LÊN KẾ HOẠCH RƯỚC PAPA VỀ NHÀ! - Chương 48: 48 Ngạc Nhiên
- Trang chủ
- Truyện tranh
- LÊN KẾ HOẠCH RƯỚC PAPA VỀ NHÀ!
- Chương 48: 48 Ngạc Nhiên
Cùng lúc đó ở trong nhà.
Trương Tuyết Y nhăn mặt, cô lấy tay bịt chặt hai tai lại.
Khuya rồi mà ai gõ cửa vậy?
Chẳng lẽ là mấy đứa nhóc hàng xóm à?
Trương Tuyết Y không để ý nữa, cô nằm sấp xuống rồi tiếp tục ngủ.
Tiếng đập của cũng đã dừng lại.
Nhưng khoảng năm phút sau lại tiếp tục…
“Cốc, cốc, cốc…”
“Cốc, cốc, cốc…”
Trương Tuyết Y tức giận lật người dậy nhưng mà lại không may té hẳn xuống đất.
“Rầm-“
“Hic, đau quá, mông của mình!” Cô lấy tay xoa mông, khuôn mặt nhăn nhó đến đáng thương.
Tên điên nào đứng ở ngoài giờ này vậy ta?
Trương Tuyết Y khó khăn đứng dậy, cô đi vào nhà uống nước, rửa mặt rồi lấy tạm một cái bánh ăn cho đỡ đói sau đó mới ra mở cửa mà không biết hai con người ở ngoài đã sốt ruột đến mức nào.
“Cốc, cốc, cốc,…”
“Ợ…ngon quá!” Trương Tuyết Y hài lòng xoa bụng, cô cúi xuống lấy cái chảo rồi lạch bạch đi ra ngoài.
Nếu không phải người nào quan trọng đứng gõ cửa thì để bà đây đập cho một trận.
“Cạch-“
“Ai vậy, không biết giờ này là mấy giờ rồi hả, không tính để cho người khác ngủ hả, muốn chết hay gì…ơ…hai người…sao lại…” Trương Tuyết Y đang tính chửi một trận thì bỗng im bặt, hai mắt trợn tròn, mồm há to tới nỗi có thể nhét một quả trứng vào.
“Bảo bối à, chúng tớ về rồi đây.” Người đàn ông cởi chiếc mũ đen ra, nở một nụ cười tươi rói.
Khuôn mặt còn đẹp hơn cả phụ nữ.
Cô gái bên cạnh cũng đặt vali xuống rồi lấy nón ra.
Mái tóc vàng óng ả xõa xuống, để lộ khuôn mặt xinh hơn cả thiên thần.
Đây là một người ngoại quốc điển hình, mắt xanh, da trắng, tóc vàng.
Đẹp không chê vào đâu được!
Cô ấy lấy tay quạt vài cái, giở giọng trách mắng.
“Tuyết Y à, cậu làm gì lâu vậy, ở ngoài này nóng lắm đấy…”
Trương Tuyết Y: “…” Cô nhìn hai người quá đỗi quen thuộc đang đứng trước mặt mình mà không tin được.
Mãi tới khi người đàn ông lấy tay quơ quơ vài cái Trương Tuyết Y mới hoảng hồn.
Cô vui mừng la lên.
“Á á á á á, Bảo Bảo, Na Na, hai người về nước lúc nào vậy?” Trương Tuyết Y nói rồi nhảy chồm lên người đàn ông.
“Huỵch-” Cả hai người cùng té xuống đất, nam nhân ngã ngửa ra đất, còn cô ở phía trên.
Tư thế nhìn hệt như một cặp tình nhân.
“Oa, nhớ cậu quá đi mất, chụt, chụt…” Trương Tuyết Y ôm mặt cậu lên, hôn lấy hôn để vào má.
“Ựa, thả tớ ra, ngực cậu to quá, ngộp thở chết mất!” Cậu ta la lên, mặt bị bàn tay của Trương Tuyết Y hết vặn rồi bóp.
Trương Tuyết Y nghe vậy liền nhảy xuống, hướng tới cô gái ngoại quốc bên cạnh chạy lại.
