SỦNG PHI CỰ LIÊU (GIỚI GIẢI TRÍ) - Chương 46: Cố Nhân
- Trang chủ
- Truyện tranh
- SỦNG PHI CỰ LIÊU (GIỚI GIẢI TRÍ)
- Chương 46: Cố Nhân
Tôn Liệt có chút vô tội. Nhìn bóng lưng rời đi của Dương Quỳnh, hắn quay đầu nhìn trợ lý của mình, “Anh đây là trêu ai chọc ai?”
Trợ lý buông tay. “Trợ lý Dương có tiếng đối tốt với Thẩm tiểu thư. Chuyện lần trước nếu không có trợ lý Dương, Thẩm tiểu thư cũng khó không bị thương. Cô ấy lo lắng là chuyện đương nhiên. Nhưng Liệt ca, anh thật sự cũng vô tội.”
Tôn Liệt gõ mũ trợ lý, “Em nói nhiều như vậy với anh có lợi ích gì? Hiện tại mũi nhọn bên Thu Hoa đang hướng về anh. Em nói anh nên đền bù thế nào mới tốt?”
“Đền bù cái gì?” Trợ lý không rõ. “Chuyện này đâu liên quan đến anh.”
Tôn Liệt nhìn trợ lý của mình, duỗi tay chỉ hắn, nửa ngày không đáp.
Hôm nay Thẩm Thu Hoa quay xong lập tức về nghỉ ngơi. Nàng muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, ngày mai phải chụp đánh diễn. Dương Quỳnh nhìn nàng ngủ, không nhịn được đưa tay sờ. Fandom cùng các trạm vừa thành lập không lâu đều nhắn tin hỏi chuyện Thẩm Thu Hoa bị tập kích. Dương Quỳnh hỏi ý kiến Lư Tự về tình hình hiện tại.
Rất nhanh, cư dân mạng đều biết chuyện Thẩm Thu Hoa bị tập kích. Rất nhiều người không biết Thẩm Thu Hoa là ai cũng biết chuyện này. Mọi người bắt đầu thảo luận làm thế nào trở thành một fan đúng mực. Hot search “Thẩm Thu Hoa bị tập kích” đứng thứ mười trên Weibo. Cùng lúc đó, thân phận fan Tôn Liệt của người hiềm nghi bị tuôn ra. Vì thế fans Tôn cùng fans Thẩm đánh nhau kịch liệt.
Đối với tình hình chiến loạn chỉ trong một đêm này, Tôn Liệt cùng Thẩm Thu Hoa đều bất ngờ. Chuyện này không thể một mình thần tượng lên tiếng được, chỉ có thể nhờ lực lượng fans. Dương Quỳnh nhìn thấy hướng gió không đúng thì hỏi Lư Tự, Lư Tự bảo cô liên hệ với các đại fans.
Dương Quỳnh nhắn tin cho vài người, mọi người đều hứa hẹn sẽ nỗ lực ngăn lại trận chiến vô nghĩa này.
Lúc này trên mạng xuất hiện một thế lực khác đăng video về việc nữ chủ Lăng Tương Quân từng cố ý đẩy Thẩm Thu Hoa xuống bậc thang khi đang quay “Mạc Đạo Vô Tâm”. Video được quay bằng điện thoại, không phải rất rõ. Nhưng có thể thấy được trang phục diễn của hai người, dù không thấy rõ mặtt nhưng vẫn phân biệt được. Video vừa đăng lên, fans Thẩm Thu Hoa lập tức điên lên. Lúc trước vừa bị tập kích xong, lúc này lại hay tin bị hại, đóng phim thật đáng sợ!
“Chiêu họa thủy đông dẫn này rất hiệu quả. Không chỉ giảm bớt mâu thuẫn giữa fans hai nhà, còn thành công kéo Lăng Tương Quân tọa sơn quan hổ đấu xuống nước.” Thẩm Thu Hoa phân tích. “Người này là cao thủ!”
