[RINDOUANGRY] LUÂN CHUYỂN BẤT HẸN TÁI KIẾN - Chương 41: Gợi Nhớ
- Trang chủ
- Truyện tranh
- [RINDOUANGRY] LUÂN CHUYỂN BẤT HẸN TÁI KIẾN
- Chương 41: Gợi Nhớ
Người phía sau Souya khinh hừ một tiếng “Về rồi à?”
“Mày!” gân trán 2022 giăng đầy.
Angry rục rục cổ nhìn Rindou đằng sau lại nhìn phía trước, em rơi vào hoảng loạn hét lên với người trước mặt “Không được nhìn!” bởi vì tư thế hiện tại của em quá nhục nhã ê chề.
Vì sao? Họ giống hệt nhau? Sao lại có 2 Rindou? Anh em sinh đôi?
2022 nhìn cả mặt đầy nước mắt của em, cổ họng hắn nghẹn ứ như nuốt phải kim. Hắn khuỵu xuống muốn đem em cướp vào lòng nhưng 2018 giữ chặt eo em ấn trở về.
2018 cười khẩy “Đừng xen ngang!”
“Thả ra!” 2022 chặn đẩy tay 2018 ra “Mày làm Sou-chan đau.”
“Người là của tao, còn mày nghĩ mày đang làm gì?”
Souya muốn đẩy 2022, túng quẫn cộng kinh hoảng “Anh là ai? Làm ơn đi đi.” đừng nhìn nữa, em nhục nhã, em không muốn ai thấy sự thảm hại bản thân bây giờ.
“Mày nghe thấy chưa, em ấy đuổi mày kìa.” 2018 đắc ý nói.
“Là anh đây, Sou! Đừng sợ!” 2022 giữ chặt lấy em.
“Rin … Rindou?” em ngờ vực.
2022 ừ nhẹ, Souya khiếp sợ liếc nhìn 2018 “Thế kia … ai?” tuy nhiên vừa dứt lời, thần kinh vì căng thẳng đè nặng, cơ thể em áp lực không chịu nổi đến nôn ọe.
“Sou?!” hai bọn hắn đồng thanh bất an kêu.
Em nôn đến lợi hại và cuối cùng mất đi ý thức.
—–
“Đồ khốn! Đều do mày, không phải tao đã bảo không được đối xử tệ với Sou sao?”
“Mày không có tư cách lên giọng ở đây vì chính mày là người dư thừa. Là ai đã tự tiện chạm vào đồ của người khác!?”
“Mày về nước không thông báo vì muốn xé rách mặt chuyện này chứ gì?”
“Đúng đấy, tao chán ngấy việc để thằng khác tung hoành thành mình.”
Hai người họ ẩu đả với nhau đến bác sĩ còn muốn quỳ lạy, còn đánh nữa thì hai người cũng thành bệnh nhân luôn đấy.
“Trời ạ ngừng tay đi. Còn đánh nữa là vỡ tan máy móc bệnh viện bây giờ. Mời hai vị ra ngoài ngay, còn ở đây cãi thì sao bệnh nhân nghỉ ngơi hồi phục.”
Cả hai khinh hừ dứt tay ra cổ áo của nhau.
“Người đã tỉnh, hai cậu có thể vào thăm.”
Cả hai Rindou ấu trĩ tranh nhau ai sẽ vào trước, không ai nhường ai. Nếu giờ không phải đang trong bệnh viện thì họ chỉ muốn móc súng bắn bỏ mẹ đối phương. Nhìn cái mặt là không ưa nổi.
Bác sĩ “Hai cái đứa này! Không phải anh em sinh đôi tâm linh tương thông à? Đấu đá nhau thế này vì tranh 1 omega, thời đại bây giờ quả loạn. Hai A một O, chậc chậc.”
Angry nhắm mắt tịnh dưỡng truyền nước biển. Còn hai tên Rindou nào đó khép nép chia nhau ngồi hai bên giải thích từ từ mọi chuyện cho em.
Rindou 2022 đến từ tương lai, mọi chuyện nghe rất vô lý và khó tin.
Souya không có phản ứng ngờ vực gì đối với việc này “Em mệt! Ra ngoài!”
“Sou à, anh …!”
“Đi ra ngoài!” em khổ sở ôm đầu, đau quá “Không đi thì đây đi.”
“Anh đi anh đi, em bình tĩnh!” 2018 tá hỏa.
Souya tháo kim truyền ra, em muốn về nhà gặp anh Nahoya, có cảm giác kí ức cũ lãng quên sắp được khôi phục.
“Bé cưng, sao em lại ra ngoài này?”
“Em còn chưa khỏe mà.”
Đã qua lâu vậy nhưng hai người này còn đứng ngoài canh chừng.
