MẸ CỦA NAM CHÍNH NGƯỢC VĂN - Chương 1: Đứa trẻ đáng thương_
Thân hình vừa gầy vừa ốm kéo theo gối hình con thỏ, cẩn thận mở cửa phòng ngủ ra.
Cửa phòng truyền tới tiếng vang nhỏ không thể nghe. Tống Kiêu Kiêu nằm trên giường giả vờ ngủ không thể động đậy. Cô biết đứa nhỏ vẫn sợ hãi nguyên thân, xuất phát từ từ tình cảm ruột thịt mà không muốn rời xa cô.
Nói thật thì lúc đầu nhìn thấy thằng bé Tống Kiêu Kiêu quả thật đã bị dọa cho hoảng sợ.
Thằng nhóc gầy trơ xương, đôi mắt to tròn nổi bật trên khuôn mặt nhỏ nhắn. Nhìn trong màn đêm thì trông giống như tên quỷ nhỏ.
Khi mà Tống Kiêu Kiêu xuyên vào đây đã là tối khuya tâm lí cô đã yếu ớt cộng với việc nhồi nhét kí ức của nguyên thân làm cho cô mệt mỏi. Cho nên khi gặp thằng nhóc cô đã bị dọa cho sợ hãi.
Lúc bật đèn lên, nhìn rõ hình dáng đáng thương của thằng nhóc, trái tim trong phút chốc như vỡ vụn ra.
Trước lúc khi xuyên tới đây Kiêu Kiêu là sinh viên mới tốt nghiệp đang chuẩn bị đi thực tập.
Cô là con người cứng cỏi. Đừng nhìn bề ngoài hiền lành mà lầm tưởng cô dễ bắt nạt. Tống kiêu Kiêu chính là loại người không thể đụng vào.
Khi còn ở thế giới kia cô là người rất dễ gây thiện cảm nhất là đối với mấy đứa nhỏ và động vật nhỏ. Nhưng cô ghét nhất là đứa trẻ hay cãi lời càng không thích nuôi động vật nhỏ.
Tống Kiêu Kiêu dễ đau lòng cho những đứa bé ngoan, hiểu chuyện. Nhìn bộ dáng không khóc, không nháo bất giác lại nghĩ tới tuổi thơ của chính mình.
Cô có một đứa em trai nhưng thân thể từ nhỏ đã luôn ốm yếu. Nên cha mẹ dần bỏ bê cô, cuối cùng Tống Kiêu Kiêu tự học cách độc lập. Không có ai yêu thương thì cô tự yêu bản thân. Không ai quan tâm thì chính mình tự quan tâm.
Cha mẹ nhận thấy thì luôn vui mừng, cho cô tiền tiêu vặt nhiều hơn có điều vẫn như cũ không quá chú ý tới cô.
Thật ra Tống Kiêu Kiêu biết cha mẹ vẫn luôn yêu thương đứa con gái nhỏ độc lập này chỉ là việc chăm sóc đứa con trai bệnh tật cùng với chi phí ăn ở quá đắt đỏ nên cha mẹ luôn không có quan tâm cuộc sống của cô.
Có một điều cha mẹ không nghĩ tới cô vẫn luôn mong chờ họ có thể quan tâm mình nhiều hơn.
Thế nên khi đối mặt với đứa nhỏ mang danh con trai này. Tống Kiêu Kiêu nhìn thấy tuổi thơ của chính mình trong đó.
Đợi tất cả kí ức trong đầu sắp xếp xong. Lại phát hiện mình xuyên vào bộ truyện ngược văn vài bữa trước mới đọc. Tống Kiêu kiêu thở phào nhẹ nhõm bộ truyện này coi như là cô nắm rõ tình tiết rồi
Tống Kiêu Kiêu xuyên vào thời điểm nam chính là tên nhóc gầy yếu kia. Còn cô lại xuyên vào mẹ của chính hắn Tống Tích Hàm!
Có một vấn đề nhỏ cô thắc mắc là, tại sao tên của nguyên chủ lại bị sửa thành tên cô, Tống Kiêu Kiêu? cô ôm đầu suy nghĩ thật lâu nhưng cũng không hiểu được đành bỏ qua một bên vậy.
Bởi vì đây là một bộ truyện ngược nên nam chính luôn bị ngược kể cả tuổi thơ của hắn.
Nên làm mẹ nam chính truyện ngược thì không thể nào là loại yêu thương con cái được. Không thì đào đâu ra chuyện ngược cho độc giả xem?
