Kiếm Nghịch Thương Khung - Chương 284: Lôi Đình sơn mạch (3)
- Trang chủ
- Truyện tranh
- Kiếm Nghịch Thương Khung
- Chương 284: Lôi Đình sơn mạch (3)
Kể từ đó, cho dù gặp rắc rối, chọc lấy phiền toái, người khác cũng khó tra ra được Thiên Kiếm Tông.
– Tiểu tử, để thứ đó lại lưu lại, Nhâm đại gia thả ngươi một con đường sống.
Nhâm Phách Đạo lớn tiếng điên cuồng gào thét, lại là một bước về phía trước, bắn nhanh ba trăm thước, khoảng cách với Huyền Thiên chỉ còn lại có không đến hai trăm thước.
Hắn tiếng nói vừa dứt, Huyền Thiên vừa mới quay đầu lại, một đạo thất luyện kiếm mang liền từ trong tay Nhâm Phách Đạo nổ bắn ra.
Trong hư không truyền đến tiếng gió thổi kịch liệt không khí trong nháy mắt bị trảm thành hai nửa, kiếm mang kia thẳng hướng Huyền Thiên chém tới.
Kiếm quang chưa đến, một cổ lực lượng vô cùng to lớn, liền đã bao phủ toàn thân Huyền Thiên. Trong một kiếm đó, hình như có đại thế Thiên Địa kèm theo.
Thân thể Huyền Thiên hướng hướng sang bên cạnh tránh qua. Kiếm mang kia trong nháy mắt chém xuống, mặt đất xuất hiện một cái lỗ cực lớn.
Kiếm quang chém ở phía sau lưng Hắc Lân Mã, dường như cắt đậu hũ, Hắc Lân Mã bị một phân thành hai.
– Tiểu tử phản ứng không tệ!
Nhâm Phách Đạo cười hắc hắc, thân thể tiếp tục lao về phía trước, hướng phía Huyền Thiên bắn nhanh mà đến.
Nhâm Phách Đạo một quyền oanh ra, hét lớn một tiếng:
– Tiếp một quyền của ta, Sơn Băng Địa Liệt!
Băng Sơn Quyền, Huyền giai Thượng phẩm vũ kỹ, võ học Tiêu Dao Kiếm Tông.
Ầm một tiếng bạo hưởng, tiền phương không có núi, không khí ở trong nháy mắt băng liệt, quyền mang thật lớn nổ bắn ra.
Trong ánh mắt Huyền Thiên lịch mang chợt lóe, thân thể vẫn không nhúc nhích, một chưởng đánh ra:
– Kiêu Dương Liệt Nhật!
Chân khí Tiên Thiên tụ với chưởng phong, phát sinh huyễn bạch quang mang xán lạn chói mắt, vô cùng nóng bỏng, dường như một đoàn Liệt Nhật, soi sáng thập phương.
Cửu Đoán Công tu luyện đến đệ ngũ đoán, thể chất của Huyền Thiên so với khi Tiên Thiên cảnh tam trọng lại cường hóa hơn rất nhiều. Lực lượng nhục thân cực lớn, so với Tiên Thiên cảnh bát, cửu trọng võ giả đều phải cường đại hơn.
Băng Sơn Quyền quyền mang kia kích ở trên bàn tay của Huyền Thiên, thân thể Huyền Thiên hơi chấn động, cũng nửa bước chưa lùi.
Chỉ là, quang mang kia tựa như Liệt Nhật lóng lánh xán lạn, bị quyền mang của Nhâm Phách Đạo một kích, ảm đạm rất nhiều.
Trên mặt Nhâm Phách Đạo lộ ra một tia cười khẽ, Huyền Thiên bất quá tu vi Tiên Thiên cảnh tam trọng. Mà hắn, lại là Tiên Thiên cảnh cửu trọng, thực lực giữa hai người, tựa như trời với đất.
Huyền Thiên lại dám không tránh không né cùng hắn liều mạng một chưởng, quả thực chính là muốn chết.
Nhâm Phách Đạo đem chưởng lực đề thăng tới trạng thái đỉnh phong, lấy thế Thái Sơn áp đỉnh nghiền áp, quyền đầu kích tới chưởng phong của Huyền Thiên.
Hắn không có nhận thấy được, khóe miệng Huyền Thiên hơi nhếch lên một cái, đồng dạng cũng mỉm cười.
Ngay tại quyền đầu của Nhâm Phách Đạo khi kích lên bàn tay của Huyền Thiên, Thất Diễm Hồng Liên đột nhiên từ trong lòng bàn tay dũng mãnh tiến ra.
Quyền đầu của Nhâm Phách Đạo dẫn đầu kích lên Thất Diễm Hồng Liên.
Thất Diễm Hồng Liên, trong thiên hỏa Huyền cấp bài danh đệ nhị, bá đạo đến cực điểm, mặc dù là Địa giai cảnh cường giả cũng có thể tạo thành thương tổn.
Đối với Tiên Thiên cảnh võ giả, Thất Diễm Hồng Liên quả thực vừa tiếp xúc liền thiêu đốt.
Quyền đầu của Nhâm Phách Đạo lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhất thời thiếu bớt một phần năm.
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương nhất thời từ trong miệng Nhâm Phách Đạo vang lên.
Thế nhưng, một quyền này hắn toàn lực đánh ra, tốc độ cực nhanh, trong lúc nhất thời căn bản không thể thu hồi, quyền đầu còn sót lại kích trúng lòng bàn tay Huyền Thiên, thế nhưng, lực lượng đã kém đi hơn phân nửa.