“Chiêu này có quấy rầy kế hoạch của em không?” Dương Quỳnh nhớ rõ Thẩm Thu Hoa bảo mình giữ chứng cứ không cần đăng lên, hiển nhiên là có tính toán khác. Cái này trực tiếp bị tuôn ra, không biết có ảnh hưởng đến kế hoạch của nàng không.
“Kế hoạch có thể thay đổi. Kế hoạch nhất thành bất biến là vô dụng. Vì chúng ta rất khó khống chế mọi chuyện.” Thẩm Thu Hoa ngẩng đầu, đưa kịch bản cho Dương Quỳnh, “Chị có cách tra người này không? Em có hứng thú anh ta.”
“Thu Hoa…….” Dương Quỳnh đưa đám, “Em chỉ có thể có hứng thú với mình chị thôi.”
Thẩm Thu Hoa duỗi tay xoa đầu Dương Quỳnh, “Chị ngoan, đi làm việc.”
Dương Quỳnh tức khắc có cảm giác mình là động vật bốn chân. Tuy không muốn thừa nhận, nhưng nương nương đưa ra yêu cầu, mình có thể làm sao bây giờ? Đương nhiên là thỏa mãn nàng rồi!
Ra khỏi phòng trang điểm Thẩm Thu Hoa mang dây thép vào, hôm nay nàng có cảnh ngã từ trên mái nhà xuống sau đó được cứu. Tôn Liệt cũng mang dây thép.
Dương Quỳnh tìm Tề Duyệt, trực tiếp đề giá tiền để nàng tìm ra người đưa tin nóng này là ai. Ngoài dự đoán, Tề Duyệt không đòi tiền còn chủ động hỗ trợ miễn phí.
“Vì sao?” Dương Quỳnh kỳ quái hỏi.
“Vì em cũng muốn biết người này là ai. Chị Quỳnh, chị coi như em miễn phí vì an ủi vị kia nhà chị đi.” Tâm tình Tề Duyệt như đang rất tốt.
Gác máy, Dương Quỳnh lập tức tìm tin tức mới nhất của Lạc Hoa. Quả nhiên, Lạc Hoa lại đạt được danh hiệu Ảnh Đế. “Khó trách tâm trạng nha đầu kia lại tốt như vậy.”
Vừa cất điện thoại vào túi, điện thoại vang lên tiếng thông báo. Dương Quỳnh bất đắc dĩ mở điện thoại xem, lần này là một mình Như Quyên tìm cô. “Nương nương xảy ra chuyện gì?”
Dương Quỳnh mau chóng nhắn lại. “Không sao. Có người muốn gây bất lợi cho Thu Hoa, nhưng hiện tại đã xử lý xong rồi. Hai đứa yên tâm.”
Như Quyền nhìn tin nhắn của Dương Quỳnh phát ngốc. “Có người gây bất lợi cho nương nương.” Nàng lẩm bẩm, nhìn về phía Nguyên Hương đang tìm tin tức.
Nguyên Hương đưa máy tính cho nàng xem. “Nhìn đoạn video này đi.”
Hai người cùng nhau xem video vừa được tuôn ra. “Thật quá đáng! Cư nhiên cố ý đẩy nương nương!” Như Quyên tức giận. “Nương nương cũng thật tốt tính, vẫn chưa thu thập cô ta!”
Nguyên Hương nhìn tin nhắn của Dương Quỳnh, nhíu mày, “Hiện tại nương nương giống như kiếp trước, nguy cơ tứ phía. Đáng tiếc chúng ta không thể bên cạnh nương nương vì người phân ưu. Một mình Dương Quỳnh tuy lợi hại nhưng vẫn không thể chăm sóc chu toàn.”
“Thật muốn nhanh chóng trở về bên cạnh nương nương.” Như Quyên dựa vào vai Nguyên Hương, ngẩng đầu nói.
