QUỶ NHA - Chương 20: Chỉ xin được chết một lần
“Các ngươi không phải là nhóm người đầu tiên mơ ước bản lĩnh của lão gia nhà ta, cũng sẽ không phải là đám người cuối cùng. Mấy năm gần đây ta dựa theo dặn dò của lão gia, để cho bọn họ hảo hảo nếm thử tư vị của hình cụ một lần.”
Cao lão đầu ngồi trên ghế thái sư, từ trên cao nhìn xuống mấy người Tạ Bán Quỷ, giống như một Phán Quan nắm giữ sinh tử, vẻ mặt tràn đầy tự đắc thậm chí là hưng phấn: “Lão đầu sống đến chừng này tuổi, phúc hưởng không ít, tội cũng không ít. Cũng không có sở thích gì khác ngoài việc gia hình tra tấn người ta. Nhưng chút yêu thích như vậy, cũng đã ba mươi năm không có hưởng thụ qua rồi. Nể tình các ngươi đem đến niềm vui thú cho lão đầu, ta nhất định sẽ cho các ngươi được một lần hưởng thụ hết một trăm linh tám loại hình cụ Thiên Cương Địa Sát.”
Tạ Bán Quỷ đưa tay ra sau làm vài động tác, ra hiệu đồng bọn tản ra, nhưng ngoài miệng vẫn cười lạnh nói: “Lão gia hỏa, ngươi nghĩ quá ngây thơ rồi đấy? Ngươi nghĩ chúng ta sẽ ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ sao?”
Cao lão đầu cười lạnh nói: “Căn phòng này từ lâu đã chứa đầy thuốc mê không màu không mùi, các ngươi không đi vào khuôn phép cũng không được.”
Tạ Bán Quỷ hừ lạnh nói: “Đừng quá đắc ý, ngươi cho là có thể đánh thuốc mê cao thủ Tiên Thiên thì đã quá sai rồi, trong bảy người chúng ta vừa vặn có bốn người là cảnh giới Tiên Thiên.”
“Đó là do các ngươi chưa có gặp qua “Tước Cốt Túy” đó thôi? Biết “Tước Cốt Túy” là cái gì không?Ta đây sẽ phổ cập chút kiến thức cho các ngươi.” Cao lão đầu sờ râu cười nói: “Các ngươi dù sao cũng nghe nói qua “lăng trì” chứ? Thật ra trong thiên hạ này không có mấy người có thể đủ kiên cường để gắng gượng qua ba nghìn sáu trăm đao cả, thế nhưng chủ quản hình phạt lại vẫn cứ quy định “Tù phạm chưa chịu đủ ba nghìn sáu trăm đao mà đã chết, thì đao phủ và trọng phạm cùng tội”. Cho nên, những người thi hành án kia liền nghĩ ra phương pháp bôi thuốc tê lên trên đao, để kéo dài thời gian phạm nhân tử vong. Nên loại thuốc tê này liền được gọi là “Tước Cốt Túy”.”
Cao lão đầu hưng phấn tay vịn ghế ngồi giống như là muốn đứng lên: “Về sau, lão gia nhà ta cho rằng dùng thuốc tê để lăng trì, là trái với ước nguyện ban đầu của trọng hình lăng trì, liền tiến hành cải tiến thuốc tê. Sau khi lão gia nhà ta cải tiến xong Tước Cốt Túy, tác dụng không còn là gây tê mà là hưng phấn! Sau khi bị Tước Cốt Túy thẩm thấu vào da thịt, tứ chi sẽ trở nên bủn rủn vô lực, cảm giác đau toàn thân sẽ tăng lên gấp bội, nhưng tinh thần lại vô cùng phấn khởi. Chỉ cần lúc hành hình không đụng tới cơ quan nội tạng quan trọng, tử tù tuyệt đối sẽ không chết.”
