Ngã Dục Phong Thiên - Chương 1363: Chương 1375: Tiếng huyên náo!
- Trang chủ
- Truyện tranh
- Ngã Dục Phong Thiên
- Chương 1363: Chương 1375: Tiếng huyên náo!
Sát cơ trong mắt Mạnh Hạo tràn ngập, trong lòng giận dữ, và hắn và Lý Linh Nhi
cũng không có mối thù truyền kiếp gì, tối đa chỉ vì tranh giành lợi ích tu
luyện mà chém giết lẫn nhau thôi!
Nhất là hắn lại có hôn ước với nữ tử này, đây là chuyện đời trước quyết định,
nhưng cho dù Mạnh Hạo đào hôn, cũng không có nghĩa là, hắn thấy Lý Linh Nhi
nguy hiểm sẽ ngồi yên không quản.
Nhất là trước mắt, khí tức Lý Linh Nhi đã trở nên hư nhược, một người đã từng
là thiên chi kiêu nữ, lúc này lại chỉ còn thoi thóp thở, khiến cơn tức giận
của Mạnh Hạo ầm ầm thiêu đốt lên như hỏa diễm bùng cháy.
Lý Linh Nhi vốn đã tuyệt vọng, rất muốn chết đi cho xong, lúc này thấy được
Mạnh Hạo, hai mắt của nàng khẽ sáng lên, sự xuất hiện của Mạnh Hạo, khiến nàng
rấ bất ngờ.
Thời khắc này, khi nhìn thấy Mạnh Hạo, hy vọng cầu sinh của nàng lại lập tức
mãnh liệt.
– Là ngươi? Không ngờ ngươi có thể thấy được ta! Nhất Pháp Tử hơi sửng sốt,
rồi trên mặt liền hiện ra nụ cười tà dị, không thèm để ý Mạnh Hạo chút nào,
tay phải nâng lên, đánh ra một quyền về phía trán của Lý Linh Nhi.
Không ngờ hắn lại muốn trực tiếp giết chết Lý Linh Nhi ngay trước mặt Mạnh
Hạo.
Nhưng ngay khi hắn định giết chết Lý Linh Nhi, bỗng nhiên lôi đỉnh trong tay
Mạnh Hạo lóe lên một cái, truyền ra sấm chớp ầm ầm, trong phút chốc, vị trí
của hắn và Lý Linh Nhi, đã thay đổi.
Tốc độ hoán đổi cực nhanh, Nhất Pháp Tử chưa kịp phản ứng, Lý Linh Nhi đã xuất
hiện trên lưng Kháo Sơn lão tổ, Cổ Ất Đinh Tam Vũ ngồi xổm xuống, tay phải đặt
lên mi tâm Lý Linh Nhi, trị thương cho nàng.
Mà Mạnh Hạo, lại xuất hiện ở vị trí Lý Linh Nhi lúc trước, trước mắt của hắn
chính là nắm đấm của Nhất Pháp Tử. Mạnh Hạo không chần chờ chút nào, tu vi
toàn thân ầm ầm bạo phát, 123 đầu tiên mạch, 33 thiên tạo thành một cỗ lực
lượng cuồng bạo ngút trời, lao thẳng tới Nhất Pháp Tử.
Trong tiếng nổ “ầm ầm”, Nhất Pháp Tử biến sắc, lui nhanh về phía sau vài bước.
Sau khi tránh khỏi công kích của Mạnh Hạo, hắn hóa quyền thành chỉ, phát ra
một chỉ về phía Mạnh Hạo, lập tức phía sau hắn hiện ra một con mãng xà đen ba
đầu, ngửa mặt lên trời gầm thét, cắn thẳng tới Mạnh Hạo.
– Ngươi đã đến rồi cũng tốt, ta vốn cũng định chọn ngươi làm mục tiêu thanh
tẩy, nếu đã tới, thì ngày này sang năm, sẽ là ngày giỗ của ngươi!
Nhất Pháp Tử ngửa mặt lên trời cười to, thần sắc cuồng ngạo, hắn phất tay một
cái, thân thể con mãng xà đen ba đầu bỗng nhiên trở nên khổng lồ, gần như long
trời lở đất, rung chuyển bốn phương tám hướng, xông về phía Mạnh Hạo.
– Hắn không phải tu sĩ Đệ Cửu Sơn Hải!
Lý Linh Nhi gắng gượng hô lên, sắc mặt nàng tái nhợt, thời khắc này cho dù Cổ
Ất Đinh Tam Vũ trị thương cho nàng, nhưng nàng vẫn rất hư nhược.
