Kiếm Động Cửu Thiên - Chương 15: Cảnh Giới Võ Đạo
- Trang chủ
- Truyện tranh
- Kiếm Động Cửu Thiên
- Chương 15: Cảnh Giới Võ Đạo
Địa Nham Vân Thạch lại là cái thứ gì?
Chu Hằng thuận miệng hỏi.
Lâm Phức Hương vỗ trán, thở dài:
– Rốt cuộc ngươi là quái vật ở đâu ra? Rõ ràng thực lực mạnh mẽ như thế,
Luyện Thể tầng sáu có thể chém giết yêu thú Luyện Thể tầng chín, nhưng mà cái
gì cũng không biết!
– Đó là thanh bảo kiếm này quá mức sắc bén!
Chu Hằng yêu thích không buông trường kiếm nhìn trường kiếm trong tay, người
luyện kiếm tự nhiên không ai không muốn mình có được một thanh danh kiếm.
Quả thật, không có thanh bảo kiếm sắc bén này, hắn nhất quyết không có khả
năng một kiếm chặt đầu Lục Túc Cự Đầu Thú, mà sẽ chỉ làm gãy trường kiếm!
– Vậy, tặng cho ngươi thanh kiếm này!
Lâm Phức Hương cắn chặt răng, đưa ra một quyết định.
Chu Hằng sửng sốt, kiếm quý báu như thế mà tiện tay tặng người? Lúc nào mà đại
mỹ nữ này rộng rãi như thế, lúc trước cứu nạng một mạng còn chưa nghe nàng nói
một câu cảm ơn? Chẳng lẽ… lâu ngày sinh tình với mình?
Hắn dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Lâm Phức Hương, hỏi:
– Không lẽ là cô thích ta đó chứ?
– Cái… cái gì!
Lâm Phức Hương lập tức nhảy dựng lên như mèo bị đạp đuôi:
– Bổn tiểu thư thích ngươi? Ngươi nằm mơ hả! Cái tên khốn đáng ghét nhà
ngươi, ta muốn giết ngươi!
– Vậy làm gì đưa kiếm cho ta?
Chu Hằng lẩm bẩm một câu.
– Tiểu tử thối, đừng có nghĩ sai!
Lâm Phức Hương hừ hừ.
– Địa Nham Vân Thạch này hết sức quý giá! Không, là vô cùng quý giá, cho nên
bổn tiểu thư mới có thể tặng Sương Hàn Kiếm cho ngươi, xem như trả trước một
phần thù lao!
– À!
Chu Hằng gật đầu, tuy nhiên Địa Nham Vân Thạch này rốt cuộc là dùng làm gì,
lại quý giá như vậy, làm cho Lâm Phức Hương không tiếc tặng ra một thanh bảo
kiếm có thể gọi là thần binh? Hơn nữa đây là thù lao trả trước!
Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Chu Hằng, Lâm Phức Hương thở dài, đành phải
giải thích:
– Địa Nham Vân Thạch có thể dùng để luyện chế Pháp khí!
– Pháp khí?
Vẻ nghi hoặc của Chu Hằng chẳng những không giảm bớt, lại còn tăng thêm.
Vốn hắn chỉ không biết Địa Nham Vân Thạch, hiện tại lại thêm một cái Pháp khí.
– A, bổn tiểu thư nói nhiều thêm mấy câu với ngươi liền muốn chết mất!
Lâm Phức Hương thiếu chút vỗ đầu đấm ngực.
– Rốt cuộc ngươi từ cái góc quê mùa nào bò ra, làm sao mà ngay cả Pháp khí
cũng không biết?
Chu Hằng bĩu môi, tự nhiên sẽ không tiếp lời.
– Nói đến Pháp khí,vậy phải nói đến linh lực, còn phải nói đến cảnh giới võ
đạo… Phiền chết mất, phiền chết mất!
Lâm Phức Hương dậm chân liên tục, sau đó dùng ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm
Chu Hằng, như muốn nuốt sống hắn.