“Như Quyên, hiện tại chúng ta không thể về bên cạnh nương nương. Nhưng em đừng quên, hai chúng ta cũng là thần tượng, cũng có fans.” Nguyên Hương kéo nàng vào lòng, chỉ vào số lượng fans trên Weibo của nàng.
“Cho nên là?” Như Quyên hỏi xong suy đoán: “Ý chị là dùng fans mình tạo thế cho nương nương?”
“Ít nhất cũng có thể cổ vũ người.” Khi Nguyên Hương nói, ý thức được mấu chốt của chuyện này nằm ở đâu.
“Chẳng lẽ chúng ta nên đích thân nói với fans để giúp đỡ fans nương nương?” Như Quyên cũng ý thức được việc dựa fans nhưng phải để fans biết vì sao cần làm vậy mới được.
Này đương nhiên không được. Hai người suy nghĩ trong chốc lát, đột nhiên có một ý tưởng lớn mật.
Thẩm Thu Hoa mang dây thép nửa ngày mới quay xong đoạn đánh diễn. Nàng có kinh nghiệm việc mang dây thép này nên biểu hiện còn tốt. Nhưng Tôn Liệt diễn chung thì đang trong nhà vệ sinh nôn nửa ngày.
“Có thể thấy ăn khổ đều có giá trị.” Thẩm Thu Hoa cười tinh nghịch. Với tình trạng sức khỏe hiện tại của nàng, có thể hoàn thành đến trình độ này cũng thật sự là ngoài dự đoán của mọi người.
Nhưng khảo nghiệm lớn hơn đang chờ nàng. Lúc trước Lư Tự đã sắp xếp hết lịch trình, có một hoạt động của hãng quần áo. Dựa theo hành trình, Thẩm Thu Hoa xin nghỉ bên đoàn phim, chạy đến D thị tham gia hoạt động.
Lần này hãng mời không chỉ có một minh tinh là nàng. Đây là một nhãn hiệu trang phục ngày thường vẫn luôn đi tuyến cao cấp. Cho nên mời rất nhiều người mẫu chuyên nghiệp đến catwalk. Thẩm Thu Hoa tới nơi này như khán giả, đây là cách mà hãng chứng minh thực lực của mình.
Người được mời còn có ca sĩ Kiều Ngọc Sơ. Kiều Ngọc Sơ có thể nói là một truyền kỳ trong giới âm nhạc khi đứng top trong mười mấy năm.
Bây giờ có rất nhiều người bắt đầu theo đuổi minh tinh, đều không vượt qua Kiều Ngọc Sơ. Bao gồm MC của buổi lễ tối nay. Đối với hoạt động này, nhãn hiệu lựa chọn MC có phong bình tốt nhất giới. Nhưng không nghĩ đến MC cũng gặp được thần tượng của mình.
Hắn lén lút đến xin chữ ký của Kiều Ngọc Sơ, sau đó mỹ mãn rời đi.
Xuất phát từ sự tôn trọng đối với Thiên Vương giới âm nhạc, nhãn hiệu đã mua một bìa mặt của tạp chí “Duyệt Kỳ”. Đương nhiên, nhãn hiệu cũng không quên các minh tinh khác, bìa mặt đều có tên.
Nhiếp ảnh gia chuyên chụp cho tạp chí đến chụp cho mỗi người. Thẩm Thu Hoa mặc trang phục đắt giá theo sau Kiều Ngọc Sơ. Đối với mỹ nhân được đánh giá đậm nét cổ trang như nàng mà nói, hiếm khi được triển khai một mặt khác của mình trước công chúng.
Vương Nhất là nhà tạo hình chuyên môn của “Duyệt Kỳ”. Nàng nhìn ảnh chụp của Thẩm Thu Hoa, nghĩ nếu mình có thể đem mỹ nhân đậm chất cổ trang này phối với xu hướng thời trang mới nhất của nữ giới, thật sự sẽ rất có cảm giác thành tựu. Nàng cắn bút suy nghĩ thật lâu, cuối cùng nghĩ ra phong cách phối hợp cho Thẩm Thu Hoa.