Về phần Kháo Sơn lão tổ, nó đảo mắt một vòng, dĩ nhiên sẽ không ra tay tương
trợ, thậm chí trong lòng nó còn đang nghĩ, nếu Mạnh Hạo chết ở nơi này, nó sẽ
được giải thoát.
Nó đang định âm thầm trốn đi, Mạnh Hạo chợt vung tay phải lên, thi triển đệ
ngũ cấm, lập tức quanh đầu Kháo Sơn lão tổ xuất hiện vô số khe nứt, dọa cho
Kháo Sơn lão tổ sợ run, không dám cưỡng ép chạy trốn nữa.
Mà Mạnh Hạo vừa nghe Lý Linh Nhi nói vậy, ánh mắt liền tràn ngập sát cơ nhìn
về phía Nhất Pháp Tử, tay trái bấm quyết phát ra một chỉ về phía trước.
Lập tức hư ảnh đầu Huyết Yêu hiện ra, ngửa mặt lên trời gầm thét, đây không
phải một đầu, mà là 123 đầu Huyết Yêu. Vừa ra tay… Mạnh Hạo đã bạo phát ra
toàn lực.
123 đầu Huyết Yêu kia trong nháy mắt ngưng tụ lại cùng một chỗ, hóa thành một
cái đầu máu khổng lồ, phóng thẳng tới mãng xà đen ba đầu, song phương trực
tiếp va chạm giữa không trung, truyền ra tiếng nổ ầm ầm ngập trời, tạo thành
một cơn gió lốc quét mạnh ra xung quanh. Mạnh Hạo không lùi mà tiến tới, xuất
hiện bên cạnh Nhất Pháp Tử, tay phải đánh ra một quyền.
Tiên lực trong cơ thể Mạnh Hạo nổ ầm ầm, một quyền này trực tiếp ngưng tụ toàn
bộ lực lượng thân thể Chân Tiên của hắn, bạo phát ra không thua gì so với
thuật pháp, thậm chí còn khiến cho không gian sụp đổ.
Đồng tử Nhất Pháp Tử bỗng nhiên co rút lại, một cỗ nguy cơ hiện lên khiến tâm
thần hắn chấn động, hắn biết Mạnh Hạo rất mạnh, nhưng lúc này lại phát hiện,
không ngờ… Mạnh Hạo còn mạnh hơn cả suy nghĩ của hắn.
Trong lúc nguy cấp, Nhất Pháp Tử ngửa mặt lên trời rống lớn, hai tay bấm
quyết, toàn thân của hắn lập tức xuất hiện hào quanh lưu chuyển, tạo thành một
bộ áo giáp. Áo giáp này do ánh sáng tạo thành, khiến thân thể Nhất Pháp Tử
phát ra hào quang lên đến mười ngàn trượng, dường như so với Mạnh Hạo, hắn còn
giống Chân Tiên hơn.
Một quyền hạ xuống, truyền ra tiếng nổ ầm ầm ngập trời, áo giáp của Nhất Pháp
Tử lập tức xuất hiện vết rạn, lui nhanh về sau, chỉ trong nháy mắt, nhưng vết
nứt kia lại tự động khôi phục lại, không ngờ lực lượng một quyền của Mạnh
Hạo… lại không khiến cho Nhất Pháp Tử hao tổn một cọng tóc!
Ánh mắt Mạnh Hạo càng trở nên lạnh lẽo.
Nhất Pháp Tử phát ra tiếng cười kiêu ngạo.
– Mạnh Hạo đúng không, Chân Tiên đúng không? Vậy thì tính sao, ngay cả Hộ Thể
Chân Giáp của ta, ngươi cũng không phá nổi, lấy cái gì chiến đấu với ta!
– Tiên nhân, đây là cái gọi là tiên nhân sao?
– Phát ra uy phong tiên nhân của các ngươi năm xưa, để ta xem thử, cái gì gọi
là tiên nhân!
Nhất Pháp Tử cười lớn, lời nói của hắn, khiến Mạnh Hạo sửng sốt.
Hắn có chút không hiểu được.
– Ngươi không hiểu? Ngươi không biết sao? Ta hiểu rồi, đối với các ngươi mà
nói, những thứ này đều là bí mật, các ngươi còn chưa có tư cách để biết. Nhất
Pháp Tử thấy vẻ mặt Mạnh Hạo như vậy, tiếng cười càng thêm ngông cuồng.