Thấy Chu Hằng một bộ dáng không quan tâm, nàng không khỏi thở dài, ủ rũ cúi
đầu nói:
– Vậy cái gọi là đăng thiên lộ ngươi cũng nên biết chứ?
– Biết!
Ánh mắt Chu Hằng sáng ngời, đây chính là mục tiêu mà hắn phấn đấu, đạp thiên
lộ, kiếm khiếu cửu thiên!
– Thật không dễ dàng, cũng còn có thứ mà ngươi biết!
Lâm Phức Hương khen một câu.
– Nè nè nè, sao ta không cảm thấy đây là câu khen ngợi?
– Bổn tiểu thư vốn đã không có khen ngươi!
Lâm Phức Hương trợn trắng liếc hắn, dưới ánh sáng mờ ảo, cái liếc xéo này trở
nên nhu mì ngàn vạn, làm cho hang động như sáng thêm vài phần.
– Cái gọi là đăng thiên lộ, chính là khi đạt tới Luyện Thể Cảnh đỉnh phong,
cố gắng cộng hưởng với thiên địa, lĩnh ngộ đạo tự nhiên!
– Phải biết, sức người có tận cùng, toàn thân ngươi chứa đầy chân nguyên lực,
vậy thì có thể chứa được bao nhiêu?
– Cường giả trong truyền thuyết có thể một quyền sụp núi, một chưởng ngăn
sông, đã làm như thế nào?
Luyện Thể tầng mười hai đỉnh phong nhiều nhất có thể một quyền nổ nát tảng đá
to cỡ bò mộng, mà đó đã là lực lượng đáng sợ khiến lòng người run rẩy! Mà một
quyền nổ núi, một chưởng ngăn sông, đây thật là con người có thể làm được?
Chu Hằng không khỏi toát ra vẻ hướng tới, trong lòng toát ra một cỗ hào hùng,
hắn nhất định sẽ trở thành cường giả như vậy!
Nhìn thấy tự tin vô cùng mãnh liệt trên mặt Chu Hằng, làm cho nam tử trẻ tuổi
này như thanh kiếm sắc bén rời vỏ, chớp động hào quang chói mắt, trong lòng
Lâm Phức Hương không khỏi toát ra một cỗ rung động, có một loại nhu tình say
lòng.
Nhưng nàng lập tức nghĩ tới chỗ đáng ghét của Chu Hằng, khóe miệng co rút một
chút, liền xua tan hết cỗ nhu tình này, nói:
– Đến được Luyện Thể tầng mười hai đỉnh phong, võ giả khai thác tiềm năng
thân thể cơ bản đã đạt đến cực hạn, muốn tiến thêm một bước, phải khai phá đan
điền!
– Khai phá đan điền?
Trong lòng Chu Hằng khẽ động, hắn từng nghe phụ thân lơ đãng có nói, đan điền
có liên quan đến đăng thiên lộ thần bí, không ngờ tới lại nghe được từ người
thứ hai.
– Đan điền là một chỗ đặc thù, là một cái nội thế giới!
Lâm Phức Hương cố gắng hồi tưởng lời của phụ thân nói:
– Tuy rằng chúng ta bây giờ không thể nội thị đan điền, nhưng bổn tiểu thư có
thể rất chịu trách nhiệm nói cho ngươi, đan điền mặc dù ở trong thân thể,
nhưng tự thành một cái thế giới, có thể phóng to vô cùng!
Không thể nội thị đan điền?
Chu Hằng mỉm cười, lúc hắn 8 tuổi đã có thể nội thị đan điền, dĩ nhiên không
phải bởi vì hắn là quái thai, mà là bởi trong đan điền có một thanh quái kiếm!
Đan điền, nội thế giới, phóng to vô cùng?
Hắn lập tức tỉnh ngộ ra, hỏi:
– Sau khi đạt tới Luyện Thể đỉnh phong, có phải sẽ tồn trữ chân nguyên lực
vào trong đan điền?
– Hừ hừ, ngươi còn không tính là ngốc như con heo, cuối cùng phản ứng lại
được!
Lâm Phức Hương rất thích đả kích Chu Hằng, điều này làm trong lòng nàng rất là
vui vẻ.
