SIÊU THẦN CƠ GIỚI SƯ - Chương 41: Lần hành động đầu tiên (Hạ)
- Trang chủ
- Truyện tranh
- SIÊU THẦN CƠ GIỚI SƯ
- Chương 41: Lần hành động đầu tiên (Hạ)
“Cứ thử là biết ngay thôi.”
Hiển nhiên Lambert là người thuộc phái hành động, hắn lật mặt nạ bảo hộ của thi thể lên theo yêu cầu của Hàn Tiêu. Vậy mới phát hiện, kẻ này không hề có ngũ quan, dưới mặt nạ trơn bóng, hai người còn lại thấy thế đều giật nảy mình.
“Đây… đây không phải người sao!”
Lâm Diêu hoảng hốt lật tất cả mặt nạ của các thi thể khác lên, thế mới biết tất cả đều là người không mặt!
Đúng lúc này, tên không có mặt mà Hàn Tiêu chỉ ban nãy đột nhiên xuất hiện thay đổi, một hình xăm con nhện từ từ hiện rõ trên má xác chết, ngũ quan gã dần nổi lên, rõ ràng là diện mạo y hệt Nhện Đen. Miệng vết thương của gã cũng dần khép lại, ngay sau đó, mí mắt “thi thể” này giần giật, như thể sắp sửa tỉnh lại.
“Bắn thủng đầu gã!”
Hàn Tiêu lạnh lùng hạ lệnh.
Lambert nhanh chóng nã súng vào người không mặt.
Tiếp theo Hàn Tiêu liên tục lặp lại quá trình này, lần nào cũng có thể nhanh chóng tìm ra người không mặt bị biến đổi. Lý Nhã Lâm và Lâm Diêu thấy mà hoảng hồn, hai người cố gắng nén lại nghi hoặc trong lòng ngoan ngoãn làm theo chỉ thị của Hàn Tiêu.
Tuy họ không rõ Hàn Tiêu từ đâu mà biết được bí mật của Nhện Đen, nhưng điều đó không hề cản trở lòng tin của họ với phán đoán của anh.
Mãi tới tận khi chỉ còn lại một người không mặt, Hàn Tiêu mới nói: “Đừng giết gã, đánh gãy tay chân là được.”
Không ai hỏi nhiều, ba người đều nhất mực nghe theo.
Người không mặt cuối cùng lúc này đã hoàn toàn biến đổi thành Nhện Đen, gã mở choàng mắt, khiếp sợ hỏi: “Sao chúng mày lại biết được dị năng của tao?!”
Ký sinh phân thân, dị năng của Nhện Đen!
Cứ cách một khoảng thời gian, Nhện Đen lại có thể tách ra một phân thân không có mặt và không có cả trí tuệ. Phân thân ở gần chủ thể trong một phạm vi nhất định có thể chấp hành những mệnh lệnh đơn giản của chủ thể, nếu không sẽ rơi vào trạng thái ngủ say.
Mỗi phân thân cũng có thể coi là một sinh mạng khác của Nhện Đen, gã có thể sống lại trên xác phân thân ở gần nhất, chỉ cần còn phân thân thì gã sẽ không thể chết được.
Dị năng này không có tính công kích nhưng tính sinh tồn lại cực mạnh, tựa như con gián đánh mãi không chết, cực kỳ khủng bố. Dị năng cải tạo bản chất sinh mệnh của Nhện Đen, thân thể không thể hạn chế được gã nữa, chủ thể đã biến thành một nguồn năng lượng tinh thần, sống trong phân thân mà gã tạo ra.
Chỉ cần còn phân thân thì gã sẽ không bị phương pháp vật lý xóa sổ!
Nhện Đen không tài nào tin nổi, gã chưa bao giờ để lộ dị năng với người khác, đây là bí mật giúp gã sống sót, đến tột cùng bí mật này đã lộ ra bằng cách nào?!
Chẳng lẽ gần đây gã hành động quá lộ liễu thế nên mới có người đoán ra dị năng này hay sao?
Hàn Tiêu nở nụ cười nhìn Nhện Đen kinh ngạc ngây người qua màn hình. Nếu đổi thành những con Boss nhỏ không có tên tuổi khác, có lẽ anh thật sự chẳng nhớ nổi đâu, có điều kiếp trước Nhện Đen đúng là có tiếng khó xơi, khiến các game thủ đều có ấn tượng cực mạnh.