Thẩm Thu Hoa vào phòng thay đồ mặc những trang phục mà Vương Nhất chuẩn bị. Dương Quỳnh nhìn hai mắt không chớp. Áo khoác da, quần dài ống rộng, cùng đôi ủng đinh tán. Trang phục như vậy thật sự rất ổn nhưng phối hợp với gương mặt của Thẩm Thu Hoa thì hoàn toàn bất ổn. Vương Nhất như sớm có chuẩn bị. Nàng mời Thẩm Thu Hoa đến phòng trang điểm, tự mình trang điểm cho nàng.
“Thẩm tiểu thư, ngũ quan của cô nhu mỹ, cho nên tôi muốn tăng thêm góc cạnh cho mặt cô, làm cô nhìn qua không có tiêu chuẩn như vậy.” Vương Nhất vừa nói vừa trang điểm.
Thẩm Thu Hoa chỉ nghe không đáp. Nàng hầu như không biết gì về thời trang. Có thể tiến vào giới giải trí, nàng dựa vào gương mặt được công nhận này cùng khí chất cổ điển của mình. Nhưng cũng vì thế mà đường diễn của nàng bị hạn chế. Này gọi là “thành cũng Tiêu Hà, bại cũng Tiêu Hà.”
Hiện giờ có cơ hội thay đổi, dù chỉ là chụp cho tạp chí, nàng cũng hy vọng có thể có được kết quả tốt. Thẩm Thu Hoa trước nay không bài xích đối với cái mới.
Vương Nhất trang điểm cho nàng mang theo hơi thở hiện đại, lại không phải dáng vẻ tiên phong bình thường. Thẩm Thu Hoa có thể thay đổi trong phong cách trang điểm này lại không hoàn toàn thay đổi. Kết quả cuối cùng làm tất cả mọi người rất hài lòng. Tính dẻo của Thẩm Thu Hoa rất mạnh, chỉ cần thay đổi cách vẽ lông mày, sẽ tạo cho người khác cảm giác hoàn toàn khác trước. Vương Nhất tạo hình cho nàng thành một người phụ nữ chức nghiệp. Có bản lĩnh trong công tác, lại sắp tan tầm đang chuẩn bị hẹn hò.
Thẩm Thu Hoa trước màn ảnh dựa vào trang phục trên người mà bày ra khí chất đồng dạng. Điều này làm Vương Nhất giật mình, khí chất còn có thể tự mình điều chỉnh? Thật quá lợi hại!
Nhiếp ảnh gia cũng khen không ngừng về cảm giác màn ảnh của Thẩm Thu Hoa. Nàng không biết cảm giác màn ảnh từng là khuyết điểm lớn nhất của Thẩm Thu Hoa. Vẫn là câu nói kia, “nỗ lực nào đều sẽ không bị cô phụ.”
Kết thúc hoạt động tuyên truyền, Thẩm Thu Hoa cùng Dương Quỳnh trở về đoàn phim tiếp tục đóng phim. Lúc này tiến độ quay đã qua một nửa. Thời tiết dần ấm áp hơn. Thẩm Thu Hoa trải qua một phen lăn lộn như vậy, thân thể có thể chống đỡ được làm cho hai người thấy thần kỳ. Nhưng Dương Quỳnh vẫn không ngừng cảnh giác, mỗi ngày vẫn nấu canh cho nàng. Muốn nói chuyến ra ngoài lần này có một chỗ tốt không tưởng là Thẩm Thu Hoa kết bạn với ngôi sao ca nhạc Kiều Ngọc Sơ.