– Tuy nhiên, không đơn giản như ngươi nghĩ, nếu muốn tồn trữ lực lượng vào
trong đan điền như các bộ phận thân thể khác, trước tiên cần phải mở ra đan
điền!
– Cái gọi là đăng thiên lộ, chính là mở ra đan điền, thành công, có thể đột
phá cực hạn thân thể, đi vào thiên địa võ đạo mới!
– Thất bại thì sao?
Chu Hằng tiếp lời.
– Tiếp tục đánh vào thôi, sao ngươi đần như vậy!
Lâm Phức Hương lập tức cười duyên.
Khóe miệng Chu Hằng co rút, đột nhiên có xúc động muốn hung hăng đánh mông nữ
nhân một trận.
– Khụ khụ!
Lâm Phức Hương hắng giọng:
– Ngươi cứ luôn cắt ngang ta, bổn tiểu thư nói đến sang năm cũng nói không
xong!
“…..”
Chu Hằng không lời chống đỡ, cảm thấy đại mỹ nữ này lại phát huy từ này đến
đỉnh điểm.
– Nói là như vậy, tuy nhiên mở ra đan điền cũng là một chuyện nguy hiểm, một
chút không khéo sẽ làm đan điền nứt vỡ. Tuy rằng như thế sẽ không chết, nhưng
cũng mất đi hy vọng tiến tới, chỉ có thể cả đời chết già ở Luyện Thể tầng mười
hai đỉnh phong!
Lâm Phức Hương nói tiếp, sắc mặt cũng dần trở nên thận trọng:
– Bình thường mà nói, ban đầu đan điền của mỗi người đều có kích cỡ như nhau,
là không gian hình tròn lớn cỡ 1m.
– Một khi thành công mở ra đan điền, sẽ chân chính tạo thành một cái nội thế
giới, có thể kết nối với thiên địa tự nhiên. Đến lúc đó, võ giả sẽ không phải
hấp thu luyện lấy chân nguyên lực trong thức ăn nữa, mà là trực tiếp hấp thu
linh khí trong trời đất, hình thành linh lực của bản thân, tồn trữ trong đan
điền.
Chu Hằng không khỏi hít thở mạnh hơn, Lâm Phức Hương nói những lời này như mở
ra một mảnh thế giới mới cho hắn, làm hắn sinh ra cảm giác nhỏ bé như ếch ngồi
đáy giếng, trước giờ chưa từng có.
– Hấp thu linh khí, kết nối với thiên địa, thoát thai hoán cốt, võ giả chẳng
những có thể thu được không gian tăng lên lực lượng lớn hơn, hơn nữa còn có
thể thêm được trăm năm thọ nguyên!
Lâm Phức Hương nói tiếp.
Tăng thêm trăm năm thọ nguyên, vậy không phải có thể sống thêm một đời?
Khó trách nói là đăng thiên lộ!
– Trên Luyện Thể Cảnh, gọi là Tụ Linh Cảnh, tên như ý nghĩa, chính là tụ đầy
linh khí trong đan điền, tổng cộng có ba tiểu cảnh giới, gọi là tam trọng
thiên!
Lâm Phức Hương cũng mặc kệ Chu Hằng có tiếp thụ được hay không, nói ra toàn bộ
những gì mà mình biết.
Chu Hằng suy ngẫm, trái tim đột nhiên đập mạnh lên, hỏi:
– Chiếu theo ngươi nói, không gian đan điền càng lớn, như vậy có thể tồn trữ
linh lực càng nhiêu, cũng có thể bùng phát ra lực lượng càng lớn hơn?
– Không sai!
Lâm Phức Hương gật đầu:
– Nói thì nói như vậy, nhưng nghĩ lại thì mở rộng không gian đan điền là
chuyện khó khăn cỡ nào. Ngoài những thiên tài có thiên phú dị bẩm, từ nhỏ đan
điền đã lớn hơn người thường, vậy thì không gian đan điền của cường giả Tụ
Linh Cảnh bình thường cũng không xê xích bao nhiêu.
