NAM CHÍNH HẮC HÓA LẠI TRÙNG SINH - Chương 44
————
Thường thường chuyện lo lắng nhất, sẽ rất dễ xảy ra.
Hiện trường lật xe quy mô lớn, câu này rất thích hợp dùng để hình dung tình huống hiện tại.
Khiếp sợ đi qua, Lăng Lâm trừng mắt, ngẩn người nhìn Lăng Việt, lại nhìn Hải Lan, ấp úng nói: “Lúc nãy hai người vừa mới ôm nhau sao?”
Hải Lan hoảng loạn trong chốc lát, nhưng rất nhanh đã ổn định lại, lập tức lắc đầu, ánh mắt rất kiên định nói: “Không có, em nhìn lầm rồi!”
“Rõ ràng em nhìn thấy anh em ôm chị……”
Hải Lan cứng đờ phủ nhận thêm một lần nữa: “Không có!”
Thái độ mất tự nhiên, thiếu chút nữa đã làm cho Lăng Lâm nghi ngờ bản thân mình bị ảo giác, nhưng mà, cô ấy nhìn thấy rõ ràng.
Lăng Lâm nhìn Hải Lan, lại nhìn về phía anh mình, cầu cứu với hắn.
Hải Lan cũng nhìn về phía Lăng Việt, ánh mắt hướng về hắn truyền đến một tin tức — tuyệt đối không thể để cho người khác biết, giải quyết Lăng Lâm, nếu không thì chia tay.
Hai đôi mắt, đều mang theo tia cầu cứu.
Lăng Việt trầm mặc mấy giây, ngược lại nói với Lăng Lâm: “Em nhìn lầm rồi.”
Lăng Lâm tức khắc sửng sốt, cũng choáng váng.
Hai người kia hợp sức cùng nhau lừa cô!
Rõ ràng lúc nãy cô ấy nhìn thấy rõ ràng, hai người ôm nhau thành một khối, còn nói cô ấy bị ảo giác!
Lăng Việt nhìn về phía Lăng Lâm đang ủy khuất, không nhanh không chậm nói: “Lúc trước không phải em xin phép nghỉ hai tuần, đi du lịch Châu Âu sao, anh phê chuẩn.”
Ánh mắt Lăng Lâm lập tức sáng lên, vẻ mặt ủy khuất biến mất không dấu vết, phản ứng rất nhanh nói: “Vừa nãy hình như em thật sự bị hoa mắt, anh, Lan tỷ sao chúng ta lại có duyên như vậy, vậy mà lại có thể gặp nhau ở chỗ này!”
Hải Lan:……
Cho nên chỉ đơn giản như vậy đã giải quyết xong???
Tuy rằng trong lòng mọi người đều biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ cần chặn được miệng của Lăng Lâm, thì có thể yên tâm rồi.
Hải Lan không thể không cảm thán Lăng Lâm rất giỏi, còn Lăng Việt phản ứng rất nhanh.
Không khỏi, có chút bội phục.
“Bây giờ quá muộn rồi, hôm nay không thể mời hai người ăn khuya được, chị về trước đây.” Nói xong còn nhìn Lăng Việt, Lăng Việt cũng gật đầu với cô.
Hải Lan hiểu ý của Lăng Việt, nói cô nhanh chóng về đi.
Hải Lan lên xe, cầm lấy điện thoại, dùng WeChat gửi cho Lăng Việt một tin nhắn.
Nhìn Hải Lan lái xe rời đi, ánh mắt của Lăng Lâm mang theo ý cười ái muội ý cười cười nhìn anh trai mình.
Lăng Việt thu hồi tầm mắt, nhàn nhạt nói: “Chuyện này, tạm thời đừng nói cho người khác biệt, bao gồm cả mẹ.”
Lăng Lâm ngặm chặt miệng, làm một động tác kéo khoá.
Trên mặt tươi cười, hoàn toàn nói rõ tâm trạng hiện tại của Lăng Lâm.
Bởi vì nửa năm trước cô ấy còn thật sự cho rằng Hải Lan sẽ không trở thành chị dâu của mình, nhưng dựa theo tình huống hôm nay, tuyệt đối không sao!
Anh của cô ấy cũng quá lợi hại rồi!
Nhìn vẻ mặt sùng bái của Lăng Lâm, Lăng Việt bất đắc dĩ, cũng nói với cô ấy nhanh chóng trở về.