Thiên Vương giới âm nhạc thật sự rất phô trương. Các hoạt động đều luôn tự mình làm, cũng không đi cùng nhóm người chờ cùng Thẩm Thu Hoa. Thẩm Thu Hoa không phải người thích chủ động nịnh bợ người khác. Cho nên nàng cũng không chủ động nói chuyện cùng Kiều Ngọc Sơ. Nhưng thần kỳ là Kiều Ngọc Sơ chủ động bảo trợ lý tìm nàng.
“Thẩm tiểu thư, đã sớm biết con, vẫn luôn không có cơ hội. Không nghĩ đến hôm nay lại gặp được con ở chỗ này. Con ngồi đi.” Thái độ Kiều Ngọc Sơ rất hòa ái.
Dương Quỳnh nhìn vị siêu sao này, nghĩ không ra hắn có chuyện gì nói với Thẩm Thu Hoa. Nhưng rất nhanh cô đã hiểu khi Kiều Ngọc Sơ lấy ra văn phòng tứ bảo.
“Thẩm tiểu thư, ngày thường chú chỉ yêu thích một chút thư pháp, có lần có cơ hội thấy chữ của con. Chú rất thích! Cho nên hôm nay mong có thể xin một bức tự của con. Chú sẽ mua theo giá thị trường.” Kiều Ngọc Sơ tự mình dọn văn phòng tứ bảo xong, đôi mắt chờ đợi nhìn Thẩm Thu Hoa.
Thẩm Thu Hoa cười nói. “Kiều lão sư, chú là tiền bối. Một bức tự mà thôi, con viết tặng chú làm kỷ niệm.”
Dương Quỳnh ngồi trên sô pha ngáp. Đã nói viết một bức tự thôi, kết quả Thẩm Thu Hoa cùng Kiều Ngọc Sơ trò chuyện. Kiều Ngọc Sơ rất si mê thư pháp, đến tuổi của hắn, giá trị con người thành tựu cũng đủ để hắn kiêu ngạo. Nhưng trong thư pháp, hắn cùng Thẩm Thu Hoa hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Một bức tự, hai giờ trò chuyện, Thẩm Thu Hoa thành công bắt được fan thư pháp Kiều Ngọc Sơ.
Kiều Ngọc Sơ biết gần đây thân thể Thẩm Thu Hoa không tốt, cho nàng rất nhiều kiến nghị. Trong đó có một kiến nghị là Thẩm Thu Hoa nên đi xem trung y mà hắn từng xem. Hắn kiến nghị Thẩm Thu Hoa mỗi ngày uống trung dược, có thể điều trị cơ thể nàng, thời gian dài sẽ không xuất hiện tình huống như hiện tại.
Chỉ cần là chỗ có lợi cho thẩn thể Thẩm Thu Hoa, Dương Quỳnh không chút bỏ qua. Cô liên hệ với vị trung y kia. Đối phương vì tuổi tác quá lớn mà không thể ra cửa. Mà Thẩm Thu Hoa tạm thời cũng không thể xin nghỉ. Sau khi gọi, đối phương quyết định để cháu trai của mình đến xem.
“Ngô Đồng?” Tên này làm hai người kinh ngạc.
“Không phải là Ngô Đồng kia chứ?” Dương Quỳnh cảm giác lạnh sống lưng. Chẳng lẽ người gặp ở kiếp trước, kiếp này đều sẽ gặp lại? Vậy lẽ nào các nàng cũng gặp được Hoàng thượng? Dương Quỳnh cảm thấy suy nghĩ này thật quá đáng sợ.
Hôm sau Ngô Đồng chạy đến thành điện ảnh. Đây là tiểu tử vô cùng giỏi giang khôn khéo, Dương Quỳnh vừa thấy hai mắt mở to, này không phải là tên thái y không đứng đắn Ngô Đồng sao? Gia hỏa này vậy mà cũng xuất hiện, nhưng hắn có còn ký ức kiếp trước không?
Ngô Đồng gặp Dương Quỳnh vẫn không nói lời nào, mặt luôn cười. Cười đến Dương Quỳnh muốn điên.
“Anh cười cái gì?” Dương Quỳnh hỏi.