Không gian đan điền của mình đã lớn gấp đôi trước kia!
Lúc này Chu Hằng mới biết được Mặc Quả kia quý giá cỡ nào, có thể mở rộng
không gian đan điền! Có nghĩa nếu hắn tiến vào Tụ Linh Cảnh, sẽ có được lực
lượng gấp đôi cường giả Tụ Linh Cảnh bình thường!
Đương nhiên, cũng có nghĩa là hắn linh lực mà hắn cần phải hoàn thành tích lũy
sẽ tăng lên rất lớn, nhưng có đoạn kiếm màu đen cung cấp lực lượng, hắn căn
bản không cần phải lo!
– Nè, ngươi ngây ngốc gì đó?
Lâm Phức Hương thấy Chu Hằng lại bắt đầu ngẩn người như không thấy nàng, ngọn
lửa trong lòng lập tức vùn vụt trào lên.
Chu Hằng cười hỏi:
– Nhất thời nghĩ tới chuyện khác, thất thần! Vậy trên Tụ Linh Cảnh, có còn
cảnh giới cao hơn hay không?
– Đương nhiên là có!
Lâm Phức Hương ra oai nghênh mặt ngọc lên cao, nhưng lập tức lại xịu xuống.
– Phụ thân nói ta không thể theo đuổi quá cao xa, cho nên không nói cho ta
biết sau Tụ Linh Cảnh là còn cái gì!
Chu Hằng gật đầu tỏ vẻ đồng ý, làm người phải đặt chân từng bước thật tốt,
đứng cho vững vàng, một cái mục tiêu rộng lớn đương nhiên là cần thiết, nhưng
chỉ sợ đặt quá cao xa làm bản thân mình bị lạc lối.
– Chẳng qua, hình như lạc đề rồi, ta hỏi là Địa Nham Vân Thạch rốt cuộc dùng
để làm gì?
– Xì, còn không phải bởi vì ngươi quá dốt đặc, làm hại bổn tiểu thư cần phải
giải thích từ đầu tới đuôi một lần!
Lâm Phức Hương lại trợn trắng liếc xéo Chu Hằng, giống như liếc mãi không
chán:
– Trước đó có nói, Địa Nham Vân Thạch có thể chế Pháp khí, mà cái gọi là Pháp
khí chính là vũ khí ít nhất phải cấp bậc Tụ Linh Cảnh mới sử dụng được, có thể
dẫn động thiên địa linh khí, tăng lên uy lực công kích!
– Pháp khí chia làm 10 phẩm, thập phẩm kém cỏi nhất, nhất phẩm tốt nhất. Pháp
khí thập phẩm có thể cung cấp lực lượng tăng phúc 1 thành cho võ giả, còn Pháp
khí nhất phẩm có thể đạt tới 10 thành!
Chu Hằng hơi kinh hãi, tăng lên 10 thành lực lượng,vậy thực lực hai người vốn
là xấp xỉ sẽ có thể xuất hiện tình huống nghiền ép nghiêng sang một bên!
– Tiểu tử ngốc, hiện tại biết Địa Nham Vân Thạch này quý giá rồi chứ?
Lâm Phức Hương tràn đầy tươi cười.
– Bổn tiểu thư tìm được một cái quặng mỏ Địa Nham Vân Thạch, đây chính là
công lao to lớn!
Nàng nhìn Chu Hằng, lại nói:
– Yên tâm, bổn tiểu thư là người nói nghĩa khí, sẽ không nuốt hết công lao
của ngươi! Chờ qua năm mới, ngươi đến Cửu Linh Tông tìm bổn tiểu thư, ta sẽ
nói phụ thân thu ngươi làm đồ đệ!
Cửu Linh Tông?
Chu Hằng không khỏi sửng sốt, hắn nhớ tới lệnh bài thân phận của cỗ thi thể
thần bí trong thung lũng, một mặt có ghi hai chữ “Cửu Linh”, chẳng lẽ lúc
người kia còn sống chính là môn hạ của Cửu Linh Tông?
Vậy cũng quá trùng hợp đi chứ!
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!