Lúc này Nhện Đen vẫn chưa phát triển được hết dị năng của mình, đây là thời điểm dễ đối phó với gã nhất. Hàn Tiêu có thể nhìn ra dị năng này có không gian phát triển cực lớn, nhưng kiếp trước Nhện Đen lại chết quá sớm, thế nên không ai có thể nghiên cứu phát triển dị năng này tới mức độ cao hơn cả.
Bạn hỏi gã chết thế nào ấy hả?
Dù dị năng của Nhện Đen khó xơi nhưng cũng không đến mức không xử lý được. Chỉ cần dùng tinh thần lực nghiền ép linh hồn Nhện Đen nát như tương là gã sẽ đi đời nhà ma thôi mà. Có điều trước đây đã từng nói rồi, siêu năng giả tinh thần trên Hải Lam Tinh chẳng có mấy người, game thủ vốn không có khả năng đánh chết Nhện Đen nên gã mới được xếp vào bảng “Boss khó giết nhất phiên bản 1.0”.
Ừm, Nhện Đen cũng tự cho là thế, sau đó gã đụng trúng Hella, sau đó… thì không còn sau đó nữa rồi.
Năng lực của hệ dị năng đủ mọi loại hình. Khác với bốn hệ siêu năng còn lại, hệ dị năng cần phải dùng dung dịch biến đổi gen để thức tỉnh chuyển nghề, sau đó mới có thể học tập tri thức nghề của hệ dị năng. Mà mỗi game thủ lại chỉ có một cơ hội để dùng dung dịch biến đổi gen, nếu thất bại thì tài khoản này vĩnh viễn cũng không thể chuyển nghề sang hệ dị năng nữa. Xác suất thức tỉnh thành công còn được quyết định bởi chủng loại dung dịch.
Bạn đoán không sai đâu, thứ đồ chơi này chính là đạo cụ vàng có thu phí của shop bán đồ trong truyền thuyết.
Dung dịch biến đổi gen có xác suất thành công thấp nhất chào giá 398 Euro, loại có xác suất thành công cao nhất là “Dung dịch thức tỉnh chí tôn hoàn mỹ” thậm chí có giá tới 4999 Euro. Hơn nữa xác suất thành công cao nhất cũng chỉ có 18% mà thôi. Đã thế lại còn không chịu trách nhiệm thức tỉnh ra dị năng có tiềm lực đẳng cấp cao nữa.
60% game thủ có điều kiện mua cabin trò chơi đều nghiến răng mua thêm dung dịch biến đổi gen, đánh cược một ván xem có thức tỉnh được dị năng hay không, công ty phát hành game cũng nhờ vào thứ này mà kiếm được một mớ lớn.
Kiếp trước Hàn Tiêu cũng từng cắn răng mua thử rồi, chỉ có điều dựa vào nhân phẩm của anh thì kết quả chẳng có gì bất ngờ cả. Cuối cùng anh cho ra một kết luận, game thủ hệ dị năng nếu không phải số đỏ tới mức đi vệ sinh cũng nhặt được tiền thì chắc chắn là con cưng của nhà phát hành game rồi.
Nhện Đen nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, gã hung tợn cười gằn: “Tao có vô số phân thân, chúng mày có hủy cơ thể này đi nữa cũng không giết được tao, ngược lại chúng mày mới phải sợ hãi đấy, dù có trốn tới chân trời góc bể cũng đừng mơ được yên ổn một ngày. Sớm muộn gì tao cũng sẽ tự tay vặn gãy cổ chúng mày!”
Lambert giơ súng định bắn nhưng bị Hàn Tiêu vội vàng cản lại, sau đó anh dặn Lý Nhã Lâm: “Làm theo lời tôi nói…”
Vì thế Lý Nhã Lâm nghe theo mệnh lệnh của Hàn Tiêu qua tai nghe, tỏ vẻ sâu không lường được, thản nhiên nói: “Vô số phân thân ấy hả? Đừng có dọa người, nhiều nhất mày chỉ có năm mươi phân thân thôi! Ở đây có mười thi thể rồi, những phân thân khác mày giấu ở khắp nơi trên thế giới, dùng làm con bài tẩy chứ gì!”
Nhện Đen trợn trừng mắt, sắc mặt hoảng hốt cực độ, dị năng là gì có thể đoán được qua biểu hiện thì còn dễ hiểu. Nhưng cụ thể chi tiết thế này lại là bí mật dưới tận đáy lòng gã, những người khác tuyệt đối không thể biết được!