“Tôi cười thế giới này thật nhỏ, quả nhiên là cô.” Ngô Đồng ngồi trên vali, vẫn là dáng vẻ thái y không đứng đắn. “Nương nương đâu?”
Dương Quỳnh không lên tiếng, dùng ánh mắt hoài nghi nhìn hắn. “Anh đang nói gì?”
Ngô Đồng đang tìm kiếm gì đó, nghe thấy lời của Dương Quỳnh, kinh ngạc ngẩng đầu, “Này, cô đây là không tin tôi? Thanh Diệp, cô thay tên đổi họ rồi thì nghĩ tôi không nhận ra cô?”
Lời vừa nói ra, Dương Quỳnh lập tức muốn quỳ. Nghĩ đến gia hỏa này thật sự giữ lại ký ức kiếp trước. “Sao anh lại như vậy? Sao lại có ký ức kiếp trước?”
Ngô Đồng nghe xong lời này nheo đôi mắt đào hoa câu hồn của mình, “Cô mang nương nương đi rồi, còn không cho phép người thường như chúng tôi có chút năng lực đặc biệt sao?”
Dương Quỳnh nhíu mày, “Anh có thể đứng đắn chút không?”
“Ai da!” Ngô Đồng khoa trương líu lưỡi. “Hiện tại hình như hai người đang cầu tôi?”
Dương Quỳnh không muốn nhiều lời với gia hỏa không đứng đắn này, mang hắn đến khách sạn. Trong phòng, Ngô Đồng nhìn Thẩm Thu Hoa tuy gầy yếu nhưng khí chất cao quý uy nghi của hoàng gia vẫn không giảm.
“Ngô Đồng tham kiến nương nương.” Ngô Đồng nhìn thấy Thẩm Thu Hoa thì thu lại vẻ không đứng đắn, thái độ cũng nghiêm túc hơn.
“Thật đúng là anh.” Vận mệnh sắp đặt mọi người kiếp này gặp nhau, là trời xanh rũ lòng thương. Cố nhân gặp nhau, luôn thổn thức một phen.
Ngô Đồng trước nay làm người tiêu sái. Hắn có trách nhiệm với Thẩm Thu Hoa. Hắn là đệ tử nhập thất của Thẩm phụ, vào cung làm thái y là vì hứng thú, cũng vì có thể chiếu cố tiểu sư muội này. Hiện giờ hai kiếp làm người, hắn vẫn không quên trách nhiệm này.
“Nương nương……….”
Thẩm Thu Hoa ngắt lời Ngô Đồng. “Ngô Đồng sư huynh, vẫn nên gọi em là Thu Hoa đi.”
Ngô Đồng gật đầu. “Thu Hoa, anh thấy sắc mặt em tái nhợt, hơi thở có chút khó nhọc, hẳn là bị bệnh thật lâu?”
Thẩm Thu Hoa gật đầu. Dương Quỳnh nói: “Khoảng thời gian trước Thu Hoa mệt nhọc quá độ, sau đó nghỉ ngơi một khoảng thời gian, vốn đã tốt. Nhưng vài ngày trước bị tập kích, em ấy bị kinh hách nên thân thể lại bắt đầu không tốt.”
“Lại bắt đầu không tốt?” Ngô Đồng lắc đầu. “Thân thể Thu Hoa không quá tốt.”
Dương Quỳnh nhíu mày. “Vậy làm sao bây giờ?”
“Bắt mạch hẵng nói.” Trung y chú trọng vọng, văn, vấn, khiết. Chưa chuẩn bệnh, Ngô Đồng không dám vội kết luận.
Sau khi bắt mạch, Ngô Đồng nhìn Thẩm Thu Hoa. Hắn tự hỏi chút. “Thu Hoa, cơ thể em hư nhược. May mà không nghiêm trọng. Anh sẽ cho em một toa thuốc, mỗi ngày em đúng giờ uống thuốc là được. Tháng sau có thể thấy hiệu quả. Đến lúc đó, anh lại đến bắt mạch.” Ngô Đồng nói xong lấy một phương thuốc trong điện thoại gửi cho Dương Quỳnh.