“Muốn về nhà, tạm thời không muốn nhìn mặt các anh.” em đi qua họ.
2018 níu tay em “Bé cưng bé cưng, em giận anh sao? Anh xin lỗi, em đừng đi.”
2022 “Để anh chở em về.”
“Em có thể tự về.”
2022 “Em trách anh vì đã che giấu với em?”
“Không! Xe anh ở đâu?” em nói thế nhưng không biết giờ mặt em quạu quọ theo thói quen hay giận thật.
Em đã ngầm cho phép, 2022 dẫn em ra bãi đậu xe.
2018 bị bỏ lại vô rừng rú chơi với thú. Không, hắn không cho phép em ở riêng với 2022. Hắn mặt dày bám theo.
2022 cầm tay lái, 2018 định ra ghế sau ngồi với em nhưng bị em liếc sắc lẹm thế là hắn đành ngậm ngùi ngồi ghế phụ.
Mệt mỏi nằm ra ghế, em không thèm làm bộ làm tịch ra vẻ khỏe mạnh. Vì đầu thật sự đau âm ỉ.
2018 nóng lòng nhìn tình trạng của em, hắn hối hận những gì đã làm. Phải chi hắn lí trí hơn một chút thì em đã không phải chịu đau.
Thà rằng em cứ nháo lên chửi bọn hắn, đánh bọn hắn. Nhưng em cứ im lặng thế này càng làm lòng hắn bồn chồn, giống trời quang biển lặng trước cơn bão vậy.
—–
Cái hôm bị Hasegawa bắt cóc, kí ức cậu đã xuất hiện vấn đề. Nó bắt đầu nhớ lại, một ít những điều tốt đẹp cậu có cùng Rindou vào 10 năm trước.
“Em và cái thằng đầu sứa đó đã từng hẹn hò. Mới đầu khi em công khai với anh, anh không tán thành. Nhưng khi nhìn em hạnh phúc mỗi khi nhắc về thằng đó, anh không nỡ ngăn cấm.”
“Nhưng bỗng một ngày em trở về tuy kín đáo che giấu nhưng anh nhận ra bên trong em suy sụp, tối đó em sốt cao phải nhập viện. Qua trận sốt thì quên mất thằng Rindou, nó cũng không đến gặp em. Nên anh chả có hảo cảm với khứa đó. Tốt nhất là muốn nó vĩnh viễn đừng dính líu với em.”
Cậu và Rindou vì sao chia tay? Hắn làm cậu đau khổ sao?
Khi hỏi anh Nahoya thì anh ấy cũng không biết rõ ngọn nguồn. Người trong cuộc là Rindou thì sẽ không kể cho em, em thì quên mất mọi thứ.
Trận ngất xỉu hôm nay gần như sắp đánh thức thứ kí ức em đã quên đi vậy. Khi nhìn Rindou, em chỉ chua xót, đau lòng và phẫn hận. Em cảm giác mình 10 năm trước có lẽ cả đời cũng chả muốn gặp lại hắn thêm lần nữa.
—–
Nay Souya đến căn hộ cậu sống cùng Rindou để lấy ít áo quần cần thiết. Khi đang ở ngoài cửa phân vân có giáp mặt với Rindou không thì một cô gái đã ra mở cửa.
Lòng Souya trùng hẳn xuống: Sao trong căn hộ lại có người khác?
Anna nhìn trên dưới Angry một cách đầy khiếm nhã đánh giá. Cậu rất khó chịu với ánh mắt soi mói của cô.
“Đã lâu không gặp!”
“Tôi từng gặp cô à?” một cô gái nóng bỏng cỡ này biết cậu.
“Cậu không nhớ à? Cũng phải, đã lâu lắm rồi mà. Cậu tới tìm Rindou, anh ấy vừa ra ngoài có việc. Nhưng ấn tượng thật đấy, cậu đúng là yêu Rindou đến sống chết, mù quáng làm mọi thứ cũng muốn được bên Rindou dù anh ta có ghét bỏ cậu.”
“Ý cô là sao?!” nói những lời không thể hiểu nổi khiến cậu rất khó chịu.
Anna bịt miệng cười khúc khích vài tiếng “Cậu không cần vì tổn thương mà tự lừa dối. Khi ấy tôi cũng có mặt ở đó mà, khi tôi và Rindou đang làʍ ŧìиɦ ấy thì cậu lại đi vào. Ở trước mặt tôi thì Rindou đâu có cho cậu mặt mũi, anh ta thừa nhận chơi đùa với cậu. Với Rindou ghét nhất là omega nam.” cô rít vape phả khói vào mặt Souya, híp nửa mắt nhìn cậu, trong mắt cô thì Souya chỉ đang giả vờ mạnh miệng ra vẻ không nhớ gì.