Có người hoàn toàn nắm rõ được dị năng của gã!
Ai? Đến tột cùng là ai đây?!
Chẳng lẽ… là dị năng giả có năng lực đọc tâm trí sao?
“Chỉ cần phân thân này của mày còn sống thì mày không thể nào sống lại ở phân thân khác được, bọn tao sẽ không giết mày nhưng có thể giam mày cả đời đấy!”
Rốt cuộc Nhện Đen cũng cảm thấy sợ hãi, gã vội vàng muốn cắn lưỡi tự vẫn, nhưng Lambert đã nhanh tay tháo khớp hàm dưới của gã.
Nhện Đen muốn chết mà không xong, gã nhìn chằm chằm Lý Nhã Lâm, nỗi sợ hãi dần dâng lên trong lòng.
“Cuối cùng cũng biết sợ rồi hả.”
Thấy Nhện Đen sợ hãi thế này là Lý Nhã Lâm biết Hàn Tiêu nói đúng hết rồi.
Ba người liếc nhau, trong đầu cùng nảy ra một câu hỏi.
Rốt cuộc thì Hàn Tiêu là người thế nào đây?
Vì sao Cục 13 lại liệt thân phận của anh vào hàng cơ mật?
Vì sao anh lại biết nhiều tin tức bí mật như thế?
…
Quân tiếp viện đến rất nhanh, họ trói chặt Nhện Đen lại rồi dẫn lên xe.
Cùng lúc đó, tại tổng bộ, cuối cùng Hàn Tiêu cũng nhận được thông báo nhiệm vụ hoàn thành.
[Nhiệm vụ cấp E [Nhện Đen] đã hoàn thành, bạn nhận được 5000 điểm kinh nghiệm.]
[Yêu cầu ẩn giấu: “Bắt giữ Nhện Đen” đã hoàn thành, xin lựa chọn phần thưởng đặc biệt, 40000 điểm kinh nghiệm hoặc thiết bị ổn định tâm trí.]
Thiết bị ổn định tâm trí dùng để đề cao sức chống chịu về tinh thần, miễn trừ công kích tinh thần của hệ niệm lực trong một mức nhất định, là loại máy móc chuyên dùng khi gặp phải văn minh ma pháp.
Hải Lam Tinh không có hệ niệm lực hay hệ ma pháp, dị năng giả tinh thần cũng không nhiều lắm, thế nên cơ hội sử dụng thiết bị ổn định tâm trí gần như bằng không. Đương nhiên Hàn Tiêu sẽ chọn 40000 điểm kinh nghiệm kia rồi.
Hella ư? Phỏng chừng phải rất lâu sau cũng không phải gặp lại cô ta đâu.
[Bạn đã đạt được 40000 điểm kinh nghiệm]
“Thu hoạch khá phết.”
Hàn Tiêu vui vẻ lẩm bẩm.
…
Ba người trở lại phòng hành động bí mật, vừa vào cửa Lý Nhã Lâm đã lao tới, mở to mắt tò mò hỏi: “Sao anh lại biết dị năng của Nhện Đen thế?”
Hàn Tiêu nở nụ cười sâu xa: “Cho tôi một triệu tôi sẽ trả lời cô.”
Lý Nhã Lâm lập tức nhụt chí.
“Đúng rồi, mấy người chuẩn bị xử lý Nhện Đen thế nào đấy?”
Lâm Diêu gãi đầu, đáp: “Nghe nói cấp trên chuẩn bị đưa gã tới nhà tù trên đảo Tang Chung, sẽ bị trói 24/24, dùng cách truyền dung dịch để duy trì tính mạng cho gã, khiến gã muốn chết cũng không được.”
Nhà tù trên đảo Tang Chung là nhà tù siêu cấp do sáu nước cùng thành lập, bị cô lập giữa biển khơi, không có đường trốn, ở đó giam giữ toàn nhân vật cực ác, tội phạm khét tiếng, những kẻ lang thang phản động, người lãnh đạo thế lực ngầm và thủ lĩnh các loại.
Một khi đã lên đảo thì chẳng khác nào đánh hồi chuông báo tử cho cuộc đời, vĩnh viễn đánh mất tự do, ngoại trừ cái chết thì không có cách nào để rời khỏi đây cả, đó cũng là ngụ ý của hai chữ Tang Chung.
