LIÊN QUÂN MOBILE - CUỘC CHIẾN VỚI ĐẾ CHẾ THÂY MA - PHẦN 2 - Chương 25: P2 Về nhà cũng còn rắc rối
- Trang chủ
- Truyện tranh
- LIÊN QUÂN MOBILE - CUỘC CHIẾN VỚI ĐẾ CHẾ THÂY MA - PHẦN 2
- Chương 25: P2 Về nhà cũng còn rắc rối
Tôi đành nói với Hải:
– Ê mày! Tao có công chuyện phải về nhà gấp. Tao đi một tuần, rồi sẽ quay lại đây.
– Mày đi làm gì thế? – Hải hỏi.
– Tao phải về nghiên cứu.
– Mà mày nghiên cứu cái gì?
Tôi thở dài:
– Nghiên cứu cách giải quyết mấy cái vụ này chứ gì. Ở đây hoài tao khó giải quyết nổi.
– Vậy mày về đi.
– Ê ê nếu vậy thì cậu sẽ giải quyết chứ? – Kriknak hỏi tôi.
– Đương nhiên rồi. Một tuần sau chắc chắn mọi việc sẽ ổn cả thôi.
Hải nhìn tôi, nói:
– Mày mà làm gì vợ tao tao chém à! Tao có con dao hơi sắc đấy, một chém là có suối đấy.
– Ờ ờ … – Tôi run người.
Thế là tôi về nhà. Về đến nhà, tôi lại xách xe đạp đi mua mấy cuốn sách ngôn tình ứa ưa. Tôi không tài nào nuốt nổi mấy cuốn sách thể loại như vầy, nhưng đã lỡ rồi thì phải đọc thôi. Hai người cùng thích một người … à không phải. Nakroth và Krixi thích nhau, nhưng tự nhiên Yorn giành mất. Vụ này tuy khó giải quyết, nhưng không sợ, vì bọn họ cùng ở một thế giới. Nhưng vụ thứ hai mới căng. Liliana và Fennik thích nhau, rồi từ hồi Hitoma và Kenji bắt Liliana, vô tình bắt luôn Hải thì chắc mọi chuyện mới bắt đầu. Vụ này rất rối, vì người đi thích … cáo. Ý chết, là người lai cáo mới đúng.
Hai chuyện này xem ra không thể giải quyết ngay, mà cần có thời gian. Nhưng nếu xét theo góc khác thì …
Tôi quyết định đi từ Yorn trước. Thật ra, đàn ông nɠɵạı ŧìиɦ có rất nhiều nguyên nhân. Có thể là do Yorn và Lindis sống chung nhưng không tìm được tình cảm giữa hai người chăng? Điều này có thể đúng, vì Yorn trước đây yêu Tel”Annas, nhưng bị Arthur cướp mất. Không lẽ vì thế mà Yorn định trả thù chăng? Nhưng nếu như vậy, Yorn phải trả thù Arthur mới đúng chứ nhỉ? Kì lạ thật. Mà chắc cũng do tôi, mai hai người không hợp với nhau. Ý khoan đã, mặt trời và mặt trăng có bao giờ gặp nhau đâu. Không lẽ họ vĩnh viễn không thể chung một nhà được ư? Mà khoan, lâu lâu mình thấy mặt trời đã mọc, mà mặt trăng vẫn còn đấy thôi. Nếu nói như vậy, không lẽ Yorn đã hết cảm xúc với Lindis rồi sao?
Những thứ này cứ làm tôi phải rối não. Tôi đành đi uống nước, lấy lại tinh thần rồi vô nghiên cứu tiếp. Tôi thở dài:
– Hời … làm mấy vụ này rắc rối quá. Phải chi Yorn không thích Krixi thì mình đã không phải như vậy.
Uống xong, tôi vào và nghiên cứu tiếp. À mà nghiên cứu không nổi, tôi bỏ đi chơi Liên quân. Nhưng đột nhiên …
(Vào game)
Tôi hết sức bất ngờ, khi bối cảnh hoàn toàn y hệt như tôi đang mắc phải. Tôi thì chọn Maloch nhưng chả có trang phục gì cả, còn những người còn lại thì làm tôi bất ngờ. Lần lượt là Yorn với trang phục Thế tử nguyệt tộc, rồi Krixi với trang phục Cô tiên thỏ, rồi có cả Nakroth với skin mặc định. Người còn lại thì tôi không nói ra làm chi. Nhưng team kia thì có cả Lindis.
(Vào trận)
Chưa gì mới vào trận, Nakroth đã all chat một câu:
– Anh em yêu, Krixi!
Yorn chat lại:
– Đừng yêu Nakroth! Yêu anh đi, Krixi.
Tôi thấy thế liền chat lại:
– Hmm! Thằng nào vừa cướp vợ của bồ tao?
– Có ai cướp đâu. – Yorn chat lại.
Trận đó đúng là team mải mê lo chat, nên thua ò e í éo. Nhưng tôi cũng tạm thu thập được một giả thiết nghe có vẻ hợp lí. Nguyên nhân Yorn bỏ Lindis có thể là do Lindis không chịu cho Yorn xoạc. (Xàm vl). Còn nguyên nhân mà Yorn tấn công Krixi là có bài bản hẳn hoi. Các bạn nếu có xem video chuyện tình của Arthur và Tel”Annas thì chắc cũng biết, có một mụ phù thủy đã cố gắng ngăn cản tình cảm giữa hai người bọn họ. Phù thủy ấy chính là Mganga. Yorn nghĩ: “Tên phù thủy đáng ghét dám ngăn cản mối tình của người yêu cũ của ta sao?”.
Mà Mganga thuộc phe “Lực lượng Sa Đọa”, mà trong lực lượng này chỉ có khoảng 2 mối tình là nổi tiếng là Nakroth x Krixi, Zephys x Lauriel. Mà chắc Yorn nhắm vào Krixi, lí do là vì nếu nhắm vào Lauriel sẽ rất nguy hiểm.
*
Còn chuyện của Hải, tôi chỉ có cách duy nhất là quỳ lạy nó mà năn nỉ thôi.
*
(6 ngày sau)
Tôi nghiên cứu suốt một tuần đã quá mệt mỏi. Tôi quyết định ra ngoài chơi. Gần nhà tôi có một khu vực cây cối rất nhiều, tha hồ chơi. Trong khu đó có một cái chòi của người quen. Tôi ít khi nào lại đó, nhưng không hiểu sao lần này tôi lại có hứng vào. Cái chòi đó có khóa nên không phải muốn vô là vô. Tôi ngồi trên chiếc ghế được đặt ở ngoài. Chợt tôi nghe có tiếng ai đó. Tôi nghĩ: “Chắc là mình tưởng tượng thôi.”. Nhưng tiếng đó vẫn tiếp tục, làm tôi không khỏi nghi ngờ. Tôi lẩm bẩm:
– Tiếng động quái quỷ này là gì thế?
Tôi chợt phát hiện ra nó ở trong căn chòi. Tôi đục một lỗ nhòm vào thử và …
_________________________________