MẶT TRỜI CỦA TIỂU BẢO BỐI - Chương 42: Trách nhiệm
- Trang chủ
- Truyện tranh
- MẶT TRỜI CỦA TIỂU BẢO BỐI
- Chương 42: Trách nhiệm
Vừa mới lúc nãy Tôn Đặng Dương chỉ là trêu chọc Tiểu Bảo Bối một chút, đoạn video sεメ gay đó còn chưa đến ba phút. Nhưng y quả thật không ngờ Tiểu Bảo Bối lại nhớ dai đến như vậy.
Hai thân thể nam nam giao hợp, trong trí óc ngây ngốc lúc ấy cũng đã tưởng tượng ra được chuyện giữa mình và Cố Long. Tiểu Bảo Bối kéo kéo cái áo, nắm tay Cố Long nói.
“Em…em muốn làm chuyện người lớn…”
Cố Long mặt mũi tối sầm, lời nói phát ra từ miệng Bảo Bối khiến hắn không thể tin được. Cố Long nghi hoặc hỏi.
“Bảo Bối! Cậu có biết chuyện người lớn là chuyện gì không?”
Tiểu Bảo Bối gật đầu, thành thật đáp.
“Có…có biết. Vừa nãy anh trai tốt có cho em xem video làm chuyện người lớn”
“Mẹ nó thằng ranh Tôn Đặng Dương”
Cố Long nghiến răng nghiến lợi, tức giận mắng chửi. Còn thề rằng ngày mai sẽ treo biển cấm Tôn Đặng Dương bước vào cửa tiệm thêm bất cứ một lần nào nữa.
“Ông xã, em…em khó chịu. Em muốn cùng anh”
Cố Long quả thật hết cách, bé con bị dạy hư, là bị đầu độc tâm hồn. Hắn không thể trách cậu, Cố Long xoa đầu Tiểu Bảo Bối nói.
“Cậu ngốc như vậy thì làm sao biết chuyện người lớn là gì chứ? Đây còn là lần đầu, tất nhiên sẽ rất đau, cậu không thể chịu nổi đâu”
Tiểu Bảo Bối lắc đầu, khuôn mặt ửng đỏ đáp.
“Em ngốc nhưng không có nghĩa em không thể làm được. Ông xã, phía dưới của em khó chịu. Anh giúp em đi”
Cố Long đẩy Tiểu Bảo Bối vào nhà vệ sinh của cửa tiệm, nghiêm khắc.
“Nhóc con! Em biết cái gì mà nói cơ chứ! Mau vào trong tự giải quyết đi. Không giải quyết xong thì đừng mong ăn cơm”
Cố Long không phải là không có phản ứng, chỉ là trong thời điểm hiện tại bỗng dưng làm thì có chút không thích hợp. Huống hồ bây giờ đang ở cửa tiệm, hắn biết phải làm sao?
Kết hôn hơn hai năm, hắn quả thật vì Bảo Bối mà nổi phản ứng không biết bao nhiêu lần. Nhưng hắn và cậu vẫn chưa làm chuyện đó, một phần là vì hắn nghĩ rằng đối với Bảo Bối hắn chỉ là chồng trên danh nghĩa. Một phần hắn sợ Tiểu Bảo Bối ngốc nghếch không thể lợi dụng cậu ăn đậu hũ được.
Cố Long đóng cửa nhà vệ sinh lại, thở dài một hơi.
Còn chưa kịp định thần lại thì cửa đã mở ra, Tiểu Bảo Bối nước mắt đầy mặt, quần cũng không chịu mặc nữa. Hai đùi trắng nón hiện ra trước mắt, ƈôи ŧɦịŧ của cậu dựng đứng hắn cũng đều thấy rõ.
Cố Long vội vàng bế cậu ôm vào lòng, cũng may là bây giờ không có vị khách nào vào quán, nếu như để thấy Bảo Bối như vậy thì thật không hay chút nào.
“Cậu làm cái gì vậy hả?”
Cố Long nghiến răng hỏi, Tiểu Bảo Bối oà khóc nức nở đáp.
“Tôn Đặng Dương nói khi cưới nhau về chuyện người lớn cũng có thể làm cùng nhau mà. Oa…ông xã, em cũng muốn”
“Cậu có thôi học mấy thói xấu của Đặng Dương Không?”
Cố Long vừa nói vừa dùng tay vỗ mông Tiểu Bảo Bối, cậu không mặc quần, hai bờ mông mềm mại được đánh có độ đàn hồi tốt. Cố Long được tiếp xúc da thịt cũng cảm thấy mình sắp không xong rồi.
Chỉ có điều Tiểu Bảo Bối xem chừng đã ấm ức rất lâu, liền ôm cổ hắn tuôn ra một mạch lời nói.
“Anh trai tốt nói nếu cưới nhau về mà không làm thì chắc chắn là anh đã có người ngoài hoặc là anh bị liệt dương. Em không sợ đau, em cũng muốn thử. Nếu đau thật thì không làm nữa, còn không đau thì vẫn phải làm chứ. Anh đánh em đau em còn chịu được, chẳng lẽ anh trai tốt nói anh bị yếu sinh lí là thật sao?”
Cố Long cảm thấy lòng tự tôn bị tổn thương nặng nề, hai mắt tối sầm lại đáp.
“Mười tám đời nhà họ Tôn đó mới là bị yếu sinh lí”
“Vậy tại sao anh không làm với em? Hay là anh chê em ngốc?”
Cố Long thở dài, nhìn người trong lòng khóc đến đỏ bừng, ƈôи ŧɦịŧ của cả hai người cũng thật sự khó mà nhịn. Cố Long hỏi.
“Sau khi làm xong chuyện người lớn, cậu có hối hận không? Mặc kệ cậu có đau tôi cũng sẽ không dừng lại, vẫn muốn làm chứ?”
Tiểu Bảo Bối gật đầu, vẻ mặt rất quyết tâm. Cố Long không nói gì nữa, trực tiếp đi về phía cửa tiệm đóng cửa, hôm nay quyết định nghỉ sớm một hôm. Hắn mang cậu vào nhà vệ sinh, không nói hai lời mà hành sự.
Tiệm bánh Gấu Con hôm nay đóng cửa sớm, nhưng ở bên trong lại vang lên tiếng rêи ɾỉ không ngừng.
————-****—————
Ở đây không có H, ở đây chuẩn bị có biến. Chương sau chúng ta đón Từ Khánh về nước nào :v