Thân thể Huyền Thiên nhất thời hướng về sau nổ bắn ra, nương theo lực đạo một quyền của Nhâm Phách Đạo, trong nháy mắt đủ hướng về sau bay ngược ra hơn ba trăm thước.
Thất Diễm Hồng Liên chợt thu vào trong lòng bàn tay Huyền Thiên, sau khi hạ xuống đất, Huyền Thiên quay người lại, hai chân hướng mặt đất đạp mạnh một cái, đại địa tựa như chấn động. Trong nháy mắt thân thể Huyền Thiên bắn lên, nổ bắn ra ba trăm thước về phía trước, nhanh đến cực điểm, bay nhanh bỏ đi.
Uy lực một chưởng của Tiên Thiên cảnh cửu trọng võ giả, Huyền Thiên xác thực không chống đỡ được, thế nhưng, Nhâm Phách Đạo bị Thất Diễm Hồng Liên đốt cháy, quyền đầu bị thiêu hủy một phần năm trong nháy mắt, đau đớn kịch liệt, để hắn theo bản năng thu hồi quyền thế.
Tuy rằng quyền đầu cũng không có thực sự thu hồi, nhưng lực lượng lại nhỏ hơn phân nửa, thể chất của Huyền Thiên cường ngạnh. Tuy rằng phong ấn tu vi, nhưng cường độ thể chất không thay đổi, vừa vặn có thể thừa thụ được, liền dựa thế lui về phía sau, tốc độ như bay.
Liên tục ba bước, Huyền Thiên liền đã chạy gấp ra ngoài hơn nghìn thước, đệ ngũ đoán Cửu Đoán Công, lực lớn vô cùng, mạnh mẽ đạp lên mặt đất, đại địa phát ra phản lực, đề thăng đối với tốc độ rất là rõ ràng. Mặc dù là Nhâm Phách Đạo tu luyện Huyền cấp Thượng phẩm khinh công nhưng so với tốc độ của Huyền Thiên vẫn chậm hơn một thành.
Huyền Thiên đi xa, Nhâm Phách Đạo lại ôm bàn tay, đứng ở đó kêu thảm thiết thê lương. Hữu chưởng của hắn, một mảnh cháy đen, chừng hai phần năm nắm tay đều bị đốt thành hư vô, năm ngón không thấy nữa, toàn bộ thành cục thịt.
Nhâm Phách Đạo kêu thảm thiết để Tiêu Dao thiếu chủ và Nhâm Hoành Hành thất kinh.
Vốn tưởng rằng Nhâm Phách Đạo xuất thủ, bắt một võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng, còn không dễ như trở bàn tay? Kết quả lại vượt quá sở liệu của hai người.
Khoảnh khắc thời gian, Nhâm Phách Đạo dĩ nhiên ăn thiệt thòi, nghe được tiếng kêu thảm thiết kia, làm như đã bị thụ thương nặng.
Tiêu Dao thiếu chủ và Nhâm Hoành Hành nhất thời vỗ Hắc Lân Mã, hai người chạy vội tiến lên. Sau vài lần hô hấp, liền rất nhanh đi tới trước mặt Nhâm Phách Đạo.
– Nhị đệ, tay của ngươi…
Nhâm Hoành Hành thét một tiếng kinh hãi.
Tiêu Dao thiếu chủ nhìn một cánh tay cháy đen kia, nói:
– Phách Đạo, đây là chuyện xảy ra như thế nào?
Nhâm Phách Đạo nhịn xuống đau đớn, nói:
– Thiếu chủ, trên người hắn có Thất Diễm Hồng thiên hỏa Liên Huyền cấp bài danh đệ nhị. Đây là Huyền cấp chí bảo. Mặc dù là Tiên Thiên cảnh thập trọng cao thủ, cùng hắn tiếp xúc thân thể, đều sẽ chịu thiệt.
– Thất Diễm Hồng Liên? Bản thiếu cũng không có thiên hỏa Huyền cấp, hắn không ngờ lại có Thất Diễm Hồng Liên bài danh đệ nhị, thực sự là buồn cười, buồn cười.
Tiêu Dao thiếu chủ phẫn nộ rít gào.
Nhâm Phách Đạo thấy Tiêu Dao thiếu chủ đã vì chuyện đó mà phẫn nỗ, chứ không phải bởi vì hắn thụ thương, nhất thời cảm thấy thất lạc, trong lòng bi thương, đối với Huyền Thiên đả thương hắn càng thêm oán giận nói:
– Thiếu chủ, nếu như giết được tiểu tử kia, ngài sẽ có thể đoạt được Thất Diễm Hồng Liên, ngài có thể ở trước mặt tỷ tỷ ngươi ngẩng cao đầu.
Tiêu Dao thiếu chủ nghe vậy, hai mắt sáng ngời, nói:
– Đúng vậy, tỷ tỷ có thiên hỏa, ta lại không có Phượng Vũ Chân Diễm lợi hại như tỷ tỷ. Tốt xấu cũng là bài danh đệ nhị, chỉ so với Phượng Vũ Chân Diễm kém một tầng thứ, ha ha, được, đến đoạt Thất Diễm Hồng Liên của hắn.
Chợt dừng lại, Tiêu Dao thiếu chủ nhìn theo phương hướng Huyền Thiên xa xa biến mất không thấy, nói:
– Hắn chạy trốn nhanh như vậy, chúng ta làm thế nào đuổi kịp hắn được?
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!