NGÀY ĐÊM KHÁT TÌNH - Chương 3: Không làm người nữa đâu
- Trang chủ
- Truyện tranh
- NGÀY ĐÊM KHÁT TÌNH
- Chương 3: Không làm người nữa đâu
Sau vài tháng gặp gỡ nhau, cuối cùng Alpha cá muối cũng gặp được kỳ phát tình của Omega lạnh lùng.
Thực ra trong khoảng thời gian trước đó Omega cũng đã phát tình một lần, nhưng khi ấy quan hệ của hai người họ chưa phát triển đến mức đó, Omega lạnh lùng đã dùng thuốc ức chế.
Nhưng lần này, cậu vốn phải tiêm thuốc ức chế hai ngày trước kỳ phát tình, kết quả vừa mở hộp ra xem thì thuốc ức chế lần trước dùng hết rồi, quên mất chưa mua thêm.
Cậu ngây người nhìn cái hộp, ngẫm nghĩ rất lâu, rồi chậm rãi đóng hộp lại, không đến bệnh viện để mua thêm thuốc ức chế nữa.
Vốn dĩ hai ngày trước kỳ phát tình của Omega là phải ở nhà nghỉ ngơi, thế nhưng Omega lạnh lùng không phải là Omega bình thường, thậm chí còn một ngày trước kỳ phát tình thì cậu vẫn đang bàn bạc ký hợp đồng hợp tác.
Công ty đối tác gần đến ngày thảo luận điều kiện hợp đồng thì đôi cho một tên công tử hống hách đến bàn, là một tên Alpha theo chủ nghĩa tính ưu việt của nam giới (*), cực kỳ khinh thường Omega, không thèm để Omega lạnh lùng vào mắt. Vì Omega lạnh lùng chỉ ra các vấn đề trong hợp đồng, thấy mất mặt nên bắt đầu buông lời suồng sã sỉ vả, nói Omega lạnh lùng chỉ là một tên Omega, tuổi gì mà đòi chỉ dạy hắn, phận làm Omega thì nên ở nhà lo cho chồng chăm cho con, hay là không có ma nào thèm, cũng đúng, cái mặt như cậu nhìn đã chẳng có hứng thú gì rồi.
(*) Chủ nghĩa tính ưu việt của nam giới: Ý chỉ chủ nghĩa nam giới ưu việt hơn nữ giới, trọng nam khinh nữ, ở đây có thể mở rộng thêm thành trọng A khinh O.
Omega lạnh lùng mặt lạnh tanh, không trả lời, mặc cho hắn nhục mạ.
Sắc mặt của tất cả mọi người trong phòng đều rất tệ, nhưng thấy Omega lạnh lùng không nói gì nên vẫn giữ im lặng.
Omega lạnh lùng đợi tên kia nói xong, đứng dậy, định rời đi thì cửa phòng họp bật mở.
Alpha cá muối mặt đen thui đứng ở ngoài cửa.
Giọng của tên Alpha chủ nghĩa nam giới kia cực kỳ to, cửa phòng họp cũng không đóng kín, nên hắn nói câu nói là câu nấy vang vọng hết ra bên ngoài.
“Trì Cảnh, lại đây.” Alpha cá muối gọi Omega lạnh lùng.
Hiếm khi thấy được Omega lạnh lùng ngơ ngác, hôm nay Alpha cá muối khác hẳn so với ngày thường, lạnh lùng xa cách, khí thế ngút trời, khiến người người run sợ, khác một trời một vực so với hình ảnh lúc gặp gỡ hàng ngày. Lần đầu tiên cậu quen Alpha cá muối với vai trò là Bộ trưởng Bộ Chính trị quyền cao chức trọng quyền uy vô cùng, thay vì tên ngốc cả ngày quấn lấy cậu, dốc lòng hầu hạ, chiều chuộng.
Omega lạnh lùng đi đến bên Alpha cá muối. Alpha cá muối nắm lấy tay cậu, dùng ngón tay nhẹ nhàng xoa mu bàn tay cậu an ủi, ngẩng đầu nhìn tên Alpha chủ nghĩa nam giới kia, giọng lạnh như băng: “Cậu vừa nói cái gì?”
Tên Alpha kia từ lúc anh xuất hiện đã im re, dù hắn có là công tử được chiều từ bé, chỉ giỏi ăn chơi trác táng, láo lếu kiêu ngạo đến đâu đi chăng nữa, dù cho mù tịt không biết chuyện chính trị thì cũng biết Alpha mặt mũi lạnh tanh, anh tuấn trước mắt mình là vị Bộ trưởng Bộ Chính trị có đầu óc nhạy bén bậc nhất, Bộ trưởng Lâu, Lâu Độ.
“Trì Cảnh là người tôi theo đuổi hơn nửa năm nay, mặc dù em ấy chưa đồng ý làm vợ tôi, nhưng hy vọng không có kẻ nào nhục mạ em ấy.”
Cả công ty của Trì Cảnh đều biết Bộ trưởng Lâu và Chủ tịch Trì đang hẹn hò.
Nhưng mọi người không ngờ Bộ trưởng Lâu ở trước mặt chủ tịch Trì lại đặt bản thân mình thấp như thế.
Alpha chủ nghĩa nam giới vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, không thốt nên lời, thậm chí, pheromone mạnh mẽ, cường hãn của Lâu Độ sắp đè hắn không thở nổi nữa rồi!
