NỮ ĐẾ SỦNG NỮ NHÂN - Chương 20: Lời Tỏ Tình Giữa Đêm
- Trang chủ
- Truyện tranh
- NỮ ĐẾ SỦNG NỮ NHÂN
- Chương 20: Lời Tỏ Tình Giữa Đêm
Khi đang trên đường đến siêu thị mua đồ thì Hạo Thiên thấy Diệp Vũ đang cùng 1 người đàn ông lôi lôi kéo kéo , vì vậy nên Hạo Thiên bèn tiến lại tách cả 2 ra , sau đó thì đem Diệp Vũ để sau lưng bảo vệ
– Cô ấy đã nói là ko muốn rồi mà , bộ anh bị điếc à ? ( Hạo Thiên )
– Mày là ai mà dám xen vào chuyện của tao và bạn gái tao hả
( Hùng Sơn )
Nghe đến đó thì Hạo Thiên liền nhíu mày , thấy Hạo Thiên như vậy nên Diệp Vũ liền nói :
– Em đừng nghe anh ta nói , anh ta chỉ là bạn trai cũ của cô thôi ! Lúc trước khi quen anh ta cô ko biết anh ta là kẻ lăng nhăng , nhưng sau khi biết đc thì cô đã cắt đứt với anh ta rồi ( Diệp Vũ )
– Ra vậy , anh cũng nghe rồi đó ! Bây giờ anh với cô ấy ko còn là gì nữa rồi ! Nên tôi nghĩ anh cũng ko nên làm phiền cuộc sống cô ấy nữa ! ( Hạo Thiên )
– Mày…..nhưng dù là vậy thì đây cũng là chuyện giữa tao và cô ấy , mày có tư cách gì mà xen vào
( Hùng Sơn )
– Có chứ sao lại ko , vì tôi là người yêu cô ấy mà ( Hạo Thiên )
Vừa nói Hạo Thiên vừa ôm Diệp Vũ tựa vào lòng mình làm Diệp Vũ đỏ cả mặt , còn hắn thì máu huyết sôi đến não
– Các người…..đc lắm , hãy chờ đó tao sẽ ko để cho mày yên đâu
( Hùng Sơn )
Nói xong hắn tức giận bỏ đi
– Cô ko sao chứ ? ( Hạo Thiên )
– Ko , cô ko sao đâu ! ( Diệp Vũ )
– Vậy thì tốt , à mà em đang trên đường đến siêu thị , cô đi chung ko ? ( Hạo Thiên )
– Cũng đc ( Diệp Vũ )
Sau đó thì Hạo Thiên và Diệp Vũ đi đến siêu thị , vừa bước vào thì cả 2 liền là trung tâm của sự chứ ý , tại sao lại như vậy , vì đơn giản là do Hạo Thiên và Diệp Vũ đẹp đến chói mắt người ta đó mà
– Có tiền ko mà vào đây mua đồ vậy ? Bộ ko biết đây là siêu thị lớn nhất nước à ? ( Diệp Vũ )
– Ko có thì làm sao em dám vào đây chứ ! ( Hạo Thiên )
– Nói mạnh miệng ha , để coi em mua đc gì nào ! ( Diệp Vũ )
– Hìhì thì mua thứ cần thiết thôi !
( Hạo Thiên )
Thế là sau đó cả 2 cùng nhau đi lựa đồ , đôi khi còn đùa giỡn với nhau , ko những vậy , mỗi khi đi đến quầy ăn thử thì Hạo Thiên lúc nào cũng đòi đút cho Diệp Vũ ăn , hành động đó làm mấy cô nhân viên hết sức là gato , khi mua xong thì bây giờ Hạo Thiên đang tính tiền , nhưng do ko muốn khoe khoan nên Hạo Thiên chỉ dùng thẻ bạc thay cho thẻ đen và thẻ vàng của mình
– Hôm nay vui lắm đó ! Cảm ơn em ( Diệp Vũ )
– Hìhì ko có gì đâu ! Làm cô vui là trách nhiệm của em mà ! Thôi , em về nha ! Cô ngủ ngon ( Hạo Thiên )
– Ùm , em cũng vậy ( Diệp Vũ )
Khi đang đi về nhà thì Hạo Thiên bắt gặp 1 người mà mình ko nên gặp , vì thế mà định quay người lại đi đường khác , nhưng đời nào như mơ khi người kia đã nhìn thấy Hạo Thiên rồi
– Nè nè , đi đâu mà vội vậy ? Bộ ko chào chị 1 tiếng à ( Vĩnh Hy )
– A haha chào chị ( Hạo Thiên )
– Vậy mới ngoan chứ ! Mà nhóc rảnh ko ? Đi ra công viên với chị đi ( Vĩnh Hy )
– Ư cũng đc ( Hạo Thiên )
Khi ngồi trên băng ghế đá ngoài công viên thì Vĩnh Hy tự nhiên cảm thấy lòng mình ấm áp lạ thường , nhưng chắc có lẽ vì người mà mình yêu đang ngồi ngay bên cạnh nên cảm giác nó mới vậy , vì thế mà Vĩnh Hy bất giác tựa đầu vào vai Hạo Thiên
– Nhóc này ( Vĩnh Hy )
– Hửm ( Hạo Thiên )
– Nếu chị bảo chị đã yêu nhóc mất rồi thì nhóc sẽ làm gì ( Vĩnh Hy )
Nghe Vĩnh Hy nói vậy thì Hạo Thiên có chút bất ngờ , nhưng rồi lại ôm Vĩnh Hy vào lòng , hôn nhẹ vào mái tóc bảo :
– Thì em sẽ đáp lại tình cảm đó ! Chỉ là………..chị cũng biết đấy……. người em yêu ko chỉ có 1………nên em sợ………….. ( Hạo Thiên )
Hạo Thiên chưa nói hết thì Vĩnh Hy đã chặn miệng Hạo Thiên bằng môi mình
– Đừng nói nữa ! Dù em có yêu ai thì chị cũng ko quan tâm đâu ! Chỉ cần trong tim em có chỗ dành cho chị là đc rồi ( Vĩnh Hy )