“Em cũng nhanh chóng về nhà đi, ngày mai đem giấy xin nghỉ phép vào văn phòng của anh.”
Lăng Lâm mãnh liệt gật đầu: “Bây giờ em lập tức trở về, chuyện buổi tối hôm nay, một chút em cũng sẽ không nhắc đến, cũng sẽ không nói cho ai biết hết, em nhất định sẽ kiên trì đến ngày anh và chị dâu kết hôn, tuyệt đối sẽ không quấy rầy kế hoạch của anh!” Lăng Lâm thề một lời thề son sắt.
…………
Hải Lan về đến nhà, tắm xong, xoa tóc đi từ trong phòng tắm ra, Hải Lan nhìn thấy đèn thông báo của điện thoại sáng lên, nên cầm lên xem.
Là Lăng Việt gửi tin nhắn WeChat cho cô, vào một phút trước.
Lăng Việt: 【 Anh về đến nhà rồi, còn em thì sao? 】
Hải Lan nghĩ nghĩ, trả lời: 【 Tôi đã tắm xong rồi, chuẩn bị sấy tóc đi ngủ. 】
Gửi tin nhắn này xong, Hải Lan lại nghĩ tới Lăng Lâm, lập tức ghi âm gửi qua, hỏi: “Lăng Lâm sẽ không đem chuyện buổi tối hôm nay nói ra đúng không? Nếu như cô ấy dám nói ra, đánh chết tôi cũng tuyệt đối không thừa nhận, về sau chúng ta hẹn hay làm gì đó đều phải bàn bạc kỹ hơn.”
Lăng Việt nghe xong tin nhắn thoại của Hải Lan, lắc đầu cười khổ, hắn cũng không đoán trước được buổi tối hôm nay sẽ gặp nhiều chuyện đến như vậy.
Nói đến tối nay, Lăng Việt nghĩ tới Tề Noãn và Lục Tuyển, ánh mắt dần dần trở nên lạnh thấu xương, nhưng vẫn trả lời xin nhắn của Hải Lan: 【 Em yên tâm, anh đã giải thích rồi, con bé tuyệt đối sẽ không để lộ ra. 】
【 Anh chắc chắn? 】 Hải Lan vẫn cảm thấy có chút lo lắng.
Hiện tại mọi người bên cạnh đều biết cô kiên quyết muốn giải trừ hôn ước, còn nói tuyệt đối sẽ không cùng Lăng Việt kết hôn, nếu như bây giờ bị bọn họ biết được cô và Lăng Việt nói chuyện yêu đương, mặt này của cô sẽ bị đánh đến rất vang, hơn nữa nếu sau này cô lại nói không muốn cùng Lăng Việt ở bên nhau, khẳng định sẽ không có người tin tưởng cô.
Cô chỉ muốn im lặng nói chuyện yêu đương hai tháng, sau đó cũng im lặng mà kết thúc, không muốn nháo đến mức mọi người đều biết.
【 Nếu em không chắc chắn, ngày mai buổi sáng đi làm nói Lăng Lâm ký cho em một tờ giấy cam đoan. 】 Lăng Việt là anh ruột, lại không chút do dự hố em gái mình.
【 Bỏ đi, Lăng Lâm là em của anh, anh nhất định hiểu rõ em ấy, nếu anh nói em ấy sẽ không đi nói ra ngoài, vậy thì em ấy sẽ không nói ra ngoài. 】
【 Vậy em sấy tóc xong rồi, đi ngủ sớm một chút. 】
【 Anh cũng đi ngủ sớm một chút. 】
Sau khi gửi xong, Hải Lan cảm thấy hình thức ở chung này, thật sự giống như đang yêu đương.
Cái này cũng quá mức tự nhiên rồi đó, cô với Lăng Việt thật giống như là đã nói chuyện yêu đương với nhau rất lâu, ở bên nhau ngày đầu tiên, vậy mà lại không mất tự nhiên chút nào, một ngày này, ngược lại còn rất thoải mái tự tại.
Chẳng lẽ là bởi vì tính tình của cô hiền hòa?
Hay là nói là bởi vì cô và Lăng Việt vốn dĩ đã ở chung với nhau đủ lâu rồi, nên đều hiểu đối phương, cho nên lúc ở chung mới không xấu hổ như vậy.