Cô dang tay ôm cô ấy vào lòng, cọ mặt lên đôi má mềm mại ấy.
“Hí hí, Na Na về rồi, Na Na của mình về rồi, hô hô.”
Cô gái ngoại quốc cũng không từ chối, hai người ôm nhau thắm thiết.
Nhìn nổi cả da gà…
Nam thanh niên nằm dưới đất: “…”
Cậu đứng dậy, phủi quần áo rồi kéo hai người phụ nữ sến súa đằng kia vào nhà.
Đứng đây lúc nữa là hàng xóm ra chửi mất.
Lôi xong hai người cậu lại kéo vali vào nhà, tiện thể lụm luôn cái chảo đáng thương bị Trương Tuyết Y quẳng xuống đất.
“Phù, mệt quá đi mất!”
“Nè, hai người về lúc nào vậy?” Trương Tuyết Y chờ hai người ngồi xuống ghế rồi chớp đôi mắt hỏi.
Không phải vẫn đang ở nước M sao, đùng một cái lại về đây rồi?
Hai người trước mắt chính là hai đứa bạn thân thiết nhất của cô lúc du học ở nước ngoài.
Người đàn ông này tên là Trịnh Minh Bảo – là thủ phạm dạy hư cô.
Tất cả những việc như lái mô tô, đua xe, đi bar, đánh nhau đều do hắn một tay đào tạo ra.
Đích thị là một “bad boy” chính hiệu.
Còn cô gái bên cạnh tên đầy đủ là Fiona William*.
Chính xác là con gái nhà lành, trái ngược hoàn toàn với tính cách năng động và ưa mạo hiểm của Trịnh Minh Bảo.
Fiona không biết đua xe, không biết đánh nhau nhưng cũng không phải là một người yếu đuối.
Cô ấy khá nhút nhát, rất dễ bị bắt nạt, lúc đi học toàn được Trịnh Minh Bảo và cô bảo vệ.
Nếu so với Hoàng Ngọc Diệp thì còn hiền hơn rất nhiều.
Ăn nói cực kì nhỏ nhẹ, từ tốn.
Trịnh Minh Bảo và Fiona cũng là những người khá giả và thích ăn chơi.
Gia đình Trịnh Minh Bảo làm trong quân đội, còn Fiona thì khỏi bàn, ba cô ấy là một triệu phú.
Ba người ba tính cách khác nhau nhưng lại rất hòa hợp.
…
Trịnh Minh Bảo cầm li nước trên bàn uống, xong xuôi mới từ tốn nói.
“Bọn tớ về từ sáng rồi nhưng phải đi tìm nhà, lúc trưa mới tìm được đây nhưng hàng xóm nói cậu đi làm nên hai đứa ra cái quán đầu đường ăn để giết thời gian.”
“Ừ, đúng rồi, mà nhà cậu khó tìm thật đấy, hỏi cả buổi mới ra.” Fiona nói thêm.
“Hai người tìm được chỗ ở chưa, nếu chưa thì ở đây với mình một tuần.”
Trương Tuyết Y hào hứng nói, hai con quỷ nhỏ kia ra nhà chị dâu ở rồi nên hơi chán, nếu có thêm người sẽ đỡ buồn đấy.
Với lại Fiona nấu ăn rất ngon, để cô ấy ở đây lại đây thì khỏi phải tự nấu cả tuần rồi.
“Tất nhiên rồi, phải ở đây chứ, mà đi ngủ đã, mình buồn ngủ quá đi mất.” Trịnh Minh Bảo ngáp dài rồi lười biếng nói.
Trương Tuyết Y gật đầu đồng ý, cũng gần nửa đêm rồi.
Cô xách phụ hành lí của hai người lên tầng rồi đưa cho họ một bộ đồ để thay.
Cả ba người cùng leo lên giường ngủ…
(*) William: Mình lên google search một số họ phổ biến ở Mỹ thì thấy một vài trang web ghi là “William”, nhưng một số lại ghi “Williams”, nên tạm thời mình sẽ dùng họ này và không thêm “s” ở đằng sau.