– Ồn ào! Mạnh Hạo hờ hững lên tiếng, dứt lời, hắn liền lóe lên một cái, hóa
thành đại bàng màu vàng, tốc độ bạo tăng, chỉ trong chớp mắt đã tới gần, phát
ra một trảo như có thể bóp nát hư vô về phía Nhất Pháp Tử.
Nhất Pháp Tử cười lạnh, phất tay thi triển pháp thuật, xung quanh hắn bất ngờ
xuất hiện một con mãng xà đen chín đầu, gầm thét phóng thẳng tới Mạnh Hạo.
Hai mắt của hắn xuất hiện phù văn, mi tâm cũng có phù văn, ba cái phù văn dung
hợp lại một chỗ, không ngờ tạo thành một cái trận pháp, trong chớp mắt phủ
xuống Mạnh Hạo.
Ầm ầm ầm!
Lợi trảo của Mạnh Hạo xé toang con mãng xà đen ra, trong nháy mắt khi trận
pháp phủ xuống, hắn liền vung lên cánh, lập tức vô số ngọn núi lớn ầm ầm phủ
xuống, từng cái dãy núi hóa thành cự long, tung hoành bốn phương tám hướng,
đồng loạt trấn áp.
Tiếng nổ truyền ra ngập trời, trong thời gian ngắn ngủi, hai người đã giao
oanh kích qua lại mấy mươi lần, nhưng mỗi một lần thần thông Mạnh Hạo đánh vào
người Nhất Pháp Tử, đều bị quang giáp của hắn cản trở.
Ánh mắt Mạnh Hạo lộ ra vẻ tàn nhẫn, bước lên một bước, tiên long gầm thét hiện
ra, tiếp tục đánh tới Nhất Pháp Tử.
Chấn động ầm ầm, rung chuyển Tiên Khư, khiến vô số tượng đá xung quanh, đồng
loạt sụp xuống.
Nhất Pháp Tử hơi biến sắc mặt, thân thể lui nhanh về phía sau, rồi lập tức
truyền ra pháp chú.
– Nhân pháp thiên, thiên pháp địa, địa pháp lâm! Hai tay Nhất Pháp Tử chóng
bấm quyết, một cỗ dao động quỷ dị từ trên người hắn ầm ầm bạo phát ra, phía
sau hắn bất ngờ xuất hiện hai cái cánh màu đen to lớn.
Hai cái cánh này phát ra ánh sáng u ám, không ngờ lại mơ hồ dung hợp với không
gian, khiến toàn thân hắn thoạt nhìn vô cùng quỷ dị, cùng lúc đó, trong tay
của hắn xuất hiện một cây cung lớn màu đen.
– Tam Pháp Diệt Sát Tiên! Âm thanh của hắn vừa phát ra, lập tức quang giáp
trên người hắn hiện ra vô số phù văn, những phù văn này ngưng tụ tại trước mắt
của hắn, tạo thành một mũi tên!
Giương cung, bắn ra một mũi tên!
Thiên địa chấn động ầm ầm, hư không sụp đổ, mũi tên kia xé rách tinh không,
bắn thẳng tới Mạnh Hạo.
Trong nháy mắt khi mũi tên kia bắn ra, Lý Linh Nhi lộ ra lo lắng, nhưng lại
không có cách nào tương trợ, trái lại, Anh Vũ, Bì Đống, còn có Kháo Sơn lão
tổ, lại không thèm để ý chút nào.
Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, tay phải nhấc lên, trong tay của hắn bất ngờ xuất
hiện một cây trường thương, mũi bằng xương trắng, thân bằng Kiến Mộc, thương
này vừa ra, khiến phong vân biến sắc, truyền ra dao động ngập trời, như muốn
rung chuyển Tiên Khư.
Hắn bỗng nhiên ném cây thương này đi, cây thương truyền ra tiếng nổ ầm ầm, như
một con rồng trắng xé mở hư không, phóng thẳng tới mũi tên, tốc độ song phương
đều cực nhanh, tạo thanh khí lưu hình vòng cung phía sau, trong nháy mắt va
chạm, liền truyền ra tiếng nổ ngập trời, vang vọng bốn phương tám hướng.
– Mạnh Hạo, đây là thực lực của ngươi sao? Từ lúc ra tay đến giờ, ngay cả
quang giáp của ta ngươi cũng không thể mở ra
được, đây là Chân Tiên sao?
Gần như ngay khi trường thương cùng mũi tên va chạm với nhau, Mạnh Hạo liền
phóng lên phía trước.