“Đều là những dược liệu thường thấy, tiệm thuốc hay bệnh viện đều có bán.” Ngô Đồng cất điện thoại. Quan sát Dương Quỳnh trong chốc lát, hỏi: “Dương Quỳnh, cô có thể sắc thuốc không?” Đây là đại sự. Hắn đột nhiên nhớ đến kiếp trước trong Cung Lung Hoa có người chuyên sắc thuốc. Người kia cũng không phải Dương Quỳnh.
Dương Quỳnh bất đắc dĩ nói. “Tôi ở Cung Lung Hoa thật sự chưa từng sắc thuốc, nhưng khi tôi ở nhà cũng từng sắc thuốc cho người ta. Ngô Đồng anh đừng nói như tôi không biết tí nào.”
Thẩm Thu Hoa nhìn hai người đấu võ mồm, tựa như trở về trước đây. Nhưng ngẫm lại, trước đây hai người cũng chưa từng đấu võ mồm qua. Không lẽ vì không có hoàng quyền uy áp, bản tính mỗi người cũng lộ ra?
Ngô Đồng vẫn không yên tâm nên chỉ dẫn Dương Quỳnh cách sắc thuốc. Sau khi xác nhận Dương Quỳnh đã thật sự hiểu, lúc này mới nói với Thẩm Thu Hoa: “Thu Hoa, nhà anh có máy có thể đem trung dược chế thành thuốc. Chờ anh về sẽ chuyển phát nhanh cho em. Đến lúc đó em cũng không cần khổ cực uống thuốc sắc.”
“Làm phiền sư huynh.” Thẩm Thu Hoa đứng dậy cảm ơn.
“Một câu sư huynh này của em, anh làm gì cũng đáng giá.” Ngô Đồng hiếm khi cảm tính nói.
Ngô Đồng cũng không vội rời đi, ba người cùng nhau ăn cơm, khi ăn cơm hắn lại nói về những chú ý trong ăn uống. Dương Quỳnh lấy điện thoại ghi lại.
Hôm sau, Thẩm Thu Hoa đến phim trường đóng phim, Dương Quỳnh đưa Ngô Đồng rời đi. Ở sân bay, Ngô Đồng nhìn Dương Quỳnh cười, cười đến cô lùi sau hai bước. Cảnh giác hỏi: “Anh lại cười cái gì?”
“Tôi cười gia hỏa cô không biết được vận may gì có thể để Thu Hoa nhất mực đi theo cô như vậy.” Ngô Đồng quay đầu nhìn máy bay không ngừng cất cánh đáp xuống. “Dương Quỳnh, đối tốt với em ấy. Tôi thay ân sư cảm ơn cô.”
“Tôi sẽ.” Dương Quỳnh trịnh trọng hứa hẹn.
Ngô Đồng nhìn kỹ cô. Thật lâu sau, hắn quay đầu cười nói: “Đây là lúc cô đứng đắn nhất.”
Dương Quỳnh vừa muốn phản bác. Mình có rất nhiều lúc đứng đắn, nào có không đáng tin cậy như hắn nói. Lại nghe Ngô Đồng nói: “Nghe nói mấy hôm trước Thu Hoa bị tập kích là cô bảo vệ em ấy nên em ấy mới không bị thương. Còn cô? Cô bị thương sao?”
Dương Quỳnh yên lặng vén tay áo đưa Ngô Đồng xem miệng vết thương của mình. Một vết thương thật dài đã hoàn toàn khép lại. Vảy cũng bong ra, chỉ còn lại vết sẹo xấu xí lưu trên da.