“Bất kể là Alpha hay là Omega, ngay cả Beta cũng thế, không có ai khi về nhà là không có nghĩa vụ chăm chồng chăm con. Là một Alpha mà không tôn trọng Omega như thế, nếu như sách đạo đức tiểu học còn chưa học xong thì tốt nhất là khỏi phải ký hợp đồng.”
Nói xong, Lâu Độ thu pheromone lại, anh mặc kệ ánh mắt kinh ngạc của những người khác, kéo tay Trì Cảnh đi ra. Anh cảm nhận được nhiệt độ bất thường từ bàn tay cậu, giơ tay lên sờ trán cậu, nhíu mày hỏi Trì Cảnh: “Sao lại nóng thế, em sốt à?”
Trước kỳ phát tình của Omega sẽ có hiện tượng nhiệt độ cơ thể tăng cao, giống như sốt, còn được gọi là sốt phát tình.
Vốn dĩ Trì Cảnh chỉ thấy nóng thôi, Lâu Độ vừa nhắc đến một cái, cậu lập tức thấy khó chịu, nghĩ, chắc hẳn là mình đang sốt phát tình rồi, gật đầu.
Lâu Độ không nói gì, ôm cậu lên xe, muốn đưa cậu đến bệnh viện.
“Không đi viện.”
“Thế anh đưa em về nhà nhé? Để anh gọi bác sĩ đến.”
“…… Lâu Độ.” Trì Cảnh trầm lặng hơn nhiều, có lẽ là vì kỳ phát tình kề cận, cũng có thể là do ban nãy Lâu Độ chỉ dùng pheromone đàn áp tên Alpha chủ nghĩa nam giới kia, nhưng cậu vẫn nhạy bén cảm nhận được pheromone của anh.
Mùi rượu tequila lâu lăm, hòa quyện với mùi caramel và quả ngọt, không giống mùi hắc của tequila mới ủ, mà êm dịu hơn nhiều, như những con dao sắc bén ẩn mình trong thứ mùi hương dịu dàng ấy.
Gương mặt lạnh lùng của Trì Cảnh hiện lên sự bí bách và xấu hổ, nhưng cậu vẫn giữ giọng điệu lạnh lùng: “Em đến kỳ phát tình.”
“CÁI GÌ?!!!!”
Trì Cảnh không nói gì nữa.
Lâu Độ mắt trợn tròn kinh ngạc nhìn cậu gần một phút liền, sau đó luống cuống tay chân đổi hướng lái xe tự động.
Bộ trưởng Lâu đại nhân nháy mắt biến thành Alpha ngốc nghếch trước mặt Trì Cảnh, anh cũng lờ mờ hiểu được ý của Trì Cảnh, nhưng vẫn muốn chính miệng Trì Cảnh xác nhận: “Tiểu Cảnh… Em… Ý của em là như anh đang nghĩ….. ạ?”
Ở góc Lâu Độ không thấy, Trì Cảnh siết lấy ghế da.
Cậu không nói gì, Lâu Độ lập tức hoảng cả lên, tháo dây an toàn, quỳ trước mặt Trì Cảnh, hỏi lại: “Anh có được không ạ?”
Lâu Độ nuốt nước bọt, anh thấy trán Trì Cảnh lấm tấm mồ hôi làm cả gương mặt như thể trong suốt tự pha lê, kỳ phát tình khiến cho gương mặt cậu ửng đỏ cả lên, giống như màu quả đào, cắn một miếng là sẽ trào nước đào ngọt lịm ra.
Não bộ Lâu Độ hoàn toàn ngừng hoạt động, bây giờ anh mới nhớ tới mùi pheromone của Trì Cảnh. Trước đây, khi hai người họ thi thoảng hôn nhau, Lâu Độ đã được nếm rồi. Đó là mùi đào hòa quyện với mùi chanh tươi mát và lá cây thơm ngọt.
“Khó chịu lắm phải không em? Em có muốn ôm không?” Lâu Độ đưa hai tay ra, hỏi Omega vẫn đang dốc sức giữ vẻ lạnh lùng trước mắt mình.
Sau đó anh thấy Trì Cảnh dần dần thả lỏng cơ thể, cả người mềm nhũn, cúi đầu nhìn anh, đôi mắt long lanh như biển nước.
Dường như đôi mắt ấy đang nói: Ôm lấy em đi…
Trên đường bế Trì Cảnh đi ở bãi đỗ xe ngầm, mấy lần Lâu Độ muốn xâm chiếm người trong lòng mình, kết hợp với cậu ngay lập tức.
Dù sao cũng là bãi đỗ xe tư mà, không có ai hết!
Nhưng vẫn cắn răng chịu đựng không biến thành cầm thú luôn và ngay, bế Trì Cảnh về phòng ngủ.
Lâu Độ chết mê chết mệt cái vẻ vừa lạnh lùng vừa thành thật của Trì Cảnh. Lúc thoải mái sẽ rên khe khẽ, khi khó chịu sẽ nhíu mày hừ nhẹ tỏ ý không thích. Lúc sắp lên đỉnh sẽ ôm chặt lấy vai anh, gọi “Lâu Độ” liên hồi. Cuối cùng, cậu sẽ cuốn chặt hai chân quanh eo anh, toàn thân căng cứng, lên đỉnh bắn tinh, không ngừng co giật.
Dù đã kết hôn được một năm, hai người họ đã làm không biết là bao nhiêu lần, thậm chí trên người đối phương có bao nhiêu nốt ruồi cũng biết, dù nhắm mắt cũng sờ được nó ở đâu. Lâu Độ vẫn mê đắm Trì Cảnh không thôi.