PS 143,7 - Chương 47
Khi ta thấy nàng ở sân bay, nhịn không được tiến lên ôm chặt lấy nàng.
“Ta rất nhớ ngươi.” Ta nhẹ giọng nói ở bên tai nàng.
“Ta cũng vậy.” Nàng hôn một chút lên gương mặt ta.
“A Bội tỷ của ngươi thật dịu dàng.” Alisha theo ta tới đón nàng nói.
“Đúng vậy, nàng là một đại chính muội.” Khi mọi người đang thảo luận chuyện người nhà có thể tới tham gia lễ tốt nghiệp hay không, ta cũng trốn không thoát.
Cho nên ta nói, “Tỷ của ta sẽ đến.” Tự nhiên, thân phận lần này của nàng, là tỷ tỷ của ta.
“Tỷ, đây là Alisha, là bạn học Đài Loan tốt nhất của ta.” Ta giới thiệu.
“Xin chào, ta là Frances.” Nàng cười bắt tay Alisha.
“Ngươi hẳn là có rất nhiều người theo đuổi đi?” Kỹ năng làm quen của Alisha rất tốt.
Ta kéo hành lý của nàng, chúng ta đi đến xe của Alisha.
“A Bội, chúng ta mang tỷ của ngươi đi ăn Mexican food bên cạnh trường học.” Alisha vừa lái xe vừa nói.
“Tốt.” Cứ như vậy, chúng ta ba người cùng nhau tới nhà hàng.
Alisha nhìn thực đơn, mà nàng đang cùng waiter gọi món, Alisha bị tiếng Anh lưu loát của nàng làm giật mình.
“Trời ạ, tiếng Anh của tỷ tỷ ngươi cũng quá tốt rồi?” Alisha trừng lớn con mắt tán thán.
“A, ta lúc trước ở Mỹ một thời gian dài.” Nàng hời hợt nói…
“Cho nên, các ngươi rốt cuộc cách nhau bao nhiêu tuổi a?” Trên mặt Alisha có nghi hoặc.
“Ngươi đoán a.” Ta nói.
“Chúng ta năm nay là 26 tuổi, cao lắm là cách nhau 10 tuổi? Thế nhưng tỷ tỷ của ngươi nhìn còn rất trẻ…” Alisha luôn đem chuyện nàng đang suy nghĩ nói ra.
“Chúng ta cách nhau 16 tuổi.” Nàng nói ra đáp án.
“Gạt người!!” Alisha kinh ngạc đến thiếu chút nữa từ ghế trên nhảy dựng lên.
“Thật a.” Ta rất ít thấy Alisha phản ứng lớn như vậy.
“Ngươi nhìn rõ ràng như mới 30 tuổi.” Alisha chỉ vào nàng nói.
Ta nhìn Alisha tán thưởng, thật là khiến nàng hài lòng muốn bay lên trời.
Cơm nước xong, chúng ta cùng nhau về ký túc xá của ta, rất may mắn, hai năm trước ta ngẫn nhiên được phân vào phòng ký túc xá một người dành cho nghiên cứu sinh.
“A Bội thật may mắn, cư nhiên được phân vào phòng ký túc xá một người.” Alisha vừa lái xe vừa nói.
“Ha ha, không có biện pháp.” Ta vừa ý gật đầu.
“Được rồi, hôm nào tìm đám người James cùng tỷ tỷ ăn cơm đi. Bọn họ thấy tỷ tỷ nhất định sẽ chảy nước miếng.” Alisha đề nghị nói.
“Tốt, ta cũng muốn nhận thức một chút các bằng hữu của nàng ở đây.” Nàng chủ động đáp ứng đề nghị của Alisha.
Kỳ thực ta không muốn. Ta nghĩ chiếm lấy tất cả thời gian của nàng.
Sauk hi Alisha đưa chúng ta trở lại, bản thân cũng trở về.
Trong nháy mắt khi nàng đóng cửa, chúng ta hầu như không có chần chờ, hôn lên môi đối phương.
Hai năm tưởng niệm, làm sao một cái hôn có thể biểu đạt hết, chúng ta điên cuồng, liên tục chỉ hôn đối phương, từ phòng khách, một đường hôn tới trong phòng, y phục bắt đầu từng cái rơi xuống, thân thể từ từ khô nóng lên, đó là du͙ƈ vọиɠ.
Ta hôn cổ của nàng, nàng rêи ɾỉ thở hổn hển, ta tiếp tục thăm dò thân thể khiến ta mong nhớ ngày đêm hai năm, làn da như trước trắng nõn, hầu như nhìn không thấy vết tích thời gian lưu động.
“Ta rất nhớ ngươi, rất nhớ ngươi.” Hôn môi của nàng, ta liên tục nỉ non.
Như là đáp lại động tác của ta, nàng bất an vặn vẹo thân thể, cấp thiết rút đi trở ngại giữa chúng ta.
Ta ghé vào trên người nàng, hôn nhẹ mi của nàng, mắt của nàng, chóp mũi của nàng, gương mặt của nàng, môi của nàng, cằm của nàng, cổ của nàng, xương quai xanh của nàng, vai của nàng, ngực của nàng, tất cả của nàng, giống như khi chia lìa hai năm trước, ta vẫn rất quen thuộc.
Ta không có quên, làm thế nào khơi mào du͙ƈ vọиɠ của nàng.
“Hai năm nay, ta thật cô đơn.” Giọng nói của nàng, đã bị tìиɦ ɖu͙ƈ lấp đầy.
Ta dùng hai tay nhẹ nhàng nắm lấy hai đầu nhũ tiêm đã đứng thẳng của nàng, đầu lưỡi tham nhập vào trong miệng nàng quấn lấy, dùng đầu gối nhẹ nhàng tách ra hai chân của nàng, cọ sát qua lại.
Tay nàng vuốt ve trên lưng ta.
Tay của ta đi xuống dò xét khu rừng ở giữa hai chân nàng.
“Thật ướt.” Ta ngậm lấy vành tai của nàng nói.
“Vậy ngươi có muốn cho ta hay không?” Nàng thấp giọng hỏi.
“Đừng nóng vội, ta nghĩ từ từ sẽ đến.” Ta nói, nhẹ nhàng ngắt âm đế của nàng một chút.
Nàng kêu sợ hãi một tiếng, nhẹ nhàng đánh lên vai ta một cái.
Sau đó, tiếng chuông cửa chết tiệt ngay lúc này vang lên.