng.
Shiraishi Shū quay đầu, liền thấy giám đốc Ikeda cũng đang ngơ ngẩn nhìn nơi Ikeda Nobuo và Ayumi biến mất.
Bất chấp biểu tình bình tĩnh, trên mặt ông đã giàn giụa nước mắt…
“Thí chủ, ngài đang rơi lệ.”
“Tôi khóc?”
Giám đốc Ikeda sờ mặt, chạm vào những giọt nước mắt.
Song tâm tình ông chưa bao giờ bình yên đến vậy.
Không có cừu hận, không có bi thương.
Ông quỳ xuống đất và hành lễ.
“Cảm ơn ngài, đại sư.”
#Chú thích:
1) Nguyên gốc: “sát sinh để hộ sinh”, trích từ chương trình múa rối găng tay nổi tiếng từ Đài Loan – Phích Lịch Bố đại hí, có nghĩa là giết người này để bảo hộ kẻ khác, lấy ác trị ác, dùng bạo lực chế tài bạo lực.