NỮ THẦN NGUYỆT QUẾ - Chương 2: Chương 2 Xung Đột Lần 2
- Trang chủ
- Truyện tranh
- NỮ THẦN NGUYỆT QUẾ
- Chương 2: Chương 2 Xung Đột Lần 2
…Tại tolet…
Ella xách xô nước đặt xuống trước cửa tolet nữ, đứng chống nạnh:
_Anh qua tolet nam đi, tui ở đây, xem như tui và anh ko quen biết, ko đụng chạm gì tới nhau nha!
Chun xách xô nước bỏ qua tolet nam:
_Qua thì qua làm như tui thèm ở lại với cô á!
…Tại căn tin…
Không khí ở đây khá là im lặng, thấy thế Hebe lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng:
_Này!
Jiro ngước lên nhìn cô bạn trước mặt mình:
_Hả?
Hebe hỏi:
_Nãy cậu đâu có lỗi, sao cậu ko thanh minh!
Jiro xua tay:
_Thôi nói chi, nói cho sự việc phức tạp thêm à!
Hebe mỉm cười nhẹ nhàng nhưng cũng rất dễ thương:
_Con người cậu khờ thiệt ha!
Jiro bối rối trước nụ cười của Hebe:
_Này, cậu ko được nói tớ khờ nha!
Hebe nói đùa:
_Um ko khờ thì thôi, mà cậu cũng là ca sĩ rồi còn gì, mình nói cậu khờ ko biết có bị fan của cậu đánh ko đây!
Jiro mỉm cười:
_Hì, cậu đùa hoài, theo cậu nghĩ chắc tớ khờ nhưng tớ hát thì rất được nhá!
Hebe buột miệng:
_Vậy cậu hát thử tớ nghe đi!
Jiro ngạc nhiên:
_Bộ cậu chưa nghe nhạc nhóm mình sao?
Hebe thản nhiên:
_Chưa bao giờ!
Jiro hơi ngạc nhiên vì câu trả lời của Hebe nhưng rồi từ ngạc nhiên chuyển sang ậm ờ:
_Hả???….à…um….nhưng….
Hebe tỏ ra vẻ hiểu biết:
_Cậu mắc cỡ sao?
Jiro ko nói gì chỉ đỏ mặt gật đầu…
Hebe cười hồn nhiên:
_Vậy để tớ bắt nhịp cho cậu hát nha!
Jiro gật đầu mỉm cười, rồi Hebe bắt nhịp, người hát người đệm vang cả căn tin, rất vui vẻ, cả căn tin tràn ngập tiếng cười…
…Phòng hội trưởng…
Tại đây không khí khá là yên tĩnh, thậm chí yên tĩnh đến nổi ko có 1 tiếng nói chuyện luôn vì chẳng ai nói với ai câu nào. Cả 3 ai làm việc nấy, cả 3 đều đang cố gắng hoàn thành công việc của mình…Sau 2h chiến đấu với đống tài liệu trên kệ, cuối cùng Nana cũng hoàn thành công việc của mình, Nana nhìn lên ngó xuống mà ko thấy Calvin và Aaron đâu cả, cô đành lật cuốn sách đang đọc dở của mình ra đọc tiếp, lật được vài trang cô ngủ quên trên bàn…Đúng lúc đó Calvin và Aaron cũng hoàn thành xong nhiệm vụ của mình, tính đánh thức Nana dậy nhưng tính tò mò trỗi dậy Calvin chợt dừng lại trước cặp kính của Nana, nhẹ nhàng gỡ kính của cô ra, cả Calvin và Aaron đều ngạc nhiên, Calvin thầm nghĩ:
_Cô bé này cũng xinh phết chứ nhỉ!
Nana đang ngủ thì có 1 cái cảm giác khó chịu, mất tự nhiên, cô chợt tỉnh giấc…hốt hoảng vì cặp kính của mình đang trên tay Calvin, cô vội giựt lấy kính trên tay Calvin đeo vào…mặt đỏ ửng…vừa tính chạy ra phòng hội trưởng thì…Rầm!…Cụp!…cửa phòng đóng lại…đèn tắt hết…cả phòng bây giờ chỉ còn là bóng tối. Calvin gắt:
_Lại cái quái gì nữa đây?
Nana đăm chiêu 1 hồi lâu, như chợt nhớ ra chuyện gì đó vội reo lên:
_A…nhớ rồi bây giờ mấy giờ rồi!
Calvin xoa cằm:
_Chắc cỡ 7h mấy
Nana tiếp tục:
_Đúng rồi! phòng hội trưởng tự đóng cửa và tắt điện vào 7h tối đến 5h sáng hôm sau mới có lại!
Aaron từ đâu bước đến vỗ vai Nana:
_Vậy chúng ta làm gì đây hả bé cưng?
Aaron làm Nana giật mình, quay lại…đầu đụng đầu…cốp…cả 2 vừa xoa vừa than…Calvin nhăn mặt:
_Aaron, sao cậu thích cứ giỡn thế hả?
Aaron cười nham nhở:
_Giỡn vậy đời nó mới tươi đẹp chớ! tối nay mình bị nhốt rồi, ko sao vì vẫn còn cô bé này ở đây, chắc mình sẽ ko cô đơn đâu hehe…
Aaron dứt lời, Nana rợn tóc gáy, mặt cắt ko còn giọt máu, may là trong tối nên ko ai thấy…Hoảng quá, Nana lấy điện thoại ra gọi cho Ella và Hebe…
End chap 2