QUỶ VỰC VẠN NHÂN MÊ - Chương 19
Beta: Na
“Không đáng.”
Thật lâu sau, Mạc Tê mới thở hắt ra.
Tầm mắt cậu dừng lại ở một nửa hộp thuỷ tinh đã bị sinh mệnh nhuộm kín, Phàn Đinh không cho Mạc Tê chạm vào chiếc hộp này, nhưng hiện tại mấu chốt nhiệm vụ đã ở trước mắt, Mạc Tê không có khả năng không chạm vào.
Bàn tay cậu chậm rãi dừng trên hộp, lại bắt được hư không.
Chiếc hộp biến mất không cho Mạc Tê đụng vào.
Tại sao lại như vậy?
Tay Mạc Tê dừng giữa không trung, trước mắt lại lần nữa hoảng hốt.
Ký ức Phàn Đinh như thuớc phim chạy trước mặt cậu, theo tầm mắt nữ sinh, “xem” nhìn thấy chiếc hộp thuỷ tinh được đặt trên bàn kí túc xá, cùng một người xoay người rời đi.
Người này giống như bị mosaic (*), toàn thân trên dưới đều mông lung, Mạc Tê mơ hồ cảm giác được Phàn Đinh biết rõ người kia là ai, chỉ là không thể nói, cho dù là thông qua phương thức này, Mạc Tê cũng không nhìn thấy bộ dáng người này.
(*)Mosaic: nghệ thuật sử dụng vật liệu, cho ra hình ảnh được tạo từ nhiều mảnh màu sắc và vật liệu khác nhau.
Người nọ giống như nói gì đó, Phàn Đinh do dự một lát, sau đó dùng dao rọc giấy cắt qua đầu ngón tay, nhỏ một giọt máu trên hộp thủy tinh.
Giọt máu chậm rãi hóa thành một hình gấp giấy màu đỏ, Phàn Đinh cầm bút, nghiêm túc viết xuống một câu.
Ký ức đến đây đột nhiên im bặt, Mạc Tê phục hồi tinh thần, nhận ra mình đang đứng trong đại sảnh an tĩnh.
Ít nhất đã biết hình gấp giấy màu đỏ từ đâu tới, cũng không phải làm không công, Mạc Tê cười khổ một cái.
Đã là cái nguyện vọng thứ hai, mà nhiệm vụ vẫn mông lung như trước, không thấy rõ diện mạo chân thật.
Nhưng trò chơi lại đổi mới một kỹ năng —— Cộng hưởng.
【 Cộng hưởng ( có thể tiến hóa): Một kĩ năng nâng cấp từ “Ngưng thị”, khi đối phương cam tâm tình nguyện đáp lại kĩ năng của người chơi, người chơi có thể cộng hưởng cảm xúc với đối phương, bao gồm cả cá thể trúng “Cuồng hoá” và “Hàng trí”. 】
【 Mặt trái hiệu quả: Khi cộng hưởng, người chơi sẽ dần thay thế đối phương, lang thang giữa lý trí và điên loạn, xin hãy chú ý thời gian và độ sâu cộng hưởng.】
Đằng sau tên kĩ năng có ghi chú tiến hoá, có nghĩa là kỹ năng này không chỉ có giới hạn trong cộng hưởng cảm xúc mà còn có hiệu quả mạnh mẽ nào khác.
Tạm thời gạt kĩ năng sang một bên, trước mắt chuyện quan trọng nhất chính là nhanh chóng kết thúc nhiệm vụ này.
Từ việc của Phàn Đinh có thể thấy, bọn họ đoán không sai, đích xác có người đứng sau tất cả khống chế hộp tâm nguyện, đưa nó cho những người có nguyện vọng mãnh liệt, lấy đi nguyện vọng và sinh mệnh của họ, tích góp năng lượng cho nguyện vọng chân chính của mình.
Việc cấp bách bây giờ là tìm được người này, cả hai lần ước nguyện đều liên quan đến Hướng Uyển Tư, cô chính là người có hiềm nghi lớn nhất, nhưng Phàn Đinh đã nói, không phải do Hướng Uyển Tư làm.
Là ai, còn có thể có ai, người được hộp tâm nguyện lựa chọn tiếp theo là ai? Mạc Tê dựa lưng vào vách tường tự hỏi.
Lát sau, một giáo viên đi vào phòng triển lãm, không liếc nhìn Mạc Tê lấy một cái, khiêng thi thể Phàn Đinh lên.
“Thầy muốn mang cô ấy đi chỗ nào?” Mạc Tê hỏi.
