MUỐN ĐI HẢ? DẮT EM THEO ĐÃ - Chương 19: Chương 19
- Trang chủ
- Truyện tranh
- MUỐN ĐI HẢ? DẮT EM THEO ĐÃ
- Chương 19: Chương 19
-Tại sao lại không ?
-Đơn giản là vì tôi không thích, tôi không có hứng với mấy trò đấu đá băng nhóm kiểu trẻ trâu này
-Cậu không hiểu rồi… không phải…
-Tôi không giúp được chuyện này đâu – tôi cắt lời
-…
-Hơn nữa chưa chắc tôi đánh lại hắn. Nhìn cách thằng đó đá thì chỉ cần dính 1 hit thôi là tôi bất tỉnh ngay cũng có.
-…
Thấy Nhi có vẻ lặng thinh và vẻ mặt hơi buồn, bản tính thương con gái nên tôi thôi không nói nữa mà chuyển sang an ủi:
-thôi đừng buồn nữa, tôi chỉ…
-đồ kiêu căng ! – ẻm cắt lời tôi.
Dứt câu, Nhi đứng dậy bỏ đi thẳng. để lại tôi với bữa ăn chưa được thanh toán…
Phi xe về nhà, tôi bực dọc vì phải trả cả đống tiền ăn trưa ngoài tiệm cho cả tôi và con nhỏ Nhi. Tôi chợt nhìn thấy lão hung thần đang ngồi lau chùi, chăm chút con moto GSX-600 của ổng ở nhà dưới, tôi lên tiếng:
-chào ông già… LA về nhà chưa z ?
-Oắt con láo toét… về rồi àh ? mày tìm con gái tao làm gì ? muốn tao thiến hả ? – ổng trả lời.
– Hề hề… cháu nhớ con gái bác nên hỏi thăm thôi mà
-Mày cứ coi chừng tao đó… à mà thấy sao ? xe đẹp không ? – ổng chỉ tay về con GSX
-Dạ, đẹp…
-Muốn ngồi thử cảm giác không ?
-Được á… ? – tôi hớn hở
-Đội mũ vào, lên tao chở lượn một vòng.
-Xời… z mà cứ tưởng… đợi cháu tí.
Tôi dựng con 67 rồi tót lên xe lão hung thần, lão chạy ra đường rồi rồ ga bốc đầu một cái rồi phi như điên. Ngồi đằng sau tuy cảm giác không đã bằng chính mình lái nhưng cảm giác phóng tốc độ cao cũng làm tôi phiêu cao độ. Gió mạnh làm nước mắt nước mũi tôi chảy hết cả ra… chiếc xe phóng khá xa trên đường cao tốc sát bãi biển. Tôi nghĩ: “phóng kiểu này có công an cũng chưa chắc tóm được, vừa mới phát hiện ra chúng tôi chưa kịp gác chân chống xe lên thì chắc cũng mất hút luôn rồi”…
Sau nửa tiếng phóng nhanh vượt ẩu, lạng lách đánh võng, chiếc xe cũng quay về tới nhà trọ. Xuống xe tôi vẫn còn phiêu diêu đứng hú như điên. Lão hung thần cười cười hỏi tôi:
-sao mày ? đã không ?
-dạ quá đã…
-tao sắp mua con khác, không biết con này để làm gì đây, bán hay để lại, nghĩ cũng tiếc…
-uầy… bác chơi nhiều xe thế…?
-Đam mê mà mày… cái xe này mà để lại thì cũng chả ai đi… con gái tao thì không đi được rồi.
-ầy, z thì cho con rể bác chạy, coi như quà cưới đi…
-con rể tao ? tao làm gì có con rể ?
-Bác cứ đợi ít bữa nữa để cháu kua đổ em LA rồi có con rể ngay á mà.
-A thằng nhãi… mày đứng lại… – lão cười…
Tôi bước về phòng, mệt mỏi vì ngồi còng cả lưng sáng nay. Vặn đồng hồ báo thức xong xuôi, tôi đánh một giấc đến chiều.
Một tuần nữa của tôi cứ thế trôi qua, Tôi có thêm một thằng bạn đó chính là thằng mập Đ.Anh. tôi với nó trở thành chiến hữu trong lớp, thỉnh thoảng cứ ngồi lại với nhau là thi nhau chém gió rồi lại cười lăn cười bò như 2 thằng điên dưới ánh mắt khó hiểu của các thành viên khác trong lớp. Một lần vì không nhịn được cười trong giờ toán, Cả 2 đứa đã phải ra ngoài cửa lớp đứng đếm…lông. 2 chúng tôi trở thành một “đôi bạn cùng phá” của lớp. Tôi cũng quen dần hết cả lớp, thỉnh thoảng còn được đám con trai rủ đi chơi điện tử nhưng tôi không ham mấy trò đó nên chỉ đi theo để coi phim, nghe nhạc.
Vào một buổi sáng chủ nhật, đang định nướng đến trưa thì bỗng dưng có tiếng gõ cửa bên ngoài. Tiếng gõ ngày một gấp và mạnh kèm theo tiếng nói “RYU! Mở cửa ra, tôi có chuyện này muốn báo cho cậu”. Bực mình tôi phi thẳng ra mở cửa mà không thèm mặc áo vào. Mở cửa ra xem thử là ai thì hóa ra đó là Nhi. Bất ngờ, tôi hỏi:
-Nhi à ? sao biết nhà Ryu ?