Ngô Đồng nhìn vết sẹo, “Vũ khí sắc bén. Miệng vết thương không sâu nhưng dài như vậy…..” Hắn ngẩng đầu nhìn Dương Quỳnh, “Lần này cô chắn đủ kín! Tôi biết thân thủ của cô, cô không tránh vì sợ tên đó làm thương Thu Hoa.”
“Ngô Đồng, Dương Quỳnh tôi cả đời này chỉ yêu một người phụ nữ như vậy. Chỉ cần tôi còn sống, sẽ luôn bảo vệ em ấy.” Dù có bao nhiêu hung hiểm, cô đều sẽ che chở cho Thẩm Thu Hoa đến tận cuối sinh mệnh mình.
“Được rồi. Là người đại diện nhà gái, biểu hiện của cô miễn cưỡng đủ tư cách. Tôi đi rồi, thuốc làm xong sẽ gửi cô. Nhớ đốc thúc Thu Hoa đúng giờ uống thuốc.” Ngô Đồng kéo vali vào cửa an ninh, quay đầu xua tay với Dương Quỳnh, tiêu sái rời đi.
Dương Quỳnh sờ đầu. Trong lòng không biết vì sao đột nhiên cảm giác thở phào. Là vì Ngô Đồng sao? Miệng gia hỏa này tuy tệ nhưng y thuật rất tốt. Như vậy có phải thân thể của Thu Hoa sẽ nhanh chóng hồi phục sao? Có lẽ vậy.
Phim trường. Thẩm Thu Hoa đang đối diễn với nam nhị. Diễn viên đóng vai nam nhị Giải Dương tên Bàng Thiên Ninh. Là bạn thơ ấu cùng nhau lớn lên, Giải Dương cùng Thiệu Khắc Tâm từ nhỏ đã thích Như Tú kiên cường hiểu chuyện. Sau đó mọi người phân tán, Giải Dương may mắn gặp lại cha mẹ của mình. Vốn hắn hai tuổi bị lạc đường, sau đó mới ở cô nhi viện. Giải gia là gia đình giàu có, sau khi tìm thấy thiếu gia tự nhiên vô cùng sủng ái. Giải Dương không lo ăn mặc mà trưởng thành. Một lần ngẫu nhiên gặp lại Như Tú, hắn phát hiện mình thích người con gái này còn nhiều hơn lúc nhỏ, vì thế điên cuồng theo đuổi. Trong lòng Như Tú đã có Thiệu Khắc Tâm, nàng xem Giải Dương là bạn cùng vượt hoạn nạn. Sau nhiều lần cầu không được, Giải Dương hắc hóa. Hắn thề phải có được Như Tú. Hắn bắt đầu lợi dụng quyền thế của mình phá hư cảm tình của Thiệu Khắc Tâm cùng Như Tú. Khi Thiệu Khắc Tâm rời khỏi Thượng Hải chấp hành nhiệm vụ, hắn sau lưng vận dụng quan hệ tạo phiền toái cho Như Tú, mặt khác lại giúp đỡ nàng. Như Tú thông minh cuối cùng phát hiện bản tính hai mặt của Giải Dương, nàng chia rõ giới hạn với hắn, không còn qua lại. Giải Dương vẫn chưa từ bỏ, tính toán cường cưới Như Tú. Sau khi Như Tú trốn thoát. Chiến tranh kháng Nhật bùng nổ, Đồng Bắc cùng Hoa Bắc luân hãm. Đối mặt với việc người Nhật đánh Thượng Hải, cuối cùng Giải Dương tỉnh ngộ, kế thừa ý chí của bạn tốt Thiệu Khắc Tâm, lao ra chiến trường, bảo vệ tổ quốc.
Đây là một nhân vật từ tốt biến xấu sau lại hóa tốt. Biên kịch rất thiên vị nhân vật này, tạo cho hắn nhiều mặt tính
cách cùng sự trưởng thành trong đó. Bàng Thiên Ninh là diễn viên rất có bối cảnh, cho nên mới có thể bắt được vai này.