Hôm nay quá mức kinh hồn, Hải Lan cũng không tiếp tục rối rắm với vấn đề này nữa, chuyện duy nhất làm cô để ý chính là, hôm nay ở nhà hàng Trung Quốc gặp phải Tề Noãn và Lục Tuyển.
Dựa theo suy đoán lúc trước của cô và Tề Duyệt, nếu Tề Noãn quả thật là nữ chính biết rõ cốt truyện, vậy thì chuyện thích Lăng Việt đồng thời, còn ăn cơm với Lục Tuyển, có chút kỳ quái, nếu như cô ta biết rõ cốt truyện, thì cô ta cũng sẽ biết Lục Tuyển thích mình, còn nguyên nhân thích cô ta, cũng là bởi vì cô ta đã cứu hắn, cho nên sau này Lục Tuyển giúp cô ta đối phó vai ác Thẩm Mục Thâm.
Rõ ràng biết Lục Tuyển thích mình, cô ta còn cố tình trộn lẫn vào, hoặc là cô đoán sai, hoặc là Tề Noãn hoàn toàn hắc hoá, muốn mượn tay Lục Tuyển, trợ giúp bản thân mình một chút.
Nhớ tới cuộc điện thoại Tề Duyệt nhận được, không biết tại sao trong lòng Hải Lan có chút căng thẳng.
Hiện tại Tề Noãn ở trong tối, các cô ở ngoài sáng, cô ta muốn giở trò quỷ quái gì, bọn cô cũng không biết được.
…………
Buổi sáng đi làm, đến tầng 28, Hải Lan cảm giác được rất nhiều người đều đang khe khẽ nói nhỏ, làm hại Hải Lan cho rằng mối quan hệ của mình và Lăng Việt đã bị đưa ra ánh sáng.
Nhưng nghĩ kỹ lại, bọn họ vốn dĩ chính là vợ chồng chưa cưới, đừng nói là hẹn hò, cho dù bọn họ có ở dưới lầu công ty hôn nhau đi nữa, thì nhân viên cùng lắm cũng chỉ bát quái một chút, nhìn thấy cô sẽ thu liễm lại một chút, không giống như bây giờ, lúc nhìn thấy cô lại không hoảng loạn gì mấy, chỉ kết thúc cuộc nói chuyện phiếm mà thôi.
Như vậy đã nói lên nữ chính của cuộc bát quái này không phải là cô.
Hải Lan ngồi xuống chỗ của mình, mở máy tính đăng nhập vào WeChat hỏi Hoàng Khiết.
【 Xảy ra chuyện gì vậy, sáng sớm hôm nay sao tôi lại có cảm giác mọi người đều quái quái? 】
Cách một hồi lâu Hoàng Khiết mới trả lời tin nhắn của cô.
【 Vị hôn phu của cô là Tổng giám đốc Lăng thị, vậy mà cô không nghe được gì hết sao? 】
Hải Lan trực tiếp gửi meme người da đen cùng với dấu chấm hỏi qua.
Hoàng khiết trả lời: 【 Hiện tại chúng tôi chỉ nghe được một ít lời đồn mà thôi, nếu như cô muốn biết tình hình thực tế, thì đi hỏi Lăng tổng đi, tin tức sẽ chính xác hơn. 】
Khoé miệng Hải Lan giật giật, 【 Nhưng mà dù sao cô cũng phải nói cho tôi biết, rốt cuộc là các cô đang nói tới cái gì, thì tôi mới có thể hỏi được. 】
【 Tôi nói cho cô biết, sau khi cô hỏi Lăng tổng, biết được tin tức chính xác, nhớ rõ phải nói với tôi đầu tiên! 】
【 Được, cô nói đi. 】
Đợi một chút, Hoàng Khiết nhắn lại, 【 Nghe nói thư ký Tiếu lại mang thai, nhưng bởi vì lúc trước đã sinh hai đứa, bác sĩ nói có thể lần này cô ấy sinh non, nếu muốn giữ lại đứa bé, phải ở nhà nằm trên giường dưỡng thai, chúng tôi đều cảm thấy thứ ký Tiếu bây giờ chắc là đang muốn xin nghỉ, hoặc là trực tiếp từ chức, thư ký Tiếu ngày thường giúp chúng tôi nhiều như vậy, thật không dám tưởng tượng sau khi cô ấy từ chức sẽ như thế nào, cô nhanh chóng đi hỏi một chút xem có phải thật sự như vậy hay không, đỡ phải làm tôi luôn lo lắng đề phòng. 】
【OK, bây giờ tôi lập tức đi hỏi, hỏi xong lại mói cho cô biết. 】
Kết thúc cuộc trò chuyện với Hoàng Khiết, Hải Lan nhìn về phía văn phòng của Lăng Việt, từ trước đến nay Lăng Việt đúng giờ tới văn phòng, mà bàn làm việc của thư ký bên ngoài trống rỗng, hiển nhiên hôm nay thư ký không có đi làm.