Giáo viên này có khuôn mặt, thanh âm, ánh mặt lãnh đạm giống hệt như người mang thi thể Kha Tiểu Hi đi, chỉ khác quần áo, Mạc Tê không dám khẳng định họ là cùng một người.
Kỹ năng của cậu không có hiệu quả với giáo viên phụ đạo, nhưng ông ấy vẫn trả lời vấn đề cậu hỏi: “Có một sinh viên bị nhồi máu cơ tim mà chết, tôi sẽ xử lí tốt thi thể.”
Không phải “an táng”, mà là “xử lí”
Mạc Tê nhớ tới Tề Xảo Yến, thi thể cô được cất giấu trong núi giả vài tiếng cũng không có người tới nhặt xác, vì sao Phàn Đinh mới chết một lúc mà giáo viên phụ đạo đã tới?
“Lữ An Hà đâu? Học sinh vừa tự sát ở toà nhà tư tưởng và chính trị thầy đã xử lí xong?” Mạc Tê hỏi.
“Một sinh viên gọi điện báo cáo, đã xử lý.” Giáo viên phụ đạo trả lời.
“Báo cáo thế nào?”
“Thời gian, địa điểm, người trình báo với giáo viên của trường, rất nhanh sẽ có người tới xử lý.”
“Ai nói cho thầy Phàn Đinh ở đây?” Mạc Tê hỏi.
Giáo viên phụ đạo không trả lời, mặt vô biểu tình đem thi thể Phàn Đinh rời đi.
Mạc Tê cảm thấy giáo viên phụ đạo này nhất định là một NPC của trò chơi, không có cảm tình, cũng không can dự trò chơi, chỉ phụ trách thu dọn hiện trường.
Tuy rằng không trả lời tất cả, nhưng NPC đã nói ra một chút nhắc nhở.
Thi thể Kha Tiểu Hi, Lữ An Hà cùng Phàn Đinh đều là có sinh viên gọi điện tới báo cáo mới khiến giáo viên phụ đạo tới xử lý. Mà Tề Xảo Yến chết ở giữa khe núi giả, khuất tầm nhìn, Liêu Nho Học phát hiện cũng không quản, cho nên không ai báo tin.
Kha Tiểu Hi do Quách Minh Chinh báo, cái chết của Lữ An Hà oanh động dị thường, hơn nữa còn có mấy chục sinh viên ẩu đả với Thi Văn Hiên bên dưới, hiển nhiên không thiếu người báo cáo.
Nhưng Phàn Đinh lặng lẽ không tiếng động mà chết, trong phòng triển lãm chỉ có mình cậu, ai có thể biết chuyện này, ai có thể báo cáo?
Người này nhất định biết Phàn Đinh đã ước nguyện, biết quy tắc trao đổi nguyện vọng, biết Phàn Đinh sẽ đi tìm Hướng Uyển Tư, biết Phàn Đinh sẽ bị hộp tâm nguyện đoạt lấy sinh mạng.
Phù hợp với điều kiện này chỉ có một người, chính là người đã giao chiếc hộp cho Phàn Đinh.
Nhưng làm sao mới có thể tìm ra người này?
Cũng không phải không có manh mối, muốn làm được những việc này, phải thỏa mãn một số điều kiện hà khắc.
Phải biết được ân oán giữa Kha Tiểu Hi và Hướng Uyển Tư, giữa Tề Xảo Yến và Kha Tiểu Hi, càng phải hiểu thù hận đan xen giữa ba người Lữ – Hướng – Phàn.
Nếu người đứng sau không phải Hướng Uyển Tư? Vậy thì Liêu Nho Học càng phù hợp với điều kiện hơn. Tất cả thông tin Mạc Tê biết, toàn bộ đều do Liêu Nho Học.
Liêu Nho Học càng là người nắm rõ lịch trình hoạt động của Hướng Uyển Tư.
Nghi ngờ một khi đã dâng lên thì rất khó đánh mất, Mạc Tê nhíu mày, càng nghĩ càng cảm thấy Liêu Nho Học khả nghi.
Liêu Nho Học là hội trưởng hội sinh viên, trong tay nắm giữ phần lớn các thông tin của trường, có thể dễ dàng lấy được tin tức. Hắn có thể đoán được sự thay đổi của thế giới thông qua khác biệt trong hành vi và tư tưởng của mình, không chút trở ngại chấp nhận mọi thứ; quyết đoán muốn hành động cùng hai người chơi, nếu hắn là người đứng sau bức màn thao túng hộp tâm nguyện, biết người chơi có khả năng cản trở mình thực hiện nguyện vọng, vậy phương pháp tốt nhất chính là lấy thân phận “người thường thông minh” đi bên cạnh theo dõi người chơi.
