LIÊN QUÂN MOBILE - CUỘC CHIẾN VỚI ĐẾ CHẾ THÂY MA - PHẦN 2 - Chương 28: P2 Đêm của hai xạ thủ
- Trang chủ
- Truyện tranh
- LIÊN QUÂN MOBILE - CUỘC CHIẾN VỚI ĐẾ CHẾ THÂY MA - PHẦN 2
- Chương 28: P2 Đêm của hai xạ thủ
Lindis ngạc nhiên:
– Xin lỗi? Anh đã làm gì em đâu mà anh phải xin lỗi em chứ?
– Sao lại không? Anh đã gây ra một việc đến mức chính bản thân anh còn cảm thấy không thể tha thứ cho chính bản thân mình. Dẫu sao anh nói ra lời xin lỗi này, để lòng anh được nhẹ nhõm …
Lindis đỡ Yorn dậy, rồi nói:
– Không sao đâu anh. Em chỉ mong anh … hãy cùng em đi tới mọi chân trời góc bể nhé.
– Hic hic … – Yorn bật khóc, rồi ngã vào lòng của Lindis.
Tôi thì nãy giờ đứng ngoài, lòng tôi nhẹ nhõm được một nửa. Lí do là vì vụ này coi như đã được giải quyết xong, nhưng còn vụ của Hải – tôi đành bó tay. Thôi thì dù sao đợi Krixi hồi phục hẳn rồi sẽ quay lại Athanor. Tôi đành nói:
– Thôi thì tối nay hai người ngủ ở phòng này đi nha, còn em sẽ ngủ ở phòng của em.
Thế là Yorn và Lindis vào phòng mà tôi đã chỉ sẵn. Tôi không hề có ý định lắp đặt bất cứ thứ quái quỷ gì hết, nên đừng có nghĩ bậy. Mà dù tôi muốn theo dõi, thì thà tự mình tôi tự theo dõi còn sướng hơn. Nhưng tôi cũng không có ý định đó.
(Athanor – Lâu đài Khởi Nguyên)
Kriknak ngồi trong phòng, và khóc suốt cả một buổi trời. Cậu ta cũng chẳng có ai ở bên cạnh để tâm sự cả. À mà không, có đấy.
Roxi bước vào phòng, hỏi:
– Gì mà anh cứ khóc lóc um sùm vậy. Nín đi.
– Ờ thì nín …
Roxi hỏi tiếp:
– Nói em nghe đi, có chuyện gì?
– Thật ra thì mẹ đã …
Roxi nghe xong, rồi nói:
– Chuyện này chưa chắc đâu. Cứ đợi thằng nhóc đó về, rồi mọi chuyện sẽ xong xuôi.
– Hi vọng vậy.
– Thôi, anh ra đây chơi với em đi.
Rồi Roxi kéo Kriknak ra khỏi vòng.
(Nhà tôi)
Mười giờ đêm. Tôi thì ngủ say từ lúc nào rồi không biết nữa. Chắc tại có quá nhiều thứ, làm tôi cảm thấy quá mệt mỏi.
Còn hai xạ thủ kia thì vẫn thức. Yorn thì cảm xúc của cậu ta không thể diễn tả được hết. Đến chính tôi cũng không thể diễn tả được. Còn Lindis thì rất mừng, vì cuối cùng Yorn cũng đã trở về với cô. Lindis hỏi Yorn:
– Này anh ơi, em hỏi anh một câu được không?
– Em hỏi đi.
– Sao anh lại bỏ em?
Câu hỏi của Lindis làm Yorn bất ngờ trong giây lát, rồi nói:
– Thật ra thì từ hồi yêu em đến giờ, em vẫn chưa cho anh làʍ ŧìиɦ với anh lần nào. Lúc nào em cũng toàn từ chối, làm sao mà …
– Anh thật là, anh toàn đòi vào những ngày giữa chu kì, làm sao em đồng ý với anh được hả.
– Anh xin lỗi …
Lindis liền nói tiếp:
– Nhưng bữa nay, nếu anh muốn thì em sẽ chiều anh.