Tống Tích Hàm bởi vì lợi ích của hai nhà nên mới kết hôn với cha của nam chính. Nhưng trong tối lại lén lút qua lại với tên mối tình đầu.
Vì tên đó mà nàng chẳng thèm nhớ rằng mình là người phụ nữ đã có gia đình. Đã vậy còn giúp tên mối tình đầu đó đánh cắp văn kiện quan trọng của công ty chồng.
Cuối cùng sự việc càng ngày càng nghiêm trọng dẫn tới cả hai vợ chồng đều tự sát nam chủ do một tay bà nội già yếu nuôi lớn thế nên mới tạo ra tính cách lạnh lùng của nam chủ.
Tống Tích Hàm nói nhẹ là vì yêu là tất cả nặng thì ngu ngốc tới hết thuốc chữa. Không những đánh mất đi tình cảm vợ chồng nhiều năm. Mà còn liên lụy tới đứa trẻ cùng bà nội lớn tuổi không hiểu chuyện gì.
Nghĩ tới mọi chuyện sắp xảy ra rối như tơ vò. Tống Kiêu Kiêu đột nhiên có ý định chạy trốn khỏi nơi này. Nhưng mà mọi việc không đơn giản như cô nghĩ. Tống Kiêu Kiêu đã là người lớn mọi chuyện không phải muốn là có thể bỏ mà ra đi được.
Lấy tính cách của cha mẹ nguyên chủ e là bám dính ba của nam chủ đòi người. Còn có trên danh nghĩa và pháp luật cô lại là vợ hợp pháp của ba nam chủ.
Biện pháp tốt nhất là cùng ba của nam chủ ly hôn. Như vậy cô mới có thể tự tin bước ra khỏi kịch tình tiểu thuyết.
Mấy năm nay người chồng cùng mẹ mình bị nguyên chủ phá tới phiền chán. Tống kiêu Kiêu tin rằng cô chỉ cần đẩy nhẹ một chút thì mối quân hệ này lập tức sụp đổ.
Còn không sụp đổ á? Tin cô đi không sụp đổ cô sẽ làm chó.
Tống Kiêu Kiêu có suy nghĩ rằng cô sẽ đem con trai dằm nước lạnh để hắn bị bệnh. Cãi nhau với ba hắn rồi sau đó nói ra chuyện ly hôn.
Nhưng lần thứ hai nhìn thấy đứa nhỏ thì trái tim Kiêu Kiêu liền tan chảy.
Đứa nhỏ này dù sao cũng là người vô tội hắn sau bao nhiêu chuyện như vậy không hề chán ghét mẹ mình.
Đêm hôm nay là lần thứ tư hắn lén lút vào phòng gặp cô.
Tuy rằng nguyên chủ đối với hắn cực kì tệ hại nhưng xuất phát từ tình mẫu tử lại không ngừng hướng cô mong chờ tình thân.
Bỏ qua ý nghĩ muốn hại hắn. Tống Kiêu Kiêu phát hiện ra thân thể của hắn rất ốm. Chỉ cần đẩy nhẹ là ngã gãy xương hoặc nặng hơn là tử vong.
Hắn ban ngày có hai bà vú thay phiên chăm sóc. Đêm ngủ thì có bà nội dỗ ngủ. Nhưng bà nội mấy hôm nay có việc đã về quê theo lý hắn sẽ phải ngủ với ba ba của mình.
Nhưng ba hắn quản lí hai cái công ty lớn cả ngày không thấy mặt tối về nhà cũng đã muộn rồi.
Thế nên “Tống kiêu kiêu” bị chồng mình uy hiếp tới bồi hắn ngủ.
Tuy ngoài mặt đáp ứng nhưng trong lòng lại phản đối. Có điều “Tống Kiêu Kiêu” cần sự tin tưởng của chồng để lấy đi hồ sơ mà mối tình đầu nhờ vả.
Ghét bỏ cái nhà này tới thế nào thì cũng vì mối tình đầu mà cắn răng cố gắng, nguyên chủ khiến cô không nhịn được cảm thán.
Chỉ là “cô” cho hắn nằm trên giường một chút, xong việc chạy sang phòng dành cho khách bỏ mặc một đứa bé trong căn phòng rộng lớn.
Tống Kiêu Kiêu khi xuyên vào đã là đêm thứ hai “cô” ngủ ở phòng dành cho khách.