“Sau khi áp dụng xong trọng hình Tước Cốt Túy. Người chịu hình phạt mới thật sự gọi là muốn sống không được muốn chết không xong, lúc xem hình phạt này, ngươi sẽ cảm thấy như uống rượu nếp, thể xác và tinh thần đều say.” Cao lão đầu chậm rãi dựa vào ghế, trên khuôn mặt nhăn nhúm tràn đầy dư vị tươi tỉnh dục tiên.
Mai Tâm Nhi cắn răng nghiến lợi mắng: “Đồ điên, biếи ŧɦái!”
“Nói rất hay!” Cao lão đầu vươn một ngón tay: “Cao gia không có ai không phải kẻ điên, không phải kẻ biếи ŧɦái. Ngay cả nô bộc ta đây cũng giống như vậy.”
Lão Tiền có tu vi hơi thấp đột nhiên cảm giác được hai chân như nhũn ra, vô thức dựa lưng vào tường, thế nhưng hai cái đùi làm thế nào cũng không chống đỡ nổi sức nặng cả người, lưng dựa vào vách tường hơi trượt xuống: “Lão đệ, ngươi nhanh nghĩ chút biện pháp đi! Ta đứng không nổi nữa.”
Cao lão đầu cười ha ha nói: “Hắn không phải vẫn đang nghĩ biện pháp sao? Ngươi cho rằng hắn nói với ta nhiều lời như vậy, là vì giải sầu sao? Hắn là muốn thông qua nơi phát ra giọng nói để xác định phương hướng của ta. Nếu như hắn thích đùa nghịch khôn vặt, ta liền dứt khoát trò chuyện một hồi với các ngươi.”
“Căn mật thất này đã hao tốn bao nhiêu tâm huyết của lão gia nhà ta, chỉ đường hầm truyền âm đã có một nghìn ba trăm cái, mỗi một chữ ta nói đều là từ các đường hầm khác nhau truyền vào lỗ tai các ngươi, cho các ngươi tìm mười năm cũng tìm không thấy ta ở đâu. Năm ấy lão gia nhà ta đã từng nhốt ba cao thủ Tiên Thiên vào mật thất, hứa hẹn, chỉ cần bọn họ tìm ra lão gia nhà ta, liền thả bọn họ đi. Ngay cả khi ba tên kia khoét mắt mình ra để tăng cường thính giác, cũng không tìm được vị trí của lão gia, cuối cùng bị phát điên, tự cắt cổ mà chết. Các ngươi vẫn nên ngoan ngoãn cam chịu số phận đi!”
Tạ Bán Quỷ cười lạnh nói: “Đó là do hắn không có đụng phải người của Quỷ Nha.”
“Quỷ nha?” Cao lão đầu bỗng nhiên đứng lên, run rẩy hỏi: “Ngươi nói các ngươi là người của Quỷ Nha?”
“Sao không tin à? Ta vừa rồi căn bản không có tìm vị trí của ngươi, mà là đang cho gọi Quỷ Hồn trong mật thất này.” Tạ Bán Quỷ bỗng nhiên làm Thủ Ấn, ánh đèn trong mật thất theo Thủ Ấn của hắn không ngừng biến ảo chợt sáng chợt tối, theo mỗi lần ánh đèn chớp sáng, cả một đám Quỷ Hồn gào khóc thảm thiết hiện ra trên các loại hình cụ.
Mai Tâm Nhi không phải là chưa từng thấy qua Quỷ Hồn, thế nhưng những Quỷ Hồn ở dưới hình cụ kia vô cùng thê thảm, trên người những Quỷ Hồn kia chi chít những vết sẹo có hình thù kỳ quái, thậm chí không thể tìm thấy một mảnh da thịt hoàn chỉnh. Tuy rằng thân thể của bọn họ đã tiêu tan, nhưng nhưng những ký ức đau thương và kinh hoàng nhất vẫn còn đọng lại trong linh hồn bọn họ, khi họ phát hiện mình xuất hiện trên hình cụ đã từng tra tấn bọn họ đến chết, phản ứng đầu tiên chính là khàn cả giọng kêu thảm thiết.