Một bằng chứng mạnh mẽ hơn là Mạc Tê đã cố tình sắp xếp cho Liêu Nho Học và Hạng Trác làm một nhóm, khiến bọn họ đi hấp dẫn sự chú ý của người khác, mục đích nhất tiễn song điêu, vừa ném quả bom hình người Liêu Nho Học cho Hạng Trác, vừa có thể kéo chân người chơi.
Liêu Nho Học rõ ràng đã đoán được Mạc Tê có mục đích, nhưng không vạch trần cũng không ngăn cản, thậm chí còn quạt gió thêm củi, giết chết hai người chơi, khiến sức chiến đấu của Hạng Trác giảm mạnh.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Khi cậu đang mải suy nghĩ, Liêu Nho Học và Hạng Trác thiếu một cánh tay đi vào phòng triển lãm. Mạc Tê giương mắt nhìn về phía Liêu Nho Học, cân nhắc có nên dùng “Ngưng thị” cùng “Cộng hưởng” xem kí ức của Liêu Nho Học hay không.
Nhưng điều kiện khởi động “Cộng hưởng” là Liêu Nho Học cũng phải cam tâm tình nguyện bị cậu khống chế, điều này có chút khó khăn. Chỉ cần trong tâm hắn còn chút chống cự, kỹ năng này không cách nào phát huy hiệu quả.
“Cánh tay không thể khôi phục sao?” Mạc Tê cẩn thận nhìn về phía Hạng Trác.
Sắc mặt Hạng Trác tái nhợt: “Nếu là người chơi có giá trị chấp hành cao còn có khả năng tiến hóa ra năng lực tái sinh, nhưng tôi chỉ có giá trị xây dựng, vô pháp làm được. May mắn đây chỉ là thân phận nhiệm vụ cấp cho, chỉ cần sống sót đến cuối cùng, thương thế đều có thể khỏi hẳn.”
Cho nên trong nhiệm vụ, Hạng Trác chỉ có thể bảo trì trạng thái nửa tàn nửa phế này, đối với người đứng sau màn mà nói, đây là kết quả tốt nhất. Mạc Tê trầm tư.
Hạng Trác nói: “Thời gian dài như vậy không có tin tức của cậu, chúng tôi lo lắng xảy ra chuyện, chờ sinh viên dưới lầu tản đi lập tức tìm cậu. Hệ thống vừa nhắc nhở sinh mệnh của hứa nguyện giả thứ hai đã bị đoạt lấy, cậu biết đã xảy ra chuyện gì không?”
“Tôi thấy hộp tâm nguyện.” Mạc Tê chỉ ghế dựa Phàn Đinh từng ngồi qua “Phàn Đinh ngồi chỗ đó, trong tay cầm hộp tâm nguyện, ngay trước mặt tôi bị đoạt lấy sinh mệnh.”
“Phải không?” Hạng Trác không thèm để ý mà nói, “Lấy được hộp không?”
“Không có, còn chưa kịp đụng tới, hộp tâm nguyện đã biến mất giữa hư không, hệ thống cũng nhắc nhở nguyện vọng của người thứ ba đang tiến hành.” Mạc Tê trả lời.
“Tình huống thế nào? Chẳng lẽ thực sự có người đứng sau? Tìm được thì tính sao? Thi Văn Hiên tìm được Hướng Uyển Tư, kết quả bị một đám sinh viên đánh đến đầu nổi đầy u, không biết trốn chỗ nào.” Hạng Trác ủ rũ nói.
Bị mất một cánh tay, khí tràng cả người yếu đi không ít, ý chí chiến đấu cũng hạ thấp.
Liêu Nho Học lại khí định thần nhàn nói với Mạc Tê: “Trên đường đến đây, Hạng Trác bị người khác ‘ vô tình ’ đâm bay ba lần, một lần rớt xuống bồn hoa, một lần bị ong đốt.”
Liêu Nho Học vén áo Hạng Trác, trên bả vai lộ ra màn thầu lớn nhỏ
“Đây là ong mật đốt?” Mạc Tê vô cùng kinh ngạc.
Khó trách khí sắc Hạng Trác lại kém như vậy, thanh âm cũng ngày càng suy yếu, nếu cứ tiếp tục thế này, Hạng Trác sẽ kiệt quệ mà chết.