– Em nói thật chứ?
– Đương nhiên rồi.
Rồi Yorn quay ra đằng sau ôm Lindis. Trong lúc ôm, Yorn cứ lấy tay mà chạm vào ngực Lindis, làm cô cảm thấy ngượng vô cùng. Rồi Yorn luồn tay vô áo Lindis và bóp, làm Lindis cảm thấy hơi nhột. Cô rên nhè nhẹ:
– Ư ư …
– Em nhạy cảm thật đấy. Mà anh thấy lạ ở chỗ: hình như ngực em không to lắm thì phải.
– Ý anh là anh đang chê em đấy hả?
Yorn liền trả lời:
– Anh đâu có ý đó. Nói thật chứ anh thấy ngực em là ngon lắm đấy.
Rồi Yorn quyết định cởϊ áσ Lindis ra. Trong lúc cởi, để Lindis được sướng, Yorn cũng tranh thủ hôn, rồi cháo lưỡi với Lindis. Rồi Yorn cũng ngo ngoe đầu ti của cô, làm cô bắt đầu cảm thấy sướng hơn một chút. Yorn nói:
– Em ướt rồi kìa.
– Hic anh làm em mắc cỡ quá …
– Có gì đâu. Chuyện này là chuyện bình thường mà.
Vừa nói, Yorn vừa vuốt ve chỗ nhạy cảm của Lindis. Yorn vuốt ve một cách điêu luyện, làm Lindis đã ướt lại càng ướt hơn, và cô cũng càng suиɠ sướиɠ hơn. Yorn cởi bỏ chiếc quần của cô, rồi lấy tay khuấy động bên trong của cô, làm cô rên lên: “A a …!”. Yorn lại nói:
– Em đang sướng đấy à?
Rồi Yorn lập tức lấy chiếc lưỡi thần thánh của mình và liếm. Yorn chắc là có kinh nghiệm chơi gái rồi, khi Yorn làm cho Lindis sướng đến tột độ. Cô rên lên rất nhiều, nước cũng chảy rất nhiều. Yorn thì tha hồ được uống nước. Yorn bảo:
– Em thấy thế nào?
– Em sướng quá … anh đưa đây em bú với.
Nói rồi, Lindis cởϊ qυầи của Yorn, rồi bú. Lindis cũng đâu phải dạng vừa, làm cho Yorn cũng sướng y như cô. Một lúc sau, Lindis nói:
– Em sẵn sàng rồi. Anh đút vào đi.
– Được rồi, anh sẽ chiều em.
Rồi Yorn đút vào bên trong của Lindis. Yorn đẩy nhè nhẹ bốn lần. Đến lần thứ năm, Yorn đột nhiên đẩy nhanh hơn, mạnh hơn, làm Lindis cảm thấy rên người. Cô nói:
– Ư ư ư … Á!
– Em có thấy sướng không?
– Ư em sướng … anh làm tiếp đi.
Thế là Yorn làm tiếp mấy lần nữa, làm Lindis sướng tột cùng, như lên chín tầng mây vậy. Cuối cùng, cả hai toàn thân mệt rã rời. Lindis ngã vào lòng Yorn, rồi ngủ thiếp đi. Còn Yorn thì cũng nằm dựa lưng vào tường, rồi ngủ thiu thiu.
(Sáng hôm sau)
Tôi tỉnh dậy, và mở cửa phòng. Đột nhiên, nhìn thấy hai người họ trần như nhộng, làm tôi giật mình. Tôi đóng cửa lại rất nhanh, rồi ra ngoài làm một số việc. Tôi lẩm bẩm:
– Mình vừa nhìn thấy cái quái gì thế?
– Nhóc à …
Ai đó kêu tôi làm tôi giật mình quay lại. Tôi hoảng hồn, không kịp la và ngồi bẹp xuống đất. Đó là một linh hồn. Tôi hỏi, ấp úng:
– Cái cái cái cái gì vậy trời trời …
______________________