– Ta phá cho ngươi xem. Mạnh Hạo hờ hững lên tiếng, hắn bước ra bước thứ
nhất, tay phải nâng lên, chỉ lên trời. Lập tức vô cùng vô tận ánh sáng từ bốn
phương tám hướng trong tinh không ngưng tụ đến, trong nháy mắt khi bước chân
Mạnh Hạo vừa hạ xuống, trên đầu hắn đã xuất hiện một quầng sáng lớn bằng nắm
tay!
Đó chính là… Dương Tinh!
Pháp thuật này vừa thi triển, đã truyền ra một cỗ dao động kinh người, nhưng
Nhất Pháp Tử vẫn cười lạnh như cũ, không thèm để ý chút nào, thân thể không
lùi mà tiến tới, tay trái bấm quyết, triển khai mũi tên thứ hai!
Mà giờ phút này, Mạnh Hạo liền bước ra bước thứ hai, vung tay phải lên, lập
tức bên cạnh Dương Tinh, bất ngờ xuất hiện hư ảnh một vầng trăng!
Đó là… Minh Nguyệt!
Minh Nguyệt cùng Dương Tinh ở cùng một chỗ, tương thông lẫn nhau, khiến khí
thế trong phút chốc điên cuồng bạo tăng, trong lúc đồng tử Nhất Pháp Tử co rút
lại, Mạnh Hạo đã bước ra bước thứ ba.
Bước thứ ba vừa hạ xuống, hắn lập tức bấm quyết, ở giữa nhật nguyệt, bất ngờ
lại xuất hiện hư ảnh một ngọn núi!
Đó chính là… hư ảnh Đệ Cửu Sơn!
Nhật nguyệt vây quanh Đệ Cửu Sơn!
Khí thế lại lần nữa bạo tăng, phát ra dao động ngập trời, sắc mặt Nhất Pháp Tử
rốt cục cũng hoàn toàn đại biến, hắn cảm nhận được một cỗ nguy cơ mãnh liệt
khó có thể hình dung, thân thể không tiến về phía trước nữa, mà là cấp tốc lui
về sau.
Nhưng ngay khi hắn lui về phía sau, Mạnh Hạo lại bước ra bước thứ tư!
Bước này vừa hạ xuống, Mạnh Hạo liền vung mạnh tay áo, trong tiếng nổ ầm ầm,
xung quanh Nhật Nguyệt Đệ Cửu Sơn kia, bất ngờ xuất hiện… hai màu đen trắng!
Một cổ dao động kinh khủng, khiến hai mắt Nhất Pháp Tử trợn tròn, hoảng sợ
thụt lùi lại.
– Pháp thuật tổ hợp, đây… đây chính là pháp thuật phức tạp mà đại năng mới
có thể khống chế, sao ngươi có thể làm được chứ?!
Gần như ngay khi Nhất Pháp Tử vừa dứt lời, sát cơ trong mắt Mạnh Hạo liền lóe
lên một cái, tay phải vung mạnh, lập tức tổ hợp hắc bạch nhị châu, nhật nguyệt
vờn quanh Đệ Cửu Sơn dùng một loại tốc độ kinh người, ầm ầm lao thẳng tới Nhất
Pháp Tử.
Tốc độ cực nhanh, khiến hắn không kịp né tránh, liền nghiến răng rống giận,
hai tay bấm quyết đẩy mạnh về phía trước, quang giáp trên người hắn lập tức
phát ra hào quang vô tận, dùng toàn lực đi đối kháng.
Trong chớp mắt, tiếngđộng ngập trời truyền ra, nhật nguyệt sụp đổ, Đệ Cửu Sơn
vỡ nát, hai màu đen trắng tiêu tán, nhưng đồng thời, quang giáp trên người
Nhất Pháp Tử cũng ầm ầm nổ tung, toàn bộ vỡ vụn.
Nhất Pháp Tử phun ra một ngụm lớn máu tươi, trên mặt hiện ra vẻ kinh hoàng,
khi hắn đang định lui về sau, thì Mạnh Hạo mang theo sát cơ, mang theo dữ tợn,
bỗng nhiên bước ra bước thứ năm.
– Dừng tay! Đúng lúc này, một thanh âm già nua như lôi đình chấn động bỗng
nhiên từ phía sau truyền đến, khiến lông mao của Anh Vũ trong nháy mắt nổ
tung, khiến Bì Đống run lên, khiến Kháo Sơn lão tổ quay mạnh đầu lại, thần sắc
trở nên nghiêm túc trước nay chưa từng có.
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!