Hàn Tiêu rất thích cách xử lý này, dị năng của Nhện Đen quả thực rất khó giải quyết, nếu bị một thằng điên rồ đánh mãi không chết ghi thù thì tương lai sẽ có rất nhiều phiền toái kéo tới.
Lần hành động đầu tiên thành công tốt đẹp, tiểu đội đã bắt đầu ăn ý với nhau. Mọi người chào nhau rồi chuẩn bị ai về nhà nấy.
Vừa hay Phùng Quân lại tới, sắc mặt ông ta vô cùng bất đắc dĩ.
“Phòng nội vụ muốn thẩm tra cậu.”
Hàn Tiêu nhìn sắc mặt ông ta thấy là lạ nên hỏi: “Không phải chuyện tôi gia nhập Cục 13 đã được phê duyệt rồi sao?”
“Phòng nội vụ xin cấp phép để thẩm tra cậu lần hai, ừm, đây là chức trách của họ, cấp trên không có lý do gì để phản đối cả. Hơn nữa cậu cũng biết đấy, thân phận trước đây của cậu tương đối mẫn cảm.”
Phùng Quân lại nhỏ giọng, nói tiếp: “Cấp trên đang có hai luồng ý kiến về cậu, phòng tình báo, phòng hậu cần và một đám người phái bảo thủ đều muốn hợp tác với cậu trong hòa bình, nhưng phòng nội vụ cầm đầu phái cấp tiến thì lại không nghĩ như vậy, e rằng họ sẽ gây phiền phức cho cậu đấy.”
Hàn Tiêu đã rõ, quả nhiên nơi nào có con người là nơi đó có tranh đấu mà.
…
Vào phòng nội vụ, sau khi kiểm tra xong một loạt các chỉ số chiều cao cân nặng của Hàn Tiêu thì anh lại bị dẫn tới một phòng thẩm vấn, một mình tiếp nhận điều tra của nhân viên phòng này.
“Tên tuổi.”
“Hàn Tiêu.”
“Giới tính.”
“Nữ.”
Trán nhân viên điều tra nổi gân xanh, quyết định nhịn xuống.
“Tuổi.”
“Ba mươi… À không, ba mươi mốt.”
Nhân viên điều tra đập bàn cái rầm, quát: “Hợp tác một chút đi!”
Hàn Tiêu chẳng buồn quan tâm: “Giới tính với tuổi tác đừng có hỏi thì hơn, các người cũng có quan tâm mấy chuyện đó đâu, trực tiếp nhảy đến câu hỏi lai lịch có phải hơn không nào?”
Nhân viên điều tra tức giận hỏi tiếp: “Tiếp tục, mối quan hệ gia đình.”
“Tôi là trẻ mồ côi, không có người thân.”
“Nơi sinh?”
“Núi Bất Chu.”
“Nói láo, chúng tôi không tra được thông tin ghi chép cho thấy nơi sinh của cậu!”
Quả nhiên nói đùa ở dị giới chẳng ai hiểu được mà.
Hàn Tiêu tặc lưỡi: “Hỏi cấp trên của ông đi.”
Đương nhiên cấp trên không thể nào tiết lộ thông tin của anh cho nhân viên phổ thông rồi. Lần thẩm tra này chẳng qua chỉ là hình thức, phòng nội vụ chỉ muốn cảnh cáo, hay nói cách khác là chọc tức anh một chút mà thôi.
Nhân viên điều tra nhận chỉ thị qua tai nghe, không hỏi tiếp nữa mà nén giận, bắt đầu dùng đến câu hỏi đánh giá tâm lý.
Câu hỏi đánh giá tâm lý đều là miêu tả vài loại tình cảnh rồi để Hàn Tiêu lựa chọn, anh đáp lung ta lung tung cho xong, nhân viên điều tra cất kỹ tư liệu để nộp cho cấp trên, thẩm tra đến đây là chấm dứt.
Bỗng nhân viên điều tra lại lạnh lùng bảo: “Phòng nội vụ chúng tôi lúc nào cũng theo sát cậu, đừng để chúng tôi nắm được điểm yếu đấy.”
“Điều đó có nghĩa là giờ các người chẳng làm được gì tôi ấy hả.”
Hàn Tiêu nhướn mày, xoay người bỏ đi, để lại cho nhân viên điều tra một bóng lưng hớn hở.
Sắc mặt nhân viên điều tra xanh mét, bàn tay cầm tập tư liệu nổi đầy gân xanh, nghe được cả tiếng khớp tay kêu răng rắc.