Mai Tâm Nhi sợ tới mức che mắt thét to: “Tạ Bán Quỷ, nhanh để cho bọn họ rời khỏi, thật là đáng sợ.”
Bí bộ Linh Nha cũng bị dọa đến hoảng sợ gào thét, chớ đừng nói chi là người bình thường. Cả căn mật thất ngoại trừ Tạ Bán Quỷ và Lương Thất, những người khác đều đang kinh hãi, đồng thời dưới tác dụng của thuốc tê đều co quắp té trên mặt đất.
Tạ Bán Quỷ tiến lên phía trước mấy bước: “Lão gia hỏa, ta chỉ cần tìm ra một con lệ quỷ, trong thời gian uống cạn chén trà nó có thể xuyên qua một nghìn ba trăm đường hầm truyền âm lời ngươi nói. Mấy trăm Quỷ Hồn, đại khái mấy hơi thở liền có thể tìm ra ngươi. Ta nghĩ bọn họ sẽ rất tình nguyện moi ngươi ra, kéo lên hình cụ, cũng cho ngươi nếm thử tư vị bị tra tấn đến chết.”
“Các ngươi thật sự là người của Quỷ Nha.” Cao lão đầu bỗng nhiên kêu lên: “Đừng thả Quỷ Hồn, tuyệt đối đừng thả, ta ra ngay đây.”
Ông ta vừa dứt lời, một cửa ngầm được mở ra trên vách tường bên trái Tạ Bán Quỷ, từ bên trong Cao lão đầu vọt ra mấy bước, phịch một tiếng quỳ rạp xuống trước mặt Tạ Bán Quỷ: “Van cầu ngươi, để cho ta chết đi! Cầu ngươi gϊếŧ ta, để cho ta chết, để cho ta chết…”
Cao lão đầu quỳ gối trước mặt Tạ Bán Quỷ như giã tỏi, đau khổ cầu khẩn: “Chỉ cần ngươi có thế để cho ta chết, ngươi muốn biết cái gì, nghĩ muốn cái gì, ta tất cả đều cho ngươi. Không ai biết rõ bí mật của Cao Vĩnh Thái hơn ta đâu. Các ngươi có điều kiện gì ta cũng đồng ý, ta chỉ cầu được chết một lần!”
Tạ Bán Quỷ ngây ngẩn cả người, vừa rồi hắn gần như đã nghĩ đến hầu hết mọi chuyện có thể xảy ra, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, Cao lão đầu lại chạy ra quỳ gối trước mặt hắn, cầu hắn gϊếŧ mình.
Nhưng mà nếu như ông ta đi ra, Tạ Bán Quỷ sẽ không sợ ông ta chạy nữa.
Mặc dù trong lòng Tạ Bán Quỷ đang phân vân, nhưng tay của hắn không chút chậm chạp, tay trái thu lại Thủ Ấn, xua tan toàn bộ Lệ Quỷ đầy cả phòng. Tay phải theo đó run lên, tuyệt hồn trảo lập tức bay ra ngoài, mang theo dây thép quấn quanh cổ Cao lão đầu hai vòng, móng vuốt sắt liền chụp phía dưới cổ họng lão đầu, chỉ cần Tạ Bán Quỷ hơi dùng sức một chút, cái đầu này liền không thuộc về Cao lão đầu nữa rồi.
Tạ Bán Quỷ lạnh lùng nói: “Ngươi còn muốn giở trò gì nữa?”
“Ta không có giở trò, ta nói đều là sự thật. Không tin, ta trước cứu bằng hữu của ngươi.” Cao lão đầu cũng không để ý trên cổ mình còn quấn vũ khí sắc bén, càu nhàu bò dậy lấy thuốc giải độc ra quơ quơ trước mũi mấy người hai cái, chỉ một lát sau, mấy người đang tê liệt ngã gục xuống liền hoàn toàn khôi phục lại.
Cao lão đầu quỳ trên mặt đất trơ mắt nhìn Tạ Bán Quỷ nói: “Lần này ngươi đã tin ta chưa?”