Nghĩ nghĩ, Hải Lan không có trực tiếp hỏi trên WeChat, mà đi vào phòng pha trà pha một tách cà phê hòa tan mà Lăng Việt có lẽ sẽ ghét bỏ, sau đó mới đi tới bên ngoài văn phòng của Lăng Việt, gõ cửa.
Trong văn phòng vang lên giọng nói không cao cũng không thấp của Lăng Việt: “Vào.”
Hải Lan đẩy cửa đi vào, chỉ thấy Lăng Việt đang cúi đầu, kiểm duyệt văn kiện trong tay, nghiêm túc mà cẩn thận.
Nhìn Lăng Việt nghiêm túc như vậy, hơn nữa còn mặc một bộ tây trang màu đen, cả người hắn đều có một loại tinh anh, giỏi giang, Hải Lan bỗng nhiên phát hiện, Lăng Việt như vậy thật sự có chút đẹp trai.
Thấy người tới không lên tiếng, Lăng Việt ngẩng đầu lên, nhìn thấy Hải Lan, quét mắt nhìn tách cà phê trong tay Hải Lan, khóe miệng hơi cong lên.
“Đưa cà phê cho anh?”
Hải Lan gật đầu, đi lên phía trước, lúc đặt tách cà phê xuống trước mặt hắn, lại nghe hắn nói: “Em chắc chắn mình không có bỏ độc vào?”
Hải Lan: “……”
Liếc Lăng Việt một cái, để tách cà phê xuống trước mặt hắn, trực tiếp hỏi: “Nghe nói thư ký của anh mang thai, muốn từ chức, có phải là sự thật hay không?”
Lăng Việt không hề kinh ngạc, trả lời: “Đúng vậy, suy xét đến tình trạng thân thể của cô ấy, anh trực tiếp cho cô ấy ở nhà tĩnh dưỡng, còn việc bàn giao, thì tìm một người có khả năng, bàn giao qua video với thư ký Tiếu.”
“Người có khả năng? Lăng thị này không phải khắp nơi đều là người có khả năng sao?”
Lăng Việt nghe vậy, hơi hơi cúi đầu cong môi cười: “Đúng vậy, người có khả năng không ít, nhưng cũng không biết, có bao nhiêu người có trái tim mạnh mẽ.”
Hải Lan chớp chớp mắt, nghi hoặc hỏi: “Anh có ý gì, chẳng lẽ làm thư ký của anh, còn phải làm những hạng mục kích thích gì sao?”
Ngước mắt nhìn về phía Hải Lan, “Em sẽ không muốn biết.” Tuy rằng sớm hay muộn gì thì cũng sẽ biết, nhưng đời này, hắn định đối đãi với Hải Lan, ôn hòa hơn một chút.
“Chẳng qua cũng không liên quan gì tới tôi, kỳ thực tập, cũng chỉ còn có một tháng, tôi ra ngoài trước, cà phê nếu anh không uống, thì tôi tự uống.” Nói xong, Hải Lan liếc nhìn tách cà phê hòa tan do chính tay mình pha.
Lăng Việt bưng lên, uống một ngụm, hỏi cô: “Em còn muốn uống không?”
Hải Lan lộ ra vẻ mặt ghét bỏ: “Ai muốn uống thứ anh đã uống qua, tôi đi ra ngoài.”
Sau khi rời khỏi, Hải Lan nói tình hình thực tế cho Hoàng Khiết, Hoàng Khiết tức khắc kêu rên trên WeChat, 【 Xong rồi, trong lúc không tìm được thư ký, chúng tôi phải chịu đựng sự tức giận của Lăng tổng. 】
Sự giận của Lăng Việt?
Hải Lan hơi nhíu mày, lại nói, cô từng thấy Lăng Việt nổi giận, nhưng hình như mỗi lần hắn nổi giận đều là do cô kích hắn, chưa từng thấy qua bộ dạng tức giận của hắn lúc làm việc.