“Đáng sợ đúng không, tôi trước nay chưa từng thấy qua con ong mật nào độc như vậy trong vườn trường.” Liêu Nho Học nói, “Lúc này mới là nguyện vọng thứ hai, Mạc Tê, nói không chừng sau khi bốn nguyện vọng được thực hiện, hô hấp bình thường đều có thể sặc chết.”
“Khụ khụ,” Hạng Trác mãnh liệt ho khan vài tiếng “Cho nên nhất định phải tìm được người đứng sau kia, nếu không chúng ta tuyệt đối không cần chờ đến nguyện vọng thứ tư nữa!”
“Làm sao để tìm? Nhiệm vụ hoàn thành như thế nào các cậu cũng không biết. Là giết chết người đứng sau, hay cướp đi hộp tâm nguyện từ tay hắn? Mạc Tê, hình như em đã thất bại, giờ sao? Muốn tôi giúp em nhanh chóng kết thúc thống khổ, miễn cho bị hệ thống đoạt trước hay không?.”
Liêu Nho Học rút ra một con dao từ bên hông, lưỡi đao quơ quơ trước mặt Mạc Tê.
Động tác này của hắn càng làm ánh mắt Mạc Tê thêm kiên định, thoải mái cười.
“Thế nào?” Liêu Nho Học nâng dao, đến chỗ Mạc Tê “Sao em lại cười đến xinh đẹp như vậy?”
Mạc Tê lắc đầu: “Không có việc gì, tôi chỉ đang thở phào nhẹ nhõm.”
Liêu Nho Học nhìn chằm chằm Mạc Tê trong chốc lát, nói: “Chẳng lẽ em hoài nghi tôi là người đứng sau?”
“Không sai, đúng là đã từng hoài nghi như vậy, nhưng hiện tại đã yên tâm.” Mạc Tê nói, “Hội trưởng chưa bao giờ che dấu giục vọng của mình, hẳn cũng khinh thường phương thức dùng hộp tâm nguyện để đạt được nguyện vọng.”
Liêu Nho Học trào phúng cười: “Nếu như tôi là người đứng sau tất cả, tối hôm qua đã gom đủ bốn nguyện vọng, các cậu tuyệt đối không sống đến hôm nay.”
Mạc Tê nói: “Đúng vậy, cho nên tôi mới thở phào nhẹ nhõm, may mắn đối thủ không phải là anh. Nhưng tôi cũng nghĩ đến một điều, người quá mức cường đại sẽ khinh thường phương thức thực hiện nguyện vọng này. Chỉ có kẻ thực lực không đủ, có lòng mà bất lực mới có thể hấp dẫn hộp tâm nguyện.”
“Tuy rằng tôi không biết người đứng sau là ai, nhưng từ cách hắn chọn hứa nguyện giả có thể thấy, người được lựa chọn đều là kẻ có oán hận mà không thể tự mình phản kích, mới có thể rơi vào bẫy rập của hộp tâm nguyện.”
“Phàm đã đi qua, tất lưu dấu vết. Hắn tìm đến những người này, cũng chính là đang phản ánh trình độ nhất định của hắn, đúng không?” Liêu Nho Học nói.
“Đúng là như thế.” Mạc Tê nói.
“Các người chẳng lẽ đã đoán được là ai?” Hạng Trác ở một bên nhìn hai người đánh đố.
“Không đoán được, nhưng đã có phương hướng đại khái rồi.” Liêu Nho Học nghĩ nghĩ, thu hồi dao “Tạm thời không giết em, tôi muốn nhìn một chút, xem em có thể thực hiện nhiệm vụ này đến đâu.”
Hạng Trác đầu đầy mờ mịt: “Hứa nguyện giả thứ hai đã chết, Mạc Tê hoàn toàn không thể nào đụng tới hộp tâm nguyện, còn có manh mối mới gì sao? Chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể chờ hứa nguyện giả thứ ba xuất hiện?”
“Có, một manh mối quá rõ ràng.” Mạc Tê cười cười, “Thi Văn Hiên là kẻ tới sau, làm sao hắn biết quan hệ phức tạp giữa Hướng Uyển Tư, Kha Tiểu Hi, Tề Xảo Yến, Lữ An Hà và Phàn Đinh?”
“Đúng vậy, tại sao hắn lại tra được nhiều chuyện như thế? ‘Tuyến tác chỉ thị khí’ không thể nào cho hắn nhiều manh mối quan trọng như vậy được.” Hạng Trác nói.
“Đương nhiên là có người nói cho hắn, hơn nữa còn đem hết thảy mọi chuyện đổ lên người Hướng Uyển Tư, rất có khả năng chính là người đứng sau tất cả.” Mạc Tê chắc chắn nói.
_Hết chương 19_