NƯỚC MẮT LỌ LEM - Chương 47
Cô bé ngốc Giao Giao ngày nào đã tìm đc hạnh phúc thật sự?
Còn nó thỳ sao? cuộc sống bộn bề với bao toan tính khiến nó mệt nhoài phải đối diện..
Bi kịch gia đình 1 ngày chưa kết thúc..nó sao có thể đón nhận thứ tình cảm mới mẻ vậy!
~
tại văn phòng làm việc..
-chào ông Hạ..
-Chào..cho hỏi bà đây là…
-Tôi…Tôi là…là bác sĩ tư của Hạ phu nhân đây..Tôi họ Lí
-Ồ…tôi nhớ rồi.chẳng hay Bà Lí đến đây vì việc gì?
-Tôi…tôi k thể ngày qua ngày lừa dối lương tâm..suốt nửa năm qua lương tâm tôi đã rất cắn rứt!
-Bà có thể nói rõ hơn chứ?
-Thật ra..nửa năm trước..Bà Hạ có đến văn phòng tìm tôi…Bà yêu cầu tôi cấp 1 tờ chứng nhận mang thai giả!
-s…Sao? Bà….bà…-Ông mấp máy
-Thật xin lổi ông Hạ,…Lúc đó hoàn cảnh gđ đang khó khăn…Tôi lại vì 1 chút lợi ít cá nhân…Tôi đã làm việc có lổi với gđ Ông…với lương tâm….
-Bà..Bà nói..nói thật sao
-Vâng..ngày hôm nay đến đây..tôi muốn thú tội với ông..và dù ông có thưa kiện tôi..Tôi cũng chấp nhận..suốt thời gian qua..tôi đã ray rứt lăm! cuộc sống bấy giờ rất khổ sở!
-Vậy…Vậy…là vợ tôi…chưa hề có thai..Và..Và…cái thai đó…là giả….?
-vâng…thành thật xin lổi ông!
Bà Lí để xấp tiền lại và rời khỏi đó..
Ông vẫn chưa khỏi bàn hoàng…
Vậy là…Ông đã bị lừa…Hết sức ngu xuẩn..Và đó..chính là lí do ông đuổi đứa con gái yêu của mình ra khỏi nhà..Tại sao lúc đó ông k hề tin nó?
Ôm mặt khóc rưng rức khi chứng kiến sự thật đau lòng này! Gđ ông đã hoàn toàn tan nát.!
~~
Trung Tâm Tư vấn Tâm Lí:
-Bác sĩ…Cho hỏi con bé có thể bình phục đc k?-Ông Hạ lo lắng
Nhìn đứa bé nhỏ trầm ngâm…người bác sĩ khẽ thở dài
-Chuyện trong lòng con bé thật sự khiến não nó khó hoạt động lại bình thường..và chuyện đó…có lẽ rất kinh khủng với bé!..Nếu bé nói ra đc…tỉ lệ bình phục sẽ rất cao.
-Vậy làm sao con bé mới phục hồi?
-Đó tùy theo khả năng thích ứng của bé,..Hãy cho bé thời gian
-Trông vào bác sĩ..tôi thực sự muốn biết hôm đó đã xảy ra chuyện gì….
Bác sĩ gật nhẹ đầu rồi dẫn Rya vào trong
Cũng đã 4 tiếng trôi qua…Ông Hạ rất sốt ruột…
Liệu con bé có thể nhớ ra chuyện gì?
Cánh cửa cuối cùng cũng bật mở…Bác sĩ Liên trở ra với cô bé nhỏ..trên tay cầm 1 bức tranh khá đẹp do cô bé vẽ…
-Sao rồi bác sĩ?
-Suốt 4 tiếng con bé chỉ mày mò vẽ bức tranh này..và k chịu nói gì dù tôi đã cố gắng trao đổi với bé…
Ngó xuống bức tranh có 3 người….Ông hỏi
-Bức tranh này có ý nghĩa gì?
-Thật khó để nói..có lẽ đây là tâm sự của cô bé
Bác sĩ Ôn tồn hỏi Rya…Cô bé nhỏ ngây thơ..
-Bức tranh này có nghĩa là như thế nào vậy Rya?Nói cho cô biết đi…
Cô bé cười…Có lẽ rất thoải mái khi nó có thể vễ ra bức tranh này..Bức tranh gồm 3 người..đều là nữ…1 không gian chật hẹp và tối tăm..Và cô bé vẫn k chịu nói!.
-Nào,…Rya ngoan..nói cho cô biết..con vẽ gì trong này
Chỉ vào người con gái nhỏ đứng nép trong vách…cô bé nói
-Này là con..Này là Rya đấy…
-Còn người nằm là ai?
-Là mẹ của Chị Tiểu Từ…là Dì Tuệ Nhi đó
-Thế…thế còn người này…
Chỉ vào người còn lại…BS Liên hỏi
-Đó là…là mẹ của con.
-Bà ta đang cầm thứ gì? và làm gì?
Con bé khóc thét lên…khóc dữ dôi
-con k thể nói…Con k thể nói
Nó khóc ầm ỹ..Ông Hạ Hoản hốt ôm cô bé vào lòng dỗ dành
-Rya ngoan..sao con lại k nói tiếp?
-Mẹ sẽ đánh con…Con sợ mẹ lắm…ba ơi…huhu
-Nín nào..ngoan..ba sẽ k để mẹ đánh con!
-Nhưng mẹ nói nếu con nói ba sẽ bỏ con mà đi…huhuhu con k muốn nói…huhuhu
Con bé khóc 1 lúc 1 dữ dội hơn…
-Rya bình tĩnh nào con..ba rất yêu con.,..ba sẽ k bỏ con đi…Con nói cho ba nghe…Mẹ như thế nào?
-Con…con thấy..Mẹ cầm 1 vật cứng rất cứng…Đập VÀO ĐẦU MẸ CHỊ NIỆM TỪ..VÀ Dì ẤY NGÃ XUỐNG…..
Con bé sợ hãi nói…Lúc nó nói xong cũng là lúc ông k còn đủ bình tĩnh..đủ năng lực tiếp nhận chuyện này….
người mà ông hết mực yêu thương hơn cả đứa con gái chính là người giết vợ ông…hại con ông!
Ông đã sáng mắt ra chưa? Khi ông đã quá tin bà…Quá yêu bà…Đến nỗi k phân biệt đúng sai?
Quá muộn màng khi ông đã nhận ra điều đó…Và giờ đây..Ông có đủ nhẫn tâm để bắt bà ta chịu hình phạt trước pháp luật,Để công bằng với người vợ quá cố của ông..Với đứa con gái yêu của ông?
Còn Rya…cô bé sẽ mất mẹ…Ông phải